古诗词

杜荀鹤

溪兴

杜荀鹤

山雨溪风卷钓丝,瓦瓯篷底独斟时。shān yǔ xī fēng juǎn diào sī,wǎ ōu péng dǐ dú zhēn shí。
醉来睡着无人唤,流下前溪也不知。zuì lái shuì zhe wú rén huàn,liú xià qián xī yě bù zhī。

过巢湖

杜荀鹤

世人贪利复贪荣,来向湖边始至诚。shì rén tān lì fù tān róng,lái xiàng hú biān shǐ zhì chéng。
男子登舟与登陆,把心何不一般行。nán zi dēng zhōu yǔ dēng lù,bǎ xīn hé bù yī bān xíng。

伤硖石县病叟

杜荀鹤

无子无孙一病翁,将何筋力事耕农。wú zi wú sūn yī bìng wēng,jiāng hé jīn lì shì gēng nóng。
官家不管蓬蒿地,须勒王租出此中。guān jiā bù guǎn péng hāo dì,xū lēi wáng zū chū cǐ zhōng。

赠老僧

杜荀鹤

童子为僧今白首,暗锄心地种闲情。tóng zi wèi sēng jīn bái shǒu,àn chú xīn dì zhǒng xián qíng。
时将旧衲添新线,披坐披行过一生。shí jiāng jiù nà tiān xīn xiàn,pī zuò pī xíng guò yī shēng。

钓叟

杜荀鹤

田不曾耕地不锄,谁人闲散得如渠。tián bù céng gēng dì bù chú,shuí rén xián sàn dé rú qú。
渠将底物为香饵,一度抬竿一个鱼。qú jiāng dǐ wù wèi xiāng ěr,yī dù tái gān yī gè yú。

送人归淝上

杜荀鹤

巢湖春涨喻溪深,才过东关见故林。cháo hú chūn zhǎng yù xī shēn,cái guò dōng guān jiàn gù lín。
莫道南来总无利,水亭山寺二年吟。mò dào nán lái zǒng wú lì,shuǐ tíng shān sì èr nián yín。

自遣

杜荀鹤

粝食粗衣随分过,堆金积帛欲如何。lì shí cū yī suí fēn guò,duī jīn jī bó yù rú hé。
百年身后一丘土,贫富高低争几多。bǎi nián shēn hòu yī qiū tǔ,pín fù gāo dī zhēng jǐ duō。

闻子规

杜荀鹤

楚天空阔月成轮,蜀魄声声似告人。chǔ tiān kōng kuò yuè chéng lún,shǔ pò shēng shēng shì gào rén。
啼得血流无用处,不如缄口过残春。tí dé xuè liú wú yòng chù,bù rú jiān kǒu guò cán chūn。

秋夜苦吟

杜荀鹤

吟尽三更未著题,竹风松雨共凄凄。yín jǐn sān gèng wèi zhù tí,zhú fēng sōng yǔ gòng qī qī。
此时若有人来听,始觉巴猿不解啼。cǐ shí ruò yǒu rén lái tīng,shǐ jué bā yuán bù jiě tí。

秋夜闻砧

杜荀鹤

荒凉客舍眠秋色,砧杵家家弄月明。huāng liáng kè shě mián qiū sè,zhēn chǔ jiā jiā nòng yuè míng。
不及巴山听猿夜,三声中有不愁声。bù jí bā shān tīng yuán yè,sān shēng zhōng yǒu bù chóu shēng。

将过湖南经马当山庙因书三绝

杜荀鹤

人说马当波浪险,我经波浪似通衢。rén shuō mǎ dāng bō làng xiǎn,wǒ jīng bō làng shì tōng qú。
大凡君子行藏是,自有龙神卫过湖。dà fán jūn zi xíng cáng shì,zì yǒu lóng shén wèi guò hú。

将过湖南经马当山庙因书三绝

杜荀鹤

贪残官吏虔诚谒,毒害商人沥胆过。tān cán guān lì qián chéng yè,dú hài shāng rén lì dǎn guò。
只怕马当山下水,不知平地有风波。zhǐ pà mǎ dāng shān xià shuǐ,bù zhī píng dì yǒu fēng bō。

将过湖南经马当山庙因书三绝

杜荀鹤

九江连海一般深,未必船经庙下沈。jiǔ jiāng lián hǎi yī bān shēn,wèi bì chuán jīng miào xià shěn。
头上苍苍没瞒处,不如平取一生心。tóu shàng cāng cāng méi mán chù,bù rú píng qǔ yī shēng xīn。

梁王坐上赋无云雨

杜荀鹤

同是乾坤事不同,雨丝飞洒日轮中。tóng shì qián kūn shì bù tóng,yǔ sī fēi sǎ rì lún zhōng。
若教阴朗长相似,争表梁王造化功。ruò jiào yīn lǎng zhǎng xiāng shì,zhēng biǎo liáng wáng zào huà gōng。

小松

杜荀鹤

自小刺头深草里,而今渐觉出蓬蒿。zì xiǎo cì tóu shēn cǎo lǐ,ér jīn jiàn jué chū péng hāo。
时人不识凌云木,直待凌云始道高。shí rén bù shí líng yún mù,zhí dài líng yún shǐ dào gāo。

醉书僧壁

杜荀鹤

九华山色真堪爱,留得高僧尔许年。jiǔ huá shān sè zhēn kān ài,liú dé gāo sēng ěr xǔ nián。
听我吟诗供我酒,不曾穿得判斋钱。tīng wǒ yín shī gōng wǒ jiǔ,bù céng chuān dé pàn zhāi qián。

寄李隐居

杜荀鹤

自小栖玄到老闲,如云如鹤住应难。zì xiǎo qī xuán dào lǎo xián,rú yún rú hè zhù yīng nán。
溪山不必将钱买,赢得来来去去看。xī shān bù bì jiāng qián mǎi,yíng dé lái lái qù qù kàn。

和刘评事送海禅和归山

杜荀鹤

衲外元无象,言寻那路寻。nà wài yuán wú xiàng,yán xún nà lù xún。
问禅将底说,传印得何心。wèn chán jiāng dǐ shuō,chuán yìn dé hé xīn。
未了群山浅,难休一室深。wèi le qún shān qiǎn,nán xiū yī shì shēn。
伏魔宁是兽,巢顶亦非禽。fú mó níng shì shòu,cháo dǐng yì fēi qín。
观色风驱雾,听声雪洒林。guān sè fēng qū wù,tīng shēng xuě sǎ lín。
凡归是归处,不必指高岑。fán guī shì guī chù,bù bì zhǐ gāo cén。

御沟柳

杜荀鹤

律到御沟春,沟边柳色新。lǜ dào yù gōu chūn,gōu biān liǔ sè xīn。
细笼穿禁水,轻拂入朝人。xì lóng chuān jìn shuǐ,qīng fú rù cháo rén。
日近韶光早,天低圣泽匀。rì jìn sháo guāng zǎo,tiān dī shèng zé yún。
谷莺栖未稳,宫女画难真。gǔ yīng qī wèi wěn,gōng nǚ huà nán zhēn。
楚国空摇浪,隋堤暗惹尘。chǔ guó kōng yáo làng,suí dī àn rě chén。
如何帝城里,先得覆龙津。rú hé dì chéng lǐ,xiān dé fù lóng jīn。

和友人见题山居水阁八韵

杜荀鹤

池阁初成眼豁开,眼前霁景属微才。chí gé chū chéng yǎn huō kāi,yǎn qián jì jǐng shǔ wēi cái。
试攀檐果猿先见,才把渔竿鹤即来。shì pān yán guǒ yuán xiān jiàn,cái bǎ yú gān hè jí lái。
修竹已多犹可种,艳花虽少不劳栽。xiū zhú yǐ duō yóu kě zhǒng,yàn huā suī shǎo bù láo zāi。
南昌一榻延徐孺,楚国千钟逼老莱。nán chāng yī tà yán xú rú,chǔ guó qiān zhōng bī lǎo lái。
未称执鞭奔紫陌,惟宜策杖步苍苔。wèi chēng zhí biān bēn zǐ mò,wéi yí cè zhàng bù cāng tái。
笼禽岂是摩霄翼,润木元非涧下材。lóng qín qǐ shì mó xiāo yì,rùn mù yuán fēi jiàn xià cái。
鉴己每将天作镜,陶情常以海为杯。jiàn jǐ měi jiāng tiān zuò jìng,táo qíng cháng yǐ hǎi wèi bēi。
和君诗句吟声大,虫豸闻之谓蛰雷。hé jūn shī jù yín shēng dà,chóng zhì wén zhī wèi zhé léi。