古诗词

杜荀鹤

送僧赴黄山沐汤泉兼参禅宗长老

杜荀鹤

闻有汤泉独去寻,一瓶一钵一无金。wén yǒu tāng quán dú qù xún,yī píng yī bō yī wú jīn。
不愁乱世兵相害,却喜寒山路入深。bù chóu luàn shì bīng xiāng hài,què xǐ hán shān lù rù shēn。
野老祷神鸦噪庙,猎人冲雪鹿惊林。yě lǎo dǎo shén yā zào miào,liè rén chōng xuě lù jīng lín。
患身是幻逢禅主,水洗皮肤语洗心。huàn shēn shì huàn féng chán zhǔ,shuǐ xǐ pí fū yǔ xǐ xīn。

哭山友

杜荀鹤

十载同栖庐岳云,寒烧枯叶夜论文。shí zài tóng qī lú yuè yún,hán shāo kū yè yè lùn wén。
在生未识公卿面,至死不离麋鹿群。zài shēng wèi shí gōng qīng miàn,zhì sǐ bù lí mí lù qún。
从见蓬蒿丛坏屋,长忧雨雪透荒坟。cóng jiàn péng hāo cóng huài wū,zhǎng yōu yǔ xuě tòu huāng fén。
把君诗句高声读,想得天高也合闻。bǎ jūn shī jù gāo shēng dú,xiǎng dé tiān gāo yě hé wén。

献池州牧

杜荀鹤

池阳今日似渔阳,大变凶年作小康。chí yáng jīn rì shì yú yáng,dà biàn xiōng nián zuò xiǎo kāng。
江路静来通客货,郡城安后绝戎装。jiāng lù jìng lái tōng kè huò,jùn chéng ān hòu jué róng zhuāng。
分开野色收新麦,惊断莺声摘嫩桑。fēn kāi yě sè shōu xīn mài,jīng duàn yīng shēng zhāi nèn sāng。
纵有逋民归未得,远闻仁政旋还乡。zòng yǒu bū mín guī wèi dé,yuǎn wén rén zhèng xuán hái xiāng。

送韦书记归京

杜荀鹤

韦杜相逢眼自明,事连恩地倍牵情。wéi dù xiāng féng yǎn zì míng,shì lián ēn dì bèi qiān qíng。
闻归帝里愁攀送,知到师门话姓名。wén guī dì lǐ chóu pān sòng,zhī dào shī mén huà xìng míng。
朝客半修前辈礼,古人多重晚年荣。cháo kè bàn xiū qián bèi lǐ,gǔ rén duō zhòng wǎn nián róng。
从来有泪非无泪,未似今朝泪满缨。cóng lái yǒu lèi fēi wú lèi,wèi shì jīn cháo lèi mǎn yīng。

献郑给事

杜荀鹤

化行邦域二年春,樵唱渔歌日日新。huà xíng bāng yù èr nián chūn,qiáo chàng yú gē rì rì xīn。
未降诏书酬善政,不知天泽答何人。wèi jiàng zhào shū chóu shàn zhèng,bù zhī tiān zé dá hé rén。
秋登岳寺云随步,夜宴江楼月满身。qiū dēng yuè sì yún suí bù,yè yàn jiāng lóu yuè mǎn shēn。
他日朱门恐难扫,沙堤新筑必无尘。tā rì zhū mén kǒng nán sǎo,shā dī xīn zhù bì wú chén。

赠休禅和

杜荀鹤

为僧难得不为僧,僧戒僧仪未是能。wèi sēng nán dé bù wèi sēng,sēng jiè sēng yí wèi shì néng。
弟子自知心了了,吾师应为醉腾腾。dì zi zì zhī xīn le le,wú shī yīng wèi zuì téng téng。
多生觉悟非关衲,一点分明不在灯。duō shēng jué wù fēi guān nà,yī diǎn fēn míng bù zài dēng。
只道诗人无佛性,长将二雅入三乘。zhǐ dào shī rén wú fú xìng,zhǎng jiāng èr yǎ rù sān chéng。

送李先辈从知

杜荀鹤

去草军书出帝乡,便从城外学戎装。qù cǎo jūn shū chū dì xiāng,biàn cóng chéng wài xué róng zhuāng。
好随汉将收胡土,莫遣胡兵近汉疆。hǎo suí hàn jiāng shōu hú tǔ,mò qiǎn hú bīng jìn hàn jiāng。
洒碛雪黏旗力重,冻河风揭角声长。sǎ qì xuě nián qí lì zhòng,dòng hé fēng jiē jiǎo shēng zhǎng。
此行也是男儿事,莫向征人恃桂香。cǐ xíng yě shì nán ér shì,mò xiàng zhēng rén shì guì xiāng。

和友人送弟

杜荀鹤

君说无家祗弟兄,此中言别若为情。jūn shuō wú jiā zhī dì xiōng,cǐ zhōng yán bié ruò wèi qíng。
干戈闹日分头去,山水寒时信路行。gàn gē nào rì fēn tóu qù,shān shuǐ hán shí xìn lù xíng。
月下断猿空有影,雪中孤雁却无声。yuè xià duàn yuán kōng yǒu yǐng,xuě zhōng gū yàn què wú shēng。
我今骨肉虽饥冻,幸喜团圆过乱兵。wǒ jīn gǔ ròu suī jī dòng,xìng xǐ tuán yuán guò luàn bīng。

酬张员外见寄

杜荀鹤

分应天与吟诗老,如此兵戈不废诗。fēn yīng tiān yǔ yín shī lǎo,rú cǐ bīng gē bù fèi shī。
生在世间人不识,死于泉下鬼应知。shēng zài shì jiān rén bù shí,sǐ yú quán xià guǐ yīng zhī。
啼花蜀鸟春同苦,叫雪巴猿昼共饥。tí huā shǔ niǎo chūn tóng kǔ,jiào xuě bā yuán zhòu gòng jī。
今日逢君惜分手,一枝何校一年迟。jīn rì féng jūn xī fēn shǒu,yī zhī hé xiào yī nián chí。

献新安于尚书

杜荀鹤

九土雄师竟若何,未如良牧与天和。jiǔ tǔ xióng shī jìng ruò hé,wèi rú liáng mù yǔ tiān hé。
月留清俸资家少,岁计阴功及物多。yuè liú qīng fèng zī jiā shǎo,suì jì yīn gōng jí wù duō。
四野绿云笼稼穑,千山明月静干戈。sì yě lǜ yún lóng jià sè,qiān shān míng yuè jìng gàn gē。
行人耳满新安事,尽是无愁父老歌。xíng rén ěr mǎn xīn ān shì,jǐn shì wú chóu fù lǎo gē。

乱后书事寄

杜荀鹤

九土如今尽用兵,短戈长戟困书生。jiǔ tǔ rú jīn jǐn yòng bīng,duǎn gē zhǎng jǐ kùn shū shēng。
思量在世头堪白,画度归山计未成。sī liàng zài shì tóu kān bái,huà dù guī shān jì wèi chéng。
皇泽正沾新将士,侯门不是旧公卿。huáng zé zhèng zhān xīn jiāng shì,hóu mén bù shì jiù gōng qīng。
到头诗卷须藏却,各向渔樵混姓名。dào tóu shī juǎn xū cáng què,gè xiàng yú qiáo hùn xìng míng。

中山临上人院观牡丹寄诸从事

杜荀鹤

闲来吟绕牡丹丛,花艳人生事略同。xián lái yín rào mǔ dān cóng,huā yàn rén shēng shì lüè tóng。
半雨半风三月内,多愁多病百年中。bàn yǔ bàn fēng sān yuè nèi,duō chóu duō bìng bǎi nián zhōng。
开当韶景何妨好,落向僧家即是空。kāi dāng sháo jǐng hé fáng hǎo,luò xiàng sēng jiā jí shì kōng。
一境别无唯此有,忍教醒坐对支公。yī jìng bié wú wéi cǐ yǒu,rěn jiào xǐng zuò duì zhī gōng。

投宣谕张侍郎乱后遇毗陵

杜荀鹤

此生今日似前生,重著麻衣特地行。cǐ shēng jīn rì shì qián shēng,zhòng zhù má yī tè dì xíng。
经乱后囊新卷轴,出山来见旧公卿。jīng luàn hòu náng xīn juǎn zhóu,chū shān lái jiàn jiù gōng qīng。
雨笼蛩壁吟灯影,风触蝉枝噪浪声。yǔ lóng qióng bì yín dēng yǐng,fēng chù chán zhī zào làng shēng。
闻道中兴重人物,不妨西去马蹄轻。wén dào zhōng xīng zhòng rén wù,bù fáng xī qù mǎ tí qīng。

下第投所知

杜荀鹤

落第愁生晓鼓初,地寒才薄欲何如。luò dì chóu shēng xiǎo gǔ chū,dì hán cái báo yù hé rú。
不辞更写公卿卷,却是难修骨肉书。bù cí gèng xiě gōng qīng juǎn,què shì nán xiū gǔ ròu shū。
御苑早莺啼暖树,钓乡春水浸贫居。yù yuàn zǎo yīng tí nuǎn shù,diào xiāng chūn shuǐ jìn pín jū。
拟离门馆东归去,又恐重来事转疏。nǐ lí mén guǎn dōng guī qù,yòu kǒng zhòng lái shì zhuǎn shū。

哭方干

杜荀鹤

何言寸禄不沾身,身没诗名万古存。hé yán cùn lù bù zhān shēn,shēn méi shī míng wàn gǔ cún。
况有数篇关教化,得无馀庆及儿孙。kuàng yǒu shù piān guān jiào huà,dé wú yú qìng jí ér sūn。
渔樵共垒坟三尺,猿鹤同栖月一村。yú qiáo gòng lěi fén sān chǐ,yuán hè tóng qī yuè yī cūn。
天下未宁吾道丧,更谁将酒酹吟魂。tiān xià wèi níng wú dào sàng,gèng shuí jiāng jiǔ lèi yín hún。

秋日泊浦江

杜荀鹤

一帆程歇九秋时,漠漠芦花拂浪飞。yī fān chéng xiē jiǔ qiū shí,mò mò lú huā fú làng fēi。
寒浦更无船并宿,暮山时见鸟双归。hán pǔ gèng wú chuán bìng sù,mù shān shí jiàn niǎo shuāng guī。
照云烽火惊离抱,剪叶风霜逼暑衣。zhào yún fēng huǒ jīng lí bào,jiǎn yè fēng shuāng bī shǔ yī。
江月渐明汀露湿,静驱吟魄入玄微。jiāng yuè jiàn míng tīng lù shī,jìng qū yín pò rù xuán wēi。

白发吟

杜荀鹤

一茎两茎初似丝,不妨惊度少年时。yī jīng liǎng jīng chū shì sī,bù fáng jīng dù shǎo nián shí。
几人乱世得及此,今我满头何足悲。jǐ rén luàn shì dé jí cǐ,jīn wǒ mǎn tóu hé zú bēi。
九转灵丹那胜酒,五音清乐未如诗。jiǔ zhuǎn líng dān nà shèng jiǔ,wǔ yīn qīng lè wèi rú shī。
家山苍翠万馀尺,藜杖楮冠输老儿。jiā shān cāng cuì wàn yú chǐ,lí zhàng chǔ guān shū lǎo ér。

下第寄池州郑员外

杜荀鹤

省出蓬蒿修谒初,蒙知曾不见生疏。shěng chū péng hāo xiū yè chū,méng zhī céng bù jiàn shēng shū。
侯门数处将书荐,帝里经年借宅居。hóu mén shù chù jiāng shū jiàn,dì lǐ jīng nián jiè zhái jū。
未必有诗堪讽诵,只怜无援过吹嘘。wèi bì yǒu shī kān fěng sòng,zhǐ lián wú yuán guò chuī xū。
如今足得成持取,莫使江湖却钓鱼。rú jīn zú dé chéng chí qǔ,mò shǐ jiāng hú què diào yú。

塞上

杜荀鹤

旌旗鬣鬣汉将军,闲出巡边帝命新。jīng qí liè liè hàn jiāng jūn,xián chū xún biān dì mìng xīn。
沙塞旋收饶帐幕,犬戎时杀少烟尘。shā sāi xuán shōu ráo zhàng mù,quǎn róng shí shā shǎo yān chén。
冰河夜渡偷来马,雪岭朝飞猎去人。bīng hé yè dù tōu lái mǎ,xuě lǐng cháo fēi liè qù rén。
独作书生疑不稳,软弓轻剑也随身。dú zuò shū shēng yí bù wěn,ruǎn gōng qīng jiàn yě suí shēn。

赠题兜率寺闲上人院

杜荀鹤

人间寺应诸天号,真行僧禅此寺中。rén jiān sì yīng zhū tiān hào,zhēn xíng sēng chán cǐ sì zhōng。
百岁有涯头上雪,万般无染耳边风。bǎi suì yǒu yá tóu shàng xuě,wàn bān wú rǎn ěr biān fēng。
挂帆波浪惊心白,上马尘埃翳眼红。guà fān bō làng jīng xīn bái,shàng mǎ chén āi yì yǎn hóng。
毕竟浮生谩劳役,算来何事不成空。bì jìng fú shēng mán láo yì,suàn lái hé shì bù chéng kōng。