古诗词

道林寺居寄岳麓禅师二首

齐己

门前石路彻中峰,树影泉声在半空。mén qián shí lù chè zhōng fēng,shù yǐng quán shēng zài bàn kōng。
寻去未应劳上下,往来殊已倦西东。xún qù wèi yīng láo shàng xià,wǎng lái shū yǐ juàn xī dōng。
髭根尽白孤云并,心迹全忘片月同。zī gēn jǐn bái gū yún bìng,xīn jì quán wàng piàn yuè tóng。
长忆高窗夏天里,古松青桧午时风。zhǎng yì gāo chuāng xià tiān lǐ,gǔ sōng qīng guì wǔ shí fēng。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

春居寄友生

齐己

莎径荒芜甚,君应共此情。shā jìng huāng wú shén,jūn yīng gòng cǐ qíng。
江村雷雨发,竹屋梦魂惊。jiāng cūn léi yǔ fā,zhú wū mèng hún jīng。
社过多来燕,花繁渐老莺。shè guò duō lái yàn,huā fán jiàn lǎo yīng。
相思意何切,新作未曾评。xiāng sī yì hé qiè,xīn zuò wèi céng píng。

寄答武陵幕中何支使二首

齐己

十万雄军幕,三千上客才。shí wàn xióng jūn mù,sān qiān shàng kè cái。
何当谈笑外,远慰寂寥来。hé dāng tán xiào wài,yuǎn wèi jì liáo lái。
骚雅锵金掷,风流醉玉颓。sāo yǎ qiāng jīn zhì,fēng liú zuì yù tuí。
争知江雪寺,老病向寒灰。zhēng zhī jiāng xuě sì,lǎo bìng xiàng hán huī。

寄答武陵幕中何支使二首

齐己

南州无百战,北地有长征。nán zhōu wú bǎi zhàn,běi dì yǒu zhǎng zhēng。
闲杀何从事,伤哉苏子卿。xián shā hé cóng shì,shāng zāi sū zi qīng。
江楼联雪句,野寺看春耕。jiāng lóu lián xuě jù,yě sì kàn chūn gēng。
门外沧浪水,风波杂雨声。mén wài cāng làng shuǐ,fēng bō zá yǔ shēng。

浙江晚渡

齐己

去年曾到此,久立滞前程。qù nián céng dào cǐ,jiǔ lì zhì qián chéng。
岐路时难处,风涛晚未平。qí lù shí nán chù,fēng tāo wǎn wèi píng。
汀蝉含老韵,岸荻簇枯声。tīng chán hán lǎo yùn,àn dí cù kū shēng。
莫泥关河险,多游自远行。mò ní guān hé xiǎn,duō yóu zì yuǎn xíng。

送人下第东归再谒旧主人

齐己

一战偶不捷,东归计未空。yī zhàn ǒu bù jié,dōng guī jì wèi kōng。
还携故书剑,去谒旧英雄。hái xié gù shū jiàn,qù yè jiù yīng xióng。
楚雪连吴树,西江正北风。chǔ xuě lián wú shù,xī jiāng zhèng běi fēng。
男儿艺若是,会合值明公。nán ér yì ruò shì,huì hé zhí míng gōng。

寄谢高先辈见寄二首

齐己

穿凿堪伤骨,风骚久痛心。chuān záo kān shāng gǔ,fēng sāo jiǔ tòng xīn。
永言无绝唱,忽此惠希音。yǒng yán wú jué chàng,hū cǐ huì xī yīn。
杨柳江湖晚,芙蓉岛屿深。yáng liǔ jiāng hú wǎn,fú róng dǎo yǔ shēn。
何因会仙手,临水一披襟。hé yīn huì xiān shǒu,lín shuǐ yī pī jīn。

寄谢高先辈见寄二首

齐己

诗在混茫前,难搜到极玄。shī zài hùn máng qián,nán sōu dào jí xuán。
有时还积思,度岁未终篇。yǒu shí hái jī sī,dù suì wèi zhōng piān。
片月双松际,高楼阔水边。piàn yuè shuāng sōng jì,gāo lóu kuò shuǐ biān。
前贤多此得,风味若为传。qián xián duō cǐ dé,fēng wèi ruò wèi chuán。

寄仰山光味长者

齐己

大仰禅栖处,杉松到顶阴。dà yǎng chán qī chù,shān sōng dào dǐng yīn。
下来虽有路,归去每无心。xià lái suī yǒu lù,guī qù měi wú xīn。
鸟道峰形直,龙湫石影深。niǎo dào fēng xíng zhí,lóng jiǎo shí yǐng shēn。
径行谁得见,半夜老猿吟。jìng xíng shuí dé jiàn,bàn yè lǎo yuán yín。

贻庐岳陈沆秀才

齐己

为儒老双鬓,勤苦竟何如。wèi rú lǎo shuāng bìn,qín kǔ jìng hé rú。
四海方磨剑,空山自读书。sì hǎi fāng mó jiàn,kōng shān zì dú shū。
石围泉眼碧,秋落洞门虚。shí wéi quán yǎn bì,qiū luò dòng mén xū。
莫虑搜贤僻,徵君旧此居。mò lǜ sōu xián pì,zhēng jūn jiù cǐ jū。

边上

齐己

汉地从休马,胡家自牧羊。hàn dì cóng xiū mǎ,hú jiā zì mù yáng。
都来销帝道,浑不用兵防。dōu lái xiāo dì dào,hún bù yòng bīng fáng。
草上孤城白,沙翻大漠黄。cǎo shàng gū chéng bái,shā fān dà mò huáng。
秋风起边雁,一一向潇湘。qiū fēng qǐ biān yàn,yī yī xiàng xiāo xiāng。

蟋蟀

齐己

声异蟪蛄声,听须是正听。shēng yì huì gū shēng,tīng xū shì zhèng tīng。
无风来竹院,有月在莎庭。wú fēng lái zhú yuàn,yǒu yuè zài shā tíng。
虽不妨调瑟,多堪伴诵经。suī bù fáng diào sè,duō kān bàn sòng jīng。
谁人向秋夕,为尔欲忘形。shuí rén xiàng qiū xī,wèi ěr yù wàng xíng。

寄西山郑谷神

齐己

西望郑先生,焚修在杳冥。xī wàng zhèng xiān shēng,fén xiū zài yǎo míng。
几番松骨朽,未换鬓根青。jǐ fān sōng gǔ xiǔ,wèi huàn bìn gēn qīng。
石阙凉调瑟,秋坛夜拜星。shí quē liáng diào sè,qiū tán yè bài xīng。
俗人应抚掌,闲处诵黄庭。sú rén yīng fǔ zhǎng,xián chù sòng huáng tíng。

读参同契

齐己

堪笑修仙侣,烧金觅大还。kān xiào xiū xiān lǚ,shāo jīn mì dà hái。
不知消息火,只在寂寥关。bù zhī xiāo xī huǒ,zhǐ zài jì liáo guān。
鬓白炉中术,魂飞海上山。bìn bái lú zhōng shù,hún fēi hǎi shàng shān。
悲哉五千字,无用在人间。bēi zāi wǔ qiān zì,wú yòng zài rén jiān。

闻落叶

齐己

楚树雪晴后,萧萧落晚风。chǔ shù xuě qíng hòu,xiāo xiāo luò wǎn fēng。
因思故国夜,临水几株空。yīn sī gù guó yè,lín shuǐ jǐ zhū kōng。
煮茗烧乾脆,行苔踏烂红。zhǔ míng shāo qián cuì,xíng tái tà làn hóng。
来年未离此,还见碧丛丛。lái nián wèi lí cǐ,hái jiàn bì cóng cóng。

谢王先辈昆弟游湘中回各见示新诗

齐己

潇湘多胜异,宗社久裴回。xiāo xiāng duō shèng yì,zōng shè jiǔ péi huí。
兄弟同游去,幽奇尽采来。xiōng dì tóng yóu qù,yōu qí jǐn cǎi lái。
只应求妙唱,何以示寒灰。zhǐ yīng qiú miào chàng,hé yǐ shì hán huī。
上国携归后,唯呈不世才。shàng guó xié guī hòu,wéi chéng bù shì cái。