古诗词

郑刚中

黄汇征惠石菖蒲既赋古风复成四韵

郑刚中

附石菖蒲谁手种,形模姿色妙难如。fù shí chāng pú shuí shǒu zhǒng,xíng mó zī sè miào nán rú。
黄蜂变去惟窼在,绿玉抽来祗寸馀。huáng fēng biàn qù wéi zhāo zài,lǜ yù chōu lái zhī cùn yú。
夜为露华离几案,晓添灶井向阶除。yè wèi lù huá lí jǐ àn,xiǎo tiān zào jǐng xiàng jiē chú。
如何便得生秋意,更欲中间置小鱼。rú hé biàn dé shēng qiū yì,gèng yù zhōng jiān zhì xiǎo yú。

初秋

郑刚中

包饭腰镰洞户忙,芭蕉叶底稻田黄。bāo fàn yāo lián dòng hù máng,bā jiāo yè dǐ dào tián huáng。
微风有意回阑暑,小雨频来作夜凉。wēi fēng yǒu yì huí lán shǔ,xiǎo yǔ pín lái zuò yè liáng。
烟际轻舟分霁色,望中飞鹭点山光。yān jì qīng zhōu fēn jì sè,wàng zhōng fēi lù diǎn shān guāng。
初秋便自宜孤客,邻舍数家都酒香。chū qiū biàn zì yí gū kè,lín shě shù jiā dōu jiǔ xiāng。

秋夜闻雨

郑刚中

海风吹屋乱疏更,花结灯昏背短檠。hǎi fēng chuī wū luàn shū gèng,huā jié dēng hūn bèi duǎn qíng。
暑避新凉知有渐,酒扶孤梦未曾成。shǔ bì xīn liáng zhī yǒu jiàn,jiǔ fú gū mèng wèi céng chéng。
满帘都作芭蕉响,四壁时兼络纬声。mǎn lián dōu zuò bā jiāo xiǎng,sì bì shí jiān luò wěi shēng。
晓起茅檐落馀滴,炉香痴坐不妨清。xiǎo qǐ máo yán luò yú dī,lú xiāng chī zuò bù fáng qīng。

读杜子美三大礼赋

郑刚中

牢落长安赋就时,青苔到榻有谁知。láo luò zhǎng ān fù jiù shí,qīng tái dào tà yǒu shuí zhī。
年逾四十犹无禄,笔下千篇只有诗。nián yú sì shí yóu wú lù,bǐ xià qiān piān zhǐ yǒu shī。
风雨飘零长是客,干戈悲梗独忧时。fēng yǔ piāo líng zhǎng shì kè,gàn gē bēi gěng dú yōu shí。
平生爱作惊人句,博得如今杜拾遗。píng shēng ài zuò jīng rén jù,bó dé rú jīn dù shí yí。

秋夜山居

郑刚中

路转城西一里馀,不妨山径自崎岖。lù zhuǎn chéng xī yī lǐ yú,bù fáng shān jìng zì qí qū。
四邻酒熟人常笑,万木秋深叶不枯。sì lín jiǔ shú rén cháng xiào,wàn mù qiū shēn yè bù kū。
空翠入窗浓欲滴,夜凉扶月静尤孤。kōng cuì rù chuāng nóng yù dī,yè liáng fú yuè jìng yóu gū。
有时虽是风翻屋,赖我元无屋上乌。yǒu shí suī shì fēng fān wū,lài wǒ yuán wú wū shàng wū。

重阳太守招登东山以腹疾不能赴

郑刚中

卧对佳辰两鬓斑,幽忧深闭屋三间。wò duì jiā chén liǎng bìn bān,yōu yōu shēn bì wū sān jiān。
芎能去湿方摩腹,菊可延龄少慰颜。qiōng néng qù shī fāng mó fù,jú kě yán líng shǎo wèi yán。
骨瘦免教先落帽,酒行无分作颓山。gǔ shòu miǎn jiào xiān luò mào,jiǔ xíng wú fēn zuò tuí shān。
摇知太守登高处,座客诗成烛影闲。yáo zhī tài shǒu dēng gāo chù,zuò kè shī chéng zhú yǐng xián。

相识有遗予以紫石砚者谓是下岩石名曰玉斗予自湖南再转之岭畏行李重滞旧所用委弃不存正以无砚为窘得之喜甚且爱其名捧而戏之曰亚父后尔尚无恙耶为赋此

郑刚中

眼如鸲鹆色如肝,此语传闻谩有年。yǎn rú qú yù sè rú gān,cǐ yǔ chuán wén mán yǒu nián。
李观匣中方念往,范增撞后岂知全。lǐ guān xiá zhōng fāng niàn wǎng,fàn zēng zhuàng hòu qǐ zhī quán。
临池欲试曾亲滴,把墨重看未忍研。lín chí yù shì céng qīn dī,bǎ mò zhòng kàn wèi rěn yán。
何幸却同郴笔句,贮云含雾到封川。hé xìng què tóng chēn bǐ jù,zhù yún hán wù dào fēng chuān。

晚望有感

郑刚中

霜作晴寒策策风,数家篱落澹烟中。shuāng zuò qíng hán cè cè fēng,shù jiā lí luò dàn yān zhōng。
沙鸥径去鱼儿饱,野鸟相呼柿子红。shā ōu jìng qù yú ér bǎo,yě niǎo xiāng hū shì zi hóng。
寺隐钟声穿竹去,洞深人迹与云通。sì yǐn zhōng shēng chuān zhú qù,dòng shēn rén jì yǔ yún tōng。
雁门踦甚将何报,万里堪惭段子松。yàn mén yǐ shén jiāng hé bào,wàn lǐ kān cán duàn zi sōng。

客致

郑刚中

就温嫌冷性同然,况是冬深凛冽天。jiù wēn xián lěng xìng tóng rán,kuàng shì dōng shēn lǐn liè tiān。
莫讶尘生杨绾席,都缘坐少席文毡。mò yà chén shēng yáng wǎn xí,dōu yuán zuò shǎo xí wén zhān。
感君四坐平分暖,为我长针细衲绵。gǎn jūn sì zuò píng fēn nuǎn,wèi wǒ zhǎng zhēn xì nà mián。
从此门前有来客,不须称遽足留连。cóng cǐ mén qián yǒu lái kè,bù xū chēng jù zú liú lián。

庚午冬至夜

郑刚中

今夜云开北陆风,丈三将到土圭中。jīn yè yún kāi běi lù fēng,zhàng sān jiāng dào tǔ guī zhōng。
剥穷谁见阴阳妙,来复方知天地功。bō qióng shuí jiàn yīn yáng miào,lái fù fāng zhī tiān dì gōng。
孤坐看灯浑是梦,苍颜被酒不生红。gū zuò kàn dēng hún shì mèng,cāng yán bèi jiǔ bù shēng hóng。
却怜土俗追时节,言语虽殊意亦同。què lián tǔ sú zhuī shí jié,yán yǔ suī shū yì yì tóng。

衡岳左右道旁茅舍竹门中有老人八十一岁宣和间尝为芜湖尉因官火弃官寓湖湘无生涯学者时过之问经义遂相资助皆自言如是予饭其旁饭已即行马上拟成

郑刚中

茅舍柴门昼亦扃,松姿鹤骨向人清。máo shě chái mén zhòu yì jiōng,sōng zī hè gǔ xiàng rén qīng。
阖门饘粥千金重,九品冠裳一唾轻。hé mén zhān zhōu qiān jīn zhòng,jiǔ pǐn guān shang yī tuò qīng。
仁义到头焉用稼,声名真是岂其卿。rén yì dào tóu yān yòng jià,shēng míng zhēn shì qǐ qí qīng。
我惭瘦马冲烟雨,不得从容慕老成。wǒ cán shòu mǎ chōng yān yǔ,bù dé cóng róng mù lǎo chéng。

自怜

郑刚中

木偶漂来万里身,自怜藏拙向三春。mù ǒu piāo lái wàn lǐ shēn,zì lián cáng zhuō xiàng sān chūn。
人穷但有哦诗债,意懒终无下笔神。rén qióng dàn yǒu ó shī zhài,yì lǎn zhōng wú xià bǐ shén。
屋后云深鸡失晓,厨中饭尽鼠嫌贫。wū hòu yún shēn jī shī xiǎo,chú zhōng fàn jǐn shǔ xián pín。
五更小雨却堪喜,数垄寒蔬色已新。wǔ gèng xiǎo yǔ què kān xǐ,shù lǒng hán shū sè yǐ xīn。

频夜灯花顾予有何喜其可喜者又心之所自知不待灯报也

郑刚中

何烦喜事灯来报,喜事山间足可夸。hé fán xǐ shì dēng lái bào,xǐ shì shān jiān zú kě kuā。
绿竹乍移都出笋,素馨冲腊小开花。lǜ zhú zhà yí dōu chū sǔn,sù xīn chōng là xiǎo kāi huā。
疏牙送饭匙犹健,细字抄书笔有加。shū yá sòng fàn shi yóu jiàn,xì zì chāo shū bǐ yǒu jiā。
况是山前膏雨足,平平春水浸秧芽。kuàng shì shān qián gāo yǔ zú,píng píng chūn shuǐ jìn yāng yá。

草亭假寐

郑刚中

菜畦深处短墙西,中有茅亭客未知。cài qí shēn chù duǎn qiáng xī,zhōng yǒu máo tíng kè wèi zhī。
天许病身全得懒,日烘春困恰如痴。tiān xǔ bìng shēn quán dé lǎn,rì hōng chūn kùn qià rú chī。
壁间花影帘休隔,案上书篇燕莫窥。bì jiān huā yǐng lián xiū gé,àn shàng shū piān yàn mò kuī。
更语东风轻过竹,老夫假寐一些时。gèng yǔ dōng fēng qīng guò zhú,lǎo fū jiǎ mèi yī xiē shí。

涉园偶成

郑刚中

颓龄正是投闲好,胆薄谁知与拙兼。tuí líng zhèng shì tóu xián hǎo,dǎn báo shuí zhī yǔ zhuō jiān。
棋信天机那论失,酒随客量不教添。qí xìn tiān jī nà lùn shī,jiǔ suí kè liàng bù jiào tiān。
静冲小雨看花蕾,时拨苍苔候笋尖。jìng chōng xiǎo yǔ kàn huā lěi,shí bō cāng tái hòu sǔn jiān。
幽鸟叶间如有语,比翁难作逸群髯。yōu niǎo yè jiān rú yǒu yǔ,bǐ wēng nán zuò yì qún rán。

怀旧

郑刚中

家近西山云满篱,曲塘深处芰荷稀。jiā jìn xī shān yún mǎn lí,qū táng shēn chù jì hé xī。
雨馀燕向花间出,饮散人从竹后归。yǔ yú yàn xiàng huā jiān chū,yǐn sàn rén cóng zhú hòu guī。
炊到扊扅真是窘,食他糠籺不知肥。chuī dào yǎn yí zhēn shì jiǒng,shí tā kāng hé bù zhī féi。
半生享过清闲福,回首乘除事事非。bàn shēng xiǎng guò qīng xián fú,huí shǒu chéng chú shì shì fēi。

去冬

郑刚中

去冬竹瓦迎新雪,曾下珠玑到酒盘。qù dōng zhú wǎ yíng xīn xuě,céng xià zhū jī dào jiǔ pán。
正月便回春意暖,五更微带雁声寒。zhèng yuè biàn huí chūn yì nuǎn,wǔ gèng wēi dài yàn shēng hán。
门谙寂寞何须翟,鬓就衰残岂是潘。mén ān jì mò hé xū dí,bìn jiù shuāi cán qǐ shì pān。
只有报恩心耿耿,自馀都作六如看。zhǐ yǒu bào ēn xīn gěng gěng,zì yú dōu zuò liù rú kàn。

夜坐

郑刚中

静坐始知闲有味,懒行终是病相侵。jìng zuò shǐ zhī xián yǒu wèi,lǎn xíng zhōng shì bìng xiāng qīn。
雨声歇处乱云薄,月影来时清夜深。yǔ shēng xiē chù luàn yún báo,yuè yǐng lái shí qīng yè shēn。
幽蛩傍阶如有话,皤罂在手更孤斟。yōu qióng bàng jiē rú yǒu huà,pó yīng zài shǒu gèng gū zhēn。
寥寥万古圣贤意,落尽灯花空寸心。liáo liáo wàn gǔ shèng xián yì,luò jǐn dēng huā kōng cùn xīn。

晚凉小酌

郑刚中

城头暮角送阑暑,倚槛顷之风满襟。chéng tóu mù jiǎo sòng lán shǔ,yǐ kǎn qǐng zhī fēng mǎn jīn。
去鸟渐迷山落日,鸣蝉忽静木垂阴。qù niǎo jiàn mí shān luò rì,míng chán hū jìng mù chuí yīn。
弄云初月光犹淡,出水新荷绿未深。nòng yún chū yuè guāng yóu dàn,chū shuǐ xīn hé lǜ wèi shēn。
萧散晚凉君解否,一杯寻见古人心。xiāo sàn wǎn liáng jūn jiě fǒu,yī bēi xún jiàn gǔ rén xīn。

循省

郑刚中

僦居栽竹暮清幽,絷系其如是楚囚。jiù jū zāi zhú mù qīng yōu,zhí xì qí rú shì chǔ qiú。
高枕亦成惊枕梦,小窗长作客窗愁。gāo zhěn yì chéng jīng zhěn mèng,xiǎo chuāng zhǎng zuò kè chuāng chóu。
扪心罪在愚臣戆,肉骨恩归圣主优。mén xīn zuì zài yú chén gàng,ròu gǔ ēn guī shèng zhǔ yōu。
日有省循千点泪,临风分付与江流。rì yǒu shěng xún qiān diǎn lèi,lín fēng fēn fù yǔ jiāng liú。