古诗词

朱熹

次观瀑布韵

朱熹

快泻苍崖一道泉,白龙飞下郁蓝天。kuài xiè cāng yá yī dào quán,bái lóng fēi xià yù lán tiān。
空山有此真奇观,倚杖来看思凛然。kōng shān yǒu cǐ zhēn qí guān,yǐ zhàng lái kàn sī lǐn rán。

次韵谒忠显刘公墓下

朱熹

理乱由来今古同,覆车那肯戒前踪。lǐ luàn yóu lái jīn gǔ tóng,fù chē nà kěn jiè qián zōng。
纷纷误国人无数,不昧丹心独此公。fēn fēn wù guó rén wú shù,bù mèi dān xīn dú cǐ gōng。

次季通昼寒亭韵二首

朱熹

不信高怀与世殊,清游试问与谁俱。bù xìn gāo huái yǔ shì shū,qīng yóu shì wèn yǔ shuí jù。
相将静听潺湲水,洗涤尘襟肯自污。xiāng jiāng jìng tīng chán yuán shuǐ,xǐ dí chén jīn kěn zì wū。

次季通昼寒亭韵二首

朱熹

山行前后有光辉,扑扑浮岚翠染衣。shān xíng qián hòu yǒu guāng huī,pū pū fú lán cuì rǎn yī。
直到仙洲奇绝处,昼寒亭下玉龙飞。zhí dào xiān zhōu qí jué chù,zhòu hán tíng xià yù lóng fēi。

次清湍亭韵二首

朱熹

上下青山今白头,穿云入坞未能休。shàng xià qīng shān jīn bái tóu,chuān yún rù wù wèi néng xiū。
因君去觅仙洲路,却叹周南独滞留。yīn jūn qù mì xiān zhōu lù,què tàn zhōu nán dú zhì liú。

次清湍亭韵二首

朱熹

仄径穿林欲造天,未妨停策听涓涓。zè jìng chuān lín yù zào tiān,wèi fáng tíng cè tīng juān juān。
知君便有刀头意,莫忘仙洲涧底泉。zhī jūn biàn yǒu dāo tóu yì,mò wàng xiān zhōu jiàn dǐ quán。

观洪遵双陆谱有感呈刘平甫范仲宣二兄

朱熹

近从新谱识枭卢,拟唤安阳旧博徒。jìn cóng xīn pǔ shí xiāo lú,nǐ huàn ān yáng jiù bó tú。
只恐分阴闲过了,更教人诮牧猪奴。zhǐ kǒng fēn yīn xián guò le,gèng jiào rén qiào mù zhū nú。

次刘彦集木犀韵三首

朱熹

众芳摇落九秋期,横出天香第一枝。zhòng fāng yáo luò jiǔ qiū qī,héng chū tiān xiāng dì yī zhī。
莫似寒梅太孤绝,更交遥夜笛中吹。mò shì hán méi tài gū jué,gèng jiāo yáo yè dí zhōng chuī。

次刘彦集木犀韵三首

朱熹

仙衣才试郁金黄,便觉秋风满院芳。xiān yī cái shì yù jīn huáng,biàn jué qiū fēng mǎn yuàn fāng。
定观极知先透彻,通心岂是故迎将。dìng guān jí zhī xiān tòu chè,tōng xīn qǐ shì gù yíng jiāng。

次刘彦集木犀韵三首

朱熹

秋到寒岩桂树丛,小山吟罢思悲翁。qiū dào hán yán guì shù cóng,xiǎo shān yín bà sī bēi wēng。
不妨更作淹留计,占取人间十里风。bù fáng gèng zuò yān liú jì,zhàn qǔ rén jiān shí lǐ fēng。

寄谢刘彦集菖蒲之贶二首

朱熹

君家兰杜久萋萋,近养菖蒲绿未齐。jūn jiā lán dù jiǔ qī qī,jìn yǎng chāng pú lǜ wèi qí。
乞与幽人伴岑寂,小窗风露日低迷。qǐ yǔ yōu rén bàn cén jì,xiǎo chuāng fēng lù rì dī mí。

寄谢刘彦集菖蒲之贶二首

朱熹

泉清石瘦碧纤长,秋露悬珠炯夜光。quán qīng shí shòu bì xiān zhǎng,qiū lù xuán zhū jiǒng yè guāng。
个里无穷闲造化,别来谁与共平章。gè lǐ wú qióng xián zào huà,bié lái shuí yǔ gòng píng zhāng。

再题吴公济风泉亭

朱熹

华林翠涧响风泉,竟日闲来石上眠。huá lín cuì jiàn xiǎng fēng quán,jìng rì xián lái shí shàng mián。
更结危亭俯幽听,未妨长作地行仙。gèng jié wēi tíng fǔ yōu tīng,wèi fáng zhǎng zuò dì xíng xiān。

寄吴公济兼简李伯谏五首

朱熹

客子归来春未深,只应寒雨罢登临。kè zi guī lái chūn wèi shēn,zhǐ yīng hán yǔ bà dēng lín。
闲窗竟日焚香坐,一段孤明见此心。xián chuāng jìng rì fén xiāng zuò,yī duàn gū míng jiàn cǐ xīn。

寄吴公济兼简李伯谏五首

朱熹

三径莓苔昼掩关,君来问道却空还。sān jìng méi tái zhòu yǎn guān,jūn lái wèn dào què kōng hái。
从今蜡屐应无恙,有兴何妨再入山。cóng jīn là jī yīng wú yàng,yǒu xīng hé fáng zài rù shān。

寄吴公济兼简李伯谏五首

朱熹

盘翁别去久无书,可复因循自作疏。pán wēng bié qù jiǔ wú shū,kě fù yīn xún zì zuò shū。
珍重寄声烦问讯,个中消息定何如。zhēn zhòng jì shēng fán wèn xùn,gè zhōng xiāo xī dìng hé rú。

寄吴公济兼简李伯谏五首

朱熹

繁弦急管盛流传,清庙遗音久绝弦。fán xián jí guǎn shèng liú chuán,qīng miào yí yīn jiǔ jué xián。
欲识寥寥千古意,莫将新语勘尘编。yù shí liáo liáo qiān gǔ yì,mò jiāng xīn yǔ kān chén biān。

寄吴公济兼简李伯谏五首

朱熹

忆昔殊方久滞淫,年深归路始骎骎。yì xī shū fāng jiǔ zhì yín,nián shēn guī lù shǐ qīn qīn。
傍人欲问箪瓢乐,理义谁知悦我心。bàng rén yù wèn dān piáo lè,lǐ yì shuí zhī yuè wǒ xīn。

公济和诗见闵耽书勉以教外之乐以诗请问二首

朱熹

至理无言绝浅深,尘尘刹刹不相侵。zhì lǐ wú yán jué qiǎn shēn,chén chén shā shā bù xiāng qīn。
如云教外传真的,却是瞿昙有两心。rú yún jiào wài chuán zhēn de,què shì qú tán yǒu liǎng xīn。

公济和诗见闵耽书勉以教外之乐以诗请问二首

朱熹

未必瞿昙有两心,莫将此意搅儒林。wèi bì qú tán yǒu liǎng xīn,mò jiāng cǐ yì jiǎo rú lín。
欲知陋巷忧时乐,只向韦编绝处寻。yù zhī lòu xiàng yōu shí lè,zhǐ xiàng wéi biān jué chù xún。