古诗词

郑刚中

乍晴

郑刚中

几日春山雨作霖,晓风端为破重阴。jǐ rì chūn shān yǔ zuò lín,xiǎo fēng duān wèi pò zhòng yīn。
登楼物色浑如画,倚槛情怀未易吟。dēng lóu wù sè hún rú huà,yǐ kǎn qíng huái wèi yì yín。
万里斜阳鸟飞去,四围烟树客愁深。wàn lǐ xié yáng niǎo fēi qù,sì wéi yān shù kè chóu shēn。
个中定有超然法,趺坐端须仔细寻。gè zhōng dìng yǒu chāo rán fǎ,fū zuò duān xū zǎi xì xún。

未至鼎州道旁有甘泉既酌泉过松竹百步投宿小寺翌日又酌泉登舆松竹间兰香甚盛感而赋之时自移封

郑刚中

一宿招提又裹粮,寸心孤影自匆忙。yī sù zhāo tí yòu guǒ liáng,cùn xīn gū yǐng zì cōng máng。
客从瘴岭暑边过,兰在幽林深处香。kè cóng zhàng lǐng shǔ biān guò,lán zài yōu lín shēn chù xiāng。
动静于人曾两意,升沉如梦亦都忘。dòng jìng yú rén céng liǎng yì,shēng chén rú mèng yì dōu wàng。
但悲垂老恩无报,泪眼瞻依日月光。dàn bēi chuí lǎo ēn wú bào,lèi yǎn zhān yī rì yuè guāng。

予嗜茶而封州难得有一种如下等修仁殊苦涩而日进两杯

郑刚中

一瓢方此寄天涯,用巧居贫拙有加。yī piáo fāng cǐ jì tiān yá,yòng qiǎo jū pín zhuō yǒu jiā。
晚食正为颜斶饭,空肠却嗜玉川茶。wǎn shí zhèng wèi yán chù fàn,kōng cháng què shì yù chuān chá。
长髯乱磨轻于土,短尾浓煎不见花。zhǎng rán luàn mó qīng yú tǔ,duǎn wěi nóng jiān bù jiàn huā。
撑拄可堪书卷少,空教癯瘁发生华。chēng zhǔ kě kān shū juǎn shǎo,kōng jiào qú cuì fā shēng huá。

即事

郑刚中

可信南方气候温,冬寒未退已飞蚊。kě xìn nán fāng qì hòu wēn,dōng hán wèi tuì yǐ fēi wén。
庖霜岂复冰鱼脍,剪雨定无春韭根。páo shuāng qǐ fù bīng yú kuài,jiǎn yǔ dìng wú chūn jiǔ gēn。
向晚孤城人寂寂,闭门幽梦酒醺醺。xiàng wǎn gū chéng rén jì jì,bì mén yōu mèng jiǔ xūn xūn。
起来欲向寒梅说,一见眼明惟是君。qǐ lái yù xiàng hán méi shuō,yī jiàn yǎn míng wéi shì jūn。

春热

郑刚中

地气冬来不复藏,桃花都向腊前芳。dì qì dōng lái bù fù cáng,táo huā dōu xiàng là qián fāng。
无寒疑是青春老,耐静从他白日长。wú hán yí shì qīng chūn lǎo,nài jìng cóng tā bái rì zhǎng。
野蝶舞馀还自去,沙鸥飞断却成行。yě dié wǔ yú hái zì qù,shā ōu fēi duàn què chéng xíng。
迎风尽著单衣坐,净几留心看药方。yíng fēng jǐn zhù dān yī zuò,jìng jǐ liú xīn kàn yào fāng。

久雨

郑刚中

漂泊初时尚念乡,如今意定已都忘。piāo pō chū shí shàng niàn xiāng,rú jīn yì dìng yǐ dōu wàng。
小窗积雨韦编润,慢火薰笼药裹香。xiǎo chuāng jī yǔ wéi biān rùn,màn huǒ xūn lóng yào guǒ xiāng。
正要门前蛛结网,何妨篱上蚁成行。zhèng yào mén qián zhū jié wǎng,hé fáng lí shàng yǐ chéng xíng。
山前春雨非常好,出钵应须饱十方。shān qián chūn yǔ fēi cháng hǎo,chū bō yīng xū bǎo shí fāng。

有客问予每日何事客退赋此

郑刚中

杜门管得酒瓶乾,馀事谁能着眼看。dù mén guǎn dé jiǔ píng qián,yú shì shuí néng zhe yǎn kàn。
仿佛残香幽梦断,冥蒙细雨落花寒。fǎng fú cán xiāng yōu mèng duàn,míng méng xì yǔ luò huā hán。
林梢寺隐孤钟晚,水外人喧社饮欢。lín shāo sì yǐn gū zhōng wǎn,shuǐ wài rén xuān shè yǐn huān。
万里一身聊尔耳,此生惟觉上恩宽。wàn lǐ yī shēn liáo ěr ěr,cǐ shēng wéi jué shàng ēn kuān。

封州大率园不蔬人采小蓼食之叶尖而细号尖头蓼亦谓之辣蓼误食往往杀人又春水肥时河豚鱼极贱二物郡人所酷嗜也作诗自戒河豚本草一名胀肚鱼

郑刚中

远地穷乡口腹殊,居然孤客莫随渠。yuǎn dì qióng xiāng kǒu fù shū,jū rán gū kè mò suí qú。
路旁施采尖头蓼,江上争寻胀肚鱼。lù páng shī cǎi jiān tóu liǎo,jiāng shàng zhēng xún zhàng dù yú。
野葛可尝虽是惯,马肝不食未为疏。yě gé kě cháng suī shì guàn,mǎ gān bù shí wèi wèi shū。
此生馀日皆君赐,饘粥充饥自有馀。cǐ shēng yú rì jiē jūn cì,zhān zhōu chōng jī zì yǒu yú。

吾乡城外北室宛转皆亭园自北门外南彻浮桥最为游春胜地因清明念之赋此

郑刚中

短墙疏竹小园亭,记得东风婺女城。duǎn qiáng shū zhú xiǎo yuán tíng,jì dé dōng fēng wù nǚ chéng。
久酝菖蒲催祓禊,半肥梅子待清明。jiǔ yùn chāng pú cuī fú xì,bàn féi méi zi dài qīng míng。
桥边沙印骄骢迹,水外花藏醉客声。qiáo biān shā yìn jiāo cōng jì,shuǐ wài huā cáng zuì kè shēng。
年少不知身解老,曾将豪气与春争。nián shǎo bù zhī shēn jiě lǎo,céng jiāng háo qì yǔ chūn zhēng。

茉莉

郑刚中

小锸移根带藓苔,暑中相对亦佳哉。xiǎo chā yí gēn dài xiǎn tái,shǔ zhōng xiāng duì yì jiā zāi。
素英吐处只如玉,清思牵人全似梅。sù yīng tǔ chù zhǐ rú yù,qīng sī qiān rén quán shì méi。
浅绿剪罗和叶看,真香捣麝逐风来。qiǎn lǜ jiǎn luó hé yè kàn,zhēn xiāng dǎo shè zhú fēng lái。
观君可与酴醾并,高士宁容俗子陪。guān jūn kě yǔ tú mí bìng,gāo shì níng róng sú zi péi。

西邻桑间有隙地从可五丈其横五分之一荒蔓瓦砾之所聚也邻翁借予栽竹因赋之

郑刚中

荒园茅塞闭墙隈,多谢西邻借我开。huāng yuán máo sāi bì qiáng wēi,duō xiè xī lín jiè wǒ kāi。
力课顽僮移断甓,小通幽径养苍苔。lì kè wán tóng yí duàn pì,xiǎo tōng yōu jìng yǎng cāng tái。
种云无处容桤木,遮日聊须买竹栽。zhǒng yún wú chù róng qī mù,zhē rì liáo xū mǎi zhú zāi。
十亩故乡松与菊,不须便望主人回。shí mǔ gù xiāng sōng yǔ jú,bù xū biàn wàng zhǔ rén huí。

封州

郑刚中

莫道封州是小州,封州虽小客何愁。mò dào fēng zhōu shì xiǎo zhōu,fēng zhōu suī xiǎo kè hé chóu。
荔枝受暑色方好,茉莉背风香更幽。lì zhī shòu shǔ sè fāng hǎo,mò lì bèi fēng xiāng gèng yōu。
得醉便眠寻梦蝶,欲行还立看沙鸥。dé zuì biàn mián xún mèng dié,yù xíng hái lì kàn shā ōu。
向非造物曾留意,谁把馀生为我谋。xiàng fēi zào wù céng liú yì,shuí bǎ yú shēng wèi wǒ móu。

五更醉卧

郑刚中

独坐前轩引破觥,满床书卷任纵横。dú zuò qián xuān yǐn pò gōng,mǎn chuáng shū juǎn rèn zòng héng。
明蟾自可当灯烛,修竹便为佳友生。míng chán zì kě dāng dēng zhú,xiū zhú biàn wèi jiā yǒu shēng。
眩眼添花知轻醉,小窗攲枕梦春耕。xuàn yǎn tiān huā zhī qīng zuì,xiǎo chuāng qī zhěn mèng chūn gēng。
日高推被还思起,听得厨头有菜羹。rì gāo tuī bèi hái sī qǐ,tīng dé chú tóu yǒu cài gēng。

闲中

郑刚中

须知造物有恩深,遣我闲中见物心。xū zhī zào wù yǒu ēn shēn,qiǎn wǒ xián zhōng jiàn wù xīn。
掠水高低鸥自在,过花先后燕相寻。lüè shuǐ gāo dī ōu zì zài,guò huā xiān hòu yàn xiāng xún。
门前父老忽闻语,种罢今年常值阴。mén qián fù lǎo hū wén yǔ,zhǒng bà jīn nián cháng zhí yīn。
秋熟瓮头添酿酒,异乡孤客与多斟。qiū shú wèng tóu tiān niàng jiǔ,yì xiāng gū kè yǔ duō zhēn。

时官多以封州俸薄井邑萧条居处湫隘为叹观如闻而赋之

郑刚中

相逢都说在天涯,禄似蝇头舍似蜗。xiāng féng dōu shuō zài tiān yá,lù shì yíng tóu shě shì wō。
画角楼前皆郭外,虚棚竹上是人家。huà jiǎo lóu qián jiē guō wài,xū péng zhú shàng shì rén jiā。
草深正恐鹿为虎,日暮渐迷鸥与鸦。cǎo shēn zhèng kǒng lù wèi hǔ,rì mù jiàn mí ōu yǔ yā。
老子岂知差别相,高眠饱看荔枝花。lǎo zi qǐ zhī chà bié xiāng,gāo mián bǎo kàn lì zhī huā。

幽居

郑刚中

蛮徼分来气未清,江风吹雨瘴烟腥。mán jiǎo fēn lái qì wèi qīng,jiāng fēng chuī yǔ zhàng yān xīng。
出巢燕老榴花落,抱树猿啼荔子青。chū cháo yàn lǎo liú huā luò,bào shù yuán tí lì zi qīng。
人客渐稀真省事,古贤相对可谈经。rén kè jiàn xī zhēn shěng shì,gǔ xián xiāng duì kě tán jīng。
瓶中况是无多酒,更把柴门着意扃。píng zhōng kuàng shì wú duō jiǔ,gèng bǎ chái mén zhe yì jiōng。

偶书

郑刚中

帝恩容贷比天宽,天见孤臣涕泪潸。dì ēn róng dài bǐ tiān kuān,tiān jiàn gū chén tì lèi shān。
数日得看书半卷,一身犹占屋三间。shù rì dé kàn shū bàn juǎn,yī shēn yóu zhàn wū sān jiān。
团团便是故乡月,叠叠只如东越山。tuán tuán biàn shì gù xiāng yuè,dié dié zhǐ rú dōng yuè shān。
第引沧浪澡心骨,尧云终自不违颜。dì yǐn cāng làng zǎo xīn gǔ,yáo yún zhōng zì bù wéi yán。

重五其二

郑刚中

记得山居暑服轻,石榴低照酒尊明。jì dé shān jū shǔ fú qīng,shí liú dī zhào jiǔ zūn míng。
彩茸花里占诗句,角黍盘中脱锦绷。cǎi rōng huā lǐ zhàn shī jù,jiǎo shǔ pán zhōng tuō jǐn bēng。
老去容身惟有睡,午宜采药懒能行。lǎo qù róng shēn wéi yǒu shuì,wǔ yí cǎi yào lǎn néng xíng。
谩令门外篸蒿艾,且免炎乡瘴疠生。mán lìng mén wài cǎn hāo ài,qiě miǎn yán xiāng zhàng lì shēng。

元信昨日惠八桂酒两尊今日惠莲数头实圆而大云盆池中白莲子也

郑刚中

盆池初泛小青钱,俄有盈盈淡伫仙。pén chí chū fàn xiǎo qīng qián,é yǒu yíng yíng dàn zhù xiān。
香老不随明玉堕,子肥争露宝珠圆。xiāng lǎo bù suí míng yù duò,zi féi zhēng lù bǎo zhū yuán。
乍披绀色神都爽,欲擘柔房意尚怜。zhà pī gàn sè shén dōu shuǎng,yù bāi róu fáng yì shàng lián。
检点朋尊亦新贶,心知无报且陶然。jiǎn diǎn péng zūn yì xīn kuàng,xīn zhī wú bào qiě táo rán。

经月门无客客至必谓予此居萧然如僧舍

郑刚中

东望麟山耸若幢,碧罗盘曲注西江。dōng wàng lín shān sǒng ruò chuáng,bì luó pán qū zhù xī jiāng。
邻家蜜满蜂臣分,屋角窼成燕子双。lín jiā mì mǎn fēng chén fēn,wū jiǎo zhāo chéng yàn zi shuāng。
门设雀罗遮坐客,灯排金粟照书窗。mén shè què luó zhē zuò kè,dēng pái jīn sù zhào shū chuāng。
须还住处如僧舍,拄杖挑云到此邦。xū hái zhù chù rú sēng shě,zhǔ zhàng tiāo yún dào cǐ bāng。