古诗词

朱熹

有怀南轩老兄呈伯崇择之二友二首

朱熹

忆昔秋风里,寻盟湘水傍。yì xī qiū fēng lǐ,xún méng xiāng shuǐ bàng。
胜游朝挽袂,妙语夜连床。shèng yóu cháo wǎn mèi,miào yǔ yè lián chuáng。
别去多遗恨,归来识大方。bié qù duō yí hèn,guī lái shí dà fāng。
惟应微密处,犹欲细商量。wéi yīng wēi mì chù,yóu yù xì shāng liàng。

有怀南轩老兄呈伯崇择之二友二首

朱熹

积雨芳菲暗,新晴始豁然。jī yǔ fāng fēi àn,xīn qíng shǐ huō rán。
园林媚幽独,窗户惬清妍。yuán lín mèi yōu dú,chuāng hù qiè qīng yán。
晤语心何远,书题意未宣。wù yǔ xīn hé yuǎn,shū tí yì wèi xuān。
悬知今夜月,同梦舞雩边。xuán zhī jīn yè yuè,tóng mèng wǔ yú biān。

择之诵所赋拟吕子进元宵诗因用元韵二首

朱熹

何处元宵好,山房入定僧。hé chù yuán xiāo hǎo,shān fáng rù dìng sēng。
往来衣上月,明暗佛前灯。wǎng lái yī shàng yuè,míng àn fú qián dēng。
实际徒劳说,空华讵可凭。shí jì tú láo shuō,kōng huá jù kě píng。
还教知此意,妙用一时兴。hái jiào zhī cǐ yì,miào yòng yī shí xīng。

次韵择之梧竹二首并呈季通

朱熹

竹坞深深处,檀栾绕舍青。zhú wù shēn shēn chù,tán luán rào shě qīng。
暑风成惨淡,寒月助清泠。shǔ fēng chéng cǎn dàn,hán yuè zhù qīng líng。
客去空尘榻,诗来拓采棂。kè qù kōng chén tà,shī lái tuò cǎi líng。
此君同一笑,午梦顿能醒。cǐ jūn tóng yī xiào,wǔ mèng dùn néng xǐng。

次韵择之梧竹二首并呈季通

朱熹

永日长梧下,清阴小院幽。yǒng rì zhǎng wú xià,qīng yīn xiǎo yuàn yōu。
自怜风袅袅,客赋雨浏浏。zì lián fēng niǎo niǎo,kè fù yǔ liú liú。
作别今千里,相思欲九秋。zuò bié jīn qiān lǐ,xiāng sī yù jiǔ qiū。
更怜同社友,复此误淹留。gèng lián tóng shè yǒu,fù cǐ wù yān liú。

择之寄示深卿唱和乌石南湖佳句辄次元韵三首

朱熹

未识南湖景,遥欣二子游。wèi shí nán hú jǐng,yáo xīn èr zi yóu。
赏心并胜日,妙语逼清秋。shǎng xīn bìng shèng rì,miào yǔ bī qīng qiū。
剩欲携书卷,相将买钓舟。shèng yù xié shū juǎn,xiāng jiāng mǎi diào zhōu。
微吟归去晚,杜若满汀洲。wēi yín guī qù wǎn,dù ruò mǎn tīng zhōu。

择之寄示深卿唱和乌石南湖佳句辄次元韵三首

朱熹

平湖渺空阔,积水暮生寒。píng hú miǎo kōng kuò,jī shuǐ mù shēng hán。
但见绿千顷,不知深几竿。dàn jiàn lǜ qiān qǐng,bù zhī shēn jǐ gān。
人间元迫隘,世路足艰难。rén jiān yuán pò ài,shì lù zú jiān nán。
若了沧洲趣,无劳正眼看。ruò le cāng zhōu qù,wú láo zhèng yǎn kàn。

择之寄示深卿唱和乌石南湖佳句辄次元韵三首

朱熹

年来年去为谁忙,三伏炎蒸忽变凉。nián lái nián qù wèi shuí máng,sān fú yán zhēng hū biàn liáng。
阅世谩劳心悁悁,怀人空得鬓苍苍。yuè shì mán láo xīn yuān yuān,huái rén kōng dé bìn cāng cāng。
诗篇眼界何终极,道学心期未遽央。shī piān yǎn jiè hé zhōng jí,dào xué xīn qī wèi jù yāng。
安得追寻二三子,舞雩风月共徜徉。ān dé zhuī xún èr sān zi,wǔ yú fēng yuè gòng cháng yáng。

小诗奉送择之仁友赴漕台之招后篇喜赵公之得士而不敢致私怨焉然别怀黯然不能成章亦足以见区区也二首

朱熹

之子论交久,深衷两自知。zhī zi lùn jiāo jiǔ,shēn zhōng liǎng zì zhī。
提携方有赖,离索遽成悲。tí xié fāng yǒu lài,lí suǒ jù chéng bēi。
圣处应无数,书来肯见私。shèng chù yīng wú shù,shū lái kěn jiàn sī。
临分莫惆怅,努力共心期。lín fēn mò chóu chàng,nǔ lì gòng xīn qī。

小诗奉送择之仁友赴漕台之招后篇喜赵公之得士而不敢致私怨焉然别怀黯然不能成章亦足以见区区也二首

朱熹

珍重东台老,英声旧所闻。zhēn zhòng dōng tái lǎo,yīng shēng jiù suǒ wén。
能怀吐哺意,岂但枉书勤。néng huái tǔ bǔ yì,qǐ dàn wǎng shū qín。
得士看如许,持心定不群。dé shì kàn rú xǔ,chí xīn dìng bù qún。
愿言推此志,清浊见朋分。yuàn yán tuī cǐ zhì,qīng zhuó jiàn péng fēn。

与刘德明祝济之胡子宽晚步偶成

朱熹

雨罢寒逾劲,霜威正凛然。yǔ bà hán yú jìn,shuāng wēi zhèng lǐn rán。
不知荒径湿,行到野桥边。bù zhī huāng jìng shī,xíng dào yě qiáo biān。
旷望情何极,徘徊意莫传。kuàng wàng qíng hé jí,pái huái yì mò chuán。
清波涵众影,日落暗晴川。qīng bō hán zhòng yǐng,rì luò àn qíng chuān。

仙洲新亭熹名以昼寒紫微张公为书其额判院刘丈乃出新句辄次高韵二首

朱熹

闻说藤萝外,神龙旧所蟠。wén shuō téng luó wài,shén lóng jiù suǒ pán。
擘开千丈峡,写尽一襟寒。bāi kāi qiān zhàng xiá,xiě jǐn yī jīn hán。
赏寄三杯酒,归投六尺竿。shǎng jì sān bēi jiǔ,guī tóu liù chǐ gān。
若无诗律好,清绝不成欢。ruò wú shī lǜ hǎo,qīng jué bù chéng huān。

仙洲新亭熹名以昼寒紫微张公为书其额判院刘丈乃出新句辄次高韵二首

朱熹

悄茜非人境,寒蝉夏已稠。qiāo qiàn fēi rén jìng,hán chán xià yǐ chóu。
阳崖惊素雪,午扇怯清秋。yáng yá jīng sù xuě,wǔ shàn qiè qīng qiū。
共说新亭好,真堪妙墨留。gòng shuō xīn tíng hǎo,zhēn kān miào mò liú。
赏心元不厌,仙梦肯来游。shǎng xīn yuán bù yàn,xiān mèng kěn lái yóu。

次韵昼寒

朱熹

行穿危磴尽,林表见孤亭。xíng chuān wēi dèng jǐn,lín biǎo jiàn gū tíng。
涧泻千寻白,峰回四面青。jiàn xiè qiān xún bái,fēng huí sì miàn qīng。
尘襟元落落,风腋自泠泠。chén jīn yuán luò luò,fēng yè zì líng líng。
一醉今何许,无心赋独醒。yī zuì jīn hé xǔ,wú xīn fù dú xǐng。

次判院丈昼寒亭韵有怀平父

朱熹

把酒怀人处,幽寻记往时。bǎ jiǔ huái rén chù,yōu xún jì wǎng shí。
新亭劳指顾,胜践阙追随。xīn tíng láo zhǐ gù,shèng jiàn quē zhuī suí。
为报层檐出,莫忧浮柱攲。wèi bào céng yán chū,mò yōu fú zhù qī。
惟应旧飞雪,想象合心知。wéi yīng jiù fēi xuě,xiǎng xiàng hé xīn zhī。

次判院丈清湍之什

朱熹

明灭青罗带,周遭碧玉环。míng miè qīng luó dài,zhōu zāo bì yù huán。
孤亭感陈迹,茂树喜重攀。gū tíng gǎn chén jì,mào shù xǐ zhòng pān。
爽气琴尊外,泉声枕簟间。shuǎng qì qín zūn wài,quán shēng zhěn diàn jiān。
诗成无写处,绝壁藓痕斑。shī chéng wú xiě chù,jué bì xiǎn hén bān。

次韵宿密庵

朱熹

忽作经宵别,胸奇莫与陈。hū zuò jīng xiāo bié,xiōng qí mò yǔ chén。
暮归夸得句,寒苦顿生春。mù guī kuā dé jù,hán kǔ dùn shēng chūn。
道义知无斁,文章自有真。dào yì zhī wú yì,wén zhāng zì yǒu zhēn。
它年应共说,此日自由身。tā nián yīng gòng shuō,cǐ rì zì yóu shēn。

闻季通德明诸友入山以诗迎之仍请先往观瀑布

朱熹

胜友南窗底,看书老岁华。shèng yǒu nán chuāng dǐ,kàn shū lǎo suì huá。
不因寒瀑响,肯到野僧家。bù yīn hán pù xiǎng,kěn dào yě sēng jiā。
古径开能久,新亭去岂赊。gǔ jìng kāi néng jiǔ,xīn tíng qù qǐ shē。
跻攀那可缓,寂寞有雄夸。jī pān nà kě huǎn,jì mò yǒu xióng kuā。

和季通昼寒韵

朱熹

万壑争流处,千年树石幽。wàn hè zhēng liú chù,qiān nián shù shí yōu。
危亭因我作,胜日为君留。wēi tíng yīn wǒ zuò,shèng rì wèi jūn liú。
酒笑红裙醉,诗惭杂佩酬。jiǔ xiào hóng qún zuì,shī cán zá pèi chóu。
尚嫌心境窄,更约九垓游。shàng xián xīn jìng zhǎi,gèng yuē jiǔ gāi yóu。

奉酬圭父末利之作

朱熹

玉蕊琅玕树,天香知见薰。yù ruǐ láng gān shù,tiān xiāng zhī jiàn xūn。
露寒清透骨,风定远含芬。lù hán qīng tòu gǔ,fēng dìng yuǎn hán fēn。
爽致销繁暑,高情谢晓云。shuǎng zhì xiāo fán shǔ,gāo qíng xiè xiǎo yún。
遥怜河朔饮,那得醉时闻。yáo lián hé shuò yǐn,nà dé zuì shí wén。