古诗词

朱熹

次二友石井之作三首

朱熹

一窦阴风万斛泉,新秋曾此弄清涟。yī dòu yīn fēng wàn hú quán,xīn qiū céng cǐ nòng qīng lián。
人言湛碧深无底,只恐潜通小有天。rén yán zhàn bì shēn wú dǐ,zhǐ kǒng qián tōng xiǎo yǒu tiān。

次二友石井之作三首

朱熹

联骑君登泉上亭,黄尘双眼想增明。lián qí jūn dēng quán shàng tíng,huáng chén shuāng yǎn xiǎng zēng míng。
篮舆独向溪南路,惆怅不成同队行。lán yú dú xiàng xī nán lù,chóu chàng bù chéng tóng duì xíng。

次二友石井之作三首

朱熹

泉嵌侧畔一川明,水石萦回更有情。quán qiàn cè pàn yī chuān míng,shuǐ shí yíng huí gèng yǒu qíng。
闻说近来疏葺好,想应仍是旧溪声。wén shuō jìn lái shū qì hǎo,xiǎng yīng réng shì jiù xī shēng。

次韵择之铅山道中二首

朱熹

几月高堂阙问安,归涂不管上天难。jǐ yuè gāo táng quē wèn ān,guī tú bù guǎn shàng tiān nán。
诵君两叠思亲句,也信从来取友端。sòng jūn liǎng dié sī qīn jù,yě xìn cóng lái qǔ yǒu duān。

次韵择之铅山道中二首

朱熹

行尽江湘万叠山,家山犹在有无间。xíng jǐn jiāng xiāng wàn dié shān,jiā shān yóu zài yǒu wú jiān。
明朝渐喜登闽岭,涧水分流响佩环。míng cháo jiàn xǐ dēng mǐn lǐng,jiàn shuǐ fēn liú xiǎng pèi huán。

次韵择之发紫溪有作

朱熹

明日振衣千仞冈,夜分起看月和霜。míng rì zhèn yī qiān rèn gāng,yè fēn qǐ kàn yuè hé shuāng。
久知行路难如此,不用悲歌泪满裳。jiǔ zhī xíng lù nán rú cǐ,bù yòng bēi gē lèi mǎn shang。

次韵别范伯崇二首

朱熹

平生罪我只春秋,更作嚣嚣万里游。píng shēng zuì wǒ zhǐ chūn qiū,gèng zuò xiāo xiāo wàn lǐ yóu。
赖有吾人肯相伴,群讥众诋不能忧。lài yǒu wú rén kěn xiāng bàn,qún jī zhòng dǐ bù néng yōu。

次韵别范伯崇二首

朱熹

累月追随今别离,人生离合岂无时。lèi yuè zhuī suí jīn bié lí,rén shēng lí hé qǐ wú shí。
愿言更励坚高志,力索穷探慰所思。yuàn yán gèng lì jiān gāo zhì,lì suǒ qióng tàn wèi suǒ sī。

送林择之还乡赴选三首

朱熹

青骊去路欲骎骎,回首犹须话此心。qīng lí qù lù yù qīn qīn,huí shǒu yóu xū huà cǐ xīn。
一别便成三数月,有疑谁讲过谁箴。yī bié biàn chéng sān shù yuè,yǒu yí shuí jiǎng guò shuí zhēn。

送林择之还乡赴选三首

朱熹

门外槐花似欲黄,高堂应望促归装。mén wài huái huā shì yù huáng,gāo táng yīng wàng cù guī zhuāng。
个中自有超然处,肯学儿曹一例忙。gè zhōng zì yǒu chāo rán chù,kěn xué ér cáo yī lì máng。

送林择之还乡赴选三首

朱熹

今朝握手送君归,马上薰风拂面吹。jīn cháo wò shǒu sòng jūn guī,mǎ shàng xūn fēng fú miàn chuī。
不用丁宁防曲学,寒窗久矣共心期。bù yòng dīng níng fáng qū xué,hán chuāng jiǔ yǐ gòng xīn qī。

夜闻择之诵师曾题画绝句遐想高致偶成小诗

朱熹

一幅潇湘不易求,新诗谁遣送闲愁。yī fú xiāo xiāng bù yì qiú,xīn shī shuí qiǎn sòng xián chóu。
遥知水远天长外,更有离骚极目秋。yáo zhī shuǐ yuǎn tiān zhǎng wài,gèng yǒu lí sāo jí mù qiū。

次林扩之开善避暑韵二首

朱熹

炎官虐焰遍山村,也到萧萧柳下门。yán guān nüè yàn biàn shān cūn,yě dào xiāo xiāo liǔ xià mén。
水玉秋菰那可得,羡君行处午阴繁。shuǐ yù qiū gū nà kě dé,xiàn jūn xíng chù wǔ yīn fán。

次林扩之开善避暑韵二首

朱熹

山斋几日旱尘昏,欲拂朱弦已惮烦。shān zhāi jǐ rì hàn chén hūn,yù fú zhū xián yǐ dàn fán。
凉意感君持寄我,雨声花思满胸存。liáng yì gǎn jūn chí jì wǒ,yǔ shēng huā sī mǎn xiōng cún。

送林熙之诗五首

朱熹

君行往返一千里,过我屏山山下村。jūn xíng wǎng fǎn yī qiān lǐ,guò wǒ píng shān shān xià cūn。
浊酒寒灯静相对,论心直欲到忘言。zhuó jiǔ hán dēng jìng xiāng duì,lùn xīn zhí yù dào wàng yán。

送林熙之诗五首

朱熹

仁体难明君所疑,欲求直截转支离。rén tǐ nán míng jūn suǒ yí,yù qiú zhí jié zhuǎn zhī lí。
圣言妙缊无穷意,涵泳从容只自知。shèng yán miào yūn wú qióng yì,hán yǒng cóng róng zhǐ zì zhī。

送林熙之诗五首

朱熹

天理生生本不穷,要从知觉验流通。tiān lǐ shēng shēng běn bù qióng,yào cóng zhī jué yàn liú tōng。
若知体用元无间,始笑前来说异同。ruò zhī tǐ yòng yuán wú jiān,shǐ xiào qián lái shuō yì tóng。

送林熙之诗五首

朱熹

十年灯火与君同,谁道年来西复东。shí nián dēng huǒ yǔ jūn tóng,shuí dào nián lái xī fù dōng。
不学世情云雨手,从教人事马牛风。bù xué shì qíng yún yǔ shǒu,cóng jiào rén shì mǎ niú fēng。

送林熙之诗五首

朱熹

古镜重磨要古方,眼明偏与日争光。gǔ jìng zhòng mó yào gǔ fāng,yǎn míng piān yǔ rì zhēng guāng。
明明直照吾家路,莫指并州作故乡。míng míng zhí zhào wú jiā lù,mò zhǐ bìng zhōu zuò gù xiāng。

次彭应之鱼乐亭韵

朱熹

亭前活水破轻冰,渐见游鯈傍石棱。tíng qián huó shuǐ pò qīng bīng,jiàn jiàn yóu tiáo bàng shí léng。
老子自知鱼乐处,不须庄惠与同登。lǎo zi zì zhī yú lè chù,bù xū zhuāng huì yǔ tóng dēng。