古诗词

相见欢·拟南唐后主作

高旭

寒深酒浅难温。hán shēn jiǔ qiǎn nán wēn。
对芳樽。duì fāng zūn。
两地相思一样怨飘零。liǎng dì xiāng sī yī yàng yuàn piāo líng。
归心乱。guī xīn luàn。
归期远。guī qī yuǎn。
悔因循。huǐ yīn xún。
鬓已丝丝销得几黄昏。bìn yǐ sī sī xiāo dé jǐ huáng hūn。

相见欢·拟南唐后主作

高旭

玉箫吹彻前村。yù xiāo chuī chè qián cūn。
忆王孙。yì wáng sūn。
拟把零烟碎梦向伊论。nǐ bǎ líng yān suì mèng xiàng yī lùn。
游人病。yóu rén bìng。
啼鹃恨。tí juān hèn。
锁重门。suǒ zhòng mén。
蛱蝶双双红瘦是春魂。jiá dié shuāng shuāng hóng shòu shì chūn hún。

虞美人·得家书

高旭

可怜游子飘蓬样。kě lián yóu zi piāo péng yàng。
客里添惆怅。kè lǐ tiān chóu chàng。
平安两字值千金。píng ān liǎng zì zhí qiān jīn。
手把家书灯下费沉吟。shǒu bǎ jiā shū dēng xià fèi chén yín。
男儿蓬矢桑弧志。nán ér péng shǐ sāng hú zhì。
今日成何事。jīn rì chéng hé shì。
思量亲舍白云遥。sī liàng qīn shě bái yún yáo。
惹得倚门一夜鬓萧萧。rě dé yǐ mén yī yè bìn xiāo xiāo。

清平乐·有寄

高旭

春寒恻恻。chūn hán cè cè。
两地应相忆。liǎng dì yīng xiāng yì。
从不分离今独宿。cóng bù fēn lí jīn dú sù。
料得天涯愁绝。liào dé tiān yá chóu jué。
枕边忽听荒鸡。zhěn biān hū tīng huāng jī。
打窗风雨凄其。dǎ chuāng fēng yǔ qī qí。
并作数行清泪,叮咛流到留溪。bìng zuò shù xíng qīng lèi,dīng níng liú dào liú xī。

浪淘沙·杨笃生自沉利物浦死,吊以此阕

高旭

天末又西风。tiān mò yòu xī fēng。
彻耳惊鸿。chè ěr jīng hóng。
男儿羞作可怜虫。nán ér xiū zuò kě lián chóng。
宁与金瓯同破却,遗恨无穷。níng yǔ jīn ōu tóng pò què,yí hèn wú qióng。
奇气化长虹。qí qì huà zhǎng hóng。
往事都空。wǎng shì dōu kōng。
鲁戈难返日当中。lǔ gē nán fǎn rì dāng zhōng。
一任狂涛号日夜,淘尽英雄。yī rèn kuáng tāo hào rì yè,táo jǐn yīng xióng。

点绛唇·题玉琤瑽馆填词图,为庞檗子

高旭

翠羽啾啾,骚魂唤醒纱窗晓。cuì yǔ jiū jiū,sāo hún huàn xǐng shā chuāng xiǎo。
花开多少。huā kāi duō shǎo。
只为东风早。zhǐ wèi dōng fēng zǎo。
一晌沉吟,似索琼仙笑。yī shǎng chén yín,shì suǒ qióng xiān xiào。
春休老。chūn xiū lǎo。
个人清妙。gè rén qīng miào。
岁岁年年好。suì suì nián nián hǎo。

蝶恋花·四月一日感粤事作

高旭

百啭黄鹂帘外听。bǎi zhuàn huáng lí lián wài tīng。
芳讯沉沉,惹起春人病。fāng xùn chén chén,rě qǐ chūn rén bìng。
绿到肥时红瘦尽。lǜ dào féi shí hóng shòu jǐn。
几时重奉东皇命。jǐ shí zhòng fèng dōng huáng mìng。
连日南风吹不定。lián rì nán fēng chuī bù dìng。
蝶醉蜂颠,打落苍苔径。dié zuì fēng diān,dǎ luò cāng tái jìng。
绝少杜鹃声响应。jué shǎo dù juān shēng xiǎng yīng。
奈侬愁喜交相迸。nài nóng chóu xǐ jiāo xiāng bèng。

相见欢·前题

高旭

心期两地相同。xīn qī liǎng dì xiāng tóng。
死声中。sǐ shēng zhōng。
惆怅年来难竞是南风。chóu chàng nián lái nán jìng shì nán fēng。
春安去。chūn ān qù。
花无语。huā wú yǔ。
恨匆匆。hèn cōng cōng。
回首粤王台畔血飞红。huí shǒu yuè wáng tái pàn xuè fēi hóng。

清平乐·禾中寓楼题壁

高旭

郎甘离索。láng gān lí suǒ。
妾命原非薄。qiè mìng yuán fēi báo。
陌上花开归欲速。mò shàng huā kāi guī yù sù。
镜里颜应如昨。jìng lǐ yán yīng rú zuó。
客中情绪凄清。kè zhōng qíng xù qī qīng。
依稀月落参横。yī xī yuè luò cān héng。
忆著去年今夕,灯前笑谱双声。yì zhù qù nián jīn xī,dēng qián xiào pǔ shuāng shēng。

罗敷媚与傅钝根联句

高旭

留溪苦苦留人住,卿自多情。liú xī kǔ kǔ liú rén zhù,qīng zì duō qíng。
侬岂忘情。nóng qǐ wàng qíng。
三宿空桑不忍行。sān sù kōng sāng bù rěn xíng。
死生流转犹相值,已恨今生。sǐ shēng liú zhuǎn yóu xiāng zhí,yǐ hèn jīn shēng。
休话他生。xiū huà tā shēng。
便说归期泪欲倾。biàn shuō guī qī lèi yù qīng。

浣溪沙·宣南酒楼与成琢如联句

高旭

怪底春愁不自持。guài dǐ chūn chóu bù zì chí。
潘郎憔悴鬓成丝。pān láng qiáo cuì bìn chéng sī。
淡烟微雨落花时。dàn yān wēi yǔ luò huā shí。
黯黯青山如我病,双双红豆为谁痴。àn àn qīng shān rú wǒ bìng,shuāng shuāng hóng dòu wèi shuí chī。
最难消受是相思。zuì nán xiāo shòu shì xiāng sī。

忆秦娥·十六夜望月,次韵和鹓雏

高旭

伤残漏。shāng cán lòu。
花无长好人长寿。huā wú zhǎng hǎo rén zhǎng shòu。
人长寿。rén zhǎng shòu。
昨宵持较,容姿微瘦。zuó xiāo chí jiào,róng zī wēi shòu。
一池水被风吹绉。yī chí shuǐ bèi fēng chuī zhòu。
相思打叠双红豆。xiāng sī dǎ dié shuāng hóng dòu。
双红豆。shuāng hóng dòu。
佳人刚病,薄寒堪又。jiā rén gāng bìng,báo hán kān yòu。

清平调·题庞檗子填词图

高旭

金管玉箫凄怆。jīn guǎn yù xiāo qī chuàng。
隔浦时闻清唱。gé pǔ shí wén qīng chàng。
刻羽移商谁与抗。kè yǔ yí shāng shuí yǔ kàng。
白石风流无恙。bái shí fēng liú wú yàng。
人间绝少知音。rén jiān jué shǎo zhī yīn。
最怜短烛孤吟。zuì lián duǎn zhú gū yín。
侬也伤心故国,忍教虎气消沉。nóng yě shāng xīn gù guó,rěn jiào hǔ qì xiāo chén。

清平调·题庞檗子填词图

高旭

来从何处。lái cóng hé chù。
见亦愁无数。jiàn yì chóu wú shù。
便是相逢无可语。biàn shì xiāng féng wú kě yǔ。
一种心情兜住。yī zhǒng xīn qíng dōu zhù。
若云不算情痴。ruò yún bù suàn qíng chī。
缘何醉梦支离。yuán hé zuì mèng zhī lí。
绣得鸳鸯新谱,好风寄予黄鹂。xiù dé yuān yāng xīn pǔ,hǎo fēng jì yǔ huáng lí。

菩萨蛮·将之燕,赠歌者艳芬

高旭

宣南文宴当年共。xuān nán wén yàn dāng nián gòng。
翩跹舞瘦阶前凤。piān xiān wǔ shòu jiē qián fèng。
西燕又东劳。xī yàn yòu dōng láo。
天遥梦更遥。tiān yáo mèng gèng yáo。
名花应堕地。míng huā yīng duò dì。
飘泊何时已。piāo pō hé shí yǐ。
怜我复怜卿。lián wǒ fù lián qīng。
多情似不情。duō qíng shì bù qíng。

念奴娇·题巢南《笠泽词征》,用檗子韵

高旭

碧阑干畔,把芬芳展玩,昔贤风远。bì lán gàn pàn,bǎ fēn fāng zhǎn wán,xī xián fēng yuǎn。
拟向垂虹亭长问,多少古愁新怨。nǐ xiàng chuí hóng tíng zhǎng wèn,duō shǎo gǔ chóu xīn yuàn。
月下吹箫,酒余击筑,弹指年华换。yuè xià chuī xiāo,jiǔ yú jī zhù,dàn zhǐ nián huá huàn。
何图斯世,清音犹响天半。hé tú sī shì,qīng yīn yóu xiǎng tiān bàn。
因想访艳花南,怀人雪北,锦句囊常满。yīn xiǎng fǎng yàn huā nán,huái rén xuě běi,jǐn jù náng cháng mǎn。
真个伊人辛苦甚,绝胜琅环千卷。zhēn gè yī rén xīn kǔ shén,jué shèng láng huán qiān juǎn。
白雪高辞,红牙低唱,入扣声声按。bái xuě gāo cí,hóng yá dī chàng,rù kòu shēng shēng àn。
尽教当做,乡邦志乘同看。jǐn jiào dāng zuò,xiāng bāng zhì chéng tóng kàn。

虞美人

高旭

刚来便去匆匆了。gāng lái biàn qù cōng cōng le。
心事知多少。xīn shì zhī duō shǎo。
天津桥上又西风。tiān jīn qiáo shàng yòu xī fēng。
忍听杜鹃凄怨数声中。rěn tīng dù juān qī yuàn shù shēng zhōng。
觚棱回首依稀在。gū léng huí shǒu yī xī zài。
可惜人民改。kě xī rén mín gǎi。
酒杯难洗是牢愁。jiǔ bēi nán xǐ shì láo chóu。
无限泪珠抛付与东流。wú xiàn lèi zhū pāo fù yǔ dōng liú。

捣练子

高旭

人世事,本来空。rén shì shì,běn lái kōng。
弹指京华廿四风。dàn zhǐ jīng huá niàn sì fēng。
赢得钱塘苏小小,两行清泪湿帘栊。yíng dé qián táng sū xiǎo xiǎo,liǎng xíng qīng lèi shī lián lóng。

浪淘沙

高旭

残局不胜哀。cán jú bù shèng āi。
此恨难排。cǐ hèn nán pái。
无情明月照空阶。wú qíng míng yuè zhào kōng jiē。
一夜令威思往事,化鹤重来。yī yè lìng wēi sī wǎng shì,huà hè zhòng lái。
灵气岂终埋。líng qì qǐ zhōng mái。
满眼蒿莱。mǎn yǎn hāo lái。
雄图京口几时开。xióng tú jīng kǒu jǐ shí kāi。
不信东南形胜好,浩浩江淮。bù xìn dōng nán xíng shèng hǎo,hào hào jiāng huái。

忆江南

高旭

伤春苦,今日又悲秋。shāng chūn kǔ,jīn rì yòu bēi qiū。
蓦地□猿啼不住,好风吹送木兰舟。mò dì yuán tí bù zhù,hǎo fēng chuī sòng mù lán zhōu。
重上媚香楼。zhòng shàng mèi xiāng lóu。
86334«78910111213»