古诗词

朱熹

登罗汉峰

朱熹

休暇曹事简,登高恣窥临。xiū xiá cáo shì jiǎn,dēng gāo zì kuī lín。
徜徉偶此地,旷望披尘襟。cháng yáng ǒu cǐ dì,kuàng wàng pī chén jīn。
落日瞰远郊,暮色生寒阴。luò rì kàn yuǎn jiāo,mù sè shēng hán yīn。
欢娱未云已,更欲穷幽寻。huān yú wèi yún yǐ,gèng yù qióng yōu xún。
行披茂树尽,豁见沧溟深。xíng pī mào shù jǐn,huō jiàn cāng míng shēn。
恨无双飞翼,往诣蓬山岑。hèn wú shuāng fēi yì,wǎng yì péng shān cén。

登面山亭

朱熹

新亭夙所闻,登眺遂兹日。xīn tíng sù suǒ wén,dēng tiào suì zī rì。
极目但苍茫,前瞻如有失。jí mù dàn cāng máng,qián zhān rú yǒu shī。
烟鬟稍呈露,众岭方含郁。yān huán shāo chéng lù,zhòng lǐng fāng hán yù。
长啸天风来,云散空宇碧。zhǎng xiào tiān fēng lái,yún sàn kōng yǔ bì。

试院即事

朱熹

端居惜春晚,庭树绿已深。duān jū xī chūn wǎn,tíng shù lǜ yǐ shēn。
重门掩昼静,高馆正阴沈。zhòng mén yǎn zhòu jìng,gāo guǎn zhèng yīn shěn。
披衣步前除,悟物怀贞心。pī yī bù qián chú,wù wù huái zhēn xīn。
澹泊方自适,好鸟鸣高林。dàn pō fāng zì shì,hǎo niǎo míng gāo lín。

借王嘉叟所藏赵祖文画孙兴公天台赋凝思幽岩朗咏长川一幅有契于心因作此诗二首

朱熹

翩然乘孤鹤,往至苍崖巅。piān rán chéng gū hè,wǎng zhì cāng yá diān。
上有桂树林,下有清泠渊。shàng yǒu guì shù lín,xià yǒu qīng líng yuān。
洗心咏太素,泛景窥灵诠。xǐ xīn yǒng tài sù,fàn jǐng kuī líng quán。
栖身托岁暮,毕此岩中缘。qī shēn tuō suì mù,bì cǐ yán zhōng yuán。

借王嘉叟所藏赵祖文画孙兴公天台赋凝思幽岩朗咏长川一幅有契于心因作此诗二首

朱熹

山空四无人,涧树生凉秋。shān kōng sì wú rén,jiàn shù shēng liáng qiū。
杖策忘所适,水木娱清幽。zhàng cè wàng suǒ shì,shuǐ mù yú qīng yōu。
散发尘外飙,濯足清瑶流。sàn fā chén wài biāo,zhuó zú qīng yáo liú。
静啸长林内,举翮仍丹丘。jìng xiào zhǎng lín nèi,jǔ hé réng dān qiū。

教思堂作示诸同志

朱熹

吏局了无事,横舍终日闲。lì jú le wú shì,héng shě zhōng rì xián。
庭树秋风至,凉气满窗间。tíng shù qiū fēng zhì,liáng qì mǎn chuāng jiān。
高阁富文史,诸生时往还。gāo gé fù wén shǐ,zhū shēng shí wǎng hái。
纵谈忽忘倦,时观非云悭。zòng tán hū wàng juàn,shí guān fēi yún qiān。
咏归同与点,坐忘庶希颜。yǒng guī tóng yǔ diǎn,zuò wàng shù xī yán。
尘累日以销,何必栖空山。chén lèi rì yǐ xiāo,hé bì qī kōng shān。

再得古木

朱熹

青山一何深,上下尽云木。qīng shān yī hé shēn,shàng xià jǐn yún mù。
中有千岁姿,偃蹇卧寒谷。zhōng yǒu qiān suì zī,yǎn jiǎn wò hán gǔ。
明堂不徵材,大匠肯回目。míng táng bù zhēng cái,dà jiàng kěn huí mù。
樵斧莫谩寻,从渠媚幽独。qiáo fǔ mò mán xún,cóng qú mèi yōu dú。

示诸同志

朱熹

夏木已云暗,时禽变新声。xià mù yǐ yún àn,shí qín biàn xīn shēng。
林园草被径,端居有馀清。lín yuán cǎo bèi jìng,duān jū yǒu yú qīng。
端居亦何为,日夕掩柴荆。duān jū yì hé wèi,rì xī yǎn chái jīng。
静有弦诵乐,而无尘虑并。jìng yǒu xián sòng lè,ér wú chén lǜ bìng。
良朋肯顾予,尚有夙心倾。liáng péng kěn gù yǔ,shàng yǒu sù xīn qīng。
深惭未闻道,折衷非所宁。shēn cán wèi wén dào,zhé zhōng fēi suǒ níng。
眷焉抚流光,中夜叹以惊。juàn yān fǔ liú guāng,zhōng yè tàn yǐ jīng。
高山徒仰止,远道何由征。gāo shān tú yǎng zhǐ,yuǎn dào hé yóu zhēng。

示四弟

朱熹

十日一洗沐,诸生各归休。shí rì yī xǐ mù,zhū shēng gè guī xiū。
虚斋息群响,兀坐心悠悠。xū zhāi xī qún xiǎng,wù zuò xīn yōu yōu。
雨久苔径荒,林深鸟啼幽。yǔ jiǔ tái jìng huāng,lín shēn niǎo tí yōu。
阶前树萱草,与子俱忘忧。jiē qián shù xuān cǎo,yǔ zi jù wàng yōu。

还家即事

朱熹

献岁事行役,徂春始还归。xiàn suì shì xíng yì,cú chūn shǐ hái guī。
昔往草未芳,今来翠成帏。xī wǎng cǎo wèi fāng,jīn lái cuì chéng wéi。
扶疏满园阴,时禽互翻飞。fú shū mǎn yuán yīn,shí qín hù fān fēi。
丛萱亦已秀,丹葩耀晨辉。cóng xuān yì yǐ xiù,dān pā yào chén huī。
即事谁与娱,淹留自忘机。jí shì shuí yǔ yú,yān liú zì wàng jī。
日暮复出门,怅然心事违。rì mù fù chū mén,chàng rán xīn shì wéi。
古人不可见,独掩荒园扉。gǔ rén bù kě jiàn,dú yǎn huāng yuán fēi。

题囊山寺

朱熹

晓发渔溪驿,夜宿囊山寺。xiǎo fā yú xī yì,yè sù náng shān sì。
云海近苍茫,层岚拥深翠。yún hǎi jìn cāng máng,céng lán yōng shēn cuì。
行役倦修途,投归聊一憩。xíng yì juàn xiū tú,tóu guī liáo yī qì。
不学塔中仙,名涂定何事。bù xué tǎ zhōng xiān,míng tú dìng hé shì。

再至同安假民舍以居示诸生

朱熹

端居托穷巷,廪食守微官。duān jū tuō qióng xiàng,lǐn shí shǒu wēi guān。
事少心虑怡,吏休庭宇宽。shì shǎo xīn lǜ yí,lì xiū tíng yǔ kuān。
晨兴吟诵馀,体物随所安。chén xīng yín sòng yú,tǐ wù suí suǒ ān。
杜门不复出,悠然得真欢。dù mén bù fù chū,yōu rán dé zhēn huān。
良朋夙所敦,精义时一殚。liáng péng sù suǒ dūn,jīng yì shí yī dān。
壶餐虽牢落,此亦非所难。hú cān suī láo luò,cǐ yì fēi suǒ nán。

六月十五日诣水公庵雨作

朱熹

云起欲为雨,中川分晦明。yún qǐ yù wèi yǔ,zhōng chuān fēn huì míng。
才惊横岭断,已觉疏林鸣。cái jīng héng lǐng duàn,yǐ jué shū lín míng。
空际旱尘灭,虚堂凉思生。kōng jì hàn chén miè,xū táng liáng sī shēng。
颓檐滴沥馀,忽作流泉倾。tuí yán dī lì yú,hū zuò liú quán qīng。
况此高人居,地偏园景清。kuàng cǐ gāo rén jū,dì piān yuán jǐng qīng。
芳馨杂悄茜,俯仰同鲜荣。fāng xīn zá qiāo qiàn,fǔ yǎng tóng xiān róng。
我来偶兹适,中怀澹无营。wǒ lái ǒu zī shì,zhōng huái dàn wú yíng。
归路绿泱漭,因之想岩耕。guī lù lǜ yāng mǎng,yīn zhī xiǎng yán gēng。

谢人送兰其二

朱熹

淹留阅岁序,契阔心怀忧。yān liú yuè suì xù,qì kuò xīn huái yōu。
独卧寄僧闾,一室空山秋。dú wò jì sēng lǘ,yī shì kōng shān qiū。
徘徊起顾望,俯仰谁为俦。pái huái qǐ gù wàng,fǔ yǎng shuí wèi chóu。
伊人远赠问,孤根亦绸缪。yī rén yuǎn zèng wèn,gū gēn yì chóu móu。
芳馨不我遗,三载娱清幽。fāng xīn bù wǒ yí,sān zài yú qīng yōu。
愧无琼琚报,厚意竟莫酬。kuì wú qióng jū bào,hòu yì jìng mò chóu。
瞻彼南陔诗,使我心悠悠。zhān bǐ nán gāi shī,shǐ wǒ xīn yōu yōu。

秋兰已悴以其根归学古

朱熹

秋至百草晦,寂寞寒露滋。qiū zhì bǎi cǎo huì,jì mò hán lù zī。
兰皋一以悴,芜秽不能治。lán gāo yī yǐ cuì,wú huì bù néng zhì。
端居念离索,无以遗所思。duān jū niàn lí suǒ,wú yǐ yí suǒ sī。
愿言托孤根,岁晏以为期。yuàn yán tuō gū gēn,suì yàn yǐ wèi qī。

秋夕二首

朱熹

西斋坐竟日,旷然谁与俦。xī zhāi zuò jìng rì,kuàng rán shuí yǔ chóu。
感兹风露夕,始知天宇秋。gǎn zī fēng lù xī,shǐ zhī tiān yǔ qiū。
庭树且扶疏,时物讵淹留。tíng shù qiě fú shū,shí wù jù yān liú。
心空累云远,岁月真悠悠。xīn kōng lèi yún yuǎn,suì yuè zhēn yōu yōu。

秋夕二首

朱熹

公门了无事,吏散终日闲。gōng mén le wú shì,lì sàn zhōng rì xián。
凉叶何萧萧,悲吟庭树间。liáng yè hé xiāo xiāo,bēi yín tíng shù jiān。
琴书写尘虑,菽水怡亲颜。qín shū xiě chén lǜ,shū shuǐ yí qīn yán。
忆在中林日,秋来长掩关。yì zài zhōng lín rì,qiū lái zhǎng yǎn guān。

秋夜听雨奉怀子厚

朱熹

悄悄窗户暗,青灯读残书。qiāo qiāo chuāng hù àn,qīng dēng dú cán shū。
忽听疏雨落,稍知凉气初。hū tīng shū yǔ luò,shāo zhī liáng qì chū。
披襟聊自适,掩卷方踌躇。pī jīn liáo zì shì,yǎn juǎn fāng chóu chú。
亦念同怀人,怅望心烦纡。yì niàn tóng huái rén,chàng wàng xīn fán yū。
鸣琴爱静夜,乐道今闲居。míng qín ài jìng yè,lè dào jīn xián jū。
岑岑空山中,此夕知焉如。cén cén kōng shān zhōng,cǐ xī zhī yān rú。

秋怀二首

朱熹

秋风吹庭户,客子怀故乡。qiū fēng chuī tíng hù,kè zi huái gù xiāng。
矧此卧愁疾,徘徊守空房。shěn cǐ wò chóu jí,pái huái shǒu kōng fáng。
伫想涧谷居,林深惨悲凉。zhù xiǎng jiàn gǔ jū,lín shēn cǎn bēi liáng。
鹍鸡感萧辰,拊翼号风霜。kūn jī gǎn xiāo chén,fǔ yì hào fēng shuāng。
氛杂无留气,悄茜有馀芳。fēn zá wú liú qì,qiāo qiàn yǒu yú fāng。
幸闻卫生要,招隐夙所臧。xìng wén wèi shēng yào,zhāo yǐn sù suǒ zāng。
终期谢世虑,矫翮兹山冈。zhōng qī xiè shì lǜ,jiǎo hé zī shān gāng。

秋怀二首

朱熹

怀疴坐竟日,晚色散幽树。huái kē zuò jìng rì,wǎn sè sàn yōu shù。
寂历候虫悲,沆瀁碧草露。jì lì hòu chóng bēi,hàng yàng bì cǎo lù。
端居兴方澹,沉默自成趣。duān jū xīng fāng dàn,chén mò zì chéng qù。
羽觞欢独持,瑶琴谁与晤。yǔ shāng huān dú chí,yáo qín shuí yǔ wù。
空知玄思清,未惜年华度。kōng zhī xuán sī qīng,wèi xī nián huá dù。
美人殊不来,岁月恐迟暮。měi rén shū bù lái,suì yuè kǒng chí mù。