古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

赠李十一

元稹

淮水连年起战尘,油旌三换一何频。huái shuǐ lián nián qǐ zhàn chén,yóu jīng sān huàn yī hé pín。
共君前后俱从事,羞见功名与别人。gòng jūn qián hòu jù cóng shì,xiū jiàn gōng míng yǔ bié rén。

寒食日

元稹

今年寒食好风流,此日一家同出游。jīn nián hán shí hǎo fēng liú,cǐ rì yī jiā tóng chū yóu。
碧水青山无限思,莫将心道是涪州。bì shuǐ qīng shān wú xiàn sī,mò jiāng xīn dào shì fú zhōu。

别李十一五绝

元稹

巴南分与亲情别,不料与君床并头。bā nán fēn yǔ qīn qíng bié,bù liào yǔ jūn chuáng bìng tóu。
为我远来休怅望,折君灾难是通州。wèi wǒ yuǎn lái xiū chàng wàng,zhé jūn zāi nán shì tōng zhōu。

别李十一五绝

元稹

京城每与闲人别,犹自伤心与白头。jīng chéng měi yǔ xián rén bié,yóu zì shāng xīn yǔ bái tóu。
今日别君心更苦,别君缘是在通州。jīn rì bié jūn xīn gèng kǔ,bié jūn yuán shì zài tōng zhōu。

别李十一五绝

元稹

万里尚能来远道,一程那忍便分头。wàn lǐ shàng néng lái yuǎn dào,yī chéng nà rěn biàn fēn tóu。
鸟笼猿槛君应会,十步向前非我州。niǎo lóng yuán kǎn jūn yīng huì,shí bù xiàng qián fēi wǒ zhōu。

别李十一五绝

元稹

来时见我江南岸,今日送君江上头。lái shí jiàn wǒ jiāng nán àn,jīn rì sòng jūn jiāng shàng tóu。
别后料添新梦寐,虎惊蛇伏是通州。bié hòu liào tiān xīn mèng mèi,hǔ jīng shé fú shì tōng zhōu。

别李十一五绝

元稹

闻君欲去潜销骨,一夜暗添新白头。wén jūn yù qù qián xiāo gǔ,yī yè àn tiān xīn bái tóu。
明朝别后应肠断,独棹破船归到州。míng cháo bié hòu yīng cháng duàn,dú zhào pò chuán guī dào zhōu。

酬乐天醉别

元稹

前回一去五年别,此别又知何日回。qián huí yī qù wǔ nián bié,cǐ bié yòu zhī hé rì huí。
好住乐天休怅望,匹如元不到京来。hǎo zhù lè tiān xiū chàng wàng,pǐ rú yuán bù dào jīng lái。

酬乐天雨后见忆

元稹

雨滑危梁性命愁,差池一步一生休。yǔ huá wēi liáng xìng mìng chóu,chà chí yī bù yī shēng xiū。
黄泉便是通州郡,渐入深泥渐到州。huáng quán biàn shì tōng zhōu jùn,jiàn rù shēn ní jiàn dào zhōu。

和乐天题王家亭子

元稹

风吹笋箨飘红砌,雨打桐花盖绿莎。fēng chuī sǔn tuò piāo hóng qì,yǔ dǎ tóng huā gài lǜ shā。
都大资人无暇日,泛池全少买池多。dōu dà zī rén wú xiá rì,fàn chí quán shǎo mǎi chí duō。

酬乐天频梦微之

元稹

山水万重书断绝,念君怜我梦相闻。shān shuǐ wàn zhòng shū duàn jué,niàn jūn lián wǒ mèng xiāng wén。
我今因病魂颠倒,唯梦闲人不梦君。wǒ jīn yīn bìng hún diān dào,wéi mèng xián rén bù mèng jūn。

琵琶

元稹

学语胡儿撼玉玲,甘州破里最星星。xué yǔ hú ér hàn yù líng,gān zhōu pò lǐ zuì xīng xīng。
使君自恨常多事,不得工夫夜夜听。shǐ jūn zì hèn cháng duō shì,bù dé gōng fū yè yè tīng。

春词

元稹

山翠湖光似欲流,蜂声鸟思却堪愁。shān cuì hú guāng shì yù liú,fēng shēng niǎo sī què kān chóu。
西施颜色今何在,但看春风百草头。xī shī yán sè jīn hé zài,dàn kàn chūn fēng bǎi cǎo tóu。

酬乐天舟泊夜读微之诗

元稹

知君暗泊西江岸,读我闲诗欲到明。zhī jūn àn pō xī jiāng àn,dú wǒ xián shī yù dào míng。
今夜通州还不睡,满山风雨杜鹃声。jīn yè tōng zhōu hái bù shuì,mǎn shān fēng yǔ dù juān shēng。

酬乐天武关南见微之题山石榴花诗

元稹

比因酬赠为花时,不为君行不复知。bǐ yīn chóu zèng wèi huā shí,bù wèi jūn xíng bù fù zhī。
又更几年还共到,满墙尘土两篇诗。yòu gèng jǐ nián hái gòng dào,mǎn qiáng chén tǔ liǎng piān shī。