古诗词

梅尧臣

暮雪

梅尧臣

暮雪止复落,暗积如避人。mù xuě zhǐ fù luò,àn jī rú bì rén。
平明视庭中,物物各已新。píng míng shì tíng zhōng,wù wù gè yǐ xīn。
草木一变妍,枯槁忘其真。cǎo mù yī biàn yán,kū gǎo wàng qí zhēn。
随风来无迹,高下得以均。suí fēng lái wú jì,gāo xià dé yǐ jūn。
采薇歌卒章,霏霏沾车轮。cǎi wēi gē zú zhāng,fēi fēi zhān chē lún。
今岂无是作,劳苦不足陈。jīn qǐ wú shì zuò,láo kǔ bù zú chén。

雪中通判家饮回

梅尧臣

朔风声满枯桑枝,阴云不定蛟龙归。shuò fēng shēng mǎn kū sāng zhī,yīn yún bù dìng jiāo lóng guī。
冻禽聚立高树时,密云万里增寒威。dòng qín jù lì gāo shù shí,mì yún wàn lǐ zēng hán wēi。
访君留连举酒卮,胡琴奏罢欢已微。fǎng jūn liú lián jǔ jiǔ zhī,hú qín zòu bà huān yǐ wēi。
小驹跨去没四蹄,飘花凌乱沾人衣。xiǎo jū kuà qù méi sì tí,piāo huā líng luàn zhān rén yī。
醉目远望天地迷,何暇更问孤鸿飞。zuì mù yuǎn wàng tiān dì mí,hé xiá gèng wèn gū hóng fēi。
茅屋岂无单且饥,平明共贺麦陇肥。máo wū qǐ wú dān qiě jī,píng míng gòng hè mài lǒng féi。

近有谢师厚寄襄阳柑子乃吴人所谓绿橘耳今王德言遗姑苏者十枚此真物也因以诗答

梅尧臣

荆州持大橘,亦自名黄柑。jīng zhōu chí dà jú,yì zì míng huáng gān。
忽得洞庭美,气味何可参。hū dé dòng tíng měi,qì wèi hé kě cān。
遂生吴洲思,恨不羽翼南。suì shēng wú zhōu sī,hèn bù yǔ yì nán。

运使刘察院因按历归西京拜省

梅尧臣

在昔志四海,所遇非一途。zài xī zhì sì hǎi,suǒ yù fēi yī tú。
朝以言悟主,夕即被金朱。cháo yǐ yán wù zhǔ,xī jí bèi jīn zhū。
于兹亦未几,用直升云衢。yú zī yì wèi jǐ,yòng zhí shēng yún qú。
台分东西属,御史从子除。tái fēn dōng xī shǔ,yù shǐ cóng zi chú。
天马日千里,岂并局促驹。tiān mǎ rì qiān lǐ,qǐ bìng jú cù jū。
朔北遏乱萌,褒嘉赐玺书。shuò běi è luàn méng,bāo jiā cì xǐ shū。
乃衣汉使绣,威誉倾国都。nǎi yī hàn shǐ xiù,wēi yù qīng guó dōu。
借问世上荣,万国与此殊。jiè wèn shì shàng róng,wàn guó yǔ cǐ shū。
明朝归洛阳,聊且饯高车。míng cháo guī luò yáng,liáo qiě jiàn gāo chē。
亭堠况非远,春郊无疾驱。tíng hòu kuàng fēi yuǎn,chūn jiāo wú jí qū。

余之亲家有女子能点酥为诗并花果麟凤等物一皆妙绝其家持以为岁日辛盘之助余丧偶儿女服未除不作岁因转赠通判通判有诗见答故走笔酬之

梅尧臣

剪竹缠金大于掌,红缕龟纹挑作网。jiǎn zhú chán jīn dà yú zhǎng,hóng lǚ guī wén tiāo zuò wǎng。
琼酥点出探春诗,玉刻小书题在榜。qióng sū diǎn chū tàn chūn shī,yù kè xiǎo shū tí zài bǎng。
名花杂果能眩真,祥兽珍禽得非广。míng huā zá guǒ néng xuàn zhēn,xiáng shòu zhēn qín dé fēi guǎng。
礧落男儿不足为,女工馀思聊可赏。léi luò nán ér bù zú wèi,nǚ gōng yú sī liáo kě shǎng。

元日

梅尧臣

昔遇风雪时,孤舟泊吴埭。xī yù fēng xuě shí,gū zhōu pō wú dài。
江潮未应浦,尽室坐相对。jiāng cháo wèi yīng pǔ,jǐn shì zuò xiāng duì。
行庖得海物,咸酸何琐碎。xíng páo dé hǎi wù,xián suān hé suǒ suì。
久作北州人,食此欣已再。jiǔ zuò běi zhōu rén,shí cǐ xīn yǐ zài。
是时值新岁,庆拜乃唯内。shì shí zhí xīn suì,qìng bài nǎi wéi nèi。
草率具盘餐,约略施粉黛。cǎo lǜ jù pán cān,yuē lüè shī fěn dài。
举杯更献酬,各尔祝鲐背。jǔ bēi gèng xiàn chóu,gè ěr zhù tái bèi。
咀橘齿病酸,目已惊老态。jǔ jú chǐ bìng suān,mù yǐ jīng lǎo tài。
岂意未几年,中路苦失配。qǐ yì wèi jǐ nián,zhōng lù kǔ shī pèi。
嘉辰众所喜,悲泪我何耐。jiā chén zhòng suǒ xǐ,bēi lèi wǒ hé nài。
曩欢今已哀,日月不可赖。nǎng huān jīn yǐ āi,rì yuè bù kě lài。
前视四十春,空期此身在。qián shì sì shí chūn,kōng qī cǐ shēn zài。
世事都厌闻,读书未忍退。shì shì dōu yàn wén,dú shū wèi rěn tuì。
过目虽已忘,宁舍心久爱。guò mù suī yǐ wàng,níng shě xīn jiǔ ài。
何当往京口,竹里剪荒秽。hé dāng wǎng jīng kǒu,zhú lǐ jiǎn huāng huì。
行歌乐暮节,薪菽甘自刈。xíng gē lè mù jié,xīn shū gān zì yì。

通判遗新柳

梅尧臣

园柳发新荑,官居雪尚壅。yuán liǔ fā xīn tí,guān jū xuě shàng yōng。
君喜持报春,衰意非旧勇。jūn xǐ chí bào chūn,shuāi yì fēi jiù yǒng。
芳菲即可插,余发惭种种。fāng fēi jí kě chā,yú fā cán zhǒng zhǒng。

送孙曼卿锁厅赴举

梅尧臣

旧果岂非好,截树接新枝。jiù guǒ qǐ fēi hǎo,jié shù jiē xīn zhī。
欲变明年花,曾不根本移。yù biàn míng nián huā,céng bù gēn běn yí。
屈彼自然性,曰兹山木卑。qū bǐ zì rán xìng,yuē zī shān mù bēi。
子才实艳富,久为人所推。zi cái shí yàn fù,jiǔ wèi rén suǒ tuī。
固当升高科,我送作此诗。gù dāng shēng gāo kē,wǒ sòng zuò cǐ shī。

依韵和刘察院送客回过潩水马上有作

梅尧臣

车骑踏春堤,翛然思如濯。chē qí tà chūn dī,xiāo rán sī rú zhuó。
望骢人自避,解冻鱼方乐。wàng cōng rén zì bì,jiě dòng yú fāng lè。
拿流古树根,跨岸枯薪彴。ná liú gǔ shù gēn,kuà àn kū xīn zhuó。
烟云淡淡天,嫩绿生丛薄。yān yún dàn dàn tiān,nèn lǜ shēng cóng báo。

不知梦

梅尧臣

梦中不知梦,但谓平常时。mèng zhōng bù zhī mèng,dàn wèi píng cháng shí。
相与共笑言,焉问久别离。xiāng yǔ gòng xiào yán,yān wèn jiǔ bié lí。
有赠若有得,及觉已失之。yǒu zèng ruò yǒu dé,jí jué yǐ shī zhī。
人生在世间,何异梦寐为。rén shēng zài shì jiān,hé yì mèng mèi wèi。

郏城道中

梅尧臣

行行溪水边,镜碧不可唾。xíng xíng xī shuǐ biān,jìng bì bù kě tuò。
安知有沫流,草木多偃卧。ān zhī yǒu mò liú,cǎo mù duō yǎn wò。
潭鸟瞥复没,滩沙净如簸。tán niǎo piē fù méi,tān shā jìng rú bǒ。
不独荆州民,居险颈瘿大。bù dú jīng zhōu mín,jū xiǎn jǐng yǐng dà。

春鸠

梅尧臣

鸣鸠识阴晦,聒聒雌逐雄。míng jiū shí yīn huì,guā guā cí zhú xióng。
鹊巢汝得共,可蔽雨与风。què cháo rǔ dé gòng,kě bì yǔ yǔ fēng。
春物况不晚,杏萼已半红。chūn wù kuàng bù wǎn,xìng è yǐ bàn hóng。
试看池馆间,燕雀随西东。shì kàn chí guǎn jiān,yàn què suí xī dōng。

留别汝守王待制仲仪

梅尧臣

来时柳未芽,去见杏吐萼。lái shí liǔ wèi yá,qù jiàn xìng tǔ è。
相欢无几日,节候已非昨。xiāng huān wú jǐ rì,jié hòu yǐ fēi zuó。
邂逅二十年,三遇三暌索。xiè hòu èr shí nián,sān yù sān kuí suǒ。
会合信难常,焉用计疏数。huì hé xìn nán cháng,yān yòng jì shū shù。

梦觉

梅尧臣

夕梦多梦之,觉来遂成忆。xī mèng duō mèng zhī,jué lái suì chéng yì。
忆子生平时,事往无一得。yì zi shēng píng shí,shì wǎng wú yī dé。
信若此梦寐,岂不见颜色。xìn ruò cǐ mèng mèi,qǐ bù jiàn yán sè。
复存来告言,言虚音匪默。fù cún lái gào yán,yán xū yīn fěi mò。
是觉曷为真,觉梦可以惑。shì jué hé wèi zhēn,jué mèng kě yǐ huò。

汝州

梅尧臣

主人少听我,为言风土殊。zhǔ rén shǎo tīng wǒ,wèi yán fēng tǔ shū。
美哉面有颡,生此颈若壶。měi zāi miàn yǒu sǎng,shēng cǐ jǐng ruò hú。
噫号无冬夏,岁祷无嗟吁。yī hào wú dōng xià,suì dǎo wú jiē xū。
只怜郡池上,不异山林居。zhǐ lián jùn chí shàng,bù yì shān lín jū。

逢牧

梅尧臣

国马一何多,来牧郊甸初。guó mǎ yī hé duō,lái mù jiāo diān chū。
大群几百杂,小群数十驱。dà qún jǐ bǎi zá,xiǎo qún shù shí qū。
或聚如斗蚁,或散如惊乌。huò jù rú dòu yǐ,huò sàn rú jīng wū。
或践麦无根,或啮树无肤。huò jiàn mài wú gēn,huò niè shù wú fū。
牧卒殊不顾,抱鞭入民墟。mù zú shū bù gù,bào biān rù mín xū。
欲酒与之饮,欲食与之餔。yù jiǔ yǔ zhī yǐn,yù shí yǔ zhī bù。
日暮卒醉饱,枕鞭当路隅。rì mù zú zuì bǎo,zhěn biān dāng lù yú。
茫茫非其土,谁念有官租。máng máng fēi qí tǔ,shuí niàn yǒu guān zū。

寄滁州欧阳永叔

梅尧臣

昔读韦公集,固多滁州词。xī dú wéi gōng jí,gù duō chú zhōu cí。
烂熳写风土,下上穷幽奇。làn màn xiě fēng tǔ,xià shàng qióng yōu qí。
君今得此郡,名与前人驰。jūn jīn dé cǐ jùn,míng yǔ qián rén chí。
君才比江海,浩浩观无涯。jūn cái bǐ jiāng hǎi,hào hào guān wú yá。
下笔犹高帆,十幅美满吹。xià bǐ yóu gāo fān,shí fú měi mǎn chuī。
一举一千里,只在顷刻时。yī jǔ yī qiān lǐ,zhǐ zài qǐng kè shí。
寻常行舟舻,傍岸撑牵疲。xún cháng xíng zhōu lú,bàng àn chēng qiān pí。
有才苟如此,但恨不勇为。yǒu cái gǒu rú cǐ,dàn hèn bù yǒng wèi。
仲尼著春秋,贬骨常苦笞。zhòng ní zhù chūn qiū,biǎn gǔ cháng kǔ chī。
后世各有史,善恶亦不遗。hòu shì gè yǒu shǐ,shàn è yì bù yí。
君能切体类,镜照嫫与施。jūn néng qiè tǐ lèi,jìng zhào mó yǔ shī。
直辞鬼胆惧,微文奸魄悲。zhí cí guǐ dǎn jù,wēi wén jiān pò bēi。
不书儿女书,不作风月诗。bù shū ér nǚ shū,bù zuò fēng yuè shī。
唯存先王法,好丑无使疑。wéi cún xiān wáng fǎ,hǎo chǒu wú shǐ yí。
安求一时誉,当期千载知。ān qiú yī shí yù,dāng qī qiān zài zhī。
此外有甘脆,可以奉亲慈。cǐ wài yǒu gān cuì,kě yǐ fèng qīn cí。
山蔬采笋蕨,野膳猎麇麋。shān shū cǎi sǔn jué,yě shàn liè jūn mí。
鲈脍古来美,枭䏑今且推。lú kuài gǔ lái měi,xiāo dì jīn qiě tuī。
夏果亦琐细,一一旧颇窥。xià guǒ yì suǒ xì,yī yī jiù pǒ kuī。
圆尖剥水实,青红摘林枝。yuán jiān bō shuǐ shí,qīng hóng zhāi lín zhī。
又足供宴乐,聊与子所宜。yòu zú gōng yàn lè,liáo yǔ zi suǒ yí。
慎勿思北来,我言非狂痴。shèn wù sī běi lái,wǒ yán fēi kuáng chī。
洗虑当以净,洗垢当以脂。xǐ lǜ dāng yǐ jìng,xǐ gòu dāng yǐ zhī。
此语同饮食,远寄入君脾。cǐ yǔ tóng yǐn shí,yuǎn jì rù jūn pí。

卫州通判赵中舍

梅尧臣

我久在河内,颇知卫风俗。wǒ jiǔ zài hé nèi,pǒ zhī wèi fēng sú。
沙田多种稻,野饭殊脱粟。shā tián duō zhǒng dào,yě fàn shū tuō sù。
况闻别乘至,伫望大河曲。kuàng wén bié chéng zhì,zhù wàng dà hé qū。
饮罢何以赠,柔条路傍绿。yǐn bà hé yǐ zèng,róu tiáo lù bàng lǜ。

资政王侍郎命赋梅花用芳字

梅尧臣

许都二月杏初盛,公府后园梅亦芳。xǔ dōu èr yuè xìng chū shèng,gōng fǔ hòu yuán méi yì fāng。
因思江南花最早,开时不避雪与霜。yīn sī jiāng nán huā zuì zǎo,kāi shí bù bì xuě yǔ shuāng。
主人惜春春未晚,遂命官属携壶觞。zhǔ rén xī chūn chūn wèi wǎn,suì mìng guān shǔ xié hú shāng。
酒行守吏摘花至,素艳紫萼繁于装。jiǔ xíng shǒu lì zhāi huā zhì,sù yàn zǐ è fán yú zhuāng。
夭桃秾李不可比,又况无此清淡香。yāo táo nóng lǐ bù kě bǐ,yòu kuàng wú cǐ qīng dàn xiāng。
岂辞尽醉对颜色,频嗅竞黏须蕊黄。qǐ cí jǐn zuì duì yán sè,pín xiù jìng nián xū ruǐ huáng。
何时结子助调鼎,我心旧职不敢忘。hé shí jié zi zhù diào dǐng,wǒ xīn jiù zhí bù gǎn wàng。

欧阳永叔寄琅琊山李阳冰篆十八字并永叔诗一首欲予继作因成十四韵奉答

梅尧臣

我坐许昌尘土中,山翠泉声违眼耳。wǒ zuò xǔ chāng chén tǔ zhōng,shān cuì quán shēng wéi yǎn ěr。
公虽被谪守滁阳,日少郡事穷山水。gōng suī bèi zhé shǒu chú yáng,rì shǎo jùn shì qióng shān shuǐ。
东南有风西北来,忽得书诗连数纸。dōng nán yǒu fēng xī běi lái,hū dé shū shī lián shù zhǐ。
并寄阳冰古篆字,字形矫矫龙蛇起。bìng jì yáng bīng gǔ zhuàn zì,zì xíng jiǎo jiǎo lóng shé qǐ。
其文乃只题姓名,大历六年春气尾。qí wén nǎi zhǐ tí xìng míng,dà lì liù nián chūn qì wěi。
报云此篆无人知,野僧好事为公指。bào yún cǐ zhuàn wú rén zhī,yě sēng hǎo shì wèi gōng zhǐ。
公留岩下久徘徊,公剔莓苔汲泉洗。gōng liú yán xià jiǔ pái huái,gōng tī méi tái jí quán xǐ。
点画虽然未苦讹,霜侵风剥多皴理。diǎn huà suī rán wèi kǔ é,shuāng qīn fēng bō duō cūn lǐ。
公疑鸟迹踏苍崖,山祇爱惜将有以。gōng yí niǎo jì tà cāng yá,shān qí ài xī jiāng yǒu yǐ。
云藏至今不近俗,月伴古源清且泚。yún cáng zhì jīn bù jìn sú,yuè bàn gǔ yuán qīng qiě cǐ。
此石公知石不知,公与前人定知己。cǐ shí gōng zhī shí bù zhī,gōng yǔ qián rén dìng zhī jǐ。
墨模几幅许传玩,譬于玦玉终可喜。mò mó jǐ fú xǔ chuán wán,pì yú jué yù zhōng kě xǐ。
况复为诗刻其下,句奇字峻惊山鬼。kuàng fù wèi shī kè qí xià,jù qí zì jùn jīng shān guǐ。
何当少得从公游,为公挥笔宁非美。hé dāng shǎo dé cóng gōng yóu,wèi gōng huī bǐ níng fēi měi。