古诗词

癸卯岁十二月中作与从弟敬远

陶渊明

寝迹衡门下,邈与世相绝。qǐn jì héng mén xià,miǎo yǔ shì xiāng jué。
顾盼莫谁知,荆扉昼常闭。gù pàn mò shuí zhī,jīng fēi zhòu cháng bì。
凄凄岁暮风,翳翳经日雪。qī qī suì mù fēng,yì yì jīng rì xuě。
倾耳无希声,在目皓已洁。qīng ěr wú xī shēng,zài mù hào yǐ jié。
劲气侵襟袖,箪瓢谢屡设。jìn qì qīn jīn xiù,dān piáo xiè lǚ shè。
萧索空宇中,了无一可悦!xiāo suǒ kōng yǔ zhōng,le wú yī kě yuè!
历览千载书,时时见遗烈。lì lǎn qiān zài shū,shí shí jiàn yí liè。
高操非所攀,谬得固穷节。gāo cāo fēi suǒ pān,miù dé gù qióng jié。
平津苟不由,栖迟讵为拙!píng jīn gǒu bù yóu,qī chí jù wèi zhuō!
寄意一言外,兹契谁能别?jì yì yī yán wài,zī qì shuí néng bié?

戊申岁六月中遇火

陶渊明

草庐寄穷巷,甘以辞华轩。cǎo lú jì qióng xiàng,gān yǐ cí huá xuān。
正夏长风急,林室顿烧燔。zhèng xià zhǎng fēng jí,lín shì dùn shāo fán。
一宅无遗宇,舫舟荫门前。yī zhái wú yí yǔ,fǎng zhōu yīn mén qián。
迢迢新秋夕,亭亭月将圆。tiáo tiáo xīn qiū xī,tíng tíng yuè jiāng yuán。
果菜始复生,惊鸟尚未还。guǒ cài shǐ fù shēng,jīng niǎo shàng wèi hái。
中宵伫遥念,一盼周九天。zhōng xiāo zhù yáo niàn,yī pàn zhōu jiǔ tiān。
总发抱孤介,奄出四十年。zǒng fā bào gū jiè,yǎn chū sì shí nián。
形迹凭化往,灵府长独闲。xíng jì píng huà wǎng,líng fǔ zhǎng dú xián。
贞刚自有质,玉石乃非坚。zhēn gāng zì yǒu zhì,yù shí nǎi fēi jiān。
仰想东户时,馀粮宿中田。yǎng xiǎng dōng hù shí,yú liáng sù zhōng tián。
鼓腹无所思;朝起暮归眠。gǔ fù wú suǒ sī;cháo qǐ mù guī mián。
既已不遇兹,且遂灌我园。jì yǐ bù yù zī,qiě suì guàn wǒ yuán。

始作镇军参军经曲阿作

陶渊明

弱龄寄事外,委怀在琴书。ruò líng jì shì wài,wěi huái zài qín shū。
被褐欣自得,屡空常晏如。bèi hè xīn zì dé,lǚ kōng cháng yàn rú。
时来苟冥会,宛辔憩通衢。shí lái gǒu míng huì,wǎn pèi qì tōng qú。
投策命晨装,暂与园田疏。tóu cè mìng chén zhuāng,zàn yǔ yuán tián shū。
眇眇孤舟逝,绵绵归思纡。miǎo miǎo gū zhōu shì,mián mián guī sī yū。
我行岂不遥,登降千里馀。wǒ xíng qǐ bù yáo,dēng jiàng qiān lǐ yú。
目倦川途异,心念山泽居。mù juàn chuān tú yì,xīn niàn shān zé jū。
望云惭高鸟,临水愧游鱼。wàng yún cán gāo niǎo,lín shuǐ kuì yóu yú。
真想初在襟,谁谓形迹拘。zhēn xiǎng chū zài jīn,shuí wèi xíng jì jū。
聊且凭化迁,终返班生庐。liáo qiě píng huà qiān,zhōng fǎn bān shēng lú。

酬刘柴桑

陶渊明

穷居寡人用,时忘四运周。qióng jū guǎ rén yòng,shí wàng sì yùn zhōu。
门庭多落叶,慨然知已秋。mén tíng duō luò yè,kǎi rán zhī yǐ qiū。
新葵郁北牖,嘉穟养南畴。xīn kuí yù běi yǒu,jiā suì yǎng nán chóu。
今我不为乐,知有来岁不?jīn wǒ bù wèi lè,zhī yǒu lái suì bù?
命室携童弱,良日登远游。mìng shì xié tóng ruò,liáng rì dēng yuǎn yóu。

归园田居(其四)

陶渊明

久去山泽游,浪莽林野娱。jiǔ qù shān zé yóu,làng mǎng lín yě yú。
试携子侄辈,披榛步荒墟。shì xié zi zhí bèi,pī zhēn bù huāng xū。
徘徊丘垄间,依依昔人居。pái huái qiū lǒng jiān,yī yī xī rén jū。
井灶有遗处,桑竹残杇株。jǐng zào yǒu yí chù,sāng zhú cán wū zhū。
借问采薪者,此人皆焉如?jiè wèn cǎi xīn zhě,cǐ rén jiē yān rú?
薪者向我言,死没无复馀。xīn zhě xiàng wǒ yán,sǐ méi wú fù yú。
一世异朝市,此语真不虚。yī shì yì cháo shì,cǐ yǔ zhēn bù xū。
人生似幻化,终当归空无。rén shēng shì huàn huà,zhōng dāng guī kōng wú。

归园田居(其五)

陶渊明

怅恨独策还,崎岖历榛曲。chàng hèn dú cè hái,qí qū lì zhēn qū。
山涧清且浅,可以濯吾足。shān jiàn qīng qiě qiǎn,kě yǐ zhuó wú zú。
漉我新熟酒,只鸡招近局。lù wǒ xīn shú jiǔ,zhǐ jī zhāo jìn jú。
日入室中暗,荆薪代明烛。rì rù shì zhōng àn,jīng xīn dài míng zhú。
欢来苦夕短,已复至天旭。huān lái kǔ xī duǎn,yǐ fù zhì tiān xù。

读山海经(其一)

陶渊明

孟夏草木长,绕屋树扶疏。mèng xià cǎo mù zhǎng,rào wū shù fú shū。
众鸟欣有托,吾亦爱吾庐。zhòng niǎo xīn yǒu tuō,wú yì ài wú lú。
既耕亦已种,时还读我书。jì gēng yì yǐ zhǒng,shí hái dú wǒ shū。
穷巷隔深辙,颇回故人车。qióng xiàng gé shēn zhé,pǒ huí gù rén chē。
欢然酌春酒,摘我园中蔬。huān rán zhuó chūn jiǔ,zhāi wǒ yuán zhōng shū。
微雨从东来,好风与之俱。wēi yǔ cóng dōng lái,hǎo fēng yǔ zhī jù。
泛览《周王传》,流观《山海》图。fàn lǎn zhōu wáng chuán,liú guān shān hǎi tú。
俯仰终宇宙,不乐复何如?fǔ yǎng zhōng yǔ zhòu,bù lè fù hé rú?

读山海经(其二)

陶渊明

玉台凌霞秀,王母怡妙颜。yù tái líng xiá xiù,wáng mǔ yí miào yán。
天地共俱生,不知几何年。tiān dì gòng jù shēng,bù zhī jǐ hé nián。
灵化无穷已,馆宇非一山。líng huà wú qióng yǐ,guǎn yǔ fēi yī shān。
高酣发新谣,宁效俗中言!gāo hān fā xīn yáo,níng xiào sú zhōng yán!

读山海经(其三)

陶渊明

迢迢槐江岭,是为玄圃丘。tiáo tiáo huái jiāng lǐng,shì wèi xuán pǔ qiū。
西南望昆墟,光气难与俦。xī nán wàng kūn xū,guāng qì nán yǔ chóu。
亭亭明玕照,洛洛清瑶流。tíng tíng míng gān zhào,luò luò qīng yáo liú。
恨不及周穆,托乘一来游。hèn bù jí zhōu mù,tuō chéng yī lái yóu。

读山海经(其四)

陶渊明

丹木生何许?乃在峚山阳。dān mù shēng hé xǔ?nǎi zài mì shān yáng。
黄花复朱实,食之寿命长。huáng huā fù zhū shí,shí zhī shòu mìng zhǎng。
白玉凝素液,瑾瑜发奇光。bái yù níng sù yè,jǐn yú fā qí guāng。
岂伊君子宝,见重我轩黄。qǐ yī jūn zi bǎo,jiàn zhòng wǒ xuān huáng。

读山海经(其五)

陶渊明

翩翩三青鸟,毛色奇可怜。piān piān sān qīng niǎo,máo sè qí kě lián。
朝为王母使,暮归三危山。cháo wèi wáng mǔ shǐ,mù guī sān wēi shān。
我欲因此鸟,具向王母言∶wǒ yù yīn cǐ niǎo,
在世无所须,惟酒与长年。zài shì wú suǒ xū,wéi jiǔ yǔ zhǎng nián。

读山海经(其六)

陶渊明

逍遥芜皋上,杳然望扶木。xiāo yáo wú gāo shàng,yǎo rán wàng fú mù。
洪柯百万寻,森散复旸谷。hóng kē bǎi wàn xún,sēn sàn fù yáng gǔ。
灵人侍丹池,朝朝为日浴。líng rén shì dān chí,cháo cháo wèi rì yù。
神景一登天,何幽不见烛。shén jǐng yī dēng tiān,hé yōu bù jiàn zhú。

读山海经(其七)

陶渊明

粲粲三珠树,寄生赤水阴。càn càn sān zhū shù,jì shēng chì shuǐ yīn。
亭亭凌风桂,八干共成林。tíng tíng líng fēng guì,bā gàn gòng chéng lín。
灵凤抚云舞,神鸾调玉音。líng fèng fǔ yún wǔ,shén luán diào yù yīn。
虽非世上宝,爰得王母心。suī fēi shì shàng bǎo,yuán dé wáng mǔ xīn。

读山海经(其八)

陶渊明

自古皆有没,何人得灵长?zì gǔ jiē yǒu méi,hé rén dé líng zhǎng?
不死复不老,万岁如平常。bù sǐ fù bù lǎo,wàn suì rú píng cháng。
赤泉给我饮,员丘足我粮。chì quán gěi wǒ yǐn,yuán qiū zú wǒ liáng。
方与三辰游,寿考岂渠央!fāng yǔ sān chén yóu,shòu kǎo qǐ qú yāng!

读山海经(其九)

陶渊明

夸父诞宏志,乃与日竞走。kuā fù dàn hóng zhì,nǎi yǔ rì jìng zǒu。
俱至虞渊下,似若无胜负。jù zhì yú yuān xià,shì ruò wú shèng fù。
神力既殊妙,倾河焉足有!shén lì jì shū miào,qīng hé yān zú yǒu!
馀迹寄邓林,功竟在身后。yú jì jì dèng lín,gōng jìng zài shēn hòu。

读山海经(其十一)

陶渊明

巨猾肆威暴,钦䲹违帝旨。jù huá sì wēi bào,qīn pí wéi dì zhǐ。
窫窳强能变,祖江遂独死。yà yǔ qiáng néng biàn,zǔ jiāng suì dú sǐ。
明明上天四,为恶不可履。míng míng shàng tiān sì,wèi è bù kě lǚ。
长枯固已剧,鵕鹗岂足恃!zhǎng kū gù yǐ jù,jùn è qǐ zú shì!

读山海经(其十二)

陶渊明

鸱鴸见城邑,其国有放士。chī zhū jiàn chéng yì,qí guó yǒu fàng shì。
念彼怀王世,当时数来止。niàn bǐ huái wáng shì,dāng shí shù lái zhǐ。
青丘有奇鸟,自言独见尔;qīng qiū yǒu qí niǎo,zì yán dú jiàn ěr;
本为迷者生,不以喻君子。běn wèi mí zhě shēng,bù yǐ yù jūn zi。

读山海经(其十三)

陶渊明

岩岩显朝市,帝者慎用才。yán yán xiǎn cháo shì,dì zhě shèn yòng cái。
何以废共鲧,重华为之来。hé yǐ fèi gòng gǔn,zhòng huá wèi zhī lái。
仲父献诚言,姜公乃见猜;zhòng fù xiàn chéng yán,jiāng gōng nǎi jiàn cāi;
临没告饥渴,当复何及哉!lín méi gào jī kě,dāng fù hé jí zāi!

和郭主簿二首(其一)

陶渊明

蔼蔼堂前林,中夏贮清阴。ǎi ǎi táng qián lín,zhōng xià zhù qīng yīn。
凯风因时来,回飙开我襟。kǎi fēng yīn shí lái,huí biāo kāi wǒ jīn。
息交游闲业,卧起弄书琴。xī jiāo yóu xián yè,wò qǐ nòng shū qín。
园蔬有余滋,旧谷犹储今。yuán shū yǒu yú zī,jiù gǔ yóu chǔ jīn。
营己良有极,过足非所钦。yíng jǐ liáng yǒu jí,guò zú fēi suǒ qīn。
舂秫作美酒,酒熟吾自斟,chōng shú zuò měi jiǔ,jiǔ shú wú zì zhēn,
弱子戏我侧,学语未成音。ruò zi xì wǒ cè,xué yǔ wèi chéng yīn。
此事真复乐,聊用忘华簪。cǐ shì zhēn fù lè,liáo yòng wàng huá zān。
遥遥望白云,怀古一何深。yáo yáo wàng bái yún,huái gǔ yī hé shēn。

和郭主簿二首(其二)

陶渊明

和泽周三春,清凉素秋节。hé zé zhōu sān chūn,qīng liáng sù qiū jié。
露凝无游氛,天高肃景澈。lù níng wú yóu fēn,tiān gāo sù jǐng chè。
陵岑耸逸峰,遥瞻皆奇绝。líng cén sǒng yì fēng,yáo zhān jiē qí jué。
芳菊开林耀,青松冠岩列。fāng jú kāi lín yào,qīng sōng guān yán liè。
怀此贞秀姿,卓为霜下杰。huái cǐ zhēn xiù zī,zhuó wèi shuāng xià jié。
衔觞念幽人,千载抚尔诀。xián shāng niàn yōu rén,qiān zài fǔ ěr jué。
检素不获展,厌厌竟良月。jiǎn sù bù huò zhǎn,yàn yàn jìng liáng yuè。
181«45678910