古诗词

桃源忆故人感事,次太一韵

高旭

南风绿绮劳延伫。nán fēng lǜ qǐ láo yán zhù。
剩有飘零几许。shèng yǒu piāo líng jǐ xǔ。
露冷宵深谁伍。lù lěng xiāo shēn shuí wǔ。
泪湿东家女。lèi shī dōng jiā nǚ。
谁恩谁怨天难补。shuí ēn shuí yuàn tiān nán bǔ。
老我凄风苦雨。lǎo wǒ qī fēng kǔ yǔ。
人静灯微扃户。rén jìng dēng wēi jiōng hù。
闹煞床头鼠。nào shā chuáng tóu shǔ。

踏莎行

高旭

笛里笺愁,愁边觅路。dí lǐ jiān chóu,chóu biān mì lù。
蒙蒙一片迷香雾。méng méng yī piàn mí xiāng wù。
不堪笔下绘沧桑,哀成庾信江南赋。bù kān bǐ xià huì cāng sāng,āi chéng yǔ xìn jiāng nán fù。
舞蝶癫狂,啼鹃凄苦。wǔ dié diān kuáng,tí juān qī kǔ。
落红却被东风误。luò hóng què bèi dōng fēng wù。
几曾招得古时魂,秣陵春死斜阳暮。jǐ céng zhāo dé gǔ shí hún,mò líng chūn sǐ xié yáng mù。

虞美人·六月十三日作,用钝根韵

高旭

天灾鬼虐谁能记。tiān zāi guǐ nüè shuí néng jì。
生长伤心地。shēng zhǎng shāng xīn dì。
声声苦雨诉琵琶。shēng shēng kǔ yǔ sù pí pá。
深怕江南此后竟无花。shēn pà jiāng nán cǐ hòu jìng wú huā。
一群犬豕顽如土。yī qún quǎn shǐ wán rú tǔ。
不解冠裳古。bù jiě guān shang gǔ。
吴淞风起逼人寒。wú sōng fēng qǐ bī rén hán。
待到龙飞破壁笑相看。dài dào lóng fēi pò bì xiào xiāng kàn。

桃源忆故人和无闷韵,即答

高旭

斜阳影里伤心赋。xié yáng yǐng lǐ shāng xīn fù。
默对痴天无语。mò duì chī tiān wú yǔ。
泪湿暮云春树。lèi shī mù yún chūn shù。
重认分携处。zhòng rèn fēn xié chù。
东风无赖添愁绪。dōng fēng wú lài tiān chóu xù。
零落乱红难数。líng luò luàn hóng nán shù。
落时犹自争飞舞。luò shí yóu zì zhēng fēi wǔ。
青鸟休衔去。qīng niǎo xiū xián qù。

卜算子·戏咏瓶中桃花

高旭

灯下尽销魂,斜倚如相就。dēng xià jǐn xiāo hún,xié yǐ rú xiāng jiù。
一握春风笑有痕,更比伊人瘦。yī wò chūn fēng xiào yǒu hén,gèng bǐ yī rén shòu。
脉脉绣屏中,似伴听残漏。mài mài xiù píng zhōng,shì bàn tīng cán lòu。
君勿今宵恨寂寥,权当双红袖。jūn wù jīn xiāo hèn jì liáo,quán dāng shuāng hóng xiù。

忆真妃吊周湘云女史

高旭

萧条如此山河。xiāo tiáo rú cǐ shān hé。
起悲歌。qǐ bēi gē。
何处风摧兰蕙瘁湘波。hé chù fēng cuī lán huì cuì xiāng bō。
苍天醉,苍梧怨,奈人何。cāng tiān zuì,cāng wú yuàn,nài rén hé。
凄绝沪西门外月明多。qī jué hù xī mén wài yuè míng duō。

蝶恋花·题惜霜所著厌世小说《若人欤,若人》

高旭

堕地为人今又误。duò dì wèi rén jīn yòu wù。
世界凄迷,没日无多路。shì jiè qī mí,méi rì wú duō lù。
枯树妍花谁与语。kū shù yán huā shuí yǔ yǔ。
他生勿再痴如许。tā shēng wù zài chī rú xǔ。
满目榛芜君且住。mǎn mù zhēn wú jūn qiě zhù。
销尽哀魂,独自从头絮。xiāo jǐn āi hún,dú zì cóng tóu xù。
一曲冰弦须记取。yī qū bīng xián xū jì qǔ。
红阑十二空延伫。hóng lán shí èr kōng yán zhù。

采桑子·移居留溪

高旭

安能郁郁常居住,去自萧然。ān néng yù yù cháng jū zhù,qù zì xiāo rán。
归亦安便。guī yì ān biàn。
且作移家葛稚川。qiě zuò yí jiā gé zhì chuān。
人生到处堪留恋,琴写篱边。rén shēng dào chù kān liú liàn,qín xiě lí biān。
鸟和林间。niǎo hé lín jiān。
只羡清闲不羡仙。zhǐ xiàn qīng xián bù xiàn xiān。

减字木兰花·留溪寓庐作

高旭

此心空净。cǐ xīn kōng jìng。
近市尘嚣殊未信。jìn shì chén xiāo shū wèi xìn。
闭户深山。bì hù shēn shān。
漫说晏婴免俗难。màn shuō yàn yīng miǎn sú nán。
每逢斜照。měi féng xié zhào。
略有邻家鹅鸭闹。lüè yǒu lín jiā é yā nào。
独占清风。dú zhàn qīng fēng。
抱膝高吟一亩宫。bào xī gāo yín yī mǔ gōng。

桃源忆故人和太一韵,即寄

高旭

人生最易容颜老。rén shēng zuì yì róng yán lǎo。
问残局,何时了。wèn cán jú,hé shí le。
拚岁月,轻心掉。pàn suì yuè,qīng xīn diào。
差喜非年少。chà xǐ fēi nián shǎo。
伤心满眼闲花草。shāng xīn mǎn yǎn xián huā cǎo。
独醒楚人皆倒。dú xǐng chǔ rén jiē dào。
独饿侏儒皆饱。dú è zhū rú jiē bǎo。
毕竟伊谁好。bì jìng yī shuí hǎo。

蝶恋花·和安如暮春有寄

高旭

如许佳期偏又误。rú xǔ jiā qī piān yòu wù。
梗断萍飘,江北江南路。gěng duàn píng piāo,jiāng běi jiāng nán lù。
织就鸳鸯该寄予。zhī jiù yuān yāng gāi jì yǔ。
断肠诉尽相思语。duàn cháng sù jǐn xiāng sī yǔ。
袖底芬芳须领取。xiù dǐ fēn fāng xū lǐng qǔ。
来不多时,便是匆匆去。lái bù duō shí,biàn shì cōng cōng qù。
隔著红墙天欲暮。gé zhù hóng qiáng tiān yù mù。
争禁牵得痴魂住。zhēng jìn qiān dé chī hún zhù。

蝶恋花·和安如暮春有寄

高旭

密约今生堪几误。mì yuē jīn shēng kān jǐ wù。
欢会难期,侬实真凄苦。huān huì nán qī,nóng shí zhēn qī kǔ。
绿叶成阴安可语。lǜ yè chéng yīn ān kě yǔ。
一春花事风还雨。yī chūn huā shì fēng hái yǔ。
吐出伤心千万句。tǔ chū shāng xīn qiān wàn jù。
青鸟无凭,消息谁传去。qīng niǎo wú píng,xiāo xī shuí chuán qù。
曲曲梦中寻觅处。qū qū mèng zhōng xún mì chù。
迷离山色迷离树。mí lí shān sè mí lí shù。

鹧鸪天·用钝根韵,即寄

高旭

帘影沉沉芳信迟。lián yǐng chén chén fāng xìn chí。
啼鹃诉与落红知。tí juān sù yǔ luò hóng zhī。
柳条堪折休轻折,折寄天涯好共持。liǔ tiáo kān zhé xiū qīng zhé,zhé jì tiān yá hǎo gòng chí。
伤往事,托微辞。shāng wǎng shì,tuō wēi cí。
繁华转眼剩空枝。fán huá zhuǎn yǎn shèng kōng zhī。
思量撤手同归日,便是人天梦觉时。sī liàng chè shǒu tóng guī rì,biàn shì rén tiān mèng jué shí。

虞美人

高旭

果能识得西来意。guǒ néng shí dé xī lái yì。
成佛生天矣。chéng fú shēng tiān yǐ。
入家心性出家身。rù jiā xīn xìng chū jiā shēn。
证到大乘境界最多情。zhèng dào dà chéng jìng jiè zuì duō qíng。
沉吟寸草春晖杳。chén yín cùn cǎo chūn huī yǎo。
刻画臣能造。kè huà chén néng zào。
应知作者古名家。yīng zhī zuò zhě gǔ míng jiā。
硬笔盘空奡兀复安排。yìng bǐ pán kōng ào wù fù ān pái。

虞美人

高旭

遗徽铜雀犹存样。yí huī tóng què yóu cún yàng。
把玩临风怅。bǎ wán lín fēng chàng。
一千三百有余年。yī qiān sān bǎi yǒu yú nián。
即此零星片瓦已堪传。jí cǐ líng xīng piàn wǎ yǐ kān chuán。
北人碑版喧流俗。běi rén bēi bǎn xuān liú sú。
拓跋真寥廓。tuò bá zhēn liáo kuò。
闲来掘鼠叹无聊。xián lái jué shǔ tàn wú liáo。
只向莽榛芜处问南朝。zhǐ xiàng mǎng zhēn wú chù wèn nán cháo。

卖花声哲夫与其夫人张倾城合绘梅聘海棠图见贻,填此为谢

高旭

一幅艳容光。yī fú yàn róng guāng。
活色生香。huó sè shēng xiāng。
胭脂队里铁心肠。yān zhī duì lǐ tiě xīn cháng。
我自爱花花不语,谁与商量。wǒ zì ài huā huā bù yǔ,shuí yǔ shāng liàng。
厚贶故心将。hòu kuàng gù xīn jiāng。
此意难忘。cǐ yì nán wàng。
寄侬绢素壁间张。jì nóng juàn sù bì jiān zhāng。
一种闲愁消不得,来对红妆。yī zhǒng xián chóu xiāo bù dé,lái duì hóng zhuāng。

貂裘换酒仙甫感某君营救事,寄示一阕,依韵和之

高旭

搔首西风叹。sāo shǒu xī fēng tàn。
最惊心、故人牢狱,沉沉更箭。zuì jīng xīn gù rén láo yù,chén chén gèng jiàn。
苦道人情如纸薄,交谊而今迁换。kǔ dào rén qíng rú zhǐ báo,jiāo yì ér jīn qiān huàn。
况转眼、风流云散。kuàng zhuǎn yǎn fēng liú yún sàn。
细数心期谁与说,又被人、量去家山半。xì shù xīn qī shuí yǔ shuō,yòu bèi rén liàng qù jiā shān bàn。
个中味,尝来惯。gè zhōng wèi,cháng lái guàn。
迷茫大地何时旦。mí máng dà dì hé shí dàn。
忽妖魔、横飞蚀月,蔽他真面。hū yāo mó héng fēi shí yuè,bì tā zhēn miàn。
一别嫦娥三年久,悄倚楼头未见。yī bié cháng é sān nián jiǔ,qiāo yǐ lóu tóu wèi jiàn。
便深闭、休教哀怨。biàn shēn bì xiū jiào āi yuàn。
解得左骖能购汝,料终偿、平仲怜才愿。jiě dé zuǒ cān néng gòu rǔ,liào zhōng cháng píng zhòng lián cái yuàn。
消灭尽,人天恨。xiāo miè jǐn,rén tiān hèn。

满江红·吴君小枚移书,告其梅其德女士自殉事,倚此吊之

高旭

我与而兄,弹指忽、二年离别。wǒ yǔ ér xiōng,dàn zhǐ hū èr nián lí bié。
瞥惊见、秋桐一叶,飞来凄绝。piē jīng jiàn qiū tóng yī yè,fēi lái qī jué。
惨淡红衫脓血史,凄凉黑狱沧桑月。cǎn dàn hóng shān nóng xuè shǐ,qī liáng hēi yù cāng sāng yuè。
问可权、太不识人权,空饶舌。wèn kě quán tài bù shí rén quán,kōng ráo shé。
芙蓉瘴,香波咽。fú róng zhàng,xiāng bō yàn。
申江岸,芳尘歇。shēn jiāng àn,fāng chén xiē。
痛杜鹃啼恨,恨何能雪。tòng dù juān tí hèn,hèn hé néng xuě。
秋女善悲天已醉,春晖未报花先折。qiū nǚ shàn bēi tiān yǐ zuì,chūn huī wèi bào huā xiān zhé。
唤红儿、谱入玉参差,声声血。huàn hóng ér pǔ rù yù cān chà,shēng shēng xuè。

如梦令·用太一韵,即答

高旭

满眼湖山非旧。mǎn yǎn hú shān fēi jiù。
悄听猿啼清昼。qiāo tīng yuán tí qīng zhòu。
把臂诉相思,一掬心馨薰透。bǎ bì sù xiāng sī,yī jū xīn xīn xūn tòu。
消受。xiāo shòu。
消受。xiāo shòu。
劳汝旗亭相候。láo rǔ qí tíng xiāng hòu。

减字木兰花·录别

高旭

是何年纪。shì hé nián jì。
前生夙世休提起。qián shēng sù shì xiū tí qǐ。
两字消魂。liǎng zì xiāo hún。
绣出鸳鸯有泪痕。xiù chū yuān yāng yǒu lèi hén。
抛残红豆。pāo cán hóng dòu。
腰支拚为伊消瘦。yāo zhī pàn wèi yī xiāo shòu。
吹气如兰。chuī qì rú lán。
临去叮咛别更难。lín qù dīng níng bié gèng nán。
86334«567891011»