古诗词

川拨棹

王喆

三更里,瞥看银蟾圆不缺。sān gèng lǐ,piē kàn yín chán yuán bù quē。
吐出一轮光明,满天莹然有别。tǔ chū yī lún guāng míng,mǎn tiān yíng rán yǒu bié。
向南方也,玉花结。xiàng nán fāng yě,yù huā jié。
白鹿前来行得窃。bái lù qián lái xíng dé qiè。
便衔他新皎洁。biàn xián tā xīn jiǎo jié。
将去圭峰山头,独自口中啮啮。jiāng qù guī fēng shān tóu,dú zì kǒu zhōng niè niè。
害风儿,怎生说。hài fēng ér,zěn shēng shuō。

斗修行本名斗百花犯正宫

马钰

同流宜斗修行,斗把刚强摧挫。tóng liú yí dòu xiū xíng,dòu bǎ gāng qiáng cuī cuò。
斗降心忘,酒色财气人我。dòu jiàng xīn wàng,jiǔ sè cái qì rén wǒ。
斗不还乡,时时斗悟清贫,逍遥。dòu bù hái xiāng,shí shí dòu wù qīng pín,xiāo yáo。
放慵闲过。fàng yōng xián guò。
斗要成功果。dòu yào chéng gōng guǒ。
斗没纤尘,斗进长生真火。dòu méi xiān chén,dòu jìn zhǎng shēng zhēn huǒ。
斗炼七返九还,灿烂丹颗。dòu liàn qī fǎn jiǔ hái,càn làn dān kē。
斗起慈悲、常常似斗无争,斗早得携云朵。dòu qǐ cí bēi cháng cháng shì dòu wú zhēng,dòu zǎo dé xié yún duǒ。

水云游

马钰

不住不住。bù zhù bù zhù。
火院当离,深宜别户。huǒ yuàn dāng lí,shēn yí bié hù。
害风仙、化我扃门,这修行须做。hài fēng xiān huà wǒ jiōng mén,zhè xiū xíng xū zuò。
腥膻戒尽常餐素。xīng shān jiè jǐn cháng cān sù。
挂体唯麻布。guà tǐ wéi má bù。
待百朝、锁钥开时,效吾师内顾。dài bǎi cháo suǒ yào kāi shí,xiào wú shī nèi gù。

白观音

马钰

久视长生法,须当万事忘。jiǔ shì zhǎng shēng fǎ,xū dāng wàn shì wàng。
守心猿易灭,防意马难狂。shǒu xīn yuán yì miè,fáng yì mǎ nán kuáng。
引虎居龙窟,调龙住虎房。yǐn hǔ jū lóng kū,diào lóng zhù hǔ fáng。
两般成一物,跨鹤赴蓬庄。liǎng bān chéng yī wù,kuà hè fù péng zhuāng。

白观音

马钰

谑号不勤勤,名为养拙人。xuè hào bù qín qín,míng wèi yǎng zhuō rén。
穿衣慵举臂,吃饭懒抬唇。chuān yī yōng jǔ bì,chī fàn lǎn tái chún。
面垢但寻水,头蓬倦裹巾。miàn gòu dàn xún shuǐ,tóu péng juàn guǒ jīn。
尘劳不复梦,悟彻个中真。chén láo bù fù mèng,wù chè gè zhōng zhēn。
这首诗名为《白观音》,作者马钰,是元代全真道士,全真道士修炼注重清静无为、返璞归真。从诗的内容来看,这是一首描写隐逸生活,表达诗人淡泊名利、清净无为的禅意诗。
诗中通过一系列细节描写,展现了诗人的生活方式和内心世界。首联“谑号不勤勤,名为养拙人”表明诗人自称为“养拙人”,以示其不追求功名利禄,而是以养德自处的态度面对生活。颔联“穿衣慵举臂,吃饭懒抬唇”进一步描绘了诗人懒散的生活态度,不事张扬,随遇而安。颈联“面垢但寻水,头蓬倦裹巾”则描述了诗人不修边幅,不拘小节的生活状态,即使面容脏污也不刻意清洁,头发散乱也不急着整理。尾联“尘劳不复梦,悟彻个中真”则表达了诗人对世俗纷扰的超脱,以及对真谛的领悟。
整首诗语言简洁明快,通过日常生活中的琐事,传达出诗人对世俗的淡然态度和对内心清净的追求,展现了诗人超然物外、返璞归真的生活哲学。

迎仙客

马钰

日中乌,月中兔。rì zhōng wū,yuè zhōng tù。
走飞子午何曾住。zǒu fēi zi wǔ hé céng zhù。
虎随龙,龙随虎。hǔ suí lóng,lóng suí hǔ。
东西来往,自是明琼路。dōng xī lái wǎng,zì shì míng qióng lù。
姹娘歌,婴子舞。chà niáng gē,yīng zi wǔ。
玉堂里面金为主。yù táng lǐ miàn jīn wèi zhǔ。
云为朋,霞为侣。yún wèi péng,xiá wèi lǚ。
逍遥自在,开阐全真户。xiāo yáo zì zài,kāi chǎn quán zhēn hù。

憨郭郎

马钰

休要强贪名利,休要恋妻男。xiū yào qiáng tān míng lì,xiū yào liàn qī nán。
免轮回,生死苦,做痴憨。miǎn lún huí,shēng sǐ kǔ,zuò chī hān。
清净自然明道,神气自相参。qīng jìng zì rán míng dào,shén qì zì xiāng cān。
功成朝玉帝,跨云骖。gōng chéng cháo yù dì,kuà yún cān。

双调·小圣乐

元好问

绿叶阴浓,遍池亭水阁,偏趁凉多。lǜ yè yīn nóng,biàn chí tíng shuǐ gé,piān chèn liáng duō。
海榴初绽,朵朵簇红罗。hǎi liú chū zhàn,duǒ duǒ cù hóng luó。
乳燕雏莺弄语,对高柳鸣蝉相和。rǔ yàn chú yīng nòng yǔ,duì gāo liǔ míng chán xiāng hé。
骤雨过,珍珠乱撒,打遍新荷。zhòu yǔ guò,zhēn zhū luàn sā,dǎ biàn xīn hé。
人生百年有几,念良辰美景,休放虚过。rén shēng bǎi nián yǒu jǐ,niàn liáng chén měi jǐng,xiū fàng xū guò。
穷通前定,何用苦张罗。qióng tōng qián dìng,hé yòng kǔ zhāng luó。
命友邀宾玩赏,对芳尊,浅酌低歌。mìng yǒu yāo bīn wán shǎng,duì fāng zūn,qiǎn zhuó dī gē。
且酩酊,任他两轮日月,来往如梭。qiě mǐng dīng,rèn tā liǎng lún rì yuè,lái wǎng rú suō。

木兰花令·鹤儿每每常相聚

王喆

鹤儿每每常相聚,点点苍苔啄食觑。hè ér měi měi cháng xiāng jù,diǎn diǎn cāng tái zhuó shí qù。
青霄空外唳天时,明月光中频警露。qīng xiāo kōng wài lì tiān shí,míng yuè guāng zhōng pín jǐng lù。
逍遥鲜洁理毛护,自在游行惟顾步。xiāo yáo xiān jié lǐ máo hù,zì zài yóu xíng wéi gù bù。
怡然呼取舞风来,六个随余蓬岛去。yí rán hū qǔ wǔ fēng lái,liù gè suí yú péng dǎo qù。

玉蝴蝶

王喆

捉住玉山赤凤,神舟同泛,激浪漂浮。zhuō zhù yù shān chì fèng,shén zhōu tóng fàn,jī làng piāo fú。
便使鸟龟,开口显出嘉谟。biàn shǐ niǎo guī,kāi kǒu xiǎn chū jiā mó。
吸洪涛、枯干北海,吐巨波、浇溉西湖。xī hóng tāo kū gàn běi hǎi,tǔ jù bō jiāo gài xī hú。
自舒敷。zì shū fū。
水纹花面,皆是金铺。shuǐ wén huā miàn,jiē shì jīn pù。
光珠。guāng zhū。
盈盈照耀,恰如明月,晃晃方隅。yíng yíng zhào yào,qià rú míng yuè,huǎng huǎng fāng yú。
普遍腾辉,尽成霞彩覆环纡。pǔ biàn téng huī,jǐn chéng xiá cǎi fù huán yū。
见圆珠。jiàn yuán zhū。
深深渐现,结宝丹、空处超逾。shēn shēn jiàn xiàn,jié bǎo dān kōng chù chāo yú。
得琼途。dé qióng tú。
大罗天上,永永惺苏。dà luó tiān shàng,yǒng yǒng xīng sū。

贺圣朝

王喆

仲冬佳节,灵童来报,阳气初升。zhòng dōng jiā jié,líng tóng lái bào,yáng qì chū shēng。
黄芽齐吐,玉浆浇溉,荣布层层。huáng yá qí tǔ,yù jiāng jiāo gài,róng bù céng céng。
甲方琼秀,庚方金彩,相间星能。jiǎ fāng qióng xiù,gēng fāng jīn cǎi,xiāng jiān xīng néng。
把明珠祥艳,瑞光迎在,云外腾腾。bǎ míng zhū xiáng yàn,ruì guāng yíng zài,yún wài téng téng。

菊花新

王喆

对月无何添雅致。duì yuè wú hé tiān yǎ zhì。
丛绿花黄偏有异。cóng lǜ huā huáng piān yǒu yì。
正是遇重阳,霜露冷、宜呈祥瑞。zhèng shì yù zhòng yáng,shuāng lù lěng yí chéng xiáng ruì。
清香覆我如言志。qīng xiāng fù wǒ rú yán zhì。
害风来、且休攀视。hài fēng lái qiě xiū pān shì。
应共到蓬莱,琼筵上、众仙颁赐。yīng gòng dào péng lái,qióng yán shàng zhòng xiān bān cì。

鹤冲天

王喆

迷祛惑去。mí qū huò qù。
正好修行做。zhèng hǎo xiū xíng zuò。
清静是根源,真门户。qīng jìng shì gēn yuán,zhēn mén hù。
切莫他寻,恐遗遗望仙路。qiè mò tā xún,kǒng yí yí wàng xiān lù。
闲闲更闲处。xián xián gèng xián chù。
灵根元明,转转愈为开悟。líng gēn yuán míng,zhuǎn zhuǎn yù wèi kāi wù。
功圆行满,唯有红霞聚。gōng yuán xíng mǎn,wéi yǒu hóng xiá jù。
往昔得遭逢,亲师父。wǎng xī dé zāo féng,qīn shī fù。
此则专来教长生诀,频频顾。cǐ zé zhuān lái jiào zhǎng shēng jué,pín pín gù。
方知今得度。fāng zhī jīn dé dù。
便许相随,永永其携云步。biàn xǔ xiāng suí,yǒng yǒng qí xié yún bù。

转调丑奴儿·苦苦劝愚人

王喆

苦苦劝愚人,被财色、投损精神。kǔ kǔ quàn yú rén,bèi cái sè tóu sǔn jīng shén。
利缰名锁休贪恋。lì jiāng míng suǒ xiū tān liàn。
韶华迅速如流箭。sháo huá xùn sù rú liú jiàn。
不可因循。bù kě yīn xún。
早早出迷津,乐清闲、养就天真。zǎo zǎo chū mí jīn,lè qīng xián yǎng jiù tiān zhēn。
性圆丹结,方知道、蓬莱异景、元来此处,别有长春。xìng yuán dān jié,fāng zhī dào péng lái yì jǐng yuán lái cǐ chù,bié yǒu zhǎng chūn。

无俗念

郝大通

十年学道,遇明师、指破神仙真诀。shí nián xué dào,yù míng shī zhǐ pò shén xiān zhēn jué。
一句便知天外事,万载千年疑绝。yī jù biàn zhī tiān wài shì,wàn zài qiān nián yí jué。
见色明心,闻声悟道,此理难言说。jiàn sè míng xīn,wén shēng wù dào,cǐ lǐ nán yán shuō。
玄关斡运,心生无限欢悦。xuán guān wò yùn,xīn shēng wú xiàn huān yuè。
放开匝地清风,迷云散尽,露出青霄月。fàng kāi zā dì qīng fēng,mí yún sàn jǐn,lù chū qīng xiāo yuè。
万里乾坤明似水,一色寒光皎洁。wàn lǐ qián kūn míng shì shuǐ,yī sè hán guāng jiǎo jié。
玉户推开,珠帘高卷,坐对千岩雪。yù hù tuī kāi,zhū lián gāo juǎn,zuò duì qiān yán xuě。
人牛不见,悟个不生不灭。rén niú bù jiàn,wù gè bù shēng bù miè。

南柯子·示众

郝大通

地肺重阳子,昆嵛太古仙。dì fèi zhòng yáng zi,kūn yú tài gǔ xiān。
二人结约未生前。èr rén jié yuē wèi shēng qián。
托居凡世,飞下大罗天。tuō jū fán shì,fēi xià dà luó tiān。
共阐玄元教,行藏度有缘。gòng chǎn xuán yuán jiào,xíng cáng dù yǒu yuán。
奈何不悟似流泉。nài hé bù wù shì liú quán。
别后相逢,再约一千年。bié hòu xiāng féng,zài yuē yī qiān nián。

一剪梅

蔡松年

白璧雄文冠玉京。bái bì xióng wén guān yù jīng。
桂月名香,能继家声。guì yuè míng xiāng,néng jì jiā shēng。
年年社燕与秋鸿,明日燕南又远行。nián nián shè yàn yǔ qiū hóng,míng rì yàn nán yòu yuǎn xíng。
老子初无游宦情。lǎo zi chū wú yóu huàn qíng。
三径苍烟归未成。sān jìng cāng yān guī wèi chéng。
幅巾扶我醉谈玄,竹瘦溪寒,深寄馀龄。fú jīn fú wǒ zuì tán xuán,zhú shòu xī hán,shēn jì yú líng。

眼儿媚·丙辰晚春即事

蔡松年

梨雪东城又回春。lí xuě dōng chéng yòu huí chūn。
风物属闲身。fēng wù shǔ xián shēn。
不堪禁酒,百重堆按,满马京尘。bù kān jìn jiǔ,bǎi zhòng duī àn,mǎn mǎ jīng chén。
眼青独拄西山笏,本是个中人。yǎn qīng dú zhǔ xī shān hù,běn shì gè zhōng rén。
一犁春雨,一篙春水,自乐天真。yī lí chūn yǔ,yī gāo chūn shuǐ,zì lè tiān zhēn。

千秋岁

蔡松年

碧轩清胜,俗物无由到。bì xuān qīng shèng,sú wù wú yóu dào。
沧江半壁山传照。cāng jiāng bàn bì shān chuán zhào。
几窗黄菊媚,天北重阳早。jǐ chuāng huáng jú mèi,tiān běi zhòng yáng zǎo。
金靥小。jīn yè xiǎo。
秋光秀色明霜晓。qiū guāng xiù sè míng shuāng xiǎo。
手捻清香笑。shǒu niǎn qīng xiāng xiào。
今古闲身少。jīn gǔ xián shēn shǎo。
放醉眼,看云表。fàng zuì yǎn,kàn yún biǎo。
渊明千载意,松偃斜川道。yuān míng qiān zài yì,sōng yǎn xié chuān dào。
谁会得,一樽唤取溪山老。shuí huì dé,yī zūn huàn qǔ xī shān lǎo。

小重山

蔡松年

东晋风流雪样寒。dōng jìn fēng liú xuě yàng hán。
市朝冰炭里,起波澜。shì cháo bīng tàn lǐ,qǐ bō lán。
得君如对好江山。dé jūn rú duì hǎo jiāng shān。
幽栖约,湖海玉孱颜。yōu qī yuē,hú hǎi yù càn yán。
梅月半斓斑。méi yuè bàn lán bān。
云根孤鹤唳,浅云滩。yún gēn gū hè lì,qiǎn yún tān。
摩挲明秀酒中闲。mó sā míng xiù jiǔ zhōng xián。
浮香底,相对把渔竿。fú xiāng dǐ,xiāng duì bǎ yú gān。
11111234567»