古诗词

朱熹

次秀野暑中二首

朱熹

剧暑悲难度,清秋喜却回。jù shǔ bēi nán dù,qīng qiū xǐ què huí。
病随庚伏尽,尊向晚凉开。bìng suí gēng fú jǐn,zūn xiàng wǎn liáng kāi。
临水看云去,钩帘待月来。lín shuǐ kàn yún qù,gōu lián dài yuè lái。
胜游惊昨梦,曾上郁萧台。shèng yóu jīng zuó mèng,céng shàng yù xiāo tái。

次秀野暑中二首

朱熹

绝境人难到,唯堪乐此身。jué jìng rén nán dào,wéi kān lè cǐ shēn。
泉吟青玉峡,风度白纶巾。quán yín qīng yù xiá,fēng dù bái lún jīn。
独往宁无意,长闲未有因。dú wǎng níng wú yì,zhǎng xián wèi yǒu yīn。
云山天赐履,吾道岂全贫。yún shān tiān cì lǚ,wú dào qǐ quán pín。

次秀野杂诗韵家酿二首

朱熹

铚艾无中熟,欢谣阙屡丰。zhì ài wú zhōng shú,huān yáo quē lǚ fēng。
但知愁鬓白,那复醉颜红。dàn zhī chóu bìn bái,nà fù zuì yán hóng。
田舍寒如此,侯家事不同。tián shě hán rú cǐ,hóu jiā shì bù tóng。
新醅拨浮蚁,春满夜堂中。xīn pēi bō fú yǐ,chūn mǎn yè táng zhōng。

次秀野杂诗韵家酿二首

朱熹

闻道兵厨盛,春泉响臈篘。wén dào bīng chú shèng,chūn quán xiǎng là chōu。
定知盈榼送,不待扣门求。dìng zhī yíng kē sòng,bù dài kòu mén qiú。
沆瀣应难比,茅柴只自羞。hàng xiè yīng nán bǐ,máo chái zhǐ zì xiū。
病身从法缚,好客为公留。bìng shēn cóng fǎ fù,hǎo kè wèi gōng liú。

次秀野杂诗韵酒市二首

朱熹

闻说崇安市,家家曲米春。wén shuō chóng ān shì,jiā jiā qū mǐ chūn。
楼头邀上客,花底觅南邻。lóu tóu yāo shàng kè,huā dǐ mì nán lín。
讵有当垆子,应无折券人。jù yǒu dāng lú zi,yīng wú zhé quàn rén。
劝君浑莫问,一酌便还醇。quàn jūn hún mò wèn,yī zhuó biàn hái chún。

次秀野杂诗韵酒市二首

朱熹

丽藻摛云锦,新章写陟釐。lì zǎo chī yún jǐn,xīn zhāng xiě zhì lí。
诗传国风体,兴发酒家旗。shī chuán guó fēng tǐ,xīng fā jiǔ jiā qí。
见说难中圣,遥知但啜醨。jiàn shuō nán zhōng shèng,yáo zhī dàn chuài lí。
盘餐杂鲑菜,那有蟹螯持。pán cān zá guī cài,nà yǒu xiè áo chí。

次秀野杂诗韵黄雀鲊

朱熹

黄雀飞鸣处,交交异窃脂。huáng què fēi míng chù,jiāo jiāo yì qiè zhī。
稻粱求易足,罗网去何迟。dào liáng qiú yì zú,luó wǎng qù hé chí。
味厚资偏嗜,谋疏阙自为。wèi hòu zī piān shì,móu shū quē zì wèi。
韩彭尚菹醢,么么尔诚宜。hán péng shàng jū hǎi,me me ěr chéng yí。

次秀野杂诗韵槟榔

朱熹

忆昔南游日,初尝面发红。yì xī nán yóu rì,chū cháng miàn fā hóng。
药囊知有用,茗碗讵能同。yào náng zhī yǒu yòng,míng wǎn jù néng tóng。
蠲疾收殊效,修真录异功。juān jí shōu shū xiào,xiū zhēn lù yì gōng。
三彭如不避,糜烂七非中。sān péng rú bù bì,mí làn qī fēi zhōng。

短句奉迎

朱熹

雄藩荆楚地,自古国西门。xióng fān jīng chǔ dì,zì gǔ guó xī mén。
客有筹边略,人知幕府尊。kè yǒu chóu biān lüè,rén zhī mù fǔ zūn。
时平烽燧冷,事省笑谈温。shí píng fēng suì lěng,shì shěng xiào tán wēn。
宛洛何年向,奇功要一论。wǎn luò hé nián xiàng,qí gōng yào yī lùn。

短句奉迎

朱熹

军府资长算,家山辍胜游。jūn fǔ zī zhǎng suàn,jiā shān chuò shèng yóu。
故人千里别,归骑两年秋。gù rén qiān lǐ bié,guī qí liǎng nián qiū。
吊古宁忘恨,开尊且破愁。diào gǔ níng wàng hèn,kāi zūn qiě pò chóu。
相思欲回首,但上曲江楼。xiāng sī yù huí shǒu,dàn shàng qū jiāng lóu。

哭罗宗约二首

朱熹

江阁论心地,重来感慨多。jiāng gé lùn xīn dì,zhòng lái gǎn kǎi duō。
故人今已矣,此道竟如何。gù rén jīn yǐ yǐ,cǐ dào jìng rú hé。
但使穷新得,终当订旧讹。dàn shǐ qióng xīn dé,zhōng dāng dìng jiù é。
话言虽永隔,吾欲问沧波。huà yán suī yǒng gé,wú yù wèn cāng bō。

哭罗宗约二首

朱熹

行义追前辈,孤风凛一生。xíng yì zhuī qián bèi,gū fēng lǐn yī shēng。
子平婚嫁了,元亮去留轻。zi píng hūn jià le,yuán liàng qù liú qīng。
涪万无归棹,严杨有旧盟。fú wàn wú guī zhào,yán yáng yǒu jiù méng。
空令同社客,生死痛交情。kōng lìng tóng shè kè,shēng sǐ tòng jiāo qíng。

傅安道杨仪之二漕劝农有诗次韵二首

朱熹

并峙双台峻,分驰四牡闲。bìng zhì shuāng tái jùn,fēn chí sì mǔ xián。
共欣膏脉润,未要粉泥乾。gòng xīn gāo mài rùn,wèi yào fěn ní qián。
诗律何妨细,欢情岂遂阑。shī lǜ hé fáng xì,huān qíng qǐ suì lán。
新畬行可问,载酒想同看。xīn shē xíng kě wèn,zài jiǔ xiǎng tóng kàn。

傅安道杨仪之二漕劝农有诗次韵二首

朱熹

世味今如许,吾生本自闲。shì wèi jīn rú xǔ,wú shēng běn zì xián。
心期虽好在,欲习未全乾。xīn qī suī hǎo zài,yù xí wèi quán qián。
错莫尘编暗,栖迟壮节阑。cuò mò chén biān àn,qī chí zhuàng jié lán。
不因勋业晚,清镜亦频看。bù yīn xūn yè wǎn,qīng jìng yì pín kàn。

登岳麓赫曦台联句

朱熹

泛舟长沙渚,振策湘山岑。fàn zhōu zhǎng shā zhǔ,zhèn cè xiāng shān cén。
烟云眇变化,宇宙穷高深。yān yún miǎo biàn huà,yǔ zhòu qióng gāo shēn。
怀古壮士志,忧时君子心。huái gǔ zhuàng shì zhì,yōu shí jūn zi xīn。
寄言尘中客,莽苍谁能寻。jì yán chén zhōng kè,mǎng cāng shuí néng xún。

登定王台

朱熹

寂寞番君后,光华帝子来。jì mò fān jūn hòu,guāng huá dì zi lái。
千年馀故国,万事只空台。qiān nián yú gù guó,wàn shì zhǐ kōng tái。
日月东西见,湖山表里开。rì yuè dōng xī jiàn,hú shān biǎo lǐ kāi。
从知爽鸠乐,莫作雍门哀。cóng zhī shuǎng jiū lè,mò zuò yōng mén āi。

次敬夫登定王台韵

朱熹

今朝风日好,抱病起登台。jīn cháo fēng rì hǎo,bào bìng qǐ dēng tái。
山色愁无尽,江波去不回。shān sè chóu wú jǐn,jiāng bō qù bù huí。
客怀元老草,节物又疏梅。kè huái yuán lǎo cǎo,jié wù yòu shū méi。
且莫催归骑,凭栏更一杯。qiě mò cuī guī qí,píng lán gèng yī bēi。

十三日晨起霜

朱熹

北渚无新梦,南山有旧台。běi zhǔ wú xīn mèng,nán shān yǒu jiù tái。
端能成独往,未肯遽空回。duān néng chéng dú wǎng,wèi kěn jù kōng huí。
磴滑新经雪,林深不见梅。dèng huá xīn jīng xuě,lín shēn bù jiàn méi。
急须乘霁色,何必散银杯。jí xū chéng jì sè,hé bì sàn yín bēi。

敬夫用熹定王台韵赋诗因复次韵

朱熹

新诗通造化,催出火轮来。xīn shī tōng zào huà,cuī chū huǒ lún lái。
云物低南极,江山接汉台。yún wù dī nán jí,jiāng shān jiē hàn tái。
心期千古迥,怀抱一生开。xīn qī qiān gǔ jiǒng,huái bào yī shēng kāi。
回首狂驰子,纷纷政可哀。huí shǒu kuáng chí zi,fēn fēn zhèng kě āi。

后洞山口晚赋

朱熹

日落千林外,烟飞紫翠深。rì luò qiān lín wài,yān fēi zǐ cuì shēn。
寒泉添壑底,积雪尚崖阴。hán quán tiān hè dǐ,jī xuě shàng yá yīn。
景要吾人共,诗留永夜吟。jǐng yào wú rén gòng,shī liú yǒng yè yín。
从教广长舌,莫尽此时心。cóng jiào guǎng zhǎng shé,mò jǐn cǐ shí xīn。
1280«2345678»