古诗词

杜荀鹤

乱后逢李昭象叙别

杜荀鹤

李生李生何所之,家山窣云胡不归。lǐ shēng lǐ shēng hé suǒ zhī,jiā shān sū yún hú bù guī。
兵戈到处弄性命,礼乐向人生是非。bīng gē dào chù nòng xìng mìng,lǐ lè xiàng rén shēng shì fēi。
却与野猿同橡坞,还将溪鸟共渔矶。què yǔ yě yuán tóng xiàng wù,hái jiāng xī niǎo gòng yú jī。
也知不是男儿事,争奈时情贱布衣。yě zhī bù shì nán ér shì,zhēng nài shí qíng jiàn bù yī。

马上行

杜荀鹤

五里复五里,去时无住时。wǔ lǐ fù wǔ lǐ,qù shí wú zhù shí。
日将家渐远,犹恨马行迟。rì jiāng jiā jiàn yuǎn,yóu hèn mǎ xíng chí。

长安道中有作

杜荀鹤

回头不忍看羸僮,一路行人我最穷。huí tóu bù rěn kàn léi tóng,yī lù xíng rén wǒ zuì qióng。
马迹蹇于槐影里,钓船抛在月明中。mǎ jì jiǎn yú huái yǐng lǐ,diào chuán pāo zài yuè míng zhōng。
帽檐晓滴淋蝉露,衫袖时飘卷雁风。mào yán xiǎo dī lín chán lù,shān xiù shí piāo juǎn yàn fēng。
子细寻思底模样,腾腾又过玉关东。zi xì xún sī dǐ mó yàng,téng téng yòu guò yù guān dōng。

赠质上人

杜荀鹤

枿坐云游出世尘,兼无瓶钵可随身。niè zuò yún yóu chū shì chén,jiān wú píng bō kě suí shēn。
逢人不说人间事,便是人间无事人。féng rén bù shuō rén jiān shì,biàn shì rén jiān wú shì rén。

题道林寺

杜荀鹤

身未立间终日苦,身当立后几年荣。shēn wèi lì jiān zhōng rì kǔ,shēn dāng lì hòu jǐ nián róng。
万般不及僧无事,共水将山过一生。wàn bān bù jí sēng wú shì,gòng shuǐ jiāng shān guò yī shēng。

旅舍遇雨

杜荀鹤

月华星彩坐来收,嶽色江声暗结愁。yuè huá xīng cǎi zuò lái shōu,yuè sè jiāng shēng àn jié chóu。
半夜灯前十年事,一时和雨到心头。bàn yè dēng qián shí nián shì,yī shí hé yǔ dào xīn tóu。
286«9101112131415