古诗词

缪公恩

晓晴登辉山绝顶

缪公恩

零落林花万绿肥,青光相间瀑泉飞。líng luò lín huā wàn lǜ féi,qīng guāng xiāng jiān pù quán fēi。
仆夫劝我下山去,几度支筇未忍归。pū fū quàn wǒ xià shān qù,jǐ dù zhī qióng wèi rěn guī。

题画

缪公恩

芳草萋萋迷远树,苍波渺渺流何处。fāng cǎo qī qī mí yuǎn shù,cāng bō miǎo miǎo liú hé chù。
扁舟向夕访良朋,篷窗远载残阳去。biǎn zhōu xiàng xī fǎng liáng péng,péng chuāng yuǎn zài cán yáng qù。

小亭纳凉

缪公恩

小亭如掌四窗空,帘卷玲珑面面风。xiǎo tíng rú zhǎng sì chuāng kōng,lián juǎn líng lóng miàn miàn fēng。
曲沼流将何处去,绿杨深影小桥红。qū zhǎo liú jiāng hé chù qù,lǜ yáng shēn yǐng xiǎo qiáo hóng。

小亭值雨

缪公恩

烟垂树影迷深院,雨暗云光压短檐。yān chuí shù yǐng mí shēn yuàn,yǔ àn yún guāng yā duǎn yán。
忽见四窗天色黑,一齐拖下水晶帘。hū jiàn sì chuāng tiān sè hēi,yī qí tuō xià shuǐ jīng lián。

感吟

缪公恩

三径归来未就荒,篱花砌草自芬芳。sān jìng guī lái wèi jiù huāng,lí huā qì cǎo zì fēn fāng。
往年十丈红尘里,空逐车轮马足忙。wǎng nián shí zhàng hóng chén lǐ,kōng zhú chē lún mǎ zú máng。

种花

缪公恩

引入开渠学种花,欲从园叟伴烟霞。yǐn rù kāi qú xué zhǒng huā,yù cóng yuán sǒu bàn yān xiá。
何时瓮茧成仙骑,骑向璿宫问岁华。hé shí wèng jiǎn chéng xiān qí,qí xiàng xuán gōng wèn suì huá。

种花

缪公恩

久甘抱瓮到如今,已见繁枝结绿阴。jiǔ gān bào wèng dào rú jīn,yǐ jiàn fán zhī jié lǜ yīn。
有客何来矜技巧,教人机事启机心。yǒu kè hé lái jīn jì qiǎo,jiào rén jī shì qǐ jī xīn。

漫吟

缪公恩

几番风信急相催,红雨纷纷点翠苔。jǐ fān fēng xìn jí xiāng cuī,hóng yǔ fēn fēn diǎn cuì tái。
最是轻盈杨柳絮,等闲飞过短墙来。zuì shì qīng yíng yáng liǔ xù,děng xián fēi guò duǎn qiáng lái。

过双峰寺

缪公恩

空山雨歇断云低,芳草芊绵石径迷。kōng shān yǔ xiē duàn yún dī,fāng cǎo qiān mián shí jìng mí。
古殿无人门自掩,檐铃不语野禽啼。gǔ diàn wú rén mén zì yǎn,yán líng bù yǔ yě qín tí。

缪公恩

一片浓云叆叇光,因风舒卷为谁忙。yī piàn nóng yún ài dài guāng,yīn fēng shū juǎn wèi shuí máng。
如何不作知时雨,只解漫空掩太阳。rú hé bù zuò zhī shí yǔ,zhǐ jiě màn kōng yǎn tài yáng。

忆旧

缪公恩

海门风急浪掀天,一叶舟从铁瓮还。hǎi mén fēng jí làng xiān tiān,yī yè zhōu cóng tiě wèng hái。
回首壮游成往事,只馀清梦尚缠绵。huí shǒu zhuàng yóu chéng wǎng shì,zhǐ yú qīng mèng shàng chán mián。

忆旧

缪公恩

酒兵无计破愁魔,镫火篷窗莫奈何。jiǔ bīng wú jì pò chóu mó,dèng huǒ péng chuāng mò nài hé。
明月一天秋水阔,不堪复听唱吴歌。míng yuè yī tiān qiū shuǐ kuò,bù kān fù tīng chàng wú gē。

忆旧

缪公恩

孤舟曾系古淮阴,漂母祠前万古心。gū zhōu céng xì gǔ huái yīn,piāo mǔ cí qián wàn gǔ xīn。
一种深情在知己,当年原不重黄金。yī zhǒng shēn qíng zài zhī jǐ,dāng nián yuán bù zhòng huáng jīn。

忆旧

缪公恩

从来歌吹说维扬,我念琼花不再芳。cóng lái gē chuī shuō wéi yáng,wǒ niàn qióng huā bù zài fāng。
今夜窗前看明月,却疑明月是雷塘。jīn yè chuāng qián kàn míng yuè,què yí míng yuè shì léi táng。

忆旧

缪公恩

消夏湾头碧水流,西施已泛五湖舟。xiāo xià wān tóu bì shuǐ liú,xī shī yǐ fàn wǔ hú zhōu。
试看今日苏台柳,眉黛空含万古愁。shì kàn jīn rì sū tái liǔ,méi dài kōng hán wàn gǔ chóu。

忆旧

缪公恩

满眼岚光碧四围,荒衙昼静掩芦扉。mǎn yǎn lán guāng bì sì wéi,huāng yá zhòu jìng yǎn lú fēi。
多情最是山桃树,一片春红艳不飞。duō qíng zuì shì shān táo shù,yī piàn chūn hóng yàn bù fēi。

忆旧

缪公恩

当日雄谈四座欢,只今独对一镫寒。dāng rì xióng tán sì zuò huān,zhǐ jīn dú duì yī dèng hán。
可怜十六年中事,尽作流云逝水看。kě lián shí liù nián zhōng shì,jǐn zuò liú yún shì shuǐ kàn。

忆旧

缪公恩

惭愧巴人只自吟,敢云白雪少知音。cán kuì bā rén zhǐ zì yín,gǎn yún bái xuě shǎo zhī yīn。
笑伊彭泽真多事,不设冰弦却蓄琴。xiào yī péng zé zhēn duō shì,bù shè bīng xián què xù qín。

题兰贺人

缪公恩

一丛碧玉净无瑕,有梦徵兰绕绛纱。yī cóng bì yù jìng wú xiá,yǒu mèng zhēng lán rào jiàng shā。
应是畹香能解语,双双开作并头花。yīng shì wǎn xiāng néng jiě yǔ,shuāng shuāng kāi zuò bìng tóu huā。

题潇湘图

缪公恩

篷窗镫火夜维舟,天水涵虚静不流。péng chuāng dèng huǒ yè wéi zhōu,tiān shuǐ hán xū jìng bù liú。
欲吊湘君何处是,几竿斑竹一湖秋。yù diào xiāng jūn hé chù shì,jǐ gān bān zhú yī hú qiū。