古诗词

宫中二首

罗邺

虽然自小属梨园,不识先皇玉殿门。suī rán zì xiǎo shǔ lí yuán,bù shí xiān huáng yù diàn mén。
还是当时歌舞曲,今来何处最承恩。hái shì dāng shí gē wǔ qū,jīn lái hé chù zuì chéng ēn。
罗邺

罗邺

罗邺 (825—?),字不详,余杭人,有“诗虎”之称。约唐僖宗乾符中前后在世。著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 罗邺的作品>>

猜您喜欢

题笙

罗邺

筠管参差排凤翅,月堂凄切胜龙吟。yún guǎn cān chà pái fèng chì,yuè táng qī qiè shèng lóng yín。
最宜轻动纤纤玉,醉送当观滟滟金。zuì yí qīng dòng xiān xiān yù,zuì sòng dāng guān yàn yàn jīn。
缑岭独能徵妙曲,嬴台相共吹清音。gōu lǐng dú néng zhēng miào qū,yíng tái xiāng gòng chuī qīng yīn。
好将宫徵陪歌扇,莫遣新声郑卫侵。hǎo jiāng gōng zhēng péi gē shàn,mò qiǎn xīn shēng zhèng wèi qīn。

下第

罗邺

谩把青春酒一杯,愁襟未信酒能开。mán bǎ qīng chūn jiǔ yī bēi,chóu jīn wèi xìn jiǔ néng kāi。
江边依旧空归去,帝里还如不到来。jiāng biān yī jiù kōng guī qù,dì lǐ hái rú bù dào lái。
门掩残阳鸣鸟雀,花飞何处好池台。mén yǎn cán yáng míng niǎo què,huā fēi hé chù hǎo chí tái。
此时惆怅便堪老,何用人间岁月催。cǐ shí chóu chàng biàn kān lǎo,hé yòng rén jiān suì yuè cuī。

秋晚

罗邺

残星残月一声钟,谷际岩隈爽气浓。cán xīng cán yuè yī shēng zhōng,gǔ jì yán wēi shuǎng qì nóng。
不向碧台惊醉梦,但来青镜促愁容。bù xiàng bì tái jīng zuì mèng,dàn lái qīng jìng cù chóu róng。
繁金露洁黄笼菊,独翠烟凝远涧松。fán jīn lù jié huáng lóng jú,dú cuì yān níng yuǎn jiàn sōng。
闲步幽林与苔径,渐移栖鸟及鸣蛩。xián bù yōu lín yǔ tái jìng,jiàn yí qī niǎo jí míng qióng。

长安春夕旅怀

罗邺

几年栖旅寄西秦,不识花枝醉过春。jǐ nián qī lǚ jì xī qín,bù shí huā zhī zuì guò chūn。
短艇闲思五湖浪,羸蹄愁伴九衢尘。duǎn tǐng xián sī wǔ hú làng,léi tí chóu bàn jiǔ qú chén。
关河风雨迷归梦,钟鼓朝昏老此身。guān hé fēng yǔ mí guī mèng,zhōng gǔ cháo hūn lǎo cǐ shēn。
忽向太平时节过,一竿持去老遗民。hū xiàng tài píng shí jié guò,yī gān chí qù lǎo yí mín。

洛阳春望

罗邺

洛阳春霁绝尘埃,嵩少烟岚画障开。luò yáng chūn jì jué chén āi,sōng shǎo yān lán huà zhàng kāi。
草色花光惹襟袖,箫声歌响隔楼台。cǎo sè huā guāng rě jīn xiù,xiāo shēng gē xiǎng gé lóu tái。
人心便觉闲多少,马足方知倦往来。rén xīn biàn jué xián duō shǎo,mǎ zú fāng zhī juàn wǎng lái。
愁上中桥桥上望,碧波东去夕阳催。chóu shàng zhōng qiáo qiáo shàng wàng,bì bō dōng qù xī yáng cuī。

惜春

罗邺

燕归巢后即离群,吟倚东风恨日曛。yàn guī cháo hòu jí lí qún,yín yǐ dōng fēng hèn rì xūn。
一别一年方见我,游来游去不禁君。yī bié yī nián fāng jiàn wǒ,yóu lái yóu qù bù jìn jūn。
莺花御苑看将尽,丝竹侯家亦少闻。yīng huā yù yuàn kàn jiāng jǐn,sī zhú hóu jiā yì shǎo wén。
独坐南楼正惆怅,柳塘花絮更纷纷。dú zuò nán lóu zhèng chóu chàng,liǔ táng huā xù gèng fēn fēn。

冬日旅怀

罗邺

乌焰才沈桂魄生,霜阶拥褐暂吟行。wū yàn cái shěn guì pò shēng,shuāng jiē yōng hè zàn yín xíng。
闲思江市白醪满,静忆僧窗绿绮横。xián sī jiāng shì bái láo mǎn,jìng yì sēng chuāng lǜ qǐ héng。
尘土自怜长失计,云帆尤觉有归情。chén tǔ zì lián zhǎng shī jì,yún fān yóu jué yǒu guī qíng。
几多怅望无穷事,空画炉灰坐到明。jǐ duō chàng wàng wú qióng shì,kōng huà lú huī zuò dào míng。

春夕寄友人时有与歌者南北

罗邺

芳径春归花半开,碧山波暖雁初回。fāng jìng chūn guī huā bàn kāi,bì shān bō nuǎn yàn chū huí。
满楼月色还依旧,昨夜歌声自不来。mǎn lóu yuè sè hái yī jiù,zuó yè gē shēng zì bù lái。
愁眼向谁零玉箸,征蹄何处驻红埃?chóu yǎn xiàng shuí líng yù zhù,zhēng tí hé chù zhù hóng āi?
中宵吟罢正惆怅,从此兰堂锁绿苔。zhōng xiāo yín bà zhèng chóu chàng,cóng cǐ lán táng suǒ lǜ tái。

春夜赤水驿旅怀

罗邺

一星残烛照离堂,失计游心归渺茫。yī xīng cán zhú zhào lí táng,shī jì yóu xīn guī miǎo máng。
不自寻思无道路,为谁辛苦竞时光。bù zì xún sī wú dào lù,wèi shuí xīn kǔ jìng shí guāng。
九衢春色休回首,半夜溪声正梦乡。jiǔ qú chūn sè xiū huí shǒu,bàn yè xī shēng zhèng mèng xiāng。
却羡去年买山侣,月斜渔艇倚潇湘。què xiàn qù nián mǎi shān lǚ,yuè xié yú tǐng yǐ xiāo xiāng。

春山

罗邺

山馆吟馀山月斜,东风摇曳拂窗花。shān guǎn yín yú shān yuè xié,dōng fēng yáo yè fú chuāng huā。
岂知驱马无闲日,长在他人后到家。qǐ zhī qū mǎ wú xián rì,zhǎng zài tā rén hòu dào jiā。
孤剑向谁开壮节,流年催我自堪嗟。gū jiàn xiàng shuí kāi zhuàng jié,liú nián cuī wǒ zì kān jiē。
灯前结束又前去,晓出石林啼乱鸦。dēng qián jié shù yòu qián qù,xiǎo chū shí lín tí luàn yā。

秋夕旅怀

罗邺

阶前月色与蛩声,阶上愁人坐复行。jiē qián yuè sè yǔ qióng shēng,jiē shàng chóu rén zuò fù xíng。
秦谷入霜空有梦,越山无计可归耕。qín gǔ rù shuāng kōng yǒu mèng,yuè shān wú jì kě guī gēng。
穷途若遣长堪恸,华发无因肯晚生。qióng tú ruò qiǎn zhǎng kān tòng,huá fā wú yīn kěn wǎn shēng。
不似扁舟钓鱼者,免将心事算浮荣。bù shì biǎn zhōu diào yú zhě,miǎn jiāng xīn shì suàn fú róng。

春过白遥岭

罗邺

鸟道穿云望峡遥,羸蹄经宿在岧峣。niǎo dào chuān yún wàng xiá yáo,léi tí jīng sù zài tiáo yáo。
到来山下春将半,上得林端雪未消。dào lái shān xià chūn jiāng bàn,shàng dé lín duān xuě wèi xiāo。
返驾王尊何足叹,哭途阮籍谩无聊。fǎn jià wáng zūn hé zú tàn,kū tú ruǎn jí mán wú liáo。
未知遇此恓惶者,泣向东风鬓欲凋。wèi zhī yù cǐ xī huáng zhě,qì xiàng dōng fēng bìn yù diāo。

别夜

罗邺

秋入江天河汉清,迢迢钟漏出孤城。qiū rù jiāng tiān hé hàn qīng,tiáo tiáo zhōng lòu chū gū chéng。
金波千里别来夜,玉箸两行流到明。jīn bō qiān lǐ bié lái yè,yù zhù liǎng xíng liú dào míng。
若在人间须有恨,除非禅伴始无情。ruò zài rén jiān xū yǒu hèn,chú fēi chán bàn shǐ wú qíng。
人间谁有□□□,聚散自然惆怅生。rén jiān shuí yǒu,jù sàn zì rán chóu chàng shēng。

费拾遗书堂

罗邺

满袖归来天桂香,紫泥重降旧书堂。mǎn xiù guī lái tiān guì xiāng,zǐ ní zhòng jiàng jiù shū táng。
自怜苇带同巢许,不驾蒲轮佐禹汤。zì lián wěi dài tóng cháo xǔ,bù jià pú lún zuǒ yǔ tāng。
怪石尽含千古秀,奇花多吐四时芳。guài shí jǐn hán qiān gǔ xiù,qí huā duō tǔ sì shí fāng。
何人更肯追高躅,唯有樵童戏藓床。hé rén gèng kěn zhuī gāo zhú,wéi yǒu qiáo tóng xì xiǎn chuáng。

溪上春望

罗邺

无端溪上看兰桡,又是东风断柳条。wú duān xī shàng kàn lán ráo,yòu shì dōng fēng duàn liǔ tiáo。
双鬓多于愁里镊,四时须向醉中销。shuāng bìn duō yú chóu lǐ niè,sì shí xū xiàng zuì zhōng xiāo。
行人骏马嘶香陌,独我残阳倚野桥。xíng rén jùn mǎ sī xiāng mò,dú wǒ cán yáng yǐ yě qiáo。
吟水咏山心未已,可能终不胜渔樵。yín shuǐ yǒng shān xīn wèi yǐ,kě néng zhōng bù shèng yú qiáo。
1101234567»