古诗词

缪公恩

过辽阳

缪公恩

东梁河水自西流,漠漠凉烟隐戍楼。dōng liáng hé shuǐ zì xī liú,mò mò liáng yān yǐn shù lóu。
我欲停骖问华表,夕阳城郭锁凉秋。wǒ yù tíng cān wèn huá biǎo,xī yáng chéng guō suǒ liáng qiū。

过首山

缪公恩

故垒遗踪不可寻,荒原何处大星沈。gù lěi yí zōng bù kě xún,huāng yuán hé chù dà xīng shěn。
迢迢晋魏浮云尽,剩有青山自古今。tiáo tiáo jìn wèi fú yún jǐn,shèng yǒu qīng shān zì gǔ jīn。

有怀

缪公恩

离索劳人太瘦生,不堪重忆旧心情。lí suǒ láo rén tài shòu shēng,bù kān zhòng yì jiù xīn qíng。
吟馀独向东轩立,翘首天涯看晚情。yín yú dú xiàng dōng xuān lì,qiào shǒu tiān yá kàn wǎn qíng。

有怀

缪公恩

何时樽酒逐欢场,楚水吴山道路长。hé shí zūn jiǔ zhú huān chǎng,chǔ shuǐ wú shān dào lù zhǎng。
我有愁心谁共语,一天黄叶下残阳。wǒ yǒu chóu xīn shuí gòng yǔ,yī tiān huáng yè xià cán yáng。

游观中值雨

缪公恩

杰阁凌虚宝扇开,槐阴松影满楼台。jié gé líng xū bǎo shàn kāi,huái yīn sōng yǐng mǎn lóu tái。
一声龙笛西风起,四面烟云暮雨来。yī shēng lóng dí xī fēng qǐ,sì miàn yān yún mù yǔ lái。

游观中值雨

缪公恩

隐隐雷声走碧空,云收雨霁见长虹。yǐn yǐn léi shēng zǒu bì kōng,yún shōu yǔ jì jiàn zhǎng hóng。
丹台紫府开仙境,尽在残阳返照中。dān tái zǐ fǔ kāi xiān jìng,jǐn zài cán yáng fǎn zhào zhōng。

游观中值雨

缪公恩

上方殿宇倚崔嵬,帘卷秋云列岫开。shàng fāng diàn yǔ yǐ cuī wéi,lián juǎn qiū yún liè xiù kāi。
万木低垂新雨后,一天空翠入窗来。wàn mù dī chuí xīn yǔ hòu,yī tiān kōng cuì rù chuāng lái。

游观中值雨

缪公恩

断云拖雨度高空,丹吐霞光剑吐虹。duàn yún tuō yǔ dù gāo kōng,dān tǔ xiá guāng jiàn tǔ hóng。
风定波平天宇净,分明新月在池中。fēng dìng bō píng tiān yǔ jìng,fēn míng xīn yuè zài chí zhōng。

友人索画兰并题

缪公恩

冰根几本护苍苔,风叶参差露蕊开。bīng gēn jǐ běn hù cāng tái,fēng yè cān chà lù ruǐ kāi。
岂有国香生笔底,却教仙蝶误飞来。qǐ yǒu guó xiāng shēng bǐ dǐ,què jiào xiān dié wù fēi lái。

书桃花扇传奇后

缪公恩

无愁天子爱繁华,媮取金陵作帝家。wú chóu tiān zi ài fán huá,tōu qǔ jīn líng zuò dì jiā。
燕子新词听未足,春风已落后庭花。yàn zi xīn cí tīng wèi zú,chūn fēng yǐ luò hòu tíng huā。

书桃花扇传奇后

缪公恩

旧院长桥往事空,青山黄土梦魂中。jiù yuàn zhǎng qiáo wǎng shì kōng,qīng shān huáng tǔ mèng hún zhōng。
南朝多少伤心事,付与桃花扇底风。nán cháo duō shǎo shāng xīn shì,fù yǔ táo huā shàn dǐ fēng。

书桃花扇传奇后

缪公恩

杜鹃血泪洒京门,岭上衣冠枉断魂。dù juān xuè lèi sǎ jīng mén,lǐng shàng yī guān wǎng duàn hún。
滚滚长江何处是,梅花影里月黄昏。gǔn gǔn zhǎng jiāng hé chù shì,méi huā yǐng lǐ yuè huáng hūn。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

浪卷星槎竟不回,海天无地寄吾哀。làng juǎn xīng chá jìng bù huí,hǎi tiān wú dì jì wú āi。
他年宿草寻何处,永向鲛宫作夜台。tā nián sù cǎo xún hé chù,yǒng xiàng jiāo gōng zuò yè tái。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

水立云垂海气昏,蓬瀛有召赴龙门。shuǐ lì yún chuí hǎi qì hūn,péng yíng yǒu zhào fù lóng mén。
望洋欲酬樽前酒,万顷烟波锁断魂。wàng yáng yù chóu zūn qián jiǔ,wàn qǐng yān bō suǒ duàn hún。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

仲子温恭最象贤,李君尔雅更韶年。zhòng zi wēn gōng zuì xiàng xián,lǐ jūn ěr yǎ gèng sháo nián。
如何携手骑鲸去,同向三壶证水仙。rú hé xié shǒu qí jīng qù,tóng xiàng sān hú zhèng shuǐ xiān。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

空对鲸波哭杜鹃,修文已入镜中天。kōng duì jīng bō kū dù juān,xiū wén yǐ rù jìng zhōng tiān。
苍龙宫里回螭驭,知是清宁第几年。cāng lóng gōng lǐ huí chī yù,zhī shì qīng níng dì jǐ nián。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

一夜霜风断雁群,百年泉壤隔音闻。yī yè shuāng fēng duàn yàn qún,bǎi nián quán rǎng gé yīn wén。
凭君且拭伤心泪,极目南天有白云。píng jūn qiě shì shāng xīn lèi,jí mù nán tiān yǒu bái yún。

冬夜

缪公恩

半夜风吹小雪残,天空北斗挂阑干。bàn yè fēng chuī xiǎo xuě cán,tiān kōng běi dòu guà lán gàn。
深宵万籁归岑寂,满地冰花月影寒。shēn xiāo wàn lài guī cén jì,mǎn dì bīng huā yuè yǐng hán。

悼亡绝句

缪公恩

入厨洗手自三朝,病里羹犹手自调。rù chú xǐ shǒu zì sān cháo,bìng lǐ gēng yóu shǒu zì diào。
为报慈帏增早膳,一时疴痛似全消。wèi bào cí wéi zēng zǎo shàn,yī shí kē tòng shì quán xiāo。

悼亡绝句

缪公恩

双双儿女缀班联,五岁娇娃意最怜。shuāng shuāng ér nǚ zhuì bān lián,wǔ suì jiāo wá yì zuì lián。
犹禁芳阶闲斗草,却教拈线绣床前。yóu jìn fāng jiē xián dòu cǎo,què jiào niān xiàn xiù chuáng qián。