古诗词

梅尧臣

樊推官劝予止酒

梅尧臣

少年好饮酒,饮酒人少过。shǎo nián hǎo yǐn jiǔ,yǐn jiǔ rén shǎo guò。
今既齿发衰,好饮饮不多。jīn jì chǐ fā shuāi,hǎo yǐn yǐn bù duō。
每饮辄呕泄,安得六府和。měi yǐn zhé ǒu xiè,ān dé liù fǔ hé。
朝酲头不举,屋室如盘涡。cháo chéng tóu bù jǔ,wū shì rú pán wō。
取乐反得病,卫生理则那。qǔ lè fǎn dé bìng,wèi shēng lǐ zé nà。
予欲从此止,但畏人讥诃。yǔ yù cóng cǐ zhǐ,dàn wèi rén jī hē。
樊子亦能劝,苦口无所阿。fán zi yì néng quàn,kǔ kǒu wú suǒ ā。
乃知止为是,不止将如何。nǎi zhī zhǐ wèi shì,bù zhǐ jiāng rú hé。

答宋学士次道寄澄心堂纸百幅

梅尧臣

寒溪浸楮舂夜月,敲冰举帘匀割脂。hán xī jìn chǔ chōng yè yuè,qiāo bīng jǔ lián yún gē zhī。
焙乾坚滑若铺玉,一幅百钱曾不疑。bèi qián jiān huá ruò pù yù,yī fú bǎi qián céng bù yí。
江南老人有在者,为予尝说江南时。jiāng nán lǎo rén yǒu zài zhě,wèi yǔ cháng shuō jiāng nán shí。
李主用以藏秘府,外人取次不得窥。lǐ zhǔ yòng yǐ cáng mì fǔ,wài rén qǔ cì bù dé kuī。
城破犹存数千幅,致入本朝谁谓奇。chéng pò yóu cún shù qiān fú,zhì rù běn cháo shuí wèi qí。
漫堆闲屋任尘土,七十年来人不知。màn duī xián wū rèn chén tǔ,qī shí nián lái rén bù zhī。
而今制作已轻薄,比于古纸诚堪嗤。ér jīn zhì zuò yǐ qīng báo,bǐ yú gǔ zhǐ chéng kān chī。
古纸精光肉理厚,迩岁好事亦稍推。gǔ zhǐ jīng guāng ròu lǐ hòu,ěr suì hǎo shì yì shāo tuī。
五六年前吾永叔,赠予两轴令宝之。wǔ liù nián qián wú yǒng shū,zèng yǔ liǎng zhóu lìng bǎo zhī。
是时颇叙此本末,遂号澄心堂纸诗。shì shí pǒ xù cǐ běn mò,suì hào chéng xīn táng zhǐ shī。
我不善书心每愧,君又何此百幅遗。wǒ bù shàn shū xīn měi kuì,jūn yòu hé cǐ bǎi fú yí。
重增吾赧不敢拒,且置缣箱何所为。zhòng zēng wú nǎn bù gǎn jù,qiě zhì jiān xiāng hé suǒ wèi。

答韩三子华韩五持国韩六玉汝见赠述诗

梅尧臣

圣人于诗言,曾不专其中。shèng rén yú shī yán,céng bù zhuān qí zhōng。
因事有所激,因物兴以通。yīn shì yǒu suǒ jī,yīn wù xīng yǐ tōng。
自下而磨上,是之谓国风。zì xià ér mó shàng,shì zhī wèi guó fēng。
雅章及颂篇,刺美亦道同。yǎ zhāng jí sòng piān,cì měi yì dào tóng。
不独识鸟兽,而为文字工。bù dú shí niǎo shòu,ér wèi wén zì gōng。
屈原作离骚,自哀其志穷。qū yuán zuò lí sāo,zì āi qí zhì qióng。
愤世嫉邪意,寄在草木虫。fèn shì jí xié yì,jì zài cǎo mù chóng。
迩来道颇丧,有作皆言空。ěr lái dào pǒ sàng,yǒu zuò jiē yán kōng。
烟云写形象,葩卉咏青红。yān yún xiě xíng xiàng,pā huì yǒng qīng hóng。
人事极谀谄,引古称辨雄。rén shì jí yú chǎn,yǐn gǔ chēng biàn xióng。
经营唯切偶,荣利因被蒙。jīng yíng wéi qiè ǒu,róng lì yīn bèi méng。
遂使世上人,只曰一艺充。suì shǐ shì shàng rén,zhǐ yuē yī yì chōng。
以巧比戏弈,以声喻鸣桐。yǐ qiǎo bǐ xì yì,yǐ shēng yù míng tóng。
嗟嗟一何陋,甘用无言终。jiē jiē yī hé lòu,gān yòng wú yán zhōng。
然古有登歌,缘辞合徵宫。rán gǔ yǒu dēng gē,yuán cí hé zhēng gōng。
辞由士大夫,不出于瞽蒙。cí yóu shì dà fū,bù chū yú gǔ méng。
予言与时辈,难用犹笃癃。yǔ yán yǔ shí bèi,nán yòng yóu dǔ lóng。
虽唱谁能听,所遇辄喑聋。suī chàng shuí néng tīng,suǒ yù zhé yīn lóng。
诸君前有赠,爱我言过丰。zhū jūn qián yǒu zèng,ài wǒ yán guò fēng。
君家好兄弟,响合如笙丛。jūn jiā hǎo xiōng dì,xiǎng hé rú shēng cóng。
虽欲一一报,强说恐非衷。suī yù yī yī bào,qiáng shuō kǒng fēi zhōng。
聊书类顽石,不敢事磨砻。liáo shū lèi wán shí,bù gǎn shì mó lóng。

前以诗答韩三子华后得其简因叙下情

梅尧臣

前者报君诗,妄说良有以。qián zhě bào jūn shī,wàng shuō liáng yǒu yǐ。
昔予在京师,多为人所诋。xī yǔ zài jīng shī,duō wèi rén suǒ dǐ。
短章然无工,实未甘艺比。duǎn zhāng rán wú gōng,shí wèi gān yì bǐ。
因君有过褒,聊且发愤悱。yīn jūn yǒu guò bāo,liáo qiě fā fèn fěi。
何言敢为师,乃是贵不韪。hé yán gǎn wèi shī,nǎi shì guì bù wěi。
平常遭口语,攒集犹毒矢。píng cháng zāo kǒu yǔ,zǎn jí yóu dú shǐ。
此论苟一出,是非必蜂起。cǐ lùn gǒu yī chū,shì fēi bì fēng qǐ。
偶尔道喑聋,多疑已窃指。ǒu ěr dào yīn lóng,duō yí yǐ qiè zhǐ。
虽恃不欺衷,恨未致速死。suī shì bù qī zhōng,hèn wèi zhì sù sǐ。
安得二顷田,归耕曷为耻。ān dé èr qǐng tián,guī gēng hé wèi chǐ。
谁能事州郡,鸡狗徒聒耳。shuí néng shì zhōu jùn,jī gǒu tú guā ěr。

椹涧昼梦

梅尧臣

谁谓死无知,每出辄来梦。shuí wèi sǐ wú zhī,měi chū zhé lái mèng。
岂其忧在途,似亦会相送。qǐ qí yōu zài tú,shì yì huì xiāng sòng。
初看不异昔,及寤始悲痛。chū kàn bù yì xī,jí wù shǐ bēi tòng。
人间转面非,清魂殁犹共。rén jiān zhuǎn miàn fēi,qīng hún mò yóu gòng。

灵树铺夕梦

梅尧臣

昼梦同坐偶,夕梦立我左。zhòu mèng tóng zuò ǒu,xī mèng lì wǒ zuǒ。
自置五色丝,色透缣囊过。zì zhì wǔ sè sī,sè tòu jiān náng guò。
意在留补缀,恐衣或绽破。yì zài liú bǔ zhuì,kǒng yī huò zhàn pò。
殁仍忧我身,使存心得堕。mò réng yōu wǒ shēn,shǐ cún xīn dé duò。

汝州王待制以长篇劝予复饮酒因谢之

梅尧臣

前因饮酒多,乃苦伤营卫。qián yīn yǐn jiǔ duō,nǎi kǔ shāng yíng wèi。
呕血逾数升,几不成病肺。ǒu xuè yú shù shēng,jǐ bù chéng bìng fèi。
上念父母老,下念妻儿稚。shàng niàn fù mǔ lǎo,xià niàn qī ér zhì。
不死常抱疴,于身宁自贵。bù sǐ cháng bào kē,yú shēn níng zì guì。
樊子来劝我,止饮良有谓。fán zi lái quàn wǒ,zhǐ yǐn liáng yǒu wèi。
公复遗我诗,责我词甚毅。gōng fù yí wǒ shī,zé wǒ cí shén yì。
指以年齿衰,非酒何养气。zhǐ yǐ nián chǐ shuāi,fēi jiǔ hé yǎng qì。
春饮景可乐,夏饮暑可避。chūn yǐn jǐng kě lè,xià yǐn shǔ kě bì。
秋饮心忘愁,冬饮暖胜被。qiū yǐn xīn wàng chóu,dōng yǐn nuǎn shèng bèi。
醉歌人不怪,醉言人不忌。zuì gē rén bù guài,zuì yán rén bù jì。
在酒功实多,止酒酒何罪。zài jiǔ gōng shí duō,zhǐ jiǔ jiǔ hé zuì。
假如寿九十,今子已半世。jiǎ rú shòu jiǔ shí,jīn zi yǐ bàn shì。
不饮徒自苦,未必止为利。bù yǐn tú zì kǔ,wèi bì zhǐ wèi lì。
胡汨妄与真,恐乖达者意。hú mì wàng yǔ zhēn,kǒng guāi dá zhě yì。
屈原吟泽畔,方悟独醒累。qū yuán yín zé pàn,fāng wù dú xǐng lèi。
子居今之时,安免人病议。zi jū jīn zhī shí,ān miǎn rén bìng yì。
是以告子勤,子守亦谬计。shì yǐ gào zi qín,zi shǒu yì miù jì。
我读才一过,不觉颜起愧。wǒ dú cái yī guò,bù jué yán qǐ kuì。
自兹愿少饮,但不使疾炽。zì zī yuàn shǎo yǐn,dàn bù shǐ jí chì。
书此以谢公,公言诚有味。shū cǐ yǐ xiè gōng,gōng yán chéng yǒu wèi。

和王待制牡丹咏

梅尧臣

谁移洛川花,一日来汝海。shuí yí luò chuān huā,yī rì lái rǔ hǎi。
浓淡百般开,风露几番改。nóng dàn bǎi bān kāi,fēng lù jǐ fān gǎi。
傍栏人自醉,惜剪春有待。bàng lán rén zì zuì,xī jiǎn chūn yǒu dài。
使君方少年,共赏喜我在。shǐ jūn fāng shǎo nián,gòng shǎng xǐ wǒ zài。

汝州等慈寺阁望嵩岳

梅尧臣

峥嵘古寺阁,苍山插晴檐。zhēng róng gǔ sì gé,cāng shān chā qíng yán。
少室出天外,巍巍何尊严。shǎo shì chū tiān wài,wēi wēi hé zūn yán。
王都在其下,风露国所沾。wáng dōu zài qí xià,fēng lù guó suǒ zhān。
日暮飞云归,已失中顶尖。rì mù fēi yún guī,yǐ shī zhōng dǐng jiān。

睡意

梅尧臣

少时好睡常不足,上事亲尊日拘束。shǎo shí hǎo shuì cháng bù zú,shàng shì qīn zūn rì jū shù。
夜吟朝诵无暂休,目胔生疮臂消肉。yè yín cháo sòng wú zàn xiū,mù zì shēng chuāng bì xiāo ròu。
今逾四十无所闻,又况丧妻仍独宿。jīn yú sì shí wú suǒ wén,yòu kuàng sàng qī réng dú sù。
虚堂净扫焚清香,安寝都忘世间欲。xū táng jìng sǎo fén qīng xiāng,ān qǐn dōu wàng shì jiān yù。
花时啼鸟不妨喧,清暑北窗聊避燠。huā shí tí niǎo bù fáng xuān,qīng shǔ běi chuāng liáo bì yù。
叶落夜雨声满阶,雪下晓寒低压屋。yè luò yè yǔ shēng mǎn jiē,xuě xià xiǎo hán dī yā wū。
四时自得兴味佳,岂必锵金与鸣玉。sì shí zì dé xīng wèi jiā,qǐ bì qiāng jīn yǔ míng yù。
万事易厌此不厌,真可养恬无夭促。wàn shì yì yàn cǐ bù yàn,zhēn kě yǎng tián wú yāo cù。
且梦庄周化蝴蝶,焉顾仲尼讥朽木。qiě mèng zhuāng zhōu huà hú dié,yān gù zhòng ní jī xiǔ mù。
人事几不如梦中,休用区区走荣禄。rén shì jǐ bù rú mèng zhōng,xiū yòng qū qū zǒu róng lù。

三月十四日汝州梦

梅尧臣

我归十九年,饮不负升斗。wǒ guī shí jiǔ nián,yǐn bù fù shēng dòu。
昨夕梦见之,谓须多置酒。zuó xī mèng jiàn zhī,wèi xū duō zhì jiǔ。
虽慰魂来言,定不复入口。suī wèi hún lái yán,dìng bù fù rù kǒu。
俟当返吾庐,且为贮罂缶。qí dāng fǎn wú lú,qiě wèi zhù yīng fǒu。
梦寐何敢欺,从笑愚所守。mèng mèi hé gǎn qī,cóng xiào yú suǒ shǒu。

再别仲仪

梅尧臣

前别岁月远,道同情相亲。qián bié suì yuè yuǎn,dào tóng qíng xiāng qīn。
三旬忽相见,愈厚不厌频。sān xún hū xiāng jiàn,yù hòu bù yàn pín。
昔云思数面,今无愧古人。xī yún sī shù miàn,jīn wú kuì gǔ rén。
眷然东去怀,纷若陌上尘。juàn rán dōng qù huái,fēn ruò mò shàng chén。

夕发阳翟

梅尧臣

我行阳翟道,暮雨原上急。wǒ xíng yáng dí dào,mù yǔ yuán shàng jí。
麒麟冢相望,霹雳碑下立。qí lín zhǒng xiāng wàng,pī lì bēi xià lì。
农耕傍山去,鬼火迸林入。nóng gēng bàng shān qù,guǐ huǒ bèng lín rù。
莫问泉下人,马隤衣更湿。mò wèn quán xià rén,mǎ tuí yī gèng shī。

道次灵井

梅尧臣

井面水不动,傍分龙鳞激。jǐng miàn shuǐ bù dòng,bàng fēn lóng lín jī。
泉气时生沤,上涌光的皪。quán qì shí shēng ōu,shàng yǒng guāng de lì。
深苔翠堪染,石底清可觌。shēn tái cuì kān rǎn,shí dǐ qīng kě dí。
旱岁或来祠,弹弦属灵觋。hàn suì huò lái cí,dàn xián shǔ líng xí。

答江十邻几

梅尧臣

蔡州虽非遐,作书素所懒。cài zhōu suī fēi xiá,zuò shū sù suǒ lǎn。
春风领燕来,得君词款款。chūn fēng lǐng yàn lái,dé jūn cí kuǎn kuǎn。
燕回须在秋,此报莫言缓。yàn huí xū zài qiū,cǐ bào mò yán huǎn。
何日见嵇康,重弹广陵散。hé rì jiàn jī kāng,zhòng dàn guǎng líng sàn。

喜谢师厚及第

梅尧臣

宿雨洗新绿,朝日初闻莺。sù yǔ xǐ xīn lǜ,cháo rì chū wén yīng。
风从天门来,吹下玉简名。fēng cóng tiān mén lái,chuī xià yù jiǎn míng。
列星二十八,经纬何纵横。liè xīng èr shí bā,jīng wěi hé zòng héng。
南方朱鸟目,光焰令人惊。nán fāng zhū niǎo mù,guāng yàn lìng rén jīng。
其馀撒沙众,龟鳖瓜瓠明。qí yú sā shā zhòng,guī biē guā hù míng。
吾欣安石后,世世有令声。wú xīn ān shí hòu,shì shì yǒu lìng shēng。

孟夏二日通判太博惠庭花二十枝云是手植因以为答

梅尧臣

前日已春尽,夏卉抽嫩青。qián rì yǐ chūn jǐn,xià huì chōu nèn qīng。
唯君所植花,馀红犹满庭。wéi jūn suǒ zhí huā,yú hóng yóu mǎn tíng。
常惜畏景逼,赠未及飘零。cháng xī wèi jǐng bī,zèng wèi jí piāo líng。
欲插为之醉,但惭发星星。yù chā wèi zhī zuì,dàn cán fā xīng xīng。

水丘于西湖得活鲫鱼三尾见遗余顷在襄城获数尾时欧阳永叔方自乾德移滑台留待其至且有诗后居京师蔡仲谋者亦有以赠乃思襄时所留复有诗于今三得三咏之矣

梅尧臣

襄城得圆鲫,留以待吾友。xiāng chéng dé yuán jì,liú yǐ dài wú yǒu。
大梁又得之,始忆终按酒。dà liáng yòu dé zhī,shǐ yì zhōng àn jiǔ。
今君复持赠,重念滁阳守。jīn jūn fù chí zèng,zhòng niàn chú yáng shǒu。
滁阳石濑中,此物岂无有。chú yáng shí lài zhōng,cǐ wù qǐ wú yǒu。
三得实嘉遗,我敢自私口。sān dé shí jiā yí,wǒ gǎn zì sī kǒu。
口且不争甘,事亦难利诱。kǒu qiě bù zhēng gān,shì yì nán lì yòu。

和江邻几见寄

梅尧臣

清风当昼起,吹我庭下槐。qīng fēng dāng zhòu qǐ,chuī wǒ tíng xià huái。
轩轩枝上叶,碎影乱绿苔。xuān xuān zhī shàng yè,suì yǐng luàn lǜ tái。
左右无人声,时有啼禽来。zuǒ yòu wú rén shēng,shí yǒu tí qín lái。
啼禽感所怀,其音一何哀。tí qín gǎn suǒ huái,qí yīn yī hé āi。
思归无晓夕,血滴山榴开。sī guī wú xiǎo xī,xuè dī shān liú kāi。
曰予当是时,为之肠九回。yuē yǔ dāng shì shí,wèi zhī cháng jiǔ huí。
江子方谪官,复有拟古才。jiāng zi fāng zhé guān,fù yǒu nǐ gǔ cái。
远寄平淡辞,曷报琼与瑰。yuǎn jì píng dàn cí,hé bào qióng yǔ guī。

雀夺燕巢生四雏

梅尧臣

去年燕营巢,衔泥入我庐。qù nián yàn yíng cháo,xián ní rù wǒ lú。
秋归春复来,横被雀所居。qiū guī chūn fù lái,héng bèi què suǒ jū。
翩然去不较,义者欲与除。piān rán qù bù jiào,yì zhě yù yǔ chú。
毁覆必伤卵,爱彼此何疏。huǐ fù bì shāng luǎn,ài bǐ cǐ hé shū。
乃俟长黄口,逐之宁曰纾。nǎi qí zhǎng huáng kǒu,zhú zhī níng yuē shū。
果得生四雏,卉色头戢如。guǒ dé shēng sì chú,huì sè tóu jí rú。
后当还燕巢,穿屋不害余。hòu dāng hái yàn cháo,chuān wū bù hài yú。