古诗词

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄友生

齐己

风骚情味近如何,门底寒流屋里莎。fēng sāo qíng wèi jìn rú hé,mén dǐ hán liú wū lǐ shā。
曾摘园蔬留我宿,共吟江月看鸿过。céng zhāi yuán shū liú wǒ sù,gòng yín jiāng yuè kàn hóng guò。
时危苦恨无收拾,道妙深夸有琢磨。shí wēi kǔ hèn wú shōu shí,dào miào shēn kuā yǒu zuó mó。
凉夜欹眠应得梦,平生心肺似君多。liáng yè yī mián yīng dé mèng,píng shēng xīn fèi shì jūn duō。

酬答退上人

齐己

须鬓三分白二分,一生踪迹出人群。xū bìn sān fēn bái èr fēn,yī shēng zōng jì chū rén qún。
嵩丘梦忆诸峰雪,衡岳禅依五寺云。sōng qiū mèng yì zhū fēng xuě,héng yuè chán yī wǔ sì yún。
青衲几临高瀑濯,苦吟曾许断猿闻。qīng nà jǐ lín gāo pù zhuó,kǔ yín céng xǔ duàn yuán wén。
荒村残腊相逢夜,月满鸿多楚水濆。huāng cūn cán là xiāng féng yè,yuè mǎn hóng duō chǔ shuǐ fén。

山中春怀

齐己

心魂役役不曾归,万象相牵向极微。xīn hún yì yì bù céng guī,wàn xiàng xiāng qiān xiàng jí wēi。
所得或忧逢郢刃,凡言皆欲夺天机。suǒ dé huò yōu féng yǐng rèn,fán yán jiē yù duó tiān jī。
游深晚谷香充鼻,坐苦春松粉满衣。yóu shēn wǎn gǔ xiāng chōng bí,zuò kǔ chūn sōng fěn mǎn yī。
何物不为狼籍境,桃花和雨更霏霏。hé wù bù wèi láng jí jìng,táo huā hé yǔ gèng fēi fēi。

寄郑谷郎中

齐己

上国谁传消息过,醉眠醒坐对嵯峨。shàng guó shuí chuán xiāo xī guò,zuì mián xǐng zuò duì cuó é。
身离道士衣裳少,笔答禅师句偈多。shēn lí dào shì yī shang shǎo,bǐ dá chán shī jù jì duō。
南岸郡钟凉度枕,西斋竹露冷沾莎。nán àn jùn zhōng liáng dù zhěn,xī zhāi zhú lù lěng zhān shā。
还应笑我降心外,惹得诗魔助佛魔。hái yīng xiào wǒ jiàng xīn wài,rě dé shī mó zhù fú mó。

寄萍乡唐禀正字

齐己

新书声价满皇都,高卧林中更起无。xīn shū shēng jià mǎn huáng dōu,gāo wò lín zhōng gèng qǐ wú。
春兴酒香薰肺腑,夜吟云气湿髭须。chūn xīng jiǔ xiāng xūn fèi fǔ,yè yín yún qì shī zī xū。
同登水阁僧皆别,共上渔船鹤亦孤。tóng dēng shuǐ gé sēng jiē bié,gòng shàng yú chuán hè yì gū。
长忆前年送行处,洞门残日照菖蒲。zhǎng yì qián nián sòng xíng chù,dòng mén cán rì zhào chāng pú。

秋夕书怀

齐己

凉多夜永拥山袍,片石闲欹不觉劳。liáng duō yè yǒng yōng shān páo,piàn shí xián yī bù jué láo。
蟋蟀绕床无梦寐,梧桐满地有萧骚。xī shuài rào chuáng wú mèng mèi,wú tóng mǎn dì yǒu xiāo sāo。
平生乐道心常切,五字逢人价合高。píng shēng lè dào xīn cháng qiè,wǔ zì féng rén jià hé gāo。
破落西窗向残月,露声如雨滴蓬蒿。pò luò xī chuāng xiàng cán yuè,lù shēng rú yǔ dī péng hāo。

乱后经西山寺

齐己

松烧寺破是刀兵,谷变陵迁事可惊。sōng shāo sì pò shì dāo bīng,gǔ biàn líng qiān shì kě jīng。
云里乍逢新住主,石边重认旧题名。yún lǐ zhà féng xīn zhù zhǔ,shí biān zhòng rèn jiù tí míng。
闲临菡萏荒池坐,乱踏鸳鸯破瓦行。xián lín hàn dàn huāng chí zuò,luàn tà yuān yāng pò wǎ xíng。
欲伴高僧重结社,此身无计舍前程。yù bàn gāo sēng zhòng jié shè,cǐ shēn wú jì shě qián chéng。

题梁贤巽公房

齐己

吴王庙侧有高房,帘影南轩日正长。wú wáng miào cè yǒu gāo fáng,lián yǐng nán xuān rì zhèng zhǎng。
吹苑野风桃叶碧,压畦春露菜花黄。chuī yuàn yě fēng táo yè bì,yā qí chūn lù cài huā huáng。
悬灯向后惟冥默,凭案前头即渺茫。xuán dēng xiàng hòu wéi míng mò,píng àn qián tóu jí miǎo máng。
知有虎溪归梦切,寺门松折社僧亡。zhī yǒu hǔ xī guī mèng qiè,sì mén sōng zhé shè sēng wáng。

塘上闲作

齐己

闲行闲坐藉莎烟,此兴堪思二古贤。xián xíng xián zuò jí shā yān,cǐ xīng kān sī èr gǔ xián。
陶靖节居彭泽畔,贺知章在镜池边。táo jìng jié jū péng zé pàn,hè zhī zhāng zài jìng chí biān。
鸳鸯著对能飞绣,菡萏成群不语仙。yuān yāng zhù duì néng fēi xiù,hàn dàn chéng qún bù yǔ xiān。
形影腾腾夕阳里,数峰危翠滴渔船。xíng yǐng téng téng xī yáng lǐ,shù fēng wēi cuì dī yú chuán。

江上望远山寄郑谷郎中

齐己

危碧层层映水天,半垂冈陇下民田。wēi bì céng céng yìng shuǐ tiān,bàn chuí gāng lǒng xià mín tián。
王维爱甚难抛画,支遁高多不惜钱。wáng wéi ài shén nán pāo huà,zhī dùn gāo duō bù xī qián。
巨石尽含金玉气,乱峰闲锁栋梁烟。jù shí jǐn hán jīn yù qì,luàn fēng xián suǒ dòng liáng yān。
秦争汉夺空劳力,却是巢由得稳眠。qín zhēng hàn duó kōng láo lì,què shì cháo yóu dé wěn mián。

送人自蜀回南游

齐己

锦水东浮情尚郁,湘波南泛思何长。jǐn shuǐ dōng fú qíng shàng yù,xiāng bō nán fàn sī hé zhǎng。
蜀魂巴狖悲残夜,越鸟燕鸿叫夕阳。shǔ hún bā yòu bēi cán yè,yuè niǎo yàn hóng jiào xī yáng。
烟月几般为客路,林泉四绝是吾乡。yān yuè jǐ bān wèi kè lù,lín quán sì jué shì wú xiāng。
寻幽必有僧相指,宋杜题诗近旧房。xún yōu bì yǒu sēng xiāng zhǐ,sòng dù tí shī jìn jiù fáng。

寄无愿上人

齐己

六十八去七十岁,与师年鬓不争多。liù shí bā qù qī shí suì,yǔ shī nián bìn bù zhēng duō。
谁言生死无消处,还有修行那得何。shuí yán shēng sǐ wú xiāo chù,hái yǒu xiū xíng nà dé hé。
开士安能穷好恶,故人堪忆旧经过。kāi shì ān néng qióng hǎo è,gù rén kān yì jiù jīng guò。
会归原上焚身后,一阵灰飞也任他。huì guī yuán shàng fén shēn hòu,yī zhèn huī fēi yě rèn tā。

怀潇湘即事寄友人

齐己

浸野淫空澹荡和,十年邻住听渔歌。jìn yě yín kōng dàn dàng hé,shí nián lín zhù tīng yú gē。
城临远棹浮烟泊,寺近闲人泛月过。chéng lín yuǎn zhào fú yān pō,sì jìn xián rén fàn yuè guò。
岸引绿芜春雨细,汀连斑竹晚风多。àn yǐn lǜ wú chūn yǔ xì,tīng lián bān zhú wǎn fēng duō。
可怜千古怀沙处,还有鱼龙弄白波。kě lián qiān gǔ huái shā chù,hái yǒu yú lóng nòng bái bō。

谢橘洲人寄橘

齐己

洞庭栽种似潇湘,绿绕人家带夕阳。dòng tíng zāi zhǒng shì xiāo xiāng,lǜ rào rén jiā dài xī yáng。
霜裛露蒸千树熟,浪围风撼一洲香。shuāng yì lù zhēng qiān shù shú,làng wéi fēng hàn yī zhōu xiāng。
洪崖遣后名何远,陆绩怀来事更长。hóng yá qiǎn hòu míng hé yuǎn,lù jì huái lái shì gèng zhǎng。
藏贮待供宾客好,石榴宜称映舟光。cáng zhù dài gōng bīn kè hǎo,shí liú yí chēng yìng zhōu guāng。

自贻

齐己

心中身外更何猜,坐石看云养圣胎。xīn zhōng shēn wài gèng hé cāi,zuò shí kàn yún yǎng shèng tāi。
名在好诗谁逐去,迹依闲处自归来。míng zài hǎo shī shuí zhú qù,jì yī xián chù zì guī lái。
时添瀑布新瓶水,旋换旃檀旧印灰。shí tiān pù bù xīn píng shuǐ,xuán huàn zhān tán jiù yìn huī。
晴出寺门惊往事,古松千尺半苍苔。qíng chū sì mén jīng wǎng shì,gǔ sōng qiān chǐ bàn cāng tái。