古诗词

朝时篇

傅玄

昭昭朝时日,皎皎晨明月。zhāo zhāo cháo shí rì,jiǎo jiǎo chén míng yuè。
十五入君门,一别终华发。shí wǔ rù jūn mén,yī bié zhōng huá fā。
同心忽异离,旷若胡与越。tóng xīn hū yì lí,kuàng ruò hú yǔ yuè。
胡越有会时,参辰辽且阔。hú yuè yǒu huì shí,cān chén liáo qiě kuò。
形影虽仿佛,音声寂无达。xíng yǐng suī fǎng fú,yīn shēng jì wú dá。
纤弦感促柱,触之哀声发。xiān xián gǎn cù zhù,chù zhī āi shēng fā。
情思如循环,忧来不可遏。qíng sī rú xún huán,yōu lái bù kě è。
涂山有馀恨,诗人咏采葛。tú shān yǒu yú hèn,shī rén yǒng cǎi gé。
蜻蛚吟床下,回风起幽闼。qīng liè yín chuáng xià,huí fēng qǐ yōu tà。
春荣随露落,芙蓉生木末。chūn róng suí lù luò,fú róng shēng mù mò。
自伤命不遇,良辰永乖别。zì shāng mìng bù yù,liáng chén yǒng guāi bié。
已尔可奈何,譬如纨素裂。yǐ ěr kě nài hé,pì rú wán sù liè。
孤雌翔故巢,流星光景绝。gū cí xiáng gù cháo,liú xīng guāng jǐng jué。
魂神驰万里,甘心要同穴。hún shén chí wàn lǐ,gān xīn yào tóng xué。

车遥遥篇

傅玄

车遥遥兮马洋洋,追思君兮不可忘。chē yáo yáo xī mǎ yáng yáng,zhuī sī jūn xī bù kě wàng。
君安游兮西入秦,愿为影兮随君身。jūn ān yóu xī xī rù qín,yuàn wèi yǐng xī suí jūn shēn。
君在阴兮影不见,君依光兮妾所愿!jūn zài yīn xī yǐng bù jiàn,jūn yī guāng xī qiè suǒ yuàn!

短歌行

傅玄

长安高城,层楼亭亭。zhǎng ān gāo chéng,céng lóu tíng tíng。
干云四起,上贯天庭。gàn yún sì qǐ,shàng guàn tiān tíng。
蜉蝣何整,行如军征。fú yóu hé zhěng,xíng rú jūn zhēng。
蟋蟀何感,中夜哀鸣。xī shuài hé gǎn,zhōng yè āi míng。
蚍蜉愉乐,粲粲其荣。pí fú yú lè,càn càn qí róng。
寤寐念之,谁知我情。wù mèi niàn zhī,shuí zhī wǒ qíng。
昔君视我,如掌中珠。xī jūn shì wǒ,rú zhǎng zhōng zhū。
何意一朝,弃我沟渠。hé yì yī cháo,qì wǒ gōu qú。
昔君与我,如影如形。xī jūn yǔ wǒ,rú yǐng rú xíng。
何意一去,心如流星。hé yì yī qù,xīn rú liú xīng。
昔君与我,两心相结。xī jūn yǔ wǒ,liǎng xīn xiāng jié。
何意今日,忽然两绝。hé yì jīn rì,hū rán liǎng jué。

拟四愁诗四首

傅玄

【其一】
我所思兮在瀛洲,愿为双鹄戏中流。wǒ suǒ sī xī zài yíng zhōu,yuàn wèi shuāng gǔ xì zhōng liú。
牵牛织女期在秋,山高水深路无由。qiān niú zhī nǚ qī zài qiū,shān gāo shuǐ shēn lù wú yóu。
愍予不遘婴殷忧,佳人贻我明月珠。mǐn yǔ bù gòu yīng yīn yōu,jiā rén yí wǒ míng yuè zhū。
何以要之比目鱼,海广无舟怅劳劬。hé yǐ yào zhī bǐ mù yú,hǎi guǎng wú zhōu chàng láo qú。
寄言飞龙天马驹,风起云披飞龙逝。jì yán fēi lóng tiān mǎ jū,fēng qǐ yún pī fēi lóng shì。
惊波滔天马不厉,何为多念心忧泄。jīng bō tāo tiān mǎ bù lì,hé wèi duō niàn xīn yōu xiè。
【其二】
我所思兮在珠崖,愿为比翼浮清池。wǒ suǒ sī xī zài zhū yá,yuàn wèi bǐ yì fú qīng chí。
刚柔合德配二仪,形影一绝长别离。gāng róu hé dé pèi èr yí,xíng yǐng yī jué zhǎng bié lí。
愍予不遘情如携,佳人贻我兰蕙草。mǐn yǔ bù gòu qíng rú xié,jiā rén yí wǒ lán huì cǎo。
何以要之同心鸟,火热水深忧盈抱。hé yǐ yào zhī tóng xīn niǎo,huǒ rè shuǐ shēn yōu yíng bào。
申以琬琰夜光宝,卞和既没玉不察。shēn yǐ wǎn yǎn yè guāng bǎo,biàn hé jì méi yù bù chá。
存若流光忽电灭,何为多念独蕴结。cún ruò liú guāng hū diàn miè,hé wèi duō niàn dú yùn jié。
【其三】
我所思兮在瀛昆,愿为鹿?窥虞渊。wǒ suǒ sī xī zài yíng kūn,yuàn wèi lù kuī yú yuān。
日月回耀照景天,参辰旷隔会无缘。rì yuè huí yào zhào jǐng tiān,cān chén kuàng gé huì wú yuán。
愍予不遘罹百艰,佳人赠我苏合香。mǐn yǔ bù gòu lí bǎi jiān,jiā rén zèng wǒ sū hé xiāng。
何以要之翠鸳鸯,悬度弱水川无梁。hé yǐ yào zhī cuì yuān yāng,xuán dù ruò shuǐ chuān wú liáng。
申以锦衣文绣裳,三光骋迈景不留。shēn yǐ jǐn yī wén xiù shang,sān guāng chěng mài jǐng bù liú。
鲜矣民生忽如浮,何为多念只自愁。xiān yǐ mín shēng hū rú fú,hé wèi duō niàn zhǐ zì chóu。
【其四】
我所思兮在朔方,愿为飞燕俱南翔。wǒ suǒ sī xī zài shuò fāng,yuàn wèi fēi yàn jù nán xiáng。
焕乎人道著三光,胡越殊心生异乡。huàn hū rén dào zhù sān guāng,hú yuè shū xīn shēng yì xiāng。
愍予不遘罹百殃,佳人贻我羽葆缨。mǐn yǔ bù gòu lí bǎi yāng,jiā rén yí wǒ yǔ bǎo yīng。
何以要之影与形,永增夏结繁华零。hé yǐ yào zhī yǐng yǔ xíng,yǒng zēng xià jié fán huá líng。
申以日月指明星,星辰有翳日月移。shēn yǐ rì yuè zhǐ míng xīng,xīng chén yǒu yì rì yuè yí。
驽马哀鸣惭不驰,何为多念徒自亏。nú mǎ āi míng cán bù chí,hé wèi duō niàn tú zì kuī。

秦女休行

傅玄

庞氏有烈妇。páng shì yǒu liè fù。
义声驰雍凉。yì shēng chí yōng liáng。
父母家有重怨。fù mǔ jiā yǒu zhòng yuàn。
仇人暴且强。chóu rén bào qiě qiáng。
虽有男兄弟。suī yǒu nán xiōng dì。
志弱不能当。zhì ruò bù néng dāng。
烈女念此痛。liè nǚ niàn cǐ tòng。
丹心为寸伤。dān xīn wèi cùn shāng。
外若无意者。wài ruò wú yì zhě。
内潜思无方。nèi qián sī wú fāng。
白日入都市。bái rì rù dōu shì。
怨家如平常。yuàn jiā rú píng cháng。
匿剑藏白刃。nì jiàn cáng bái rèn。
一奋寻身僵。yī fèn xún shēn jiāng。
身首为之异处。shēn shǒu wèi zhī yì chù。
伏尸列肆旁。fú shī liè sì páng。
肉与土合成泥。ròu yǔ tǔ hé chéng ní。
洒血溅飞梁。sǎ xuè jiàn fēi liáng。
猛气上干云霓。měng qì shàng gàn yún ní。
仇党失守为披攘。chóu dǎng shī shǒu wèi pī rǎng。
一市称烈义。yī shì chēng liè yì。
观者收泪并慨慷。guān zhě shōu lèi bìng kǎi kāng。
百男何当益。bǎi nán hé dāng yì。
不如一女良。bù rú yī nǚ liáng。
烈女直造县门。liè nǚ zhí zào xiàn mén。
云父不幸遭祸殃。yún fù bù xìng zāo huò yāng。
今仇身以分裂。jīn chóu shēn yǐ fēn liè。
虽死情益扬。suī sǐ qíng yì yáng。
杀人当伏法。shā rén dāng fú fǎ。
义不苟活隳旧章。yì bù gǒu huó huī jiù zhāng。
县令解印绶。xiàn lìng jiě yìn shòu。
令我伤心不忍听。lìng wǒ shāng xīn bù rěn tīng。
刑部垂头塞耳。xíng bù chuí tóu sāi ěr。
令我吏举不能成。lìng wǒ lì jǔ bù néng chéng。
烈著希代之绩。liè zhù xī dài zhī jì。
义立无穷之名。yì lì wú qióng zhī míng。
夫家同受共祚。fū jiā tóng shòu gòng zuò。
子子孙孙咸享其荣。zi zi sūn sūn xián xiǎng qí róng。
今我作歌咏高风。jīn wǒ zuò gē yǒng gāo fēng。
激扬壮发悲且清。jī yáng zhuàng fā bēi qiě qīng。

碧玉歌

孙绰

碧玉破瓜时,郎为情颠倒。bì yù pò guā shí,láng wèi qíng diān dào。
芙蓉凌霜荣,秋容故尚好。fú róng líng shuāng róng,qiū róng gù shàng hǎo。
碧玉小家女,不敢攀贵德。bì yù xiǎo jiā nǚ,bù gǎn pān guì dé。
感郎千金意,惭无倾城色。gǎn láng qiān jīn yì,cán wú qīng chéng sè。
碧玉小家女,不敢贵德攀。bì yù xiǎo jiā nǚ,bù gǎn guì dé pān。
感郎意气重,遂得结金兰。gǎn láng yì qì zhòng,suì dé jié jīn lán。
碧玉破瓜时,相为情颠倒。bì yù pò guā shí,xiāng wèi qíng diān dào。
感郎不羞郎,回身就郎抱。gǎn láng bù xiū láng,huí shēn jiù láng bào。

秋日诗

孙绰

萧瑟仲秋风,飚唳风云高。xiāo sè zhòng qiū fēng,biāo lì fēng yún gāo。
山居感时变,远客兴长谣。shān jū gǎn shí biàn,yuǎn kè xīng zhǎng yáo。
疏林积凉风,虚岫结凝霄。shū lín jī liáng fēng,xū xiù jié níng xiāo。
湛露洒庭林,密叶辞荣条。zhàn lù sǎ tíng lín,mì yè cí róng tiáo。
抚菌悲先落,攀松羡后凋。fǔ jūn bēi xiān luò,pān sōng xiàn hòu diāo。
垂纶在林野,交情远市朝。chuí lún zài lín yě,jiāo qíng yuǎn shì cháo。
淡然古怀心,濠上岂伊遥。dàn rán gǔ huái xīn,háo shàng qǐ yī yáo。

拟嵇中散咏松诗

谢道韫

遥望山上松,隆冬不能凋。yáo wàng shān shàng sōng,lóng dōng bù néng diāo。
愿想游不憩,瞻彼万仞条。yuàn xiǎng yóu bù qì,zhān bǐ wàn rèn tiáo。
腾跃未能升,顿足俟王乔。téng yuè wèi néng shēng,dùn zú qí wáng qiáo。
时哉不我与,大运所飘遥。shí zāi bù wǒ yǔ,dà yùn suǒ piāo yáo。

泰山吟

谢道韫

峨峨东岳高,秀极冲青天。é é dōng yuè gāo,xiù jí chōng qīng tiān。
岩中间虚宇,寂寞幽以玄。yán zhōng jiān xū yǔ,jì mò yōu yǐ xuán。
非工复非匠,云构发自然。fēi gōng fù fēi jiàng,yún gòu fā zì rán。
器象尔何物?遂令我屡迁。qì xiàng ěr hé wù?suì lìng wǒ lǚ qiān。
逝将宅斯宇,可以尽天年。shì jiāng zhái sī yǔ,kě yǐ jǐn tiān nián。

嘲友人诗

李充

同好齐欢爱,缠绵一何深。tóng hǎo qí huān ài,chán mián yī hé shēn。
子既识我情,我亦知子心。zi jì shí wǒ qíng,wǒ yì zhī zi xīn。
燕婉历年岁,和乐如瑟琴。yàn wǎn lì nián suì,hé lè rú sè qín。
良辰不我俱,中阔似商参。liáng chén bù wǒ jù,zhōng kuò shì shāng cān。
尔隔北山阳,我分南川阴。ěr gé běi shān yáng,wǒ fēn nán chuān yīn。
嘉会冈克从,积思安可任。jiā huì gāng kè cóng,jī sī ān kě rèn。
目想妍丽姿,耳存清媚音。mù xiǎng yán lì zī,ěr cún qīng mèi yīn。
修昼兴永念,遥夜独悲吟。xiū zhòu xīng yǒng niàn,yáo yè dú bēi yín。
逝将寻行役,言别泣沾襟。shì jiāng xún xíng yì,yán bié qì zhān jīn。
愿尔降玉趾,一顾重千金。yuàn ěr jiàng yù zhǐ,yī gù zhòng qiān jīn。

感离诗

左芬

自我去膝下,倏忽逾再期。zì wǒ qù xī xià,shū hū yú zài qī。
邈邈浸弥远,拜奉将何时。miǎo miǎo jìn mí yuǎn,bài fèng jiāng hé shí。
披省所赐告,寻玩悼离词。pī shěng suǒ cì gào,xún wán dào lí cí。
仿佛想容仪,欷歔不自持。fǎng fú xiǎng róng yí,xī xū bù zì chí。
何时当奉面,娱目于书诗。hé shí dāng fèng miàn,yú mù yú shū shī。
何以诉辛苦,告情于文辞。hé yǐ sù xīn kǔ,gào qíng yú wén cí。

与王胡之诗(其一)

谢安

鲜冰玉凝,遇阳则消。xiān bīng yù níng,yù yáng zé xiāo。
素雪珠丽,洁不崇朝。sù xuě zhū lì,jié bù chóng cháo。
膏以朗煎,兰由芳凋。gāo yǐ lǎng jiān,lán yóu fāng diāo。
哲人悟之,和任不摽。zhé rén wù zhī,hé rèn bù biāo。
外不寄傲,内润琼瑶。wài bù jì ào,nèi rùn qióng yáo。
如彼潜鸿,拂羽雪霄。rú bǐ qián hóng,fú yǔ xuě xiāo。

兰亭诗二首(其二)

谢安

相与欣佳节,率尔同褰裳。xiāng yǔ xīn jiā jié,lǜ ěr tóng qiān shang。
薄云罗阳景,微风翼轻航。báo yún luó yáng jǐng,wēi fēng yì qīng háng。
醇醑陶丹府,兀若游羲唐。chún xǔ táo dān fǔ,wù ruò yóu xī táng。
万殊混一理,安复觉彭殇。wàn shū hùn yī lǐ,ān fù jué péng shāng。

与王胡之诗(其二)

谢安

内润伊何,亹亹仁通。nèi rùn yī hé,wěi wěi rén tōng。
拂羽伊何,高栖梧桐。fú yǔ yī hé,gāo qī wú tóng。
颉颃应木,婉转蛇龙。jié háng yīng mù,wǎn zhuǎn shé lóng。
我虽异迹,及尔齐踪。wǒ suī yì jì,jí ěr qí zōng。
思乐神崖,悟言机峰。sī lè shén yá,wù yán jī fēng。

与王胡之诗(其三)

谢安

绣云绮构,丹霞增辉。xiù yún qǐ gòu,dān xiá zēng huī。
蒙泛仰映,扶桑散蕤。méng fàn yǎng yìng,fú sāng sàn ruí。
吾贤领隽,迈俗凤飞。wú xián lǐng juàn,mài sú fèng fēi。
含章秀起,坦步远遗。hán zhāng xiù qǐ,tǎn bù yuǎn yí。

与王胡之诗(其四)

谢安

余与仁友,不涂不笱。yú yǔ rén yǒu,bù tú bù gǒu。
默匪严穴,语无滞事。mò fěi yán xué,yǔ wú zhì shì。
栎不辞社,周不骇吏。lì bù cí shè,zhōu bù hài lì。
纷动嚣医,领之在识。fēn dòng xiāo yī,lǐng zhī zài shí。
会感者圆,妙得者意。huì gǎn zhě yuán,miào dé zhě yì。
我鉴其同,物睹其异。wǒ jiàn qí tóng,wù dǔ qí yì。

与王胡之诗(其五)

谢安

往化转落,运萃勾芒。wǎng huà zhuǎn luò,yùn cuì gōu máng。
仁风虚降,与时抑扬。rén fēng xū jiàng,yǔ shí yì yáng。
兰栖湛露,竹带素霜。lán qī zhàn lù,zhú dài sù shuāng。
蕊点朱的,薰流清芳。ruǐ diǎn zhū de,xūn liú qīng fāng。
触地舞雩,遇流濠梁。chù dì wǔ yú,yù liú háo liáng。
投纶同咏,褰褐俱翔。tóu lún tóng yǒng,qiān hè jù xiáng。

与王胡之诗(其六)

谢安

朝乐朗日,啸歌丘林。cháo lè lǎng rì,xiào gē qiū lín。
夕玩望舒,入室鸣琴。xī wán wàng shū,rù shì míng qín。
五弦清激,南风披襟。wǔ xián qīng jī,nán fēng pī jīn。
醇醪淬虑,微言洗心。chún láo cuì lǜ,wēi yán xǐ xīn。
幽畅者谁,在我赏音。yōu chàng zhě shuí,zài wǒ shǎng yīn。

夜听捣衣

曹毗

寒兴御纨素,佳人理衣䘳。hán xīng yù wán sù,jiā rén lǐ yī jīn。
冬夜清且永,皎月照堂阴。dōng yè qīng qiě yǒng,jiǎo yuè zhào táng yīn。
纤手叠轻素,朗桁叩鸣砧。xiān shǒu dié qīng sù,lǎng héng kòu míng zhēn。
清风流繁节,回飙洒微吟。qīng fēng liú fán jié,huí biāo sǎ wēi yín。
嗟此往运速,悼彼幽滞心。jiē cǐ wǎng yùn sù,dào bǐ yōu zhì xīn。
二物感余怀,岂但声与音。èr wù gǎn yú huái,qǐ dàn shēng yǔ yīn。

思吴江歌

张翰

秋风起兮佳景时,吴江水兮鲈鱼肥。qiū fēng qǐ xī jiā jǐng shí,wú jiāng shuǐ xī lú yú féi。
三千里兮安未归,恨难得兮仰天悲。sān qiān lǐ xī ān wèi guī,hèn nán dé xī yǎng tiān bēi。
1811234567»