古诗词

郑刚中

故居

郑刚中

北山三十里,忆得旧书堂。běi shān sān shí lǐ,yì dé jiù shū táng。
小径通蔬圃,新醅压酒床。xiǎo jìng tōng shū pǔ,xīn pēi yā jiǔ chuáng。
晚凉荷叶嫩,细雨橘花香。wǎn liáng hé yè nèn,xì yǔ jú huā xiāng。
此梦今何许,随缘又一方。cǐ mèng jīn hé xǔ,suí yuán yòu yī fāng。

元旦二首

郑刚中

傍城山曲处,草径一居幽。bàng chéng shān qū chù,cǎo jìng yī jū yōu。
元夕孤灯里,残香静夜头。yuán xī gū dēng lǐ,cán xiāng jìng yè tóu。
久晴无苦冷,独坐祗清愁。jiǔ qíng wú kǔ lěng,dú zuò zhī qīng chóu。
也拟寻诗句,吟哦醉却休。yě nǐ xún shī jù,yín ó zuì què xiū。

元旦二首

郑刚中

正月烧灯夜,封川转觉幽。zhèng yuè shāo dēng yè,fēng chuān zhuǎn jué yōu。
十分凭月色,数点照城头。shí fēn píng yuè sè,shù diǎn zhào chéng tóu。
俗习那知陋,安陵谅不愁。sú xí nà zhī lòu,ān líng liàng bù chóu。
家家松火畔,舂米未曾休。jiā jiā sōng huǒ pàn,chōng mǐ wèi céng xiū。

即事

郑刚中

晚来登眺处,寒暖正争春。wǎn lái dēng tiào chù,hán nuǎn zhèng zhēng chūn。
城古亭台少,门严鼓角新。chéng gǔ tíng tái shǎo,mén yán gǔ jiǎo xīn。
江山真是好,风俗不妨贫。jiāng shān zhēn shì hǎo,fēng sú bù fáng pín。
克已从清约,须知太守仁。kè yǐ cóng qīng yuē,xū zhī tài shǒu rén。

忆昨

郑刚中

忆昨少年日,家无斗粟藏。yì zuó shǎo nián rì,jiā wú dòu sù cáng。
衔杯须径醉,得意必真狂。xián bēi xū jìng zuì,dé yì bì zhēn kuáng。
老去惟思睡,年来祗念乡。lǎo qù wéi sī shuì,nián lái zhī niàn xiāng。
幽斋谁共语,看彻篆纹香。yōu zhāi shuí gòng yǔ,kàn chè zhuàn wén xiāng。

民入钱抱儥公库东塘决水取鱼甚盛渔翁谓抱儥者贩妇则旁午于塘上者皆妇人也

郑刚中

积水翻深畎,轻舠遍远湾。jī shuǐ fān shēn quǎn,qīng dāo biàn yuǎn wān。
鸣榔时拨刺,挈网乱斓斑。míng láng shí bō cì,qiè wǎng luàn lán bān。
贩妇贪趋市,渔翁喜动颜。fàn fù tān qū shì,yú wēng xǐ dòng yán。
输他鸥鹭饱,烟际不胜闲。shū tā ōu lù bǎo,yān jì bù shèng xián。

赠范茂直

郑刚中

范君才力信超群,与我暌离未十春。fàn jūn cái lì xìn chāo qún,yǔ wǒ kuí lí wèi shí chūn。
脱体文章都换骨,从头宦业便通神。tuō tǐ wén zhāng dōu huàn gǔ,cóng tóu huàn yè biàn tōng shén。
不应莲幕淹馀刃,莫只花砖卧此身。bù yīng lián mù yān yú rèn,mò zhǐ huā zhuān wò cǐ shēn。
好傍玉皇香案立,放教膏泽下斯民。hǎo bàng yù huáng xiāng àn lì,fàng jiào gāo zé xià sī mín。

壬寅年南游至衢州

郑刚中

分开平绿渡寒溪,溪外垂空日脚低。fēn kāi píng lǜ dù hán xī,xī wài chuí kōng rì jiǎo dī。
城郭重重随望远,峰峦处处与云迷。chéng guō zhòng zhòng suí wàng yuǎn,fēng luán chù chù yǔ yún mí。
穷通默定非难识,劳逸时闲太不齐。qióng tōng mò dìng fēi nán shí,láo yì shí xián tài bù qí。
又向孤村烟树下,见他乌鸟一番栖。yòu xiàng gū cūn yān shù xià,jiàn tā wū niǎo yī fān qī。

入信州

郑刚中

邮亭方此越三衢,已是江南十里逾。yóu tíng fāng cǐ yuè sān qú,yǐ shì jiāng nán shí lǐ yú。
幽谷日来禽对语,平沙霜重雁相呼。yōu gǔ rì lái qín duì yǔ,píng shā shuāng zhòng yàn xiāng hū。
溪旁障水横鱼网,竹下开门出酒壶。xī páng zhàng shuǐ héng yú wǎng,zhú xià kāi mén chū jiǔ hú。
物态人情随处好,不烦客子叹羁孤。wù tài rén qíng suí chù hǎo,bù fán kè zi tàn jī gū。

此心

郑刚中

金华山下赤松乡,何日横门杜短墙。jīn huá shān xià chì sōng xiāng,hé rì héng mén dù duǎn qiáng。
皮几鹑衣甘淡泊,竹阴花径任徜徉。pí jǐ chún yī gān dàn pō,zhú yīn huā jìng rèn cháng yáng。
雨馀静听溪流激,风过时闻稻米香。yǔ yú jìng tīng xī liú jī,fēng guò shí wén dào mǐ xiāng。
缄负此心刚未遂,羡渠陶子傲羲皇。jiān fù cǐ xīn gāng wèi suì,xiàn qú táo zi ào xī huáng。

甲辰年得男子经道以诗相贺因报之

郑刚中

两梦尝占女子祥,偶悬弧矢亦非常。liǎng mèng cháng zhàn nǚ zi xiáng,ǒu xuán hú shǐ yì fēi cháng。
渥洼方合生骐骥,枳棘安能出凤凰。wò wā fāng hé shēng qí jì,zhǐ jí ān néng chū fèng huáng。
自顾此身无远业,所期前世有遗芳。zì gù cǐ shēn wú yuǎn yè,suǒ qī qián shì yǒu yí fāng。
新诗相贺来何晚,汤饼惟公不在堂。xīn shī xiāng hè lái hé wǎn,tāng bǐng wéi gōng bù zài táng。

越江之岸人家皆临水种竹叠石作径其屋萧然嗟今齿发逾壮方坐兵火惊焚安得一居如此见之不胜馋慕

郑刚中

何人此地得幽居,竹石中间宅一区。hé rén cǐ dì dé yōu jū,zhú shí zhōng jiān zhái yī qū。
可意江山千百里,有情花木两三株。kě yì jiāng shān qiān bǎi lǐ,yǒu qíng huā mù liǎng sān zhū。
应无俗客惊吠犬,时有轻船过卖鱼。yīng wú sú kè jīng fèi quǎn,shí yǒu qīng chuán guò mài yú。
卜筑他年期效此,更添数架古人书。bo zhù tā nián qī xiào cǐ,gèng tiān shù jià gǔ rén shū。

和吴唐辅雪中同游西湖之作

郑刚中

平生闻说西湖好,眼碍红尘未得看。píng shēng wén shuō xī hú hǎo,yǎn ài hóng chén wèi dé kàn。
款奉亲朋今始到,俯临波浪不知寒。kuǎn fèng qīn péng jīn shǐ dào,fǔ lín bō làng bù zhī hán。
异乡把盏人都醉,同道论情我最欢。yì xiāng bǎ zhǎn rén dōu zuì,tóng dào lùn qíng wǒ zuì huān。
莫向人头听传漏,且将灯烛照更阑。mò xiàng rén tóu tīng chuán lòu,qiě jiāng dēng zhú zhào gèng lán。

和仲模梅花

郑刚中

亭亭清瘦出尘埃,高格端从物外来。tíng tíng qīng shòu chū chén āi,gāo gé duān cóng wù wài lái。
先对雪霜含素艳,任教桃杏作红腮。xiān duì xuě shuāng hán sù yàn,rèn jiào táo xìng zuò hóng sāi。
芬芳多向闲中得,孤寂偏寻静处开。fēn fāng duō xiàng xián zhōng dé,gū jì piān xún jìng chù kāi。
长愿一枝横夜月,春风谩诞莫相催。zhǎng yuàn yī zhī héng yè yuè,chūn fēng mán dàn mò xiāng cuī。

用韵寄仲模

郑刚中

又暖屠苏入酒杯,可怜年去复年来。yòu nuǎn tú sū rù jiǔ bēi,kě lián nián qù fù nián lái。
但能雕琢愁肝肾,岂惯纵横强颊腮。dàn néng diāo zuó chóu gān shèn,qǐ guàn zòng héng qiáng jiá sāi。
先子丘园荒不理,故人怀抱远难开。xiān zi qiū yuán huāng bù lǐ,gù rén huái bào yuǎn nán kāi。
行藏事业皆前定,只恐吾侪鬓发催。xíng cáng shì yè jiē qián dìng,zhǐ kǒng wú chái bìn fā cuī。

和王才鼎怀钱塘

郑刚中

钱塘叛卒又婴城,报至令人失意惊。qián táng pàn zú yòu yīng chéng,bào zhì lìng rén shī yì jīng。
天子于今犹自将,藩臣何以不知兵。tiān zi yú jīn yóu zì jiāng,fān chén hé yǐ bù zhī bīng。
官无良吏因循致,庙有成谟次第平。guān wú liáng lì yīn xún zhì,miào yǒu chéng mó cì dì píng。
所惜湖山辛丑后,至今澄洗未曾清。suǒ xī hú shān xīn chǒu hòu,zhì jīn chéng xǐ wèi céng qīng。

再和

郑刚中

我虽岩谷岂其卿,多垒于郊亦可惊。wǒ suī yán gǔ qǐ qí qīng,duō lěi yú jiāo yì kě jīng。
徒有丹心思报国,无因缓颊得论兵。tú yǒu dān xīn sī bào guó,wú yīn huǎn jiá dé lùn bīng。
跳梁狐怪今方逞,奋角狼星久未平。tiào liáng hú guài jīn fāng chěng,fèn jiǎo láng xīng jiǔ wèi píng。
盍亦付之公子绣,慨然持斧为澄清。hé yì fù zhī gōng zi xiù,kǎi rán chí fǔ wèi chéng qīng。

己酉正月大风寒米价腾踊菜色之民皇皇于道感而作是诗

郑刚中

昏昏日影有还无,谩诞春风势力粗。hūn hūn rì yǐng yǒu hái wú,mán dàn chūn fēng shì lì cū。
品物固知春用意,细民其奈米如珠。pǐn wù gù zhī chūn yòng yì,xì mín qí nài mǐ rú zhū。
未相秦越尝忧国,不再皋夔愧服儒。wèi xiāng qín yuè cháng yōu guó,bù zài gāo kuí kuì fú rú。
骨髓有奇深自负,缄封无路荐区区。gǔ suǐ yǒu qí shēn zì fù,jiān fēng wú lù jiàn qū qū。

义荣见示和禅月山居诗盥读数过六根洒然但余素不晓佛法今以受持孔子教中而见于穷居之所日用者和成七首

郑刚中

世态攲危转觉难,年来宜我面西山。shì tài qī wēi zhuǎn jué nán,nián lái yí wǒ miàn xī shān。
高情不出窗几内,至乐亦非文字间。gāo qíng bù chū chuāng jǐ nèi,zhì lè yì fēi wén zì jiān。
愿得好风常款款,不妨流水自潺潺。yuàn dé hǎo fēng cháng kuǎn kuǎn,bù fáng liú shuǐ zì chán chán。
个中有味谁同享,俗子卑陬莫强攀。gè zhōng yǒu wèi shuí tóng xiǎng,sú zi bēi zōu mò qiáng pān。

义荣见示和禅月山居诗盥读数过六根洒然但余素不晓佛法今以受持孔子教中而见于穷居之所日用者和成七首

郑刚中

不曾贪进不曾休,俯仰人间今白头。bù céng tān jìn bù céng xiū,fǔ yǎng rén jiān jīn bái tóu。
一切有为皆妄幻,十方无碍足浮游。yī qiè yǒu wèi jiē wàng huàn,shí fāng wú ài zú fú yóu。
谁言学佛须披衲,颇笑求仙唯造楼。shuí yán xué fú xū pī nà,pǒ xiào qiú xiān wéi zào lóu。
只有随缘是真谛,稳凭舟楫济安流。zhǐ yǒu suí yuán shì zhēn dì,wěn píng zhōu jí jì ān liú。
5871234567»