古诗词

溪上春望

罗邺

无端溪上看兰桡,又是东风断柳条。wú duān xī shàng kàn lán ráo,yòu shì dōng fēng duàn liǔ tiáo。
双鬓多于愁里镊,四时须向醉中销。shuāng bìn duō yú chóu lǐ niè,sì shí xū xiàng zuì zhōng xiāo。
行人骏马嘶香陌,独我残阳倚野桥。xíng rén jùn mǎ sī xiāng mò,dú wǒ cán yáng yǐ yě qiáo。
吟水咏山心未已,可能终不胜渔樵。yín shuǐ yǒng shān xīn wèi yǐ,kě néng zhōng bù shèng yú qiáo。
罗邺

罗邺

罗邺 (825—?),字不详,余杭人,有“诗虎”之称。约唐僖宗乾符中前后在世。著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 罗邺的作品>>

猜您喜欢

春日与友人话别

罗邺

酌坐对芳草,东风吹旅衣。zhuó zuò duì fāng cǎo,dōng fēng chuī lǚ yī。
最嫌驱马倦,自未有山归。zuì xián qū mǎ juàn,zì wèi yǒu shān guī。
华发将时逼,青云计又非。huá fā jiāng shí bī,qīng yún jì yòu fēi。
离襟一沾洒,回首正残晖。lí jīn yī zhān sǎ,huí shǒu zhèng cán huī。

巴南旅泊

罗邺

巴山惨别魂,巴水彻荆门。bā shān cǎn bié hún,bā shuǐ chè jīng mén。
此地若重到,居人谁复存。cǐ dì ruò zhòng dào,jū rén shuí fù cún。
落帆红叶渡,驻马白云村。luò fān hóng yè dù,zhù mǎ bái yún cūn。
却羡南飞雁,年年到故园。què xiàn nán fēi yàn,nián nián dào gù yuán。

河上逢友人

罗邺

知君意不浅,立马问生涯。zhī jūn yì bù qiǎn,lì mǎ wèn shēng yá。
薄业无归地,他乡便是家。báo yè wú guī dì,tā xiāng biàn shì jiā。
宵吟怜桂魄,朝起怯菱花。xiāo yín lián guì pò,cháo qǐ qiè líng huā。
语尽黄河上,西风日又斜。yǔ jǐn huáng hé shàng,xī fēng rì yòu xié。

岁仗

罗邺

玉帛朝元万国来,鸡人晓唱五门开。yù bó cháo yuán wàn guó lái,jī rén xiǎo chàng wǔ mén kāi。
春排北极迎仙驭,日捧南山入寿杯。chūn pái běi jí yíng xiān yù,rì pěng nán shān rù shòu bēi。
歌舜薰风铿剑佩,祝尧嘉气霭楼台。gē shùn xūn fēng kēng jiàn pèi,zhù yáo jiā qì ǎi lóu tái。
可怜四海车书共,重见萧曹佐汉材。kě lián sì hǎi chē shū gòng,zhòng jiàn xiāo cáo zuǒ hàn cái。

牡丹

罗邺

落尽春红始着花,花时比屋事豪奢。luò jǐn chūn hóng shǐ zhe huā,huā shí bǐ wū shì háo shē。
买栽池馆恐无地,看到子孙能几家。mǎi zāi chí guǎn kǒng wú dì,kàn dào zi sūn néng jǐ jiā。
门倚长衢攒绣毂,幄笼轻日护香霞。mén yǐ zhǎng qú zǎn xiù gǔ,wò lóng qīng rì hù xiāng xiá。
歌钟满座争欢赏,肯信流年鬓有华。gē zhōng mǎn zuò zhēng huān shǎng,kěn xìn liú nián bìn yǒu huá。

长城

罗邺

当时无德御乾坤,广筑徒劳万古存。dāng shí wú dé yù qián kūn,guǎng zhù tú láo wàn gǔ cún。
谩役生民防极塞,不知血刃起中原。mán yì shēng mín fáng jí sāi,bù zhī xuè rèn qǐ zhōng yuán。
珠玑旋见陪陵寝,社稷何曾保子孙。zhū jī xuán jiàn péi líng qǐn,shè jì hé céng bǎo zi sūn。
降虏至今犹自说,冤声夜夜傍城根。jiàng lǔ zhì jīn yóu zì shuō,yuān shēng yè yè bàng chéng gēn。

秋夕寄友人

罗邺

秋夕苍茫一雁过,西风白露满宫莎。qiū xī cāng máng yī yàn guò,xī fēng bái lù mǎn gōng shā。
昨来京洛逢归客,犹说轩车未渡河。zuó lái jīng luò féng guī kè,yóu shuō xuān chē wèi dù hé。
莫把少年空倚赖,须知孤立易蹉跎。mò bǎ shǎo nián kōng yǐ lài,xū zhī gū lì yì cuō tuó。
想君怀抱哀吟夜,铜雀台前皓月多。xiǎng jūn huái bào āi yín yè,tóng què tái qián hào yuè duō。

冬夕江上言事五首

罗邺

叶落才悲草又生,看看少壮是衰形。yè luò cái bēi cǎo yòu shēng,kàn kàn shǎo zhuàng shì shuāi xíng。
关中秋雨书难到,江上春寒酒易醒。guān zhōng qiū yǔ shū nán dào,jiāng shàng chūn hán jiǔ yì xǐng。
多少系心身未达,寻思举目泪堪零。duō shǎo xì xīn shēn wèi dá,xún sī jǔ mù lèi kān líng。
几时抛得归山去,松下看云读道经。jǐ shí pāo dé guī shān qù,sōng xià kàn yún dú dào jīng。

冬夕江上言事五首

罗邺

喔喔晨鸡满树霜,喧喧晓渡簇舟航。ō ō chén jī mǎn shù shuāng,xuān xuān xiǎo dù cù zhōu háng。
数星昨夜寒炉火,一阵谁家腊瓮香。shù xīng zuó yè hán lú huǒ,yī zhèn shuí jiā là wèng xiāng。
久别羁孤成潦倒,回看书剑更苍黄。jiǔ bié jī gū chéng lǎo dào,huí kàn shū jiàn gèng cāng huáng。
逢人举止皆言命,至竟谋闲可胜忙。féng rén jǔ zhǐ jiē yán mìng,zhì jìng móu xián kě shèng máng。

冬夕江上言事五首

罗邺

野堂吟罢独行行,点水微微冻不鸣。yě táng yín bà dú xíng xíng,diǎn shuǐ wēi wēi dòng bù míng。
十里溪山新雪后,千家襟袖晓寒生。shí lǐ xī shān xīn xuě hòu,qiān jiā jīn xiù xiǎo hán shēng。
只宜醉梦依华寝,可称羸蹄赴宿程。zhǐ yí zuì mèng yī huá qǐn,kě chēng léi tí fù sù chéng。
日苦几多心下见,那堪岁晏又无成。rì kǔ jǐ duō xīn xià jiàn,nà kān suì yàn yòu wú chéng。

冬夕江上言事五首

罗邺

僻居多与懒相宜,吟拥寒炉过腊时。pì jū duō yǔ lǎn xiāng yí,yín yōng hán lú guò là shí。
风柳欲生阳面叶,冻梅先绽岭头枝。fēng liǔ yù shēng yáng miàn yè,dòng méi xiān zhàn lǐng tóu zhī。
山川自小抛耕钓,骨肉无因免别离。shān chuān zì xiǎo pāo gēng diào,gǔ ròu wú yīn miǎn bié lí。
赖有陶情一尊酒,愁中相向展愁眉。lài yǒu táo qíng yī zūn jiǔ,chóu zhōng xiāng xiàng zhǎn chóu méi。

春日宿崇贤里

罗邺

柳暗榆飞春日深,水边门巷独来寻。liǔ àn yú fēi chūn rì shēn,shuǐ biān mén xiàng dú lái xún。
旧山共是经年别,新句相逢竟夕吟。jiù shān gòng shì jīng nián bié,xīn jù xiāng féng jìng xī yín。
枕近禁街闻晓鼓,月当高竹见栖禽。zhěn jìn jìn jiē wén xiǎo gǔ,yuè dāng gāo zhú jiàn qī qín。
劳歌莫问秋风计,恐起江河垂钓心。láo gē mò wèn qiū fēng jì,kǒng qǐ jiāng hé chuí diào xīn。

征人

罗邺

青楼一别戍金微,力尽秋来破虏围。qīng lóu yī bié shù jīn wēi,lì jǐn qiū lái pò lǔ wéi。
锦字莫辞连夜织,塞鸿常是到春归。jǐn zì mò cí lián yè zhī,sāi hóng cháng shì dào chūn guī。
正怜汉月当空照,不奈胡沙满眼飞。zhèng lián hàn yuè dāng kōng zhào,bù nài hú shā mǎn yǎn fēi。
唯有梦魂南去日,故乡山水路依稀。wéi yǒu mèng hún nán qù rì,gù xiāng shān shuǐ lù yī xī。

罗邺

暖辞云谷背残阳,飞下东风翅渐长。nuǎn cí yún gǔ bèi cán yáng,fēi xià dōng fēng chì jiàn zhǎng。
却笑金笼是羁绊,岂知瑶草正芬芳。què xiào jīn lóng shì jī bàn,qǐ zhī yáo cǎo zhèng fēn fāng。
晓逢溪雨投红树,晚啭宫楼泣旧妆。xiǎo féng xī yǔ tóu hóng shù,wǎn zhuàn gōng lóu qì jiù zhuāng。
何事离人不堪听,灞桥斜日袅垂杨。hé shì lí rén bù kān tīng,bà qiáo xié rì niǎo chuí yáng。

槐花

罗邺

行宫门外陌铜驼,两畔分栽此最多。xíng gōng mén wài mò tóng tuó,liǎng pàn fēn zāi cǐ zuì duō。
欲到清秋近时节,争开金蕊向关河。yù dào qīng qiū jìn shí jié,zhēng kāi jīn ruǐ xiàng guān hé。
层楼寄恨飘珠箔,骏马怜香撼玉珂。céng lóu jì hèn piāo zhū bó,jùn mǎ lián xiāng hàn yù kē。
愁杀江湖随计者,年年为尔剩奔波。chóu shā jiāng hú suí jì zhě,nián nián wèi ěr shèng bēn bō。
1101234567»