古诗词

郑用锡

感慨

郑用锡

老至偏多难,生民涂炭时。lǎo zhì piān duō nán,shēng mín tú tàn shí。
盛衰无定局,今古一含悲。shèng shuāi wú dìng jú,jīn gǔ yī hán bēi。
大地鸱鸮恶,高堂燕雀嬉。dà dì chī xiāo è,gāo táng yàn què xī。
万牛回首日,梁栋要人为。wàn niú huí shǒu rì,liáng dòng yào rén wèi。

唐升庵司马

郑用锡

识途推老马,得驭定为良。shí tú tuī lǎo mǎ,dé yù dìng wèi liáng。
幸有前车鉴,当无覆餗伤。xìng yǒu qián chē jiàn,dāng wú fù sù shāng。
官箴重柱石,民命固苞桑。guān zhēn zhòng zhù shí,mín mìng gù bāo sāng。
九鼎群奸铸,相期化日光。jiǔ dǐng qún jiān zhù,xiāng qī huà rì guāng。

禁米运出口

郑用锡

救邻宜惠籴,王政已推详。jiù lín yí huì dí,wáng zhèng yǐ tuī xiáng。
深愿舟多泛,其如户鲜藏。shēn yuàn zhōu duō fàn,qí rú hù xiān cáng。
取鱼愁竭泽,割肉笑医疮。qǔ yú chóu jié zé,gē ròu xiào yī chuāng。
为语关津客,防饥念故乡。wèi yǔ guān jīn kè,fáng jī niàn gù xiāng。

慨时

郑用锡

无才堪报国,笑汝竟为官。wú cái kān bào guó,xiào rǔ jìng wèi guān。
鸡犬升天易,牛羊在牧难。jī quǎn shēng tiān yì,niú yáng zài mù nán。
兢兢谁自履,琐琐尽高冠。jīng jīng shuí zì lǚ,suǒ suǒ jǐn gāo guān。
洗耳吾归去,何如乐涧盘!xǐ ěr wú guī qù,hé rú lè jiàn pán!

景孙读书邻花居

郑用锡

不出门庭外,潜修托草茅。bù chū mén tíng wài,qián xiū tuō cǎo máo。
丹铅谁默契,文字几知交?dān qiān shuí mò qì,wén zì jǐ zhī jiāo?
努力传家学,游心在典爻。nǔ lì chuán jiā xué,yóu xīn zài diǎn yáo。
退闲无一事,吾岂等悬匏!tuì xián wú yī shì,wú qǐ děng xuán páo!

自题拙稿

郑用锡

一卷尧夫集,同为击壤声。yī juǎn yáo fū jí,tóng wèi jī rǎng shēng。
雕虫嫌尚小,画虎恐难成。diāo chóng xián shàng xiǎo,huà hǔ kǒng nán chéng。
藉以娱衰老,奚堪起后生。jí yǐ yú shuāi lǎo,xī kān qǐ hòu shēng。
他年投圊好,月旦任讥评。tā nián tóu qīng hǎo,yuè dàn rèn jī píng。

郊居即事

郑用锡

野处半郊城,西风淅淅声。yě chù bàn jiāo chéng,xī fēng xī xī shēng。
晨钟兴废寺,夜柝短长更。chén zhōng xīng fèi sì,yè tuò duǎn zhǎng gèng。
深巷闻砧急,前村穫稻成。shēn xiàng wén zhēn jí,qián cūn huò dào chéng。
何当冠盖过,又作折腰迎。hé dāng guān gài guò,yòu zuò zhé yāo yíng。

鸩毒

郑用锡

鸩毒来西土,斯人何久迷。zhèn dú lái xī tǔ,sī rén hé jiǔ mí。
阿房三月火,函谷一丸泥;ā fáng sān yuè huǒ,hán gǔ yī wán ní;
能使心肝黑,全令面目黧。néng shǐ xīn gān hēi,quán lìng miàn mù lí。
昏昏成世界,竟认作刀圭。hūn hūn chéng shì jiè,jìng rèn zuò dāo guī。

听春楼

郑用锡

壁立千峰拱,危楼独向东。bì lì qiān fēng gǒng,wēi lóu dú xiàng dōng。
建瓴檐注雨,涵镜月当空。jiàn líng yán zhù yǔ,hán jìng yuè dāng kōng。
户牖堪延爽,亭台此最中。hù yǒu kān yán shuǎng,tíng tái cǐ zuì zhōng。
晓来高处望,红日正瞳瞳。xiǎo lái gāo chù wàng,hóng rì zhèng tóng tóng。

望屺亭

郑用锡

古屋隔尘寰,孤亭屹此间。gǔ wū gé chén huán,gū tíng yì cǐ jiān。
有风皆入座,无壁怕遮山。yǒu fēng jiē rù zuò,wú bì pà zhē shān。
列岫凌空接,浮云入望间。liè xiù líng kōng jiē,fú yún rù wàng jiān。
青苍松柏在,我亦泪潸潸。qīng cāng sōng bǎi zài,wǒ yì lèi shān shān。

凌虚台

郑用锡

拾级共攀跻,层台百尺梯。shí jí gòng pān jī,céng tái bǎi chǐ tī。
几疑无地险,直欲与天齐。jǐ yí wú dì xiǎn,zhí yù yǔ tiān qí。
海气收偏近,山光望转低。hǎi qì shōu piān jìn,shān guāng wàng zhuǎn dī。
孤鸿明灭外,指点夕阳西。gū hóng míng miè wài,zhǐ diǎn xī yáng xī。

诸君赠诗,作此答之

郑用锡

纵得江郎笔,难生五色花。zòng dé jiāng láng bǐ,nán shēng wǔ sè huā。
无端髭屡断,枉费手频叉。wú duān zī lǚ duàn,wǎng fèi shǒu pín chā。
劳尔珠玑赠,增予瓦砾嗟。láo ěr zhū jī zèng,zēng yǔ wǎ lì jiē。
敢云诗律细,箸作称名家。gǎn yún shī lǜ xì,zhù zuò chēng míng jiā。

新春

郑用锡

领略春光好,其如鬓二毛。lǐng lüè chūn guāng hǎo,qí rú bìn èr máo。
自惭生世拙,敢许在山高。zì cán shēng shì zhuō,gǎn xǔ zài shān gāo。
花下时题壁,松阴独听涛。huā xià shí tí bì,sōng yīn dú tīng tāo。
闲来无一事,展卷课儿曹。xián lái wú yī shì,zhǎn juǎn kè ér cáo。

林鹤山观察

郑用锡

四方男子志,今更挂桑弧。sì fāng nán zi zhì,jīn gèng guà sāng hú。
天上诞麟种,人间浴凤雏。tiān shàng dàn lín zhǒng,rén jiān yù fèng chú。
共夸田得玉,早叶梦投珠。gòng kuā tián dé yù,zǎo yè mèng tóu zhū。
清福知谁享,孤山一幅图。qīng fú zhī shuí xiǎng,gū shān yī fú tú。

中秋日黄蜂集木兰花作

郑用锡

似择乐郊适,飞来近草堂。shì zé lè jiāo shì,fēi lái jìn cǎo táng。
寻花期酿蜜,引队解尊王。xún huā qī niàng mì,yǐn duì jiě zūn wáng。
蚁聚嘲封垤,蜗争笑画疆。yǐ jù cháo fēng dié,wō zhēng xiào huà jiāng。
分甘吾赖尔,采采木兰香。fēn gān wú lài ěr,cǎi cǎi mù lán xiāng。

景孙丧妇作

郑用锡

才得司中馈,翻教泪暗潸。cái dé sī zhōng kuì,fān jiào lèi àn shān。
南园真蝶幻,东海有鱼鳏。nán yuán zhēn dié huàn,dōng hǎi yǒu yú guān。
别汝时何速?bié rǔ shí hé sù?
怜他命太悭!lián tā mìng tài qiān!
独看天上月,破镜不重还。dú kàn tiān shàng yuè,pò jìng bù zhòng hái。

邻花居即事二首

郑用锡

日月双丸弹,春秋一草庐。rì yuè shuāng wán dàn,chūn qiū yī cǎo lú。
寄身无别业,退老此幽居。jì shēn wú bié yè,tuì lǎo cǐ yōu jū。
庭静花添韵,窗阴竹补虚。tíng jìng huā tiān yùn,chuāng yīn zhú bǔ xū。
有时成午梦,亦自到华胥。yǒu shí chéng wǔ mèng,yì zì dào huá xū。

邻花居即事二首

郑用锡

机心忘已久,群鸟亦相亲。jī xīn wàng yǐ jiǔ,qún niǎo yì xiāng qīn。
稻啄红鹦惯,笼开孔雀驯。dào zhuó hóng yīng guàn,lóng kāi kǒng què xùn。
匡床供鹤料,扫壁净咮尘。kuāng chuáng gōng hè liào,sǎo bì jìng zhòu chén。
更有能言鸭,呼名代接宾。gèng yǒu néng yán yā,hū míng dài jiē bīn。

秒夜感怀

郑用锡

秋色平分日,园亭迹渐稀。qiū sè píng fēn rì,yuán tíng jì jiàn xī。
风凉时入榻,露冷夜侵衣。fēng liáng shí rù tà,lù lěng yè qīn yī。
萤火流三径,虫声唧四围。yíng huǒ liú sān jìng,chóng shēng jī sì wéi。
况当人意懒,旅雁月明归。kuàng dāng rén yì lǎn,lǚ yàn yuè míng guī。

自夏至冬,得痒疾,夜辄不寐

郑用锡

莫道无关事,爬搔已切身。mò dào wú guān shì,pá sāo yǐ qiè shēn。
如何成小癣,竟夕大劳神。rú hé chéng xiǎo xuǎn,jìng xī dà láo shén。
岂有形相隔,何曾技未伸?qǐ yǒu xíng xiāng gé,hé céng jì wèi shēn?
不胜虮虱感,下界耻称臣。bù shèng jǐ shī gǎn,xià jiè chǐ chēng chén。
2611234567»