古诗词

同乐天中秋夜洛河玩月二首

裴夷直

清洛半秋悬璧月,彩船当夕泛银河。qīng luò bàn qiū xuán bì yuè,cǎi chuán dāng xī fàn yín hé。
苍龙颔底珠皆没,白帝心边镜乍磨。cāng lóng hàn dǐ zhū jiē méi,bái dì xīn biān jìng zhà mó。
海上几时霜雪积,人间此夜管弦多。hǎi shàng jǐ shí shuāng xuě jī,rén jiān cǐ yè guǎn xián duō。
须知天地为炉意,尽取黄金铸作波。xū zhī tiān dì wèi lú yì,jǐn qǔ huáng jīn zhù zuò bō。

裴夷直

唐苏州吴县人,字礼卿。宪宗元和十年进士。工诗,有盛名。历迁右拾遗、中书舍人。武宗立,夷直视册牒不肯署,出为杭州刺史,斥驩州司户参军。宣宗即位初,内徙,为兵部郎中,江、苏、华等州刺史。官终散骑常侍。有诗集。 裴夷直的作品>>

猜您喜欢

春色满皇州

裴夷直

寒销山水地,春遍帝王州。hán xiāo shān shuǐ dì,chūn biàn dì wáng zhōu。
北阙晴光动,南山喜气浮。běi quē qíng guāng dòng,nán shān xǐ qì fú。
夭红妆暖树,急绿走阴沟。yāo hóng zhuāng nuǎn shù,jí lǜ zǒu yīn gōu。
思妇开香阁,王孙上玉楼。sī fù kāi xiāng gé,wáng sūn shàng yù lóu。
氛氲直城北,骀荡曲江头。fēn yūn zhí chéng běi,dài dàng qū jiāng tóu。
今日灵台下,翻然却是愁。jīn rì líng tái xià,fān rán què shì chóu。

和邢郎中病中重阳强游乐游原

裴夷直

嘉晨令节共陶陶,风景牵情并不劳。jiā chén lìng jié gòng táo táo,fēng jǐng qiān qíng bìng bù láo。
晓日整冠兰室静,秋原骑马菊花高。xiǎo rì zhěng guān lán shì jìng,qiū yuán qí mǎ jú huā gāo。
晴光一一呈金刹,诗思浸浸逼水曹。qíng guāng yī yī chéng jīn shā,shī sī jìn jìn bī shuǐ cáo。
何必销忧凭外物,只将清韵敌春醪。hé bì xiāo yōu píng wài wù,zhǐ jiāng qīng yùn dí chūn láo。

亚夫碎玉斗

裴夷直

雄谋竟不决,宝玉终不爱。xióng móu jìng bù jué,bǎo yù zhōng bù ài。
倏尔霜刃挥,飒然春冰碎。shū ěr shuāng rèn huī,sà rán chūn bīng suì。
飞光动旗帜,散响惊环佩。fēi guāng dòng qí zhì,sàn xiǎng jīng huán pèi。
霜洒绣障前,星流锦筵内。shuāng sǎ xiù zhàng qián,xīng liú jǐn yán nèi。
图王业已失,为虏言空悔。tú wáng yè yǐ shī,wèi lǔ yán kōng huǐ。
独有青史中,英风观千载。dú yǒu qīng shǐ zhōng,yīng fēng guān qiān zài。
33123