古诗词

苏轼

新城陈氏园,次晁补之韵

苏轼

荒凉废圃秋,寂历幽花晚。huāng liáng fèi pǔ qiū,jì lì yōu huā wǎn。
山城已穷僻,况与城相远。shān chéng yǐ qióng pì,kuàng yǔ chéng xiāng yuǎn。
我来亦何事,徙倚望云巘。wǒ lái yì hé shì,xǐ yǐ wàng yún yǎn。
不见苦吟人,清樽为谁满。bù jiàn kǔ yín rén,qīng zūn wèi shuí mǎn。

梅圣俞诗集中有毛长官者,今於潜令国华也。圣俞没十五年,而君犹为令,捕蝗至其邑,作诗戏之

苏轼

诗翁憔悴老一官,厌见苜蓿堆青盘。shī wēng qiáo cuì lǎo yī guān,yàn jiàn mù xu duī qīng pán。
归来羞涩对妻子,自比鲇鱼缘竹竿。guī lái xiū sè duì qī zi,zì bǐ nián yú yuán zhú gān。
今君滞留生二毛,饱听衙鼓眠黄紬。jīn jūn zhì liú shēng èr máo,bǎo tīng yá gǔ mián huáng chóu。
更将嘲笑调朋友,人道猕猴骑土牛。gèng jiāng cháo xiào diào péng yǒu,rén dào mí hóu qí tǔ niú。
愿君恰似高常侍,暂为小邑仍刺史。yuàn jūn qià shì gāo cháng shì,zàn wèi xiǎo yì réng cì shǐ。
不愿君为孟浩然,却遭明主放还山。bù yuàn jūn wèi mèng hào rán,què zāo míng zhǔ fàng hái shān。
宦游逢此岁年恶,飞蝗来时半天黑。huàn yóu féng cǐ suì nián è,fēi huáng lái shí bàn tiān hēi。
羡君封境稻如云,蝗自识人人不识。xiàn jūn fēng jìng dào rú yún,huáng zì shí rén rén bù shí。

赠写真何充秀才

苏轼

君不见潞州别驾眼如电,左手挂弓横撚箭。jūn bù jiàn lù zhōu bié jià yǎn rú diàn,zuǒ shǒu guà gōng héng niǎn jiàn。
又不见雪中骑驴孟浩然,皱眉吟诗肩耸山。yòu bù jiàn xuě zhōng qí lǘ mèng hào rán,zhòu méi yín shī jiān sǒng shān。
饥寒富贵两安在,空有遗像留人间。jī hán fù guì liǎng ān zài,kōng yǒu yí xiàng liú rén jiān。
此身常拟同外物,浮云变化无踪迹。cǐ shēn cháng nǐ tóng wài wù,fú yún biàn huà wú zōng jì。
问君何苦写我真?君言好之聊自适。wèn jūn hé kǔ xiě wǒ zhēn?jūn yán hǎo zhī liáo zì shì。
黄冠野服山家容,意欲置我山岩中。huáng guān yě fú shān jiā róng,yì yù zhì wǒ shān yán zhōng。
勋名将相今何限,往写褒公与鄂公。xūn míng jiāng xiāng jīn hé xiàn,wǎng xiě bāo gōng yǔ è gōng。

润州甘露寺弹筝

苏轼

多景楼上弹神曲,欲断哀弦再三促。duō jǐng lóu shàng dàn shén qū,yù duàn āi xián zài sān cù。
江妃出听雾雨愁,白浪翻空动浮玉。jiāng fēi chū tīng wù yǔ chóu,bái làng fān kōng dòng fú yù。
唤取吾家双凤槽,遣作三峡孤猿号。huàn qǔ wú jiā shuāng fèng cáo,qiǎn zuò sān xiá gū yuán hào。
与君合奏芳春调,啄木飞来霜树杪。yǔ jūn hé zòu fāng chūn diào,zhuó mù fēi lái shuāng shù miǎo。

虎儿

苏轼

旧闻老蚌生明珠,未省老兔生於菟。jiù wén lǎo bàng shēng míng zhū,wèi shěng lǎo tù shēng yú tú。
老兔自谓月中物,不骑快马骑蟾蜍。lǎo tù zì wèi yuè zhōng wù,bù qí kuài mǎ qí chán chú。
蟾蜍爬沙不肯行,坐令青衫垂白须。chán chú pá shā bù kěn xíng,zuò lìng qīng shān chuí bái xū。
於菟骏猛不类渠,指挥黄熊驾黑貙。yú tú jùn měng bù lèi qú,zhǐ huī huáng xióng jià hēi chū。
丹砂紫麝不用涂,眼光百步走妖狐。dān shā zǐ shè bù yòng tú,yǎn guāng bǎi bù zǒu yāo hú。
妖狐莫夸智有馀,不劳摇牙咀尔徒。yāo hú mò kuā zhì yǒu yú,bù láo yáo yá jǔ ěr tú。

铁沟行赠乔太博

苏轼

城东坡陇何所似?风吹海涛低复起。chéng dōng pō lǒng hé suǒ shì?fēng chuī hǎi tāo dī fù qǐ。
城中病守无所为,走马来寻铁沟水。chéng zhōng bìng shǒu wú suǒ wèi,zǒu mǎ lái xún tiě gōu shuǐ。
铁沟水浅不容辀,恰似当年韩与侯。tiě gōu shuǐ qiǎn bù róng zhōu,qià shì dāng nián hán yǔ hóu。
有鱼无鱼何足道,驾言聊复写我忧。yǒu yú wú yú hé zú dào,jià yán liáo fù xiě wǒ yōu。
孤村野店亦何有,欲发狂言须斗酒。gū cūn yě diàn yì hé yǒu,yù fā kuáng yán xū dòu jiǔ。
山头落日侧金盆,倒著接䍦搔白首。shān tóu luò rì cè jīn pén,dào zhù jiē lí sāo bái shǒu。
忽忆从军年少时,轻裘细马百不知。hū yì cóng jūn nián shǎo shí,qīng qiú xì mǎ bǎi bù zhī。
臂弓腰箭南山下,追逐长杨射猎儿。bì gōng yāo jiàn nán shān xià,zhuī zhú zhǎng yáng shè liè ér。
老去同君两憔悴,犯夜醉归人不避。lǎo qù tóng jūn liǎng qiáo cuì,fàn yè zuì guī rén bù bì。
明年定起故将军,未肯先诛霸陵尉。míng nián dìng qǐ gù jiāng jūn,wèi kěn xiān zhū bà líng wèi。

除夜病中赠段屯田

苏轼

龙钟三十九,劳生已强半。lóng zhōng sān shí jiǔ,láo shēng yǐ qiáng bàn。
岁暮日斜时,还为昔人叹。suì mù rì xié shí,hái wèi xī rén tàn。
今年一线在,那复堪把玩。jīn nián yī xiàn zài,nà fù kān bǎ wán。
欲起强持酒,故交云雨散。yù qǐ qiáng chí jiǔ,gù jiāo yún yǔ sàn。
惟有病相寻,空斋为老伴。wéi yǒu bìng xiāng xún,kōng zhāi wèi lǎo bàn。
萧条灯火冷,寒夜何时旦。xiāo tiáo dēng huǒ lěng,hán yè hé shí dàn。
倦仆触屏风,饥鼯嗅空案。juàn pū chù píng fēng,jī wú xiù kōng àn。
数朝闭阁卧,霜发秋蓬乱。shù cháo bì gé wò,shuāng fā qiū péng luàn。
传闻使者来,策杖就梳盥。chuán wén shǐ zhě lái,cè zhàng jiù shū guàn。
书来苦安慰,不怪造请缓。shū lái kǔ ān wèi,bù guài zào qǐng huǎn。
大夫忠烈后,高义金石贯。dà fū zhōng liè hòu,gāo yì jīn shí guàn。
要当击权豪,未肯觑衰懦。yào dāng jī quán háo,wèi kěn qù shuāi nuò。
此生何所似,暗尽灰中炭。cǐ shēng hé suǒ shì,àn jǐn huī zhōng tàn。
归田计已决,此邦聊假馆。guī tián jì yǐ jué,cǐ bāng liáo jiǎ guǎn。
三径粗成资,一枝有馀暖。sān jìng cū chéng zī,yī zhī yǒu yú nuǎn。
愿君更信宿,庶奉一笑粲。yuàn jūn gèng xìn sù,shù fèng yī xiào càn。

乔太博见和复次韵答之

苏轼

百年三万日,老病常居半。bǎi nián sān wàn rì,lǎo bìng cháng jū bàn。
其间互忧乐,歌笑杂悲叹。qí jiān hù yōu lè,gē xiào zá bēi tàn。
颠倒不自知,直为神所玩。diān dào bù zì zhī,zhí wèi shén suǒ wán。
须臾便堪笑,万事风雨散。xū yú biàn kān xiào,wàn shì fēng yǔ sàn。
自从识此理,久谢少年伴。zì cóng shí cǐ lǐ,jiǔ xiè shǎo nián bàn。
逝将游无何,岂暇读城旦。shì jiāng yóu wú hé,qǐ xiá dú chéng dàn。
非才更多病,二事可并案。fēi cái gèng duō bìng,èr shì kě bìng àn。
愧烦贤使者,弭节整纷乱。kuì fán xián shǐ zhě,mǐ jié zhěng fēn luàn。
乔侯瑚琏质,清庙尝荐盥。qiáo hóu hú liǎn zhì,qīng miào cháng jiàn guàn。
奋髯百吏走,坐变齐俗缓。fèn rán bǎi lì zǒu,zuò biàn qí sú huǎn。
未遭甘鹢退,并进耻鱼贯。wèi zāo gān yì tuì,bìng jìn chǐ yú guàn。
每闻议论馀,凛凛激贪懦。měi wén yì lùn yú,lǐn lǐn jī tān nuò。
莫邪当自跃,岂复烦炉炭。mò xié dāng zì yuè,qǐ fù fán lú tàn。
便应朝秣越,未暮刷燕馆。biàn yīng cháo mò yuè,wèi mù shuā yàn guǎn。
胡为守故丘,眷恋桑榆暖。hú wèi shǒu gù qiū,juàn liàn sāng yú nuǎn。
为君叩牛角,一咏南山粲。wèi jūn kòu niú jiǎo,yī yǒng nán shān càn。

二公再和亦再答之

苏轼

寒鸡知将晨,饥鹤知夜半。hán jī zhī jiāng chén,jī hè zhī yè bàn。
亦如老病客,遇节尝感叹。yì rú lǎo bìng kè,yù jié cháng gǎn tàn。
光阴等敲石,过眼不容玩。guāng yīn děng qiāo shí,guò yǎn bù róng wán。
亲友如抟沙,放手还复散。qīn yǒu rú tuán shā,fàng shǒu hái fù sàn。
羁孤每自笑,寂寞谁肯伴。jī gū měi zì xiào,jì mò shuí kěn bàn。
元达号神君,高论森月旦。yuán dá hào shén jūn,gāo lùn sēn yuè dàn。
纪明本贤将,汨没事堆案。jì míng běn xián jiāng,mì méi shì duī àn。
欣然肯相顾,夜阁灯火乱。xīn rán kěn xiāng gù,yè gé dēng huǒ luàn。
盘空愧不饱,酒薄仅堪盥。pán kōng kuì bù bǎo,jiǔ báo jǐn kān guàn。
雍容许著帽,不怪安石缓。yōng róng xǔ zhù mào,bù guài ān shí huǎn。
虽无窈窕人,清唱弄珠贯。suī wú yǎo tiǎo rén,qīng chàng nòng zhū guàn。
幸有纵横舌,说剑起慵懦。xìng yǒu zòng héng shé,shuō jiàn qǐ yōng nuò。
二豪沉下位,暗火埋湿炭。èr háo chén xià wèi,àn huǒ mái shī tàn。
岂似草玄人,默默老儒馆。qǐ shì cǎo xuán rén,mò mò lǎo rú guǎn。
行看富贵逼,炙手借馀暖。xíng kàn fù guì bī,zhì shǒu jiè yú nuǎn。
应念苦思归,登楼赋王粲。yīng niàn kǔ sī guī,dēng lóu fù wáng càn。

苏州姚氏三瑞堂

苏轼

君不见董召南,隐居行义孝且慈,天公亦恐无人知。jūn bù jiàn dǒng zhào nán,yǐn jū xíng yì xiào qiě cí,tiān gōng yì kǒng wú rén zhī。
故令鸡狗相哺儿,又令韩老为作诗。gù lìng jī gǒu xiāng bǔ ér,yòu lìng hán lǎo wèi zuò shī。
尔来三百年,名与淮水东南驰。ěr lái sān bǎi nián,míng yǔ huái shuǐ dōng nán chí。
此人世不乏,此事亦时有。cǐ rén shì bù fá,cǐ shì yì shí yǒu。
枫桥三瑞皆目见,天意宛在虞鳏后。fēng qiáo sān ruì jiē mù jiàn,tiān yì wǎn zài yú guān hòu。
惟有此诗非昔人,君更往求无价手。wéi yǒu cǐ shī fēi xī rén,jūn gèng wǎng qiú wú jià shǒu。

莫笑银杯小答乔太博

苏轼

陶潜一县令,独饮仍独醒。táo qián yī xiàn lìng,dú yǐn réng dú xǐng。
犹将公田二顷五十亩,种秫作酒不种粳。yóu jiāng gōng tián èr qǐng wǔ shí mǔ,zhǒng shú zuò jiǔ bù zhǒng jīng。
我今号为二千石,岁酿百石何以醉宾客。wǒ jīn hào wèi èr qiān shí,suì niàng bǎi shí hé yǐ zuì bīn kè。
请君莫笑银杯小,尔来岁旱东海窄。qǐng jūn mò xiào yín bēi xiǎo,ěr lái suì hàn dōng hǎi zhǎi。
会当拂衣归故丘,作书贷粟监河侯。huì dāng fú yī guī gù qiū,zuò shū dài sù jiān hé hóu。
万斛船中著美酒,与君一生长拍浮。wàn hú chuán zhōng zhù měi jiǔ,yǔ jūn yī shēng zhǎng pāi fú。

送段屯田分得于字

苏轼

劝农使者古大夫,不惜春衫践泥涂。quàn nóng shǐ zhě gǔ dà fū,bù xī chūn shān jiàn ní tú。
王事靡盬君甚劬,奉常客卿虬两须。wáng shì mí gǔ jūn shén qú,fèng cháng kè qīng qiú liǎng xū。
东武县令天马驹,泮宫先生非俗儒。dōng wǔ xiàn lìng tiān mǎ jū,pàn gōng xiān shēng fēi sú rú。
相与野饮四子俱,乐哉此乐城中无。xiāng yǔ yě yǐn sì zi jù,lè zāi cǐ lè chéng zhōng wú。
溪边策杖自携壶,腰笏不烦何易于。xī biān cè zhàng zì xié hú,yāo hù bù fán hé yì yú。
胶西病守老且迂,空斋愁坐纷墨朱。jiāo xī bìng shǒu lǎo qiě yū,kōng zhāi chóu zuò fēn mò zhū。
四十岂不知头颅,畏人不出何其愚。sì shí qǐ bù zhī tóu lú,wèi rén bù chū hé qí yú。

和段屯田荆林馆

苏轼

南山有佳色,无人空自奇。nán shān yǒu jiā sè,wú rén kōng zì qí。
清诗为题品,草木变芬菲。qīng shī wèi tí pǐn,cǎo mù biàn fēn fēi。
谢女得秀句,留待中郎归。xiè nǚ dé xiù jù,liú dài zhōng láng guī。
便当勤鞭策,仆倦马亦饥。biàn dāng qín biān cè,pū juàn mǎ yì jī。

次韵章传道喜雨

苏轼

去年夏旱秋不雨,海畔居民饮咸苦。qù nián xià hàn qiū bù yǔ,hǎi pàn jū mín yǐn xián kǔ。
今年春暖欲生蝝,地上戢戢多于土。jīn nián chūn nuǎn yù shēng yuán,dì shàng jí jí duō yú tǔ。
预忧一旦开两翅,口吻如风那肯吐。yù yōu yī dàn kāi liǎng chì,kǒu wěn rú fēng nà kěn tǔ。
前时渡江入吴越,布阵横空如项羽。qián shí dù jiāng rù wú yuè,bù zhèn héng kōng rú xiàng yǔ。
农夫拱手但垂泣,人力区区固难御。nóng fū gǒng shǒu dàn chuí qì,rén lì qū qū gù nán yù。
扑缘鬃毛困牛马,啖啮衣服穿房户。pū yuán zōng máo kùn niú mǎ,dàn niè yī fú chuān fáng hù。
坐观不救亦何心,秉畀炎火传自古。zuò guān bù jiù yì hé xīn,bǐng bì yán huǒ chuán zì gǔ。
荷锄散掘谁敢后,得米济饥还小补。hé chú sàn jué shuí gǎn hòu,dé mǐ jì jī hái xiǎo bǔ。
常山山神信英烈,撝驾雷公诃电母。cháng shān shān shén xìn yīng liè,huī jià léi gōng hē diàn mǔ。
应怜郡守老且愚,欲把疮痍手摩抚。yīng lián jùn shǒu lǎo qiě yú,yù bǎ chuāng yí shǒu mó fǔ。
山中归时风色变,中路巳觉商羊舞。shān zhōng guī shí fēng sè biàn,zhōng lù sì jué shāng yáng wǔ。
夜窗骚骚闹松竹,朝畦泫泫流膏乳。yè chuāng sāo sāo nào sōng zhú,cháo qí xuàn xuàn liú gāo rǔ。
从来蝗旱必相资,此事吾闻老农语。cóng lái huáng hàn bì xiāng zī,cǐ shì wú wén lǎo nóng yǔ。
庶将积润扫遗孽,收拾丰岁还明主。shù jiāng jī rùn sǎo yí niè,shōu shí fēng suì hái míng zhǔ。
县前巳窖八千斛,率以一升完一亩。xiàn qián sì jiào bā qiān hú,lǜ yǐ yī shēng wán yī mǔ。
更看蚕妇过初眠,未用贺客来旁午。gèng kàn cán fù guò chū mián,wèi yòng hè kè lái páng wǔ。
先生笔力吾所畏,蹴踏鲍、谢跨徐、庾。xiān shēng bǐ lì wú suǒ wèi,cù tà bào xiè kuà xú yǔ。
偶然谈笑得佳篇,便恐流传成乐府。ǒu rán tán xiào dé jiā piān,biàn kǒng liú chuán chéng lè fǔ。
陋邦一雨何足道,吾君盛德九州普。lòu bāng yī yǔ hé zú dào,wú jūn shèng dé jiǔ zhōu pǔ。
《中和》、《乐职》几时作?试向诸生选何武。zhōng hé lè zhí jǐ shí zuò?shì xiàng zhū shēng xuǎn hé wǔ。

惜花

苏轼

吉祥寺中锦千堆,前年赏花真盛哉。jí xiáng sì zhōng jǐn qiān duī,qián nián shǎng huā zhēn shèng zāi。
道人劝我清明来,腰鼓百面如春雷,打彻凉州花自开。dào rén quàn wǒ qīng míng lái,yāo gǔ bǎi miàn rú chūn léi,dǎ chè liáng zhōu huā zì kāi。
沙河塘上插花回,醉倒不觉吴儿咍,岂知如今双鬓摧。shā hé táng shàng chā huā huí,zuì dào bù jué wú ér hāi,qǐ zhī rú jīn shuāng bìn cuī。
城西古寺没蒿莱,有僧闭门手自栽,千枝万叶巧剪裁。chéng xī gǔ sì méi hāo lái,yǒu sēng bì mén shǒu zì zāi,qiān zhī wàn yè qiǎo jiǎn cái。
就中一丛何所似,马瑙盘盛金缕杯。jiù zhōng yī cóng hé suǒ shì,mǎ nǎo pán shèng jīn lǚ bēi。
而我食菜方清斋,对花不饮花应猜。ér wǒ shí cài fāng qīng zhāi,duì huā bù yǐn huā yīng cāi。
夜来雨雹如李梅,红残绿暗吁可哀。yè lái yǔ báo rú lǐ méi,hóng cán lǜ àn xū kě āi。

和顿教授见寄,用除夜韵

苏轼

我笑陶渊明,种秫二顷半。wǒ xiào táo yuān míng,zhǒng shú èr qǐng bàn。
妇言既不用,还有责子叹。fù yán jì bù yòng,hái yǒu zé zi tàn。
无弦则无琴,何必劳抚玩。wú xián zé wú qín,hé bì láo fǔ wán。
我笑刘伯伦,醉发蓬茅散。wǒ xiào liú bó lún,zuì fā péng máo sàn。
二豪苦不纳,独以锸自伴。èr háo kǔ bù nà,dú yǐ chā zì bàn。
既死何用埋,此身同夜旦。jì sǐ hé yòng mái,cǐ shēn tóng yè dàn。
孰云二子贤?自结两重案。shú yún èr zi xián?zì jié liǎng zhòng àn。
笑人还自笑,出口谈治乱。xiào rén hái zì xiào,chū kǒu tán zhì luàn。
一生溷尘垢,晚以道自盥。yī shēng hùn chén gòu,wǎn yǐ dào zì guàn。
无成空得懒,坐此百事缓。wú chéng kōng dé lǎn,zuò cǐ bǎi shì huǎn。
仄闻顿夫子,讲道出新贯。zè wén dùn fū zi,jiǎng dào chū xīn guàn。
岂无一尺书,恐不记庸懦。qǐ wú yī chǐ shū,kǒng bù jì yōng nuò。
陋邦贫且病,数米铢称炭。lòu bāng pín qiě bìng,shù mǐ zhū chēng tàn。
惭愧章先生,十日坐空馆。cán kuì zhāng xiān shēng,shí rì zuò kōng guǎn。
袖中出子诗,贪读酒屡暖。xiù zhōng chū zi shī,tān dú jiǔ lǚ nuǎn。
狂言各须慎,勿使输薪粲。kuáng yán gè xū shèn,wù shǐ shū xīn càn。

西斋

苏轼

西斋深且明,中有六尺床。xī zhāi shēn qiě míng,zhōng yǒu liù chǐ chuáng。
病夫朝睡足,危坐觉日长。bìng fū cháo shuì zú,wēi zuò jué rì zhǎng。
昏昏既非醉,踽踽亦非狂。hūn hūn jì fēi zuì,jǔ jǔ yì fēi kuáng。
褰衣竹风下,穆然中微凉。qiān yī zhú fēng xià,mù rán zhōng wēi liáng。
起行西园中,草木含幽香。qǐ xíng xī yuán zhōng,cǎo mù hán yōu xiāng。
榴花开一枝,桑枣沃以光。liú huā kāi yī zhī,sāng zǎo wò yǐ guāng。
鸣鸠得美荫,困立忘飞翔。míng jiū dé měi yīn,kùn lì wàng fēi xiáng。
黄鸟亦自喜,新音变圆吭。huáng niǎo yì zì xǐ,xīn yīn biàn yuán kēng。
杖藜观物化,亦以观我生。zhàng lí guān wù huà,yì yǐ guān wǒ shēng。
万物各得时,我生日皇皇。wàn wù gè dé shí,wǒ shēng rì huáng huáng。

小儿

苏轼

小儿不识愁,起坐牵我衣。xiǎo ér bù shí chóu,qǐ zuò qiān wǒ yī。
我欲嗔小儿,老妻劝儿痴。wǒ yù chēn xiǎo ér,lǎo qī quàn ér chī。
儿痴君更甚,不乐愁何为。ér chī jūn gèng shén,bù lè chóu hé wèi。
还坐愧此言,洗盏当我前。hái zuò kuì cǐ yán,xǐ zhǎn dāng wǒ qián。
大胜刘伶妇,区区为酒钱。dà shèng liú líng fù,qū qū wèi jiǔ qián。

寄刘孝叔

苏轼

君王有意诛骄虏,椎破铜山铸铜虎。jūn wáng yǒu yì zhū jiāo lǔ,chuí pò tóng shān zhù tóng hǔ。
联翩三十七将军,走马西来各开府。lián piān sān shí qī jiāng jūn,zǒu mǎ xī lái gè kāi fǔ。
南山伐木作车轴,东海取鼍漫战鼓。nán shān fá mù zuò chē zhóu,dōng hǎi qǔ tuó màn zhàn gǔ。
汗流奔走谁敢后,恐乏军兴污资斧。hàn liú bēn zǒu shuí gǎn hòu,kǒng fá jūn xīng wū zī fǔ。
保甲连村团未遍,方田讼牒纷如雨。bǎo jiǎ lián cūn tuán wèi biàn,fāng tián sòng dié fēn rú yǔ。
尔来手实降新书,抉剔根株穷脉缕。ěr lái shǒu shí jiàng xīn shū,jué tī gēn zhū qióng mài lǚ。
诏书恻怛信深厚,吏能浅薄空劳苦。zhào shū cè dá xìn shēn hòu,lì néng qiǎn báo kōng láo kǔ。
平生学问只流俗,众里笙竽谁比数。píng shēng xué wèn zhǐ liú sú,zhòng lǐ shēng yú shuí bǐ shù。
忽令独奏《凤将雏》,仓卒欲吹那得谱。hū lìng dú zòu fèng jiāng chú,cāng zú yù chuī nà dé pǔ。
况复连年苦饥馑,剥啮草木啖泥土。kuàng fù lián nián kǔ jī jǐn,bō niè cǎo mù dàn ní tǔ。
今年雨雪颇应时,又报蝗虫生翅股。jīn nián yǔ xuě pǒ yīng shí,yòu bào huáng chóng shēng chì gǔ。
忧来洗盏欲强醉,寂寞虚斋卧空甒。yōu lái xǐ zhǎn yù qiáng zuì,jì mò xū zhāi wò kōng wǔ。
公厨十日不生烟,更望红裙踏筵舞。gōng chú shí rì bù shēng yān,gèng wàng hóng qún tà yán wǔ。
故人屡寄山中信,只有当归无别语。gù rén lǚ jì shān zhōng xìn,zhǐ yǒu dāng guī wú bié yǔ。
方将雀鼠偷太仓,未肯衣冠挂神武。fāng jiāng què shǔ tōu tài cāng,wèi kěn yī guān guà shén wǔ。
吴兴丈人真得道,平日立朝非小补。wú xīng zhàng rén zhēn dé dào,píng rì lì cháo fēi xiǎo bǔ。
自从四方冠盖闹,归作二浙湖山主。zì cóng sì fāng guān gài nào,guī zuò èr zhè hú shān zhǔ。
高踪已自杂渔钓,大隐何曾弃簪组。gāo zōng yǐ zì zá yú diào,dà yǐn hé céng qì zān zǔ。
去年相从殊未足,问道已许谈其粗。qù nián xiāng cóng shū wèi zú,wèn dào yǐ xǔ tán qí cū。
逝将弃官往卒业,俗缘未尽那得睹。shì jiāng qì guān wǎng zú yè,sú yuán wèi jǐn nà dé dǔ。
公家只在霅溪上,上有白云如白羽。gōng jiā zhǐ zài zhà xī shàng,shàng yǒu bái yún rú bái yǔ。
应怜进退苦皇皇,更把安心教初祖。yīng lián jìn tuì kǔ huáng huáng,gèng bǎ ān xīn jiào chū zǔ。

张安道乐全堂

苏轼

列子御风殊不恶,犹被庄生讥数数。liè zi yù fēng shū bù è,yóu bèi zhuāng shēng jī shù shù。
步兵饮酒中散琴,于此得全非至乐。bù bīng yǐn jiǔ zhōng sàn qín,yú cǐ dé quán fēi zhì lè。
乐全居士全于天,维摩丈室空翛然。lè quán jū shì quán yú tiān,wéi mó zhàng shì kōng xiāo rán。
平生痛饮今不饮,无琴不独琴无弦。píng shēng tòng yǐn jīn bù yǐn,wú qín bù dú qín wú xián。
我公天与英雄表,龙章凤姿照鱼鸟。wǒ gōng tiān yǔ yīng xióng biǎo,lóng zhāng fèng zī zhào yú niǎo。
但令端委坐庙堂,北狄西戎谈笑了。dàn lìng duān wěi zuò miào táng,běi dí xī róng tán xiào le。
如今老去苦思归,小字亲书寄我诗。rú jīn lǎo qù kǔ sī guī,xiǎo zì qīn shū jì wǒ shī。
试问乐全全底事,无全何处更相亏。shì wèn lè quán quán dǐ shì,wú quán hé chù gèng xiāng kuī。