古诗词

菩萨蛮

高旭

词人飘泊原难免。cí rén piāo pō yuán nán miǎn。
筑声燕市痴无限。zhù shēng yàn shì chī wú xiàn。
独自向东归。dú zì xiàng dōng guī。
孤灯泪暗垂。gū dēng lèi àn chuí。
舵楼容我上。duò lóu róng wǒ shàng。
回首长安望。huí shǒu zhǎng ān wàng。
好梦总成空。hǎo mèng zǒng chéng kōng。
昙花一现中。tán huā yī xiàn zhōng。

木兰花

高旭

森严帝阙冷与雪。sēn yán dì quē lěng yǔ xuě。
十万熊罴成阵列。shí wàn xióng pí chéng zhèn liè。
此行梅鹤不孤清,饱听胡笳声夜彻。cǐ xíng méi hè bù gū qīng,bǎo tīng hú jiā shēng yè chè。
相思细嚼秋兰屑。xiāng sī xì jué qiū lán xiè。
盼望江头情正切。pàn wàng jiāng tóu qíng zhèng qiè。
好风安稳挂征帆,重话春申城畔月。hǎo fēng ān wěn guà zhēng fān,zhòng huà chūn shēn chéng pàn yuè。

相见欢

高旭

斜阳一抹余红。xié yáng yī mǒ yú hóng。
别匆匆。bié cōng cōng。
料峭罗衾天末起秋风。liào qiào luó qīn tiān mò qǐ qiū fēng。
卿挥泪。qīng huī lèi。
侬该醉。nóng gāi zuì。
那时重。nà shí zhòng。
燕自西飞无奈百劳东。yàn zì xī fēi wú nài bǎi láo dōng。

相见欢

高旭

不堪王粲登楼。bù kān wáng càn dēng lóu。
看吴钩。kàn wú gōu。
赢得三分春色七分秋。yíng dé sān fēn chūn sè qī fēn qiū。
终难断。zhōng nán duàn。
如麻乱。rú má luàn。
楚骚愁。chǔ sāo chóu。
梦里相逢月挂柳梢头。mèng lǐ xiāng féng yuè guà liǔ shāo tóu。

清平乐

高旭

惊涛天半。jīng tāo tiān bàn。
一发青山断。yī fā qīng shān duàn。
鳌掷鲸吞何太乱。áo zhì jīng tūn hé tài luàn。
几把沧溟占满。jǐ bǎ cāng míng zhàn mǎn。
阑干黄海堪凭。lán gàn huáng hǎi kān píng。
佳期有愿终成。jiā qī yǒu yuàn zhōng chéng。
莫便凄凄切切,相期死死生生。mò biàn qī qī qiè qiè,xiāng qī sǐ sǐ shēng shēng。

临江仙

高旭

虎口余生谁念我,天惊石破魂飞。hǔ kǒu yú shēng shuí niàn wǒ,tiān jīng shí pò hún fēi。
酒醒何处夕阳西。jiǔ xǐng hé chù xī yáng xī。
取看青史,安用姓名垂。qǔ kàn qīng shǐ,ān yòng xìng míng chuí。
无限苍波无限恨,关山万里凄迷。wú xiàn cāng bō wú xiàn hèn,guān shān wàn lǐ qī mí。
多情难得比红儿。duō qíng nán dé bǐ hóng ér。
腰支瘦损,相送柳依依。yāo zhī shòu sǔn,xiāng sòng liǔ yī yī。

应天长

高旭

英雄宝剑佳人镜。yīng xióng bǎo jiàn jiā rén jìng。
未到用时须理整。wèi dào yòng shí xū lǐ zhěng。
沙场静。shā chǎng jìng。
琼楼迥。qióng lóu jiǒng。
后日功名浑莫定。hòu rì gōng míng hún mò dìng。
终南原有径。zhōng nán yuán yǒu jìng。
心史休投眢井。xīn shǐ xiū tóu yuān jǐng。
众醉三闾独醒。zhòng zuì sān lǘ dú xǐng。
问天天亦病。wèn tiān tiān yì bìng。

蝶恋花

高旭

局促九州无可步。jú cù jiǔ zhōu wú kě bù。
吹彻灵箫,我亦伤迟暮。chuī chè líng xiāo,wǒ yì shāng chí mù。
只合万花香里住。zhǐ hé wàn huā xiāng lǐ zhù。
偎红倚翠休归去。wēi hóng yǐ cuì xiū guī qù。
啼鴂声声知几度。tí jué shēng shēng zhī jǐ dù。
一种心期,欲向伊谁语。yī zhǒng xīn qī,yù xiàng yī shuí yǔ。
底事年年添恨绪。dǐ shì nián nián tiān hèn xù。
何曾觅个消魂处。hé céng mì gè xiāo hún chù。

虞美人

高旭

沉吟夜半灯光绿。chén yín yè bàn dēng guāng lǜ。
酒断愁还续。jiǔ duàn chóu hái xù。
眼前相见且休言。yǎn qián xiāng jiàn qiě xiū yán。
记取华严楼阁现他年。jì qǔ huá yán lóu gé xiàn tā nián。
风飘浪打雄心在。fēng piāo làng dǎ xióng xīn zài。
此担何时解。cǐ dān hé shí jiě。
海天遥睇暮云深。hǎi tiān yáo dì mù yún shēn。
一任狂涛东卷恨难禁。yī rèn kuáng tāo dōng juǎn hèn nán jìn。

菩萨蛮·又寄攘叔

高旭

绝妙江山纤手送。jué miào jiāng shān xiān shǒu sòng。
唐宫不醒鹦鹉梦。táng gōng bù xǐng yīng wǔ mèng。
莽莽古幽州。mǎng mǎng gǔ yōu zhōu。
春风万古愁。chūn fēng wàn gǔ chóu。
灯前凄以绝。dēng qián qī yǐ jué。
铸就相思结。zhù jiù xiāng sī jié。
明镜对人羞。míng jìng duì rén xiū。
华年去不留。huá nián qù bù liú。

贺新郎·东京怀佩忍

高旭

海上曾相识。hǎi shàng céng xiāng shí。
把心肝、千里怀人,情难抛得。bǎ xīn gān qiān lǐ huái rén,qíng nán pāo dé。
满地江湖荆棘遍,独自朝南暮北。mǎn dì jiāng hú jīng jí biàn,dú zì cháo nán mù běi。
原不为、饥寒交逼。yuán bù wèi jī hán jiāo bī。
事业未成天尚醉,叹古来、壮士无颜色。shì yè wèi chéng tiān shàng zuì,tàn gǔ lái zhuàng shì wú yán sè。
神明胄,萧条急。shén míng zhòu,xiāo tiáo jí。
几时扫荡匈奴域。jǐ shí sǎo dàng xiōng nú yù。
试看那、只身跳掷,提刀杀贼。shì kàn nà zhǐ shēn tiào zhì,tí dāo shā zéi。
东亚风云千变幻,行矣前途昏黑。dōng yà fēng yún qiān biàn huàn,xíng yǐ qián tú hūn hēi。
记取完、沙场奇节。jì qǔ wán shā chǎng qí jié。
乱世青年真福分,好头颅、收葬要离侧。luàn shì qīng nián zhēn fú fēn,hǎo tóu lú shōu zàng yào lí cè。
虽死别,长相忆。suī sǐ bié,zhǎng xiāng yì。

念奴娇·赠淘夷,次亚卢韵

高旭

乾坤多难,看他人榻畔,岂容鼾卧。qián kūn duō nán,kàn tā rén tà pàn,qǐ róng hān wò。
无奈天涯春草长,怅矣逢君南浦。wú nài tiān yá chūn cǎo zhǎng,chàng yǐ féng jūn nán pǔ。
红豆新调,青山旧稿,恨遇知音暮。hóng dòu xīn diào,qīng shān jiù gǎo,hèn yù zhī yīn mù。
江头风雨,侬直十分愁苦。jiāng tóu fēng yǔ,nóng zhí shí fēn chóu kǔ。
忍教剩水残山,斜阳歌泣,曲顾周郎误。rěn jiào shèng shuǐ cán shān,xié yáng gē qì,qū gù zhōu láng wù。
万丈红尘堪把臂,满袖芬芳兰杜。wàn zhàng hóng chén kān bǎ bì,mǎn xiù fēn fāng lán dù。
醉后呼天,愤来斫地,往事从头数。zuì hòu hū tiān,fèn lái zhuó dì,wǎng shì cóng tóu shù。
匣中宝剑,呜呜欲向谁诉。xiá zhōng bǎo jiàn,wū wū yù xiàng shuí sù。

水调歌头·与某校同学话别

高旭

去日一何速,来日应大难。qù rì yī hé sù,lái rì yīng dà nán。
忽与君等别校,使我百忧攒。hū yǔ jūn děng bié xiào,shǐ wǒ bǎi yōu zǎn。
喜散大千花片,相与同登觉岸,对面有情看。xǐ sàn dà qiān huā piàn,xiāng yǔ tóng dēng jué àn,duì miàn yǒu qíng kàn。
大地虽荆棘,把臂有余欢。dà dì suī jīng jí,bǎ bì yǒu yú huān。
中原事,苍凉甚,恨无端。zhōng yuán shì,cāng liáng shén,hèn wú duān。
唤起种魂欲活,梦赋■■■。huàn qǐ zhǒng hún yù huó,mèng fù。
同仇踊跃■■,■■■■■■,愿力自团团。tóng chóu yǒng yuè,,yuàn lì zì tuán tuán。
无限临岐义,努力劝加餐。wú xiàn lín qí yì,nǔ lì quàn jiā cān。

相思引·闾门外听歌赋此

高旭

小小眉楼落日斜。xiǎo xiǎo méi lóu luò rì xié。
浅斟低唱过儿家。qiǎn zhēn dī chàng guò ér jiā。
香风几阵,报放白兰花。xiāng fēng jǐ zhèn,bào fàng bái lán huā。
泪洒青衫容易湿,最难堪、听自天涯。lèi sǎ qīng shān róng yì shī,zuì nán kān tīng zì tiān yá。
似怜迟暮,暗为拨琵琶。shì lián chí mù,àn wèi bō pí pá。

虞美人·过胭脂桥畔

高旭

瘦驴倦跨怜清影。shòu lǘ juàn kuà lián qīng yǐng。
春暮春人病。chūn mù chūn rén bìng。
谁家四扇碧窗纱。shuí jiā sì shàn bì chuāng shā。
拗出女郎半面似桃花。ǎo chū nǚ láng bàn miàn shì táo huā。
佳人本色胭脂少。jiā rén běn sè yān zhī shǎo。
休逐东风老。xiū zhú dōng fēng lǎo。
桥名艳绝为流连。qiáo míng yàn jué wèi liú lián。
惹我沉吟痴到十多年。rě wǒ chén yín chī dào shí duō nián。

满庭芳·山塘泛舟

高旭

人比花红,波如酒绿,十分堪爱堪怜。rén bǐ huā hóng,bō rú jiǔ lǜ,shí fēn kān ài kān lián。
数声柔橹,荡得碧涟涟。shù shēng róu lǔ,dàng dé bì lián lián。
争说吴娃妙产,又况是、生长吴船。zhēng shuō wú wá miào chǎn,yòu kuàng shì shēng zhǎng wú chuán。
商量定,泊船底处,笑指画桥边。shāng liàng dìng,pō chuán dǐ chù,xiào zhǐ huà qiáo biān。
山塘七里依愁,空提起、旧恨绵绵。shān táng qī lǐ yī chóu,kōng tí qǐ jiù hèn mián mián。
忍风灯水驿,过了芳年。rěn fēng dēng shuǐ yì,guò le fāng nián。
忽听中流箫鼓,魂消矣、梦也都牵。hū tīng zhōng liú xiāo gǔ,hún xiāo yǐ mèng yě dōu qiān。
须占尽,晓风残月,准备买山钱。xū zhàn jǐn,xiǎo fēng cán yuè,zhǔn bèi mǎi shān qián。

相见欢·山塘偶见

高旭

向人剪剪明眸。xiàng rén jiǎn jiǎn míng móu。
影勾留。yǐng gōu liú。
可奈匆匆一见木兰舟。kě nài cōng cōng yī jiàn mù lán zhōu。
便相见。biàn xiāng jiàn。
情难遣。qíng nán qiǎn。
恨悠悠。hèn yōu yōu。
何必化为鹦鹉叩红楼。hé bì huà wèi yīng wǔ kòu hóng lóu。

齐天乐·约同人游城西诸山,阴雨未果。凄然不欢,谱成此阕

高旭

梦中飞至芙蓉顶,回观太湖何小。mèng zhōng fēi zhì fú róng dǐng,huí guān tài hú hé xiǎo。
跨上灵岩,蹴翻万笏,消得此生怀抱。kuà shàng líng yán,cù fān wàn hù,xiāo dé cǐ shēng huái bào。
烟霞缥缈。yān xiá piāo miǎo。
叹凄绝江山,容我清啸。tàn qī jué jiāng shān,róng wǒ qīng xiào。
此愿茫茫,青云梯上那能到。cǐ yuàn máng máng,qīng yún tī shàng nà néng dào。
只番胜游算了。zhǐ fān shèng yóu suàn le。
世间遗恨事,不知多少。shì jiān yí hèn shì,bù zhī duō shǎo。
西北波涛,东南金粉,拟拉俊游凭吊。xī běi bō tāo,dōng nán jīn fěn,nǐ lā jùn yóu píng diào。
未堪临眺。wèi kān lín tiào。
把雨丝风片,倦游相告。bǎ yǔ sī fēng piàn,juàn yóu xiāng gào。
赋就归来,骚魂犹缭绕。fù jiù guī lái,sāo hún yóu liáo rào。

少年游·重游吴门记事

高旭

昨归时复梦苏州。zuó guī shí fù mèng sū zhōu。
挚春再来游。zhì chūn zài lái yóu。
节近黄梅,桥过红板,同话旧家楼。jié jìn huáng méi,qiáo guò hóng bǎn,tóng huà jiù jiā lóu。
相将携手成清赏,笑唤木兰舟。xiāng jiāng xié shǒu chéng qīng shǎng,xiào huàn mù lán zhōu。
七里山塘,一枝柔橹,摇破暮天愁。qī lǐ shān táng,yī zhī róu lǔ,yáo pò mù tiān chóu。

金缕曲·和哲夫《重九谒孝陵》韵

高旭

转眼乾坤旧。zhuǎn yǎn qián kūn jiù。
忆当年、兵戈戎马,秋风回首。yì dāng nián bīng gē róng mǎ,qiū fēng huí shǒu。
十万胡儿来牧草,旧向中原驱走。shí wàn hú ér lái mù cǎo,jiù xiàng zhōng yuán qū zǒu。
莽归迹、都成鸟兽。mǎng guī jì dōu chéng niǎo shòu。
剩者前王抔土在,付遗民、凭吊伤怀否。shèng zhě qián wáng póu tǔ zài,fù yí mín píng diào shāng huái fǒu。
长江险,险何有。zhǎng jiāng xiǎn,xiǎn hé yǒu。
石头城外论功咎。shí tóu chéng wài lùn gōng jiù。
枉传说、龙蟠虎踞,地存人朽。wǎng chuán shuō lóng pán hǔ jù,dì cún rén xiǔ。
纵有英雄能创业,■■■■■■。zòng yǒu yīng xióng néng chuàng yè,。
奈后来、豚犬谁守。nài hòu lái tún quǎn shuí shǒu。
想见我侪啼哭处,剧悲歌、肝胆应如斗。xiǎng jiàn wǒ chái tí kū chù,jù bēi gē gān dǎn yīng rú dòu。
心头血,杯中酒。xīn tóu xuè,bēi zhōng jiǔ。