古诗词

杜甫

客堂

杜甫

忆昨离少城,而今异楚蜀。yì zuó lí shǎo chéng,ér jīn yì chǔ shǔ。
舍舟复深山,窅窕一林麓。shě zhōu fù shēn shān,yǎo tiǎo yī lín lù。
栖泊云安县,消中内相毒。qī pō yún ān xiàn,xiāo zhōng nèi xiāng dú。
旧疾甘载来,衰年得无足。jiù jí gān zài lái,shuāi nián dé wú zú。
死为殊方鬼,头白免短促。sǐ wèi shū fāng guǐ,tóu bái miǎn duǎn cù。
老马终望云,南雁意在北。lǎo mǎ zhōng wàng yún,nán yàn yì zài běi。
别家长儿女,欲起惭筋力。bié jiā zhǎng ér nǚ,yù qǐ cán jīn lì。
客堂序节改,具物对羁束。kè táng xù jié gǎi,jù wù duì jī shù。
石暄蕨芽紫,渚秀芦笋绿。shí xuān jué yá zǐ,zhǔ xiù lú sǔn lǜ。
巴莺纷未稀,徼麦早向熟。bā yīng fēn wèi xī,jiǎo mài zǎo xiàng shú。
悠悠日动江,漠漠春辞木。yōu yōu rì dòng jiāng,mò mò chūn cí mù。
台郎选才俊,自顾亦已极。tái láng xuǎn cái jùn,zì gù yì yǐ jí。
前辈声名人,埋没何所得。qián bèi shēng míng rén,mái méi hé suǒ dé。
居然绾章绂,受性本幽独。jū rán wǎn zhāng fú,shòu xìng běn yōu dú。
平生憩息地,必种数竿竹。píng shēng qì xī dì,bì zhǒng shù gān zhú。
事业只浊醪,营葺但草屋。shì yè zhǐ zhuó láo,yíng qì dàn cǎo wū。
上公有记者,累奏资薄禄。shàng gōng yǒu jì zhě,lèi zòu zī báo lù。
主忧岂济时,身远弥旷职。zhǔ yōu qǐ jì shí,shēn yuǎn mí kuàng zhí。
循文庙算正,献可天衢直。xún wén miào suàn zhèng,xiàn kě tiān qú zhí。
尚想趋朝廷,毫发裨社稷。shàng xiǎng qū cháo tíng,háo fā bì shè jì。
形骸今若是,进退委行色。xíng hái jīn ruò shì,jìn tuì wěi xíng sè。

石研诗

杜甫

平公今诗伯,秀发吾所羡。píng gōng jīn shī bó,xiù fā wú suǒ xiàn。
奉使三峡中,长啸得石研。fèng shǐ sān xiá zhōng,zhǎng xiào dé shí yán。
巨璞禹凿馀,异壮君独见。jù pú yǔ záo yú,yì zhuàng jūn dú jiàn。
其滑乃波涛,其光或雷电。qí huá nǎi bō tāo,qí guāng huò léi diàn。
聊坳各尽墨,多水递隐现。liáo ào gè jǐn mò,duō shuǐ dì yǐn xiàn。
挥洒容数人,十手可对面。huī sǎ róng shù rén,shí shǒu kě duì miàn。
比公头上冠,贞质未为贱。bǐ gōng tóu shàng guān,zhēn zhì wèi wèi jiàn。
当公赋佳句,况得终清宴。dāng gōng fù jiā jù,kuàng dé zhōng qīng yàn。
公含起草姿,不远明光殿。gōng hán qǐ cǎo zī,bù yuǎn míng guāng diàn。
致于丹青地,知汝随顾眄。zhì yú dān qīng dì,zhī rǔ suí gù miǎn。

水阁朝霁奉简严云安

杜甫

东城抱春岑,江阁邻石面。dōng chéng bào chūn cén,jiāng gé lín shí miàn。
崔嵬晨云白,朝旭射芳甸。cuī wéi chén yún bái,cháo xù shè fāng diān。
雨槛卧花丛,风床展书卷。yǔ kǎn wò huā cóng,fēng chuáng zhǎn shū juǎn。
钩帘宿鹭起,丸药流莺啭。gōu lián sù lù qǐ,wán yào liú yīng zhuàn。
呼婢取酒壶,绩儿诵文选。hū bì qǔ jiǔ hú,jì ér sòng wén xuǎn。
晚交严明府,矧此数相见。wǎn jiāo yán míng fǔ,shěn cǐ shù xiāng jiàn。

赠郑十八贲

杜甫

温温士君子,令我怀抱尽。wēn wēn shì jūn zi,lìng wǒ huái bào jǐn。
灵芝冠众芳,安得阙亲近。líng zhī guān zhòng fāng,ān dé quē qīn jìn。
遭乱意不归,窜身迹非隐。zāo luàn yì bù guī,cuàn shēn jì fēi yǐn。
细人尚姑息,吾子色愈谨。xì rén shàng gū xī,wú zi sè yù jǐn。
高怀见物理,识者安肯哂。gāo huái jiàn wù lǐ,shí zhě ān kěn shěn。
卑飞欲何待,捷径应未忍。bēi fēi yù hé dài,jié jìng yīng wèi rěn。
示我百篇文,诗家一标准。shì wǒ bǎi piān wén,shī jiā yī biāo zhǔn。
羁离交屈宋,牢落值颜闵。jī lí jiāo qū sòng,láo luò zhí yán mǐn。
水路迷畏途,药饵驻修轸。shuǐ lù mí wèi tú,yào ěr zhù xiū zhěn。
古人日以远,青史字不泯。gǔ rén rì yǐ yuǎn,qīng shǐ zì bù mǐn。
步趾咏唐虞,追随饭葵堇。bù zhǐ yǒng táng yú,zhuī suí fàn kuí jǐn。
数杯资好事,异味烦县尹。shù bēi zī hǎo shì,yì wèi fán xiàn yǐn。
心虽在朝谒,力与愿矛盾。xīn suī zài cháo yè,lì yǔ yuàn máo dùn。
抱病排金门,衰容岂为敏。bào bìng pái jīn mén,shuāi róng qǐ wèi mǐn。

三韵三篇(其一)

杜甫

高马勿唾面,长鱼无损鳞。gāo mǎ wù tuò miàn,zhǎng yú wú sǔn lín。
辱马马毛焦,困鱼鱼有神。rǔ mǎ mǎ máo jiāo,kùn yú yú yǒu shén。
君看磊落士,不肯易其身。jūn kàn lěi luò shì,bù kěn yì qí shēn。

三韵三篇(其二)

杜甫

荡荡万斛船,影若扬白虹。dàng dàng wàn hú chuán,yǐng ruò yáng bái hóng。
起樯必椎牛,挂席集众功。qǐ qiáng bì chuí niú,guà xí jí zhòng gōng。
自非风动天,莫置大水中。zì fēi fēng dòng tiān,mò zhì dà shuǐ zhōng。

三韵三篇(其三)

杜甫

烈士恶多门,小人自同调。liè shì è duō mén,xiǎo rén zì tóng diào。
名利苟可取,杀身傍权要。míng lì gǒu kě qǔ,shā shēn bàng quán yào。
何当官曹清,尔辈堪一笑。hé dāng guān cáo qīng,ěr bèi kān yī xiào。

青丝

杜甫

青丝白马谁家子,粗豪且逐风尘起。qīng sī bái mǎ shuí jiā zi,cū háo qiě zhú fēng chén qǐ。
不闻汉主放妃嫔,近静潼关扫蜂蚁。bù wén hàn zhǔ fàng fēi pín,jìn jìng tóng guān sǎo fēng yǐ。
殿前兵马破汝时,十月即为齑粉期。diàn qián bīng mǎ pò rǔ shí,shí yuè jí wèi jī fěn qī。
未如面缚归金阙,万一皇恩下玉墀。wèi rú miàn fù guī jīn quē,wàn yī huáng ēn xià yù chí。

近闻

杜甫

近闻犬戎远遁逃,牧马不敢侵临洮。jìn wén quǎn róng yuǎn dùn táo,mù mǎ bù gǎn qīn lín táo。
渭水逶迤白日净,陇山萧瑟秋云高。wèi shuǐ wēi yí bái rì jìng,lǒng shān xiāo sè qiū yún gāo。
崆峒五原亦无事,北庭数有关中使。kōng dòng wǔ yuán yì wú shì,běi tíng shù yǒu guān zhōng shǐ。
似闻赞普更求亲,舅甥和好应难弃。shì wén zàn pǔ gèng qiú qīn,jiù shēng hé hǎo yīng nán qì。

蚕谷行

杜甫

天下郡国向万城,无有一城无甲兵。tiān xià jùn guó xiàng wàn chéng,wú yǒu yī chéng wú jiǎ bīng。
焉得铸甲作农器,一寸荒田牛得耕。yān dé zhù jiǎ zuò nóng qì,yī cùn huāng tián niú dé gēng。
牛尽耕,蚕亦成。niú jǐn gēng,cán yì chéng。
不劳烈士泪滂沱,男谷女丝行复歌。bù láo liè shì lèi pāng tuó,nán gǔ nǚ sī xíng fù gē。

折槛行

杜甫

呜呼房魏不复见,秦王学士时难羡。wū hū fáng wèi bù fù jiàn,qín wáng xué shì shí nán xiàn。
青衿胄子困泥涂,白马将军若雷电。qīng jīn zhòu zi kùn ní tú,bái mǎ jiāng jūn ruò léi diàn。
千载少似朱云人,至今折槛空嶙峋。qiān zài shǎo shì zhū yún rén,zhì jīn zhé kǎn kōng lín xún。
娄公不语宋公语,尚忆先皇容直臣。lóu gōng bù yǔ sòng gōng yǔ,shàng yì xiān huáng róng zhí chén。

引水

杜甫

月峡瞿塘云作顶,乱石峥嵘俗无井。yuè xiá qú táng yún zuò dǐng,luàn shí zhēng róng sú wú jǐng。
云安酤水奴仆悲,鱼复移居心力省。yún ān gū shuǐ nú pū bēi,yú fù yí jū xīn lì shěng。
白帝城西万竹蟠,接筒引水喉不干。bái dì chéng xī wàn zhú pán,jiē tǒng yǐn shuǐ hóu bù gàn。
人生留滞生理难,斗水何直百忧宽。rén shēng liú zhì shēng lǐ nán,dòu shuǐ hé zhí bǎi yōu kuān。

负薪行

杜甫

夔州处女发半华,四十五十无夫家。kuí zhōu chù nǚ fā bàn huá,sì shí wǔ shí wú fū jiā。
更遭丧乱嫁不售,一生抱恨堪咨嗟。gèng zāo sàng luàn jià bù shòu,yī shēng bào hèn kān zī jiē。
土风坐男使女立,应当门户女出入。tǔ fēng zuò nán shǐ nǚ lì,yīng dāng mén hù nǚ chū rù。
十犹八九负薪归,卖薪得钱应供给。shí yóu bā jiǔ fù xīn guī,mài xīn dé qián yīng gōng gěi。
至老双鬟只垂颈,野花山叶银钗并。zhì lǎo shuāng huán zhǐ chuí jǐng,yě huā shān yè yín chāi bìng。
筋力登危集市门,死生射利兼盐井。jīn lì dēng wēi jí shì mén,sǐ shēng shè lì jiān yán jǐng。
面妆首饰杂啼痕,地褊衣寒困石根。miàn zhuāng shǒu shì zá tí hén,dì biǎn yī hán kùn shí gēn。
若道巫山女粗丑,何得此有昭君村。ruò dào wū shān nǚ cū chǒu,hé dé cǐ yǒu zhāo jūn cūn。

最能行

杜甫

峡中丈夫绝轻死,少在公门多在水。xiá zhōng zhàng fū jué qīng sǐ,shǎo zài gōng mén duō zài shuǐ。
富豪有钱驾大舸,贫穷取给行艓子。fù háo yǒu qián jià dà gě,pín qióng qǔ gěi xíng dié zi。
小儿学问止论语,大儿结束随商旅。xiǎo ér xué wèn zhǐ lùn yǔ,dà ér jié shù suí shāng lǚ。
攲帆侧柁入波涛,撇漩捎濆无险阻。qī fān cè duò rù bō tāo,piē xuán shāo fén wú xiǎn zǔ。
朝发白帝暮江陵,顷来目击幸有徵。cháo fā bái dì mù jiāng líng,qǐng lái mù jī xìng yǒu zhēng。
瞿堂漫天虎须怒,归州长年行最能。qú táng màn tiān hǔ xū nù,guī zhōu zhǎng nián xíng zuì néng。
此乡之人气量窄,误竞南风疏北客。cǐ xiāng zhī rén qì liàng zhǎi,wù jìng nán fēng shū běi kè。
若道土无英俊才,何得山有屈原宅。ruò dào tǔ wú yīng jùn cái,hé dé shān yǒu qū yuán zhái。

寄裴施州

杜甫

廊庙之具裴施州,宿昔一逢无此流。láng miào zhī jù péi shī zhōu,sù xī yī féng wú cǐ liú。
金钟大镛在东序,冰壶玉衡悬清秋。jīn zhōng dà yōng zài dōng xù,bīng hú yù héng xuán qīng qiū。
自从相遇感多病,三岁为客宽边愁。zì cóng xiāng yù gǎn duō bìng,sān suì wèi kè kuān biān chóu。
尧有四岳明至理,汉二千石真分忧。yáo yǒu sì yuè míng zhì lǐ,hàn èr qiān shí zhēn fēn yōu。
几度寄书白盐北,苦寒赠我青羔裘。jǐ dù jì shū bái yán běi,kǔ hán zèng wǒ qīng gāo qiú。
霜雪回光避锦袖,龙蛇动箧蟠银钩。shuāng xuě huí guāng bì jǐn xiù,lóng shé dòng qiè pán yín gōu。
紫衣使者辞复命,再拜故人谢佳政。zǐ yī shǐ zhě cí fù mìng,zài bài gù rén xiè jiā zhèng。
将老已失子孙忧,后来况接才华盛。jiāng lǎo yǐ shī zi sūn yōu,hòu lái kuàng jiē cái huá shèng。

郑典设自施州归

杜甫

吾怜荥阳秀,冒暑初有适。wú lián xíng yáng xiù,mào shǔ chū yǒu shì。
名贤慎所出,不肯妄行役。míng xián shèn suǒ chū,bù kěn wàng xíng yì。
旅兹殊俗远,竟以屡空迫。lǚ zī shū sú yuǎn,jìng yǐ lǚ kōng pò。
南谒裴施州,气合无险僻。nán yè péi shī zhōu,qì hé wú xiǎn pì。
攀援悬根木,登顿入天石。pān yuán xuán gēn mù,dēng dùn rù tiān shí。
青山自一川,城郭洗忧戚。qīng shān zì yī chuān,chéng guō xǐ yōu qī。
听子话此邦,令我心悦怿。tīng zi huà cǐ bāng,lìng wǒ xīn yuè yì。
其俗则纯朴,不知有主客。qí sú zé chún pǔ,bù zhī yǒu zhǔ kè。
温温诸侯门,礼亦如古昔。wēn wēn zhū hóu mén,lǐ yì rú gǔ xī。
敕厨倍常羞,杯盘颇狼藉。chì chú bèi cháng xiū,bēi pán pǒ láng jí。
时虽属丧乱,事贵赏匹敌。shí suī shǔ sàng luàn,shì guì shǎng pǐ dí。
中宵惬良会,裴郑非远戚。zhōng xiāo qiè liáng huì,péi zhèng fēi yuǎn qī。
群书一万卷,博涉供务隙。qún shū yī wàn juǎn,bó shè gōng wù xì。
他日辱银钩,森疏见矛戟。tā rì rǔ yín gōu,sēn shū jiàn máo jǐ。
倒屣喜旋归,画地求所历。dào xǐ xǐ xuán guī,huà dì qiú suǒ lì。
乃闻风土质,又重田畴辟。nǎi wén fēng tǔ zhì,yòu zhòng tián chóu pì。
刺史似寇恂,列郡宜竞惜。cì shǐ shì kòu xún,liè jùn yí jìng xī。
北风吹瘴疠,羸老思散策。běi fēng chuī zhàng lì,léi lǎo sī sàn cè。
渚拂蒹葭塞,峤穿萝茑幂。zhǔ fú jiān jiā sāi,jiào chuān luó niǎo mì。
此身仗儿仆,高兴潜有激。cǐ shēn zhàng ér pū,gāo xīng qián yǒu jī。
孟冬方首路,强饭取崖壁。mèng dōng fāng shǒu lù,qiáng fàn qǔ yá bì。
叹尔疲驽骀,汗沟血不赤。tàn ěr pí nú dài,hàn gōu xuè bù chì。
终然备外饰,驾驭何所益。zhōng rán bèi wài shì,jià yù hé suǒ yì。
我有平肩舆,前途犹准的。wǒ yǒu píng jiān yú,qián tú yóu zhǔn de。
翩翩入鸟道,庶脱蹉跌厄。piān piān rù niǎo dào,shù tuō cuō diē è。

柴门

杜甫

孤舟登瀼西,回首望两崖。gū zhōu dēng ráng xī,huí shǒu wàng liǎng yá。
东城乾旱天,其气如焚柴。dōng chéng qián hàn tiān,qí qì rú fén chái。
长影没窈窕,馀光散唅呀。zhǎng yǐng méi yǎo tiǎo,yú guāng sàn hán ya。
大江蟠嵌根,归海成一家。dà jiāng pán qiàn gēn,guī hǎi chéng yī jiā。
下冲割坤轴,竦壁攒镆铘。xià chōng gē kūn zhóu,sǒng bì zǎn mò yé。
萧飒洒秋色,氛昏霾日车。xiāo sà sǎ qiū sè,fēn hūn mái rì chē。
峡门自此始,最窄容浮查。xiá mén zì cǐ shǐ,zuì zhǎi róng fú chá。
禹功翊造化,疏凿就攲斜。yǔ gōng yì zào huà,shū záo jiù qī xié。
巨渠决太古,众水为长蛇。jù qú jué tài gǔ,zhòng shuǐ wèi zhǎng shé。
风烟渺吴蜀,舟楫通盐麻。fēng yān miǎo wú shǔ,zhōu jí tōng yán má。
我今远游子,飘转混泥沙。wǒ jīn yuǎn yóu zi,piāo zhuǎn hùn ní shā。
万物附本性,约身不愿奢。wàn wù fù běn xìng,yuē shēn bù yuàn shē。
茅栋盖一床,清池有馀花。máo dòng gài yī chuáng,qīng chí yǒu yú huā。
浊醪与脱粟,在眼无咨嗟。zhuó láo yǔ tuō sù,zài yǎn wú zī jiē。
山荒人民少,地僻日夕佳。shān huāng rén mín shǎo,dì pì rì xī jiā。
贫病固其常,富贵任生涯。pín bìng gù qí cháng,fù guì rèn shēng yá。
老于干戈际,宅幸蓬荜遮。lǎo yú gàn gē jì,zhái xìng péng bì zhē。
石乱上云气,杉清延月华。shí luàn shàng yún qì,shān qīng yán yuè huá。
赏妍又分外,理惬夫何夸。shǎng yán yòu fēn wài,lǐ qiè fū hé kuā。
足了垂白年,敢居高士差。zú le chuí bái nián,gǎn jū gāo shì chà。
书此豁平昔,回首犹暮霞。shū cǐ huō píng xī,huí shǒu yóu mù xiá。

贻华阳柳少府

杜甫

系马乔木间,问人野寺门。xì mǎ qiáo mù jiān,wèn rén yě sì mén。
柳侯披衣笑,见我颜色温。liǔ hóu pī yī xiào,jiàn wǒ yán sè wēn。
并坐石下堂,俯视大江奔。bìng zuò shí xià táng,fǔ shì dà jiāng bēn。
火云洗月露,绝壁上朝暾。huǒ yún xǐ yuè lù,jué bì shàng cháo tūn。
自非晓相访,触热生病根。zì fēi xiǎo xiāng fǎng,chù rè shēng bìng gēn。
南方六七月,出入异中原。nán fāng liù qī yuè,chū rù yì zhōng yuán。
老少多暍死,汗逾水浆翻。lǎo shǎo duō yē sǐ,hàn yú shuǐ jiāng fān。
俊才得之子,筋力不辞烦。jùn cái dé zhī zi,jīn lì bù cí fán。
指挥当世事,语及戎马存。zhǐ huī dāng shì shì,yǔ jí róng mǎ cún。
涕泪溅我裳,悲气排帝阍。tì lèi jiàn wǒ shang,bēi qì pái dì hūn。
郁陶抱长策,义仗知者论。yù táo bào zhǎng cè,yì zhàng zhī zhě lùn。
吾衰卧江汉,但愧识玙璠。wú shuāi wò jiāng hàn,dàn kuì shí yú fán。
文章一小技,于道未为尊。wén zhāng yī xiǎo jì,yú dào wèi wèi zūn。
起予幸斑白,因是托子孙。qǐ yǔ xìng bān bái,yīn shì tuō zi sūn。
俱客古信州,结庐依毁垣。jù kè gǔ xìn zhōu,jié lú yī huǐ yuán。
相去四五里,径微山叶繁。xiāng qù sì wǔ lǐ,jìng wēi shān yè fán。
时危挹佳士,况免军旅喧。shí wēi yì jiā shì,kuàng miǎn jūn lǚ xuān。
醉从赵女舞,歌鼓秦人盆。zuì cóng zhào nǚ wǔ,gē gǔ qín rén pén。
子壮顾我伤,我驩兼泪痕。zi zhuàng gù wǒ shāng,wǒ huān jiān lèi hén。
馀生如过鸟,故里今空村。yú shēng rú guò niǎo,gù lǐ jīn kōng cūn。

杜甫

大旱山岳燋,密云复无雨。dà hàn shān yuè jiāo,mì yún fù wú yǔ。
南方瘴疠地,罹此农事苦。nán fāng zhàng lì dì,lí cǐ nóng shì kǔ。
封内必舞雩,峡中喧击鼓。fēng nèi bì wǔ yú,xiá zhōng xuān jī gǔ。
真龙竟寂莫,土梗空俯偻。zhēn lóng jìng jì mò,tǔ gěng kōng fǔ lóu。
吁嗟公私病,税敛缺不补。xū jiē gōng sī bìng,shuì liǎn quē bù bǔ。
故老仰面啼,疮痍向谁数。gù lǎo yǎng miàn tí,chuāng yí xiàng shuí shù。
暴尪或前闻,鞭巫非稽古。bào wāng huò qián wén,biān wū fēi jī gǔ。
请先偃甲兵,处分听人主。qǐng xiān yǎn jiǎ bīng,chù fēn tīng rén zhǔ。
万邦但各业,一物休尽取。wàn bāng dàn gè yè,yī wù xiū jǐn qǔ。
水旱其数然,尧汤免亲睹。shuǐ hàn qí shù rán,yáo tāng miǎn qīn dǔ。
上天铄金石,群盗乱豺虎。shàng tiān shuò jīn shí,qún dào luàn chái hǔ。
二者存一端,愆阳不犹愈。èr zhě cún yī duān,qiān yáng bù yóu yù。
昨宵殷其雷,风过齐万弩。zuó xiāo yīn qí léi,fēng guò qí wàn nǔ。
复吹霾翳散,虚觉神灵聚。fù chuī mái yì sàn,xū jué shén líng jù。
气暍肠胃融,汗滋衣裳污。qì yē cháng wèi róng,hàn zī yī shang wū。
吾衰尤拙计,失望筑场圃。wú shuāi yóu zhuō jì,shī wàng zhù chǎng pǔ。

杜甫

楚山经月火,大旱则斯举。chǔ shān jīng yuè huǒ,dà hàn zé sī jǔ。
旧俗烧蛟龙,惊惶致雷雨。jiù sú shāo jiāo lóng,jīng huáng zhì léi yǔ。
爆嵌魑魅泣,崩冻岚阴昈。bào qiàn chī mèi qì,bēng dòng lán yīn hù。
罗落沸百泓,根源皆万古。luó luò fèi bǎi hóng,gēn yuán jiē wàn gǔ。
青林一灰烬,云气无处所。qīng lín yī huī jìn,yún qì wú chù suǒ。
入夜殊赫然,新秋照牛女。rù yè shū hè rán,xīn qiū zhào niú nǚ。
风吹巨燄作,河棹腾烟柱。fēng chuī jù yàn zuò,hé zhào téng yān zhù。
势欲焚昆仑,光弥焮洲渚。shì yù fén kūn lún,guāng mí xìn zhōu zhǔ。
腥至焦长蛇,声吼缠猛虎。xīng zhì jiāo zhǎng shé,shēng hǒu chán měng hǔ。
神物已高飞,不见石与土。shén wù yǐ gāo fēi,bù jiàn shí yǔ tǔ。
尔宁要谤讟,凭此近荧侮。ěr níng yào bàng dú,píng cǐ jìn yíng wǔ。
薄关长吏忧,甚昧至精主。báo guān zhǎng lì yōu,shén mèi zhì jīng zhǔ。
远迁谁扑灭,将恐及环堵。yuǎn qiān shuí pū miè,jiāng kǒng jí huán dǔ。
流汗卧江亭,更深气如缕。liú hàn wò jiāng tíng,gèng shēn qì rú lǚ。