古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

酬乐天寄生衣

元稹

秋茅处处流痎疟,夜鸟声声哭瘴云。qiū máo chù chù liú jiē nüè,yè niǎo shēng shēng kū zhàng yún。
羸骨不胜纤细物,欲将文服却还君。léi gǔ bù shèng xiān xì wù,yù jiāng wén fú què hái jūn。

酬乐天三月三日见寄

元稹

当年此日花前醉,今日花前病里销。dāng nián cǐ rì huā qián zuì,jīn rì huā qián bìng lǐ xiāo。
独倚破帘闲怅望,可怜虚度好春朝。dú yǐ pò lián xián chàng wàng,kě lián xū dù hǎo chūn cháo。

瘴塞

元稹

瘴塞巴山哭鸟悲,红妆少妇敛啼眉。zhàng sāi bā shān kū niǎo bēi,hóng zhuāng shǎo fù liǎn tí méi。
殷勤奉药来相劝,云是前年欲病时。yīn qín fèng yào lái xiāng quàn,yún shì qián nián yù bìng shí。

红荆

元稹

庭中栽得红荆树,十月花开不待春。tíng zhōng zāi dé hóng jīng shù,shí yuè huā kāi bù dài chūn。
直到孩提尽惊怪,一家同是北来人。zhí dào hái tí jǐn jīng guài,yī jiā tóng shì běi lái rén。

黄草峡听柔之琴二首

元稹

胡笳夜奏塞声寒,是我乡音听渐难。hú jiā yè zòu sāi shēng hán,shì wǒ xiāng yīn tīng jiàn nán。
料得小来辛苦学,又因知向峡中弹。liào dé xiǎo lái xīn kǔ xué,yòu yīn zhī xiàng xiá zhōng dàn。

黄草峡听柔之琴二首

元稹

别鹤凄清觉露寒,离声渐咽命雏难。bié hè qī qīng jué lù hán,lí shēng jiàn yàn mìng chú nán。
怜君伴我涪州宿,犹有心情彻夜弹。lián jūn bàn wǒ fú zhōu sù,yóu yǒu xīn qíng chè yè dàn。

书剑

元稹

渝工剑刃皆欧冶,巴吏书踪尽子云。yú gōng jiàn rèn jiē ōu yě,bā lì shū zōng jǐn zi yún。
唯我心知有来处,泊船黄草夜思君。wéi wǒ xīn zhī yǒu lái chù,pō chuán huáng cǎo yè sī jūn。

别毅郎

元稹

尔爷只为一杯酒,此别那知死与生。ěr yé zhǐ wèi yī bēi jiǔ,cǐ bié nà zhī sǐ yǔ shēng。
儿有何辜才七岁,亦教儿作瘴江行。ér yǒu hé gū cái qī suì,yì jiào ér zuò zhàng jiāng xíng。

别毅郎

元稹

爱惜尔爷唯有我,我今憔悴望何人。ài xī ěr yé wéi yǒu wǒ,wǒ jīn qiáo cuì wàng hé rén。
伤心自比笼中鹤,剪尽翅翎愁到身。shāng xīn zì bǐ lóng zhōng hè,jiǎn jǐn chì líng chóu dào shēn。

自责

元稹

犀带金鱼束紫袍,不能将命报分毫。xī dài jīn yú shù zǐ páo,bù néng jiāng mìng bào fēn háo。
他时得见牛常侍,为尔君前捧佩刀。tā shí dé jiàn niú cháng shì,wèi ěr jūn qián pěng pèi dāo。

送公度之福建

元稹

棠阴犹在建溪矶,此去那论是与非。táng yīn yóu zài jiàn xī jī,cǐ qù nà lùn shì yǔ fēi。
若见白头须尽敬,恐曾江岸识胡威。ruò jiàn bái tóu xū jǐn jìng,kǒng céng jiāng àn shí hú wēi。

喜五兄自泗州至

元稹

眼中三十年来泪,一望南云一度垂。yǎn zhōng sān shí nián lái lèi,yī wàng nán yún yī dù chuí。
惭愧临淮李常侍,远教形影暂相随。cán kuì lín huái lǐ cháng shì,yuǎn jiào xíng yǐng zàn xiāng suí。

杏花

元稹

常年出入右银台,每怪春光例早回。cháng nián chū rù yòu yín tái,měi guài chūn guāng lì zǎo huí。
惭愧杏园行在景,同州园里也先开。cán kuì xìng yuán xíng zài jǐng,tóng zhōu yuán lǐ yě xiān kāi。

第三岁日咏春风凭杨员外寄长安柳

元稹

三日春风已有情,拂人头面稍怜轻。sān rì chūn fēng yǐ yǒu qíng,fú rén tóu miàn shāo lián qīng。
殷勤为报长安柳,莫惜枝条动软声。yīn qín wèi bào zhǎng ān liǔ,mò xī zhī tiáo dòng ruǎn shēng。

听妻弹别鹤操

元稹

别鹤声声怨夜弦,闻君此奏欲潸然。bié hè shēng shēng yuàn yè xián,wén jūn cǐ zòu yù shān rán。
商瞿五十知无子,更付琴书与仲宣。shāng qú wǔ shí zhī wú zi,gèng fù qín shū yǔ zhòng xuān。