古诗词

杜甫

忆昔二首

杜甫

忆昔开元全盛日,小邑犹藏万家室。yì xī kāi yuán quán shèng rì,xiǎo yì yóu cáng wàn jiā shì。
稻米流脂粟米白,公私仓廪俱丰实。dào mǐ liú zhī sù mǐ bái,gōng sī cāng lǐn jù fēng shí。
九州道路无豺虎,远行不劳吉日出。jiǔ zhōu dào lù wú chái hǔ,yuǎn xíng bù láo jí rì chū。
齐纨鲁缟车班班,男耕女桑不相失。qí wán lǔ gǎo chē bān bān,nán gēng nǚ sāng bù xiāng shī。
宫中圣人奏云门,天下朋友皆胶漆。gōng zhōng shèng rén zòu yún mén,tiān xià péng yǒu jiē jiāo qī。
百馀年间未灾变,叔孙礼乐萧何律。bǎi yú nián jiān wèi zāi biàn,shū sūn lǐ lè xiāo hé lǜ。
岂闻一绢直万钱,有田种谷今流血。qǐ wén yī juàn zhí wàn qián,yǒu tián zhǒng gǔ jīn liú xuè。
洛阳宫殿烧焚尽,宗庙新除狐兔穴。luò yáng gōng diàn shāo fén jǐn,zōng miào xīn chú hú tù xué。
伤心不忍问耆旧,复恐初从乱离说。shāng xīn bù rěn wèn qí jiù,fù kǒng chū cóng luàn lí shuō。
小臣鲁钝无所能,朝廷记识蒙禄秩。xiǎo chén lǔ dùn wú suǒ néng,cháo tíng jì shí méng lù zhì。
周宣中兴望我皇,洒血江汉身衰疾。zhōu xuān zhōng xīng wàng wǒ huáng,sǎ xuè jiāng hàn shēn shuāi jí。

冬狩行

杜甫

君不见东川节度兵马雄,校猎亦似观成功。jūn bù jiàn dōng chuān jié dù bīng mǎ xióng,xiào liè yì shì guān chéng gōng。
夜发猛士三千人,清晨合围步骤同。yè fā měng shì sān qiān rén,qīng chén hé wéi bù zhòu tóng。
禽兽已毙十七八,杀声落日回苍穹。qín shòu yǐ bì shí qī bā,shā shēng luò rì huí cāng qióng。
幕前生致九青兕,骆驼?峞垂玄熊。mù qián shēng zhì jiǔ qīng sì,luò tuó lěi wéi chuí xuán xióng。
东西南北百里间,仿佛蹴踏寒山空。dōng xī nán běi bǎi lǐ jiān,fǎng fú cù tà hán shān kōng。
有鸟名鸲鹆,力不能高飞逐走蓬。yǒu niǎo míng qú yù,lì bù néng gāo fēi zhú zǒu péng。
肉味不足登鼎俎,何为见羁虞罗中。ròu wèi bù zú dēng dǐng zǔ,hé wèi jiàn jī yú luó zhōng。
春蒐冬狩侯得同,使君五马一马骢。chūn sōu dōng shòu hóu dé tóng,shǐ jūn wǔ mǎ yī mǎ cōng。
况今摄行大将权,号令颇有前贤风。kuàng jīn shè xíng dà jiāng quán,hào lìng pǒ yǒu qián xián fēng。
飘然时危一老翁,十年厌见旌旗红。piāo rán shí wēi yī lǎo wēng,shí nián yàn jiàn jīng qí hóng。
喜君士卒甚整肃,为我回辔擒西戎。xǐ jūn shì zú shén zhěng sù,wèi wǒ huí pèi qín xī róng。
草中狐兔尽何益,天子不在咸阳宫。cǎo zhōng hú tù jǐn hé yì,tiān zi bù zài xián yáng gōng。
朝廷虽无幽王祸,得不哀痛尘再蒙。cháo tíng suī wú yōu wáng huò,dé bù āi tòng chén zài méng。
呜呼,得不哀痛尘再蒙。wū hū,dé bù āi tòng chén zài méng。

自平

杜甫

自平宫中吕太一,收珠南海千馀日。zì píng gōng zhōng lǚ tài yī,shōu zhū nán hǎi qiān yú rì。
近供生犀翡翠稀,复恐征戎干戈密。jìn gōng shēng xī fěi cuì xī,fù kǒng zhēng róng gàn gē mì。
蛮溪豪族小动摇,世封刺史非时朝。mán xī háo zú xiǎo dòng yáo,shì fēng cì shǐ fēi shí cháo。
蓬莱殿前诸主将,才如伏波不得骄。péng lái diàn qián zhū zhǔ jiāng,cái rú fú bō bù dé jiāo。

释闷

杜甫

四海十年不解兵,犬戎也复临咸京。sì hǎi shí nián bù jiě bīng,quǎn róng yě fù lín xián jīng。
失道非关出襄野,扬鞭忽是过胡城。shī dào fēi guān chū xiāng yě,yáng biān hū shì guò hú chéng。
豺狼塞路人断绝,烽火照夜尸纵横。chái láng sāi lù rén duàn jué,fēng huǒ zhào yè shī zòng héng。
天子亦应厌奔走,群公固合思升平。tiān zi yì yīng yàn bēn zǒu,qún gōng gù hé sī shēng píng。
但恐诛求不改辙,闻道嬖孽能全生。dàn kǒng zhū qiú bù gǎi zhé,wén dào bì niè néng quán shēng。
江边老翁错料事,眼暗不见风尘清。jiāng biān lǎo wēng cuò liào shì,yǎn àn bù jiàn fēng chén qīng。

赠别贺兰铦

杜甫

黄雀饱野粟,群飞动荆榛。huáng què bǎo yě sù,qún fēi dòng jīng zhēn。
今君抱何恨,寂寞向时人。jīn jūn bào hé hèn,jì mò xiàng shí rén。
老骥倦骧首,苍鹰愁易驯。lǎo jì juàn xiāng shǒu,cāng yīng chóu yì xùn。
高贤世未识,固合婴饥贫。gāo xián shì wèi shí,gù hé yīng jī pín。
国步初返正,乾坤尚风尘。guó bù chū fǎn zhèng,qián kūn shàng fēng chén。
悲歌鬓发白,远赴湘吴春。bēi gē bìn fā bái,yuǎn fù xiāng wú chūn。
我恋岷下芋,君思千里莼。wǒ liàn mín xià yù,jūn sī qiān lǐ chún。
生离与死别,自古鼻酸辛。shēng lí yǔ sǐ bié,zì gǔ bí suān xīn。

别唐十五诫因寄礼部贾侍郎

杜甫

九载一相逢,百年能几何。jiǔ zài yī xiāng féng,bǎi nián néng jǐ hé。
复为万里别,送子山之阿。fù wèi wàn lǐ bié,sòng zi shān zhī ā。
白鹤久同林,潜鱼本同河。bái hè jiǔ tóng lín,qián yú běn tóng hé。
未知栖集期,衰老强高歌。wèi zhī qī jí qī,shuāi lǎo qiáng gāo gē。
歌罢两悽恻,六龙忽蹉跎。gē bà liǎng qī cè,liù lóng hū cuō tuó。
相视发皓白,况难驻羲和。xiāng shì fā hào bái,kuàng nán zhù xī hé。
胡星坠燕地,汉将仍横戈。hú xīng zhuì yàn dì,hàn jiāng réng héng gē。
萧条四海内,人少豺虎多。xiāo tiáo sì hǎi nèi,rén shǎo chái hǔ duō。
少人慎莫投,多虎信所过。shǎo rén shèn mò tóu,duō hǔ xìn suǒ guò。
饥有易子食,兽犹畏虞罗。jī yǒu yì zi shí,shòu yóu wèi yú luó。
子负经济才,天门郁嵯峨。zi fù jīng jì cái,tiān mén yù cuó é。
飘飖适东周,来往若崩波。piāo yáo shì dōng zhōu,lái wǎng ruò bēng bō。
南宫吾故人,白马金盘陀。nán gōng wú gù rén,bái mǎ jīn pán tuó。
雄笔映千古,见贤心靡他。xióng bǐ yìng qiān gǔ,jiàn xián xīn mí tā。
念子善师事,岁寒守旧柯。niàn zi shàn shī shì,suì hán shǒu jiù kē。
为吾谢贾公,病肺卧江沱。wèi wú xiè jiǎ gōng,bìng fèi wò jiāng tuó。

阆山歌

杜甫

阆州城中灵山白,阆州城北玉台碧。láng zhōu chéng zhōng líng shān bái,láng zhōu chéng běi yù tái bì。
松浮欲尽不尽云,江动将崩未崩石。sōng fú yù jǐn bù jǐn yún,jiāng dòng jiāng bēng wèi bēng shí。
那知根无鬼神会,已觉气与嵩华敌。nà zhī gēn wú guǐ shén huì,yǐ jué qì yǔ sōng huá dí。
中原格斗且未归,应结茅斋看青壁。zhōng yuán gé dòu qiě wèi guī,yīng jié máo zhāi kàn qīng bì。

阆水歌

杜甫

嘉陵江色何所似,石黛碧玉相因依。jiā líng jiāng sè hé suǒ shì,shí dài bì yù xiāng yīn yī。
正怜日破浪花出,更复春从沙际归。zhèng lián rì pò làng huā chū,gèng fù chūn cóng shā jì guī。
巴童荡桨攲侧过,水鸡衔鱼来去飞。bā tóng dàng jiǎng qī cè guò,shuǐ jī xián yú lái qù fēi。
阆中胜事可肠断,阆州城南天下稀。láng zhōng shèng shì kě cháng duàn,láng zhōu chéng nán tiān xià xī。

草堂

杜甫

昔我去草堂,蛮夷塞成都。xī wǒ qù cǎo táng,mán yí sāi chéng dōu。
今我归草堂,成都适无虞。jīn wǒ guī cǎo táng,chéng dōu shì wú yú。
请陈初乱时,反复乃须臾。qǐng chén chū luàn shí,fǎn fù nǎi xū yú。
大将赴朝廷,群小起异图。dà jiāng fù cháo tíng,qún xiǎo qǐ yì tú。
中宵斩白马,盟歃气已粗。zhōng xiāo zhǎn bái mǎ,méng shà qì yǐ cū。
西取邛南兵,北断剑阁隅。xī qǔ qióng nán bīng,běi duàn jiàn gé yú。
布衣数十人,亦拥专城居。bù yī shù shí rén,yì yōng zhuān chéng jū。
其势不两大,始闻蕃汉殊。qí shì bù liǎng dà,shǐ wén fān hàn shū。
西卒却倒戈,贼臣互相诛。xī zú què dào gē,zéi chén hù xiāng zhū。
焉知肘腋祸,自及枭獍徒。yān zhī zhǒu yè huò,zì jí xiāo jìng tú。
义士皆痛愤,纪纲乱相逾。yì shì jiē tòng fèn,jì gāng luàn xiāng yú。
一国实三公,万人欲为鱼。yī guó shí sān gōng,wàn rén yù wèi yú。
唱和作威福,孰肯辨无辜。chàng hé zuò wēi fú,shú kěn biàn wú gū。
眼前列杻械,背后吹笙竽。yǎn qián liè chǒu xiè,bèi hòu chuī shēng yú。
谈笑行杀戮,溅血满长衢。tán xiào xíng shā lù,jiàn xuè mǎn zhǎng qú。
到今用钺地,风雨闻号呼。dào jīn yòng yuè dì,fēng yǔ wén hào hū。
鬼妾与鬼马,色悲充尔娱。guǐ qiè yǔ guǐ mǎ,sè bēi chōng ěr yú。
国家法令在,此又足惊吁。guó jiā fǎ lìng zài,cǐ yòu zú jīng xū。
贱子且奔走,三年望东吴。jiàn zi qiě bēn zǒu,sān nián wàng dōng wú。
弧矢暗江海,难为游五湖。hú shǐ àn jiāng hǎi,nán wèi yóu wǔ hú。
不忍竟舍此,复来薙榛芜。bù rěn jìng shě cǐ,fù lái tì zhēn wú。
入门四松在,步屧万竹疏。rù mén sì sōng zài,bù xiè wàn zhú shū。
旧犬喜我归,低徊入衣裾。jiù quǎn xǐ wǒ guī,dī huái rù yī jū。
邻舍喜我归,酤酒携胡芦。lín shě xǐ wǒ guī,gū jiǔ xié hú lú。
大官喜我来,遣骑问所须。dà guān xǐ wǒ lái,qiǎn qí wèn suǒ xū。
城郭喜我来,宾客隘村墟。chéng guō xǐ wǒ lái,bīn kè ài cūn xū。
天下尚未宁,健儿胜腐儒。tiān xià shàng wèi níng,jiàn ér shèng fǔ rú。
飘飖风尘际,何地置老夫。piāo yáo fēng chén jì,hé dì zhì lǎo fū。
于时见疣赘,骨髓幸未枯。yú shí jiàn yóu zhuì,gǔ suǐ xìng wèi kū。
饮啄愧残生,食薇不敢馀。yǐn zhuó kuì cán shēng,shí wēi bù gǎn yú。

四松

杜甫

四松初移时,大抵三尺强。sì sōng chū yí shí,dà dǐ sān chǐ qiáng。
别来忽三载,离立如人长。bié lái hū sān zài,lí lì rú rén zhǎng。
会看根不拔,莫计枝凋伤。huì kàn gēn bù bá,mò jì zhī diāo shāng。
幽色幸秀发,疏柯亦昂藏。yōu sè xìng xiù fā,shū kē yì áng cáng。
所插小藩篱,本亦有堤防。suǒ chā xiǎo fān lí,běn yì yǒu dī fáng。
终然掁拨损,得吝千叶黄。zhōng rán chéng bō sǔn,dé lìn qiān yè huáng。
敢为故林主,黎庶犹未康。gǎn wèi gù lín zhǔ,lí shù yóu wèi kāng。
避贼今始归,春草满空堂。bì zéi jīn shǐ guī,chūn cǎo mǎn kōng táng。
览物叹衰谢,及兹慰凄凉。lǎn wù tàn shuāi xiè,jí zī wèi qī liáng。
清风为我起,洒面若微霜。qīng fēng wèi wǒ qǐ,sǎ miàn ruò wēi shuāng。
足以送老姿,聊侍偃盖张。zú yǐ sòng lǎo zī,liáo shì yǎn gài zhāng。
我生无根带,配尔亦茫茫。wǒ shēng wú gēn dài,pèi ěr yì máng máng。
有情且赋诗,事迹可两望。yǒu qíng qiě fù shī,shì jì kě liǎng wàng。
勿矜千载后,惨澹蟠穹苍。wù jīn qiān zài hòu,cǎn dàn pán qióng cāng。

水槛

杜甫

苍江多风飙,云雨昼夜飞。cāng jiāng duō fēng biāo,yún yǔ zhòu yè fēi。
茅轩驾巨浪,焉得不低垂。máo xuān jià jù làng,yān dé bù dī chuí。
游子久在外,门户无人持。yóu zi jiǔ zài wài,mén hù wú rén chí。
高岸尚如谷,何伤浮柱攲。gāo àn shàng rú gǔ,hé shāng fú zhù qī。
扶颠有劝诫,恐贻识者嗤。fú diān yǒu quàn jiè,kǒng yí shí zhě chī。
既殊大厦倾,可以一木支。jì shū dà shà qīng,kě yǐ yī mù zhī。
临川视万里,何必阑槛为。lín chuān shì wàn lǐ,hé bì lán kǎn wèi。
人生感故物,慷慨有馀悲。rén shēng gǎn gù wù,kāng kǎi yǒu yú bēi。

破船

杜甫

平生江海心,宿昔具扁舟。píng shēng jiāng hǎi xīn,sù xī jù biǎn zhōu。
岂惟青溪上,日傍柴门游。qǐ wéi qīng xī shàng,rì bàng chái mén yóu。
苍皇避乱兵,缅邈怀旧丘。cāng huáng bì luàn bīng,miǎn miǎo huái jiù qiū。
邻人亦已非,野竹独修修。lín rén yì yǐ fēi,yě zhú dú xiū xiū。
船舷不重扣,埋没已经秋。chuán xián bù zhòng kòu,mái méi yǐ jīng qiū。
仰看西飞翼,下愧东逝流。yǎng kàn xī fēi yì,xià kuì dōng shì liú。
故者或可掘,新者亦易求。gù zhě huò kě jué,xīn zhě yì yì qiú。
所悲数奔窜,白屋难久留。suǒ bēi shù bēn cuàn,bái wū nán jiǔ liú。

营屋

杜甫

我有阴江竹,能令朱夏寒。wǒ yǒu yīn jiāng zhú,néng lìng zhū xià hán。
阴通积水内,高入浮云端。yīn tōng jī shuǐ nèi,gāo rù fú yún duān。
甚疑鬼物凭,不顾剪伐残。shén yí guǐ wù píng,bù gù jiǎn fá cán。
东偏若面势,户牖永可安。dōng piān ruò miàn shì,hù yǒu yǒng kě ān。
爱惜已六载,兹晨去千竿。ài xī yǐ liù zài,zī chén qù qiān gān。
萧萧见白日,汹汹开奔湍。xiāo xiāo jiàn bái rì,xiōng xiōng kāi bēn tuān。
度堂匪华丽,养拙异考槃。dù táng fěi huá lì,yǎng zhuō yì kǎo pán。
草茅虽薙葺,衰疾方少宽。cǎo máo suī tì qì,shuāi jí fāng shǎo kuān。
洗然顺所适,此足代加餐。xǐ rán shùn suǒ shì,cǐ zú dài jiā cān。
寂无斤斧响,庶遂憩息欢。jì wú jīn fǔ xiǎng,shù suì qì xī huān。

除草

杜甫

草有害于人,曾何生阻修。cǎo yǒu hài yú rén,céng hé shēng zǔ xiū。
其毒甚蜂虿,其多弥道周。qí dú shén fēng chài,qí duō mí dào zhōu。
清晨步前林,江色未散忧。qīng chén bù qián lín,jiāng sè wèi sàn yōu。
芒刺在我眼,焉能待高秋。máng cì zài wǒ yǎn,yān néng dài gāo qiū。
霜露一沾凝,蕙叶亦难留。shuāng lù yī zhān níng,huì yè yì nán liú。
荷锄先童稚,日入仍讨求。hé chú xiān tóng zhì,rì rù réng tǎo qiú。
转致水中央,岂无双钓舟。zhuǎn zhì shuǐ zhōng yāng,qǐ wú shuāng diào zhōu。
顽根易滋蔓,敢使依旧丘。wán gēn yì zī màn,gǎn shǐ yī jiù qiū。
自兹藩篱旷,更觉松竹幽。zì zī fān lí kuàng,gèng jué sōng zhú yōu。
芟夷不可阙,疾恶信如雠。shān yí bù kě quē,jí è xìn rú chóu。

扬旗

杜甫

江雨飒长夏,府中有馀清。jiāng yǔ sà zhǎng xià,fǔ zhōng yǒu yú qīng。
我公会宾客,肃肃有异声。wǒ gōng huì bīn kè,sù sù yǒu yì shēng。
初筵阅军装,罗列照广庭。chū yán yuè jūn zhuāng,luó liè zhào guǎng tíng。
庭空六马入,駊騀扬旗旌。tíng kōng liù mǎ rù,pǒ ě yáng qí jīng。
回回偃飞盖,熠熠迸流星。huí huí yǎn fēi gài,yì yì bèng liú xīng。
来缠风飙急,去擘山岳倾。lái chán fēng biāo jí,qù bāi shān yuè qīng。
材归俯身尽,妙取略地平。cái guī fǔ shēn jǐn,miào qǔ lüè dì píng。
虹霓就掌握,舒卷随人轻。hóng ní jiù zhǎng wò,shū juǎn suí rén qīng。
三州陷犬戎,但见西岭青。sān zhōu xiàn quǎn róng,dàn jiàn xī lǐng qīng。
公来练猛士,欲夺天边城。gōng lái liàn měng shì,yù duó tiān biān chéng。
此堂不易升,庸蜀日已宁。cǐ táng bù yì shēng,yōng shǔ rì yǐ níng。
吾徒且加餐,休适蛮与荆。wú tú qiě jiā cān,xiū shì mán yǔ jīng。

太子张舍人遗织成褥段

杜甫

客从西北来,遗我翠织成。kè cóng xī běi lái,yí wǒ cuì zhī chéng。
开缄风涛涌,中有掉尾鲸。kāi jiān fēng tāo yǒng,zhōng yǒu diào wěi jīng。
逶迤罗水族,琐细不足名。wēi yí luó shuǐ zú,suǒ xì bù zú míng。
客云充君褥,承君终宴荣。kè yún chōng jūn rù,chéng jūn zhōng yàn róng。
空堂魑魅走,高枕形神清。kōng táng chī mèi zǒu,gāo zhěn xíng shén qīng。
领客珍重意,顾我非公卿。lǐng kè zhēn zhòng yì,gù wǒ fēi gōng qīng。
留之惧不祥,施之混柴荆。liú zhī jù bù xiáng,shī zhī hùn chái jīng。
服饰定尊卑,大哉万古程。fú shì dìng zūn bēi,dà zāi wàn gǔ chéng。
今我一贱老,裋褐更无营。jīn wǒ yī jiàn lǎo,shù hè gèng wú yíng。
煌煌珠宫物,寝处祸所婴。huáng huáng zhū gōng wù,qǐn chù huò suǒ yīng。
叹息当路子,干戈尚纵横。tàn xī dāng lù zi,gàn gē shàng zòng héng。
掌握有权柄,衣马自肥轻。zhǎng wò yǒu quán bǐng,yī mǎ zì féi qīng。
李鼎死岐阳,实以骄贵盈。lǐ dǐng sǐ qí yáng,shí yǐ jiāo guì yíng。
来瑱赐自尽,气豪直阻兵。lái zhèn cì zì jǐn,qì háo zhí zǔ bīng。
皆闻黄金多,坐见悔吝生。jiē wén huáng jīn duō,zuò jiàn huǐ lìn shēng。
奈何田舍翁,受此厚贶情。nài hé tián shě wēng,shòu cǐ hòu kuàng qíng。
锦鲸卷还客,始觉心和平。jǐn jīng juǎn hái kè,shǐ jué xīn hé píng。
振我粗席尘,愧客茹藜羹。zhèn wǒ cū xí chén,kuì kè rú lí gēng。

莫相疑行

杜甫

男儿生无所成头皓白,牙齿欲落真可惜。nán ér shēng wú suǒ chéng tóu hào bái,yá chǐ yù luò zhēn kě xī。
忆献三赋蓬莱宫,自怪一日声辉赫。yì xiàn sān fù péng lái gōng,zì guài yī rì shēng huī hè。
集贤学士如堵墙,观我落笔中书堂。jí xián xué shì rú dǔ qiáng,guān wǒ luò bǐ zhōng shū táng。
往时文彩动人主,此日饥寒趋路旁。wǎng shí wén cǎi dòng rén zhǔ,cǐ rì jī hán qū lù páng。
晚将末契托年少,当面输心背面笑。wǎn jiāng mò qì tuō nián shǎo,dāng miàn shū xīn bèi miàn xiào。
寄谢悠悠世上儿,不争好恶莫相疑。jì xiè yōu yōu shì shàng ér,bù zhēng hǎo è mò xiāng yí。

别蔡十四著作

杜甫

贾生恸哭后,寥落无其人。jiǎ shēng tòng kū hòu,liáo luò wú qí rén。
安知蔡夫子,高义迈等伦。ān zhī cài fū zi,gāo yì mài děng lún。
献书谒皇帝,志已清风尘。xiàn shū yè huáng dì,zhì yǐ qīng fēng chén。
流涕洒丹极,万乘为酸辛。liú tì sǎ dān jí,wàn chéng wèi suān xīn。
天地则创痍,朝廷当正臣。tiān dì zé chuàng yí,cháo tíng dāng zhèng chén。
异才复间出,周道日惟新。yì cái fù jiān chū,zhōu dào rì wéi xīn。
使蜀见知己,别颜始一伸。shǐ shǔ jiàn zhī jǐ,bié yán shǐ yī shēn。
主人薨城府,扶榇归咸秦。zhǔ rén hōng chéng fǔ,fú chèn guī xián qín。
巴道此相逢,会我病江滨。bā dào cǐ xiāng féng,huì wǒ bìng jiāng bīn。
忆念凤翔都,聚散俄十春。yì niàn fèng xiáng dōu,jù sàn é shí chūn。
我衰不足道,但愿子意陈。wǒ shuāi bù zú dào,dàn yuàn zi yì chén。
稍令社稷安,自契鱼水亲。shāo lìng shè jì ān,zì qì yú shuǐ qīn。
我虽消渴甚,敢望帝力勤。wǒ suī xiāo kě shén,gǎn wàng dì lì qín。
尚思未朽骨,复睹耕桑民。shàng sī wèi xiǔ gǔ,fù dǔ gēng sāng mín。
积水架三峡,浮龙倚长津。jī shuǐ jià sān xiá,fú lóng yǐ zhǎng jīn。
扬舲洪涛间,仗子济物身。yáng líng hóng tāo jiān,zhàng zi jì wù shēn。
鞍马下秦塞,王城通北辰。ān mǎ xià qín sāi,wáng chéng tōng běi chén。
玄甲聚不散,兵久食恐贫。xuán jiǎ jù bù sàn,bīng jiǔ shí kǒng pín。
穷谷无粟帛,使者来相因。qióng gǔ wú sù bó,shǐ zhě lái xiāng yīn。
若凭南辕吏,书札到天垠。ruò píng nán yuán lì,shū zhá dào tiān yín。

杜鹃

杜甫

西川有杜鹃,东川无杜鹃。xī chuān yǒu dù juān,dōng chuān wú dù juān。
涪万无杜鹃,云安有杜鹃。fú wàn wú dù juān,yún ān yǒu dù juān。
我昔游锦城,结庐锦水边。wǒ xī yóu jǐn chéng,jié lú jǐn shuǐ biān。
有竹一顷馀,乔木上参天。yǒu zhú yī qǐng yú,qiáo mù shàng cān tiān。
杜鹃暮春至,哀哀叫其间。dù juān mù chūn zhì,āi āi jiào qí jiān。
我见常再拜,重是古帝魂。wǒ jiàn cháng zài bài,zhòng shì gǔ dì hún。
生子百鸟巢,百鸟不敢嗔。shēng zi bǎi niǎo cháo,bǎi niǎo bù gǎn chēn。
仍为喂其子,礼若奉至尊。réng wèi wèi qí zi,lǐ ruò fèng zhì zūn。
鸿雁及羔羊,有礼太古前。hóng yàn jí gāo yáng,yǒu lǐ tài gǔ qián。
行飞与跪乳,识序如知恩。xíng fēi yǔ guì rǔ,shí xù rú zhī ēn。
圣贤古法则,付与后世传。shèng xián gǔ fǎ zé,fù yǔ hòu shì chuán。
君看禽鸟情,犹解事杜鹃。jūn kàn qín niǎo qíng,yóu jiě shì dù juān。
今忽暮春间,值我病经年。jīn hū mù chūn jiān,zhí wǒ bìng jīng nián。
身病不能拜,泪下如迸泉。shēn bìng bù néng bài,lèi xià rú bèng quán。

客居

杜甫

客居所居堂,前江后山根。kè jū suǒ jū táng,qián jiāng hòu shān gēn。
下堑万寻岸,苍涛郁飞翻。xià qiàn wàn xún àn,cāng tāo yù fēi fān。
葱青众木梢,邪竖杂石痕。cōng qīng zhòng mù shāo,xié shù zá shí hén。
子规昼夜啼,壮士敛精魂。zi guī zhòu yè tí,zhuàng shì liǎn jīng hún。
峡开四千里,水合数百源。xiá kāi sì qiān lǐ,shuǐ hé shù bǎi yuán。
人虎相半居,相伤终两存。rén hǔ xiāng bàn jū,xiāng shāng zhōng liǎng cún。
蜀麻久不来,吴盐拥荆门。shǔ má jiǔ bù lái,wú yán yōng jīng mén。
西南失大将,商旅自星奔。xī nán shī dà jiāng,shāng lǚ zì xīng bēn。
今又降元戎,已闻动行轩。jīn yòu jiàng yuán róng,yǐ wén dòng xíng xuān。
舟子候利涉,亦凭节制尊。zhōu zi hòu lì shè,yì píng jié zhì zūn。
我在路中央,生理不得论。wǒ zài lù zhōng yāng,shēng lǐ bù dé lùn。
卧愁病脚废,徐步视小园。wò chóu bìng jiǎo fèi,xú bù shì xiǎo yuán。
短畦带碧草,怅望思王孙。duǎn qí dài bì cǎo,chàng wàng sī wáng sūn。
凤随其皇去,篱雀暮喧繁。fèng suí qí huáng qù,lí què mù xuān fán。
览物想故国,十年别荒村。lǎn wù xiǎng gù guó,shí nián bié huāng cūn。
日暮归几翼,北林空自昏。rì mù guī jǐ yì,běi lín kōng zì hūn。
安得覆八溟,为君洗乾坤。ān dé fù bā míng,wèi jūn xǐ qián kūn。
稷契易为力,犬戎何足吞。jì qì yì wèi lì,quǎn róng hé zú tūn。
儒生老无成,臣子忧四番。rú shēng lǎo wú chéng,chén zi yōu sì fān。
箧中有旧笔,情至时复援。qiè zhōng yǒu jiù bǐ,qíng zhì shí fù yuán。