古诗词

朱熹

奉酬圭父白莲之作

朱熹

忽传夔府句,并送远公莲。hū chuán kuí fǔ jù,bìng sòng yuǎn gōng lián。
翠盖临风迥,冰华浥露鲜。cuì gài lín fēng jiǒng,bīng huá yì lù xiān。
舞衣清缟袂,倒景烂珠躔。wǔ yī qīng gǎo mèi,dào jǐng làn zhū chán。
想象芙蓉阙,冥冥绝世缘。xiǎng xiàng fú róng quē,míng míng jué shì yuán。

公济惠山蔬四种并以佳篇来贶因次其韵?

朱熹

灵草生何许,风泉古涧傍。líng cǎo shēng hé xǔ,fēng quán gǔ jiàn bàng。
褰裳勤采撷,枝箸嚏芳香。qiān shang qín cǎi xié,zhī zhù tì fāng xiāng。
冷入玄根閟,春归翠颖长。lěng rù xuán gēn bì,chūn guī cuì yǐng zhǎng。
遥知拈起处,全体露其常。yáo zhī niān qǐ chù,quán tǐ lù qí cháng。

公济惠山蔬四种并以佳篇来贶因次其韵芹

朱熹

晚食宁论肉,知君薄世荣。wǎn shí níng lùn ròu,zhī jūn báo shì róng。
琼田何日种,玉本一时生。qióng tián hé rì zhǒng,yù běn yī shí shēng。
白鹤今休误,青泥旧得名。bái hè jīn xiū wù,qīng ní jiù dé míng。
收单还炙背,北阙傥关情。shōu dān hái zhì bèi,běi quē tǎng guān qíng。

公济惠山蔬四种并以佳篇来贶因次其韵笋

朱熹

新笋因君寄,康庐入梦中。xīn sǔn yīn jūn jì,kāng lú rù mèng zhōng。
丹元馀故宅,翠竹尚馀风。dān yuán yú gù zhái,cuì zhú shàng yú fēng。
日日来威凤,年年馔箨龙。rì rì lái wēi fèng,nián nián zhuàn tuò lóng。
犹嫌有兼味,不似一源功。yóu xián yǒu jiān wèi,bù shì yī yuán gōng。

云谷合记事目效俳体戏作三诗寄季通

朱熹

云关须早筑,基趾要坚牢。yún guān xū zǎo zhù,jī zhǐ yào jiān láo。
栽竹行教密,穿池岸欲高。zāi zhú xíng jiào mì,chuān chí àn yù gāo。
乘春移菡萏,带雪觅萧椮。chéng chūn yí hàn dàn,dài xuě mì xiāo sēn。
更向关门外,疏泉斩乱蒿。gèng xiàng guān mén wài,shū quán zhǎn luàn hāo。

云谷合记事目效俳体戏作三诗寄季通

朱熹

堂成今六载,上雨复旁风。táng chéng jīn liù zài,shàng yǔ fù páng fēng。
逐急添茅盖,连忙毕土功。zhú jí tiān máo gài,lián máng bì tǔ gōng。
桂林何日秀,兰径几时通。guì lín hé rì xiù,lán jìng jǐ shí tōng。
并筑双台子,东山接水筒。bìng zhù shuāng tái zi,dōng shān jiē shuǐ tǒng。

云谷合记事目效俳体戏作三诗寄季通

朱熹

庄舍宜先立,山楹却渐营。zhuāng shě yí xiān lì,shān yíng què jiàn yíng。
泉疏药圃润,堰起石池清。quán shū yào pǔ rùn,yàn qǐ shí chí qīng。
早印荒田契,仍标别户名。zǎo yìn huāng tián qì,réng biāo bié hù míng。
想应频检校,只恐欠方兄。xiǎng yīng pín jiǎn xiào,zhǐ kǒng qiàn fāng xiōng。

云谷怀魏元履

朱熹

叹息艮斋老,当年共此来。tàn xī gěn zhāi lǎo,dāng nián gòng cǐ lái。
千峰奇绝处,一望兴悠哉。qiān fēng qí jué chù,yī wàng xīng yōu zāi。
病怯披云卧,诗劳拥鼻裁。bìng qiè pī yún wò,shī láo yōng bí cái。
只今何处所,宿草閟馀哀。zhǐ jīn hé chù suǒ,sù cǎo bì yú āi。

宿云际寺许顺之将别以诗求教次韵

朱熹

薄暮投花县,联车入翠微。báo mù tóu huā xiàn,lián chē rù cuì wēi。
长林生缺月,永夜照寒扉。zhǎng lín shēng quē yuè,yǒng yè zhào hán fēi。
情话欣无斁,离怀怅有违。qíng huà xīn wú yì,lí huái chàng yǒu wéi。
勉哉彊毅力,千里要同归。miǎn zāi jiàng yì lì,qiān lǐ yào tóng guī。

挽汪端明三首

朱熹

圣王兴炎运,明公起妙年。shèng wáng xīng yán yùn,míng gōng qǐ miào nián。
材推汉庭右,学自北方传。cái tuī hàn tíng yòu,xué zì běi fāng chuán。
出入丹心壮,安危素发鲜。chū rù dān xīn zhuàng,ān wēi sù fā xiān。
空馀题剑在,光烛旧林泉。kōng yú tí jiàn zài,guāng zhú jiù lín quán。

挽汪端明三首

朱熹

旷宇元无际,孤标自不群。kuàng yǔ yuán wú jì,gū biāo zì bù qún。
物情良有寄,谗口讵堪闻。wù qíng liáng yǒu jì,chán kǒu jù kān wén。
未许时明政,犹堪史阙文。wèi xǔ shí míng zhèng,yóu kān shǐ quē wén。
衣冠忽长夜,馀子谩纷纷。yī guān hū zhǎng yè,yú zi mán fēn fēn。

挽汪端明三首

朱熹

先友当年盛,斯文元祐徒。xiān yǒu dāng nián shèng,sī wén yuán yòu tú。
艰虞共流落,存没半呜呼。jiān yú gòng liú luò,cún méi bàn wū hū。
顾我真无赖,逢公幸不孤。gù wǒ zhēn wú lài,féng gōng xìng bù gū。
只今还一恸,即此是穷涂。zhǐ jīn hái yī tòng,jí cǐ shì qióng tú。

宿休庵用德功壁间韵赠陈道人

朱熹

暮入千峰里,寒栖一草庵。mù rù qiān fēng lǐ,hán qī yī cǎo ān。
室连丹灶暖,厨引石泉甘。shì lián dān zào nuǎn,chú yǐn shí quán gān。
尘虑纷难到,神光暖内含。chén lǜ fēn nán dào,shén guāng nuǎn nèi hán。
非君有道气,孤绝讵能堪。fēi jūn yǒu dào qì,gū jué jù néng kān。

挽刘枢密三首

朱熹

天畀经纶业,家传忠义心。tiān bì jīng lún yè,jiā chuán zhōng yì xīn。
谋谟经国远,勋烈到人深。móu mó jīng guó yuǎn,xūn liè dào rén shēn。
廊庙风云断,江湖岁月侵。láng miào fēng yún duàn,jiāng hú suì yuè qīn。
一朝成殄瘁,九牧共沾襟。yī cháo chéng tiǎn cuì,jiǔ mù gòng zhān jīn。

挽刘枢密三首

朱熹

谈笑平蛮策,焦劳振廪功。tán xiào píng mán cè,jiāo láo zhèn lǐn gōng。
复雠乖宿志,忍死罄馀忠。fù chóu guāi sù zhì,rěn sǐ qìng yú zhōng。
人叹百身赎,天悲一鉴空。rén tàn bǎi shēn shú,tiān bēi yī jiàn kōng。
九原终莫起,千载自英风。jiǔ yuán zhōng mò qǐ,qiān zài zì yīng fēng。

挽刘枢密三首

朱熹

久矣身无用,前恩叹莫偿。jiǔ yǐ shēn wú yòng,qián ēn tàn mò cháng。
岂期今老大,复此重悲伤。qǐ qī jīn lǎo dà,fù cǐ zhòng bēi shāng。
泪向遗书尽,心随宿草荒。lèi xiàng yí shū jǐn,xīn suí sù cǎo huāng。
诸君那不死,恸绝鬓成霜。zhū jūn nà bù sǐ,tòng jué bìn chéng shuāng。

九日奉陪高州史君莆阳别驾会稽丞公善化明府仲衡诗伯并屈子美元范二兄及郡中诸文武同登紫霄绝顶南望江湖北眺淮甸少快心目既归又得仲衡佳篇句法清丽情致悽惋三复不胜起予之叹谨次韵呈请皆赋之以纪一时之盛甚惠甚望

朱熹

此日登高处,千岩锦树稠。cǐ rì dēng gāo chù,qiān yán jǐn shù chóu。
无人嘲落帽,有客赋悲秋。wú rén cháo luò mào,yǒu kè fù bēi qiū。
忽忽尘中老,匆匆物外游。hū hū chén zhōng lǎo,cōng cōng wù wài yóu。
江湖空极目,不尽古今愁。jiāng hú kōng jí mù,bù jǐn gǔ jīn chóu。

和张彦辅白鹿洞之作

朱熹

邃谷新华馆,风烟再吐吞。suì gǔ xīn huá guǎn,fēng yān zài tǔ tūn。
旧眠闻野鹿,遗恨响惊猿。jiù mián wén yě lù,yí hèn xiǎng jīng yuán。
共赏忻同趣,分携怆别魂。gòng shǎng xīn tóng qù,fēn xié chuàng bié hún。
徘徊空日夕,无策驻行轩。pái huái kōng rì xī,wú cè zhù xíng xuān。

次张彦辅西原之作

朱熹

无处堪投迹,空山寄一椽。wú chù kān tóu jì,kōng shān jì yī chuán。
悬门窥绝壁,缭径上层巅。xuán mén kuī jué bì,liáo jìng shàng céng diān。
槛阔吞江浪,窗虚响谷泉。kǎn kuò tūn jiāng làng,chuāng xū xiǎng gǔ quán。
丹经闲自读,不为学神仙。dān jīng xián zì dú,bù wèi xué shén xiān。

次张彦辅卧龙之作

朱熹

瀑水源何处,高疑云汉通。pù shuǐ yuán hé chù,gāo yí yún hàn tōng。
泻时垂练直,落处古潭空。xiè shí chuí liàn zhí,luò chù gǔ tán kōng。
客寄诗能好,龙蟠意自雄。kè jì shī néng hǎo,lóng pán yì zì xióng。
知君来岘首,为我说隆中。zhī jūn lái xiàn shǒu,wèi wǒ shuō lóng zhōng。