古诗词

同乐天中秋夜洛河玩月二首

裴夷直

清洛半秋悬璧月,彩船当夕泛银河。qīng luò bàn qiū xuán bì yuè,cǎi chuán dāng xī fàn yín hé。
苍龙颔底珠皆没,白帝心边镜乍磨。cāng lóng hàn dǐ zhū jiē méi,bái dì xīn biān jìng zhà mó。
海上几时霜雪积,人间此夜管弦多。hǎi shàng jǐ shí shuāng xuě jī,rén jiān cǐ yè guǎn xián duō。
须知天地为炉意,尽取黄金铸作波。xū zhī tiān dì wèi lú yì,jǐn qǔ huáng jīn zhù zuò bō。

裴夷直

唐苏州吴县人,字礼卿。宪宗元和十年进士。工诗,有盛名。历迁右拾遗、中书舍人。武宗立,夷直视册牒不肯署,出为杭州刺史,斥驩州司户参军。宣宗即位初,内徙,为兵部郎中,江、苏、华等州刺史。官终散骑常侍。有诗集。 裴夷直的作品>>

猜您喜欢

杨柳枝·词

裴夷直

已作绿丝笼晓日,又成飞絮扑晴波。yǐ zuò lǜ sī lóng xiǎo rì,yòu chéng fēi xù pū qíng bō。
隋家不合栽杨柳,长遣行人春恨多。suí jiā bù hé zāi yáng liǔ,zhǎng qiǎn xíng rén chūn hèn duō。

献岁

裴夷直

白发添双鬓,空宫又一年。bái fā tiān shuāng bìn,kōng gōng yòu yī nián。
音书鸿不到,梦寐兔空悬。yīn shū hóng bù dào,mèng mèi tù kōng xuán。
地远星辰侧,天高雨露偏。dì yuǎn xīng chén cè,tiān gāo yǔ lù piān。
圣期知有感,云海漫相连。shèng qī zhī yǒu gǎn,yún hǎi màn xiāng lián。

奉和大梁相公重九日军中宴会之什

裴夷直

今古同嘉节,欢娱但异名。jīn gǔ tóng jiā jié,huān yú dàn yì míng。
陶公缘绿醑,谢傅为苍生。táo gōng yuán lǜ xǔ,xiè fù wèi cāng shēng。
酒泛金英丽,诗通玉律清。jiǔ fàn jīn yīng lì,shī tōng yù lǜ qīng。
何言辞物累,方系万人情。hé yán cí wù lèi,fāng xì wàn rén qíng。

奉和大梁相公同张员外重九日宴集

裴夷直

重九思嘉节,追欢从谢公。zhòng jiǔ sī jiā jié,zhuī huān cóng xiè gōng。
酒清欺玉露,菊盛愧金风。jiǔ qīng qī yù lù,jú shèng kuì jīn fēng。
不待秋蟾白,须沈落照红。bù dài qiū chán bái,xū shěn luò zhào hóng。
更将门下客,酬和管弦中。gèng jiāng mén xià kè,chóu hé guǎn xián zhōng。

同乐天中秋夜洛河玩月二首

裴夷直

不热不寒三五夕,晴川明月正相临。bù rè bù hán sān wǔ xī,qíng chuān míng yuè zhèng xiāng lín。
千珠竞没苍龙颔,一镜高悬白帝心。qiān zhū jìng méi cāng lóng hàn,yī jìng gāo xuán bái dì xīn。
几处凄凉缘地远,有时惆怅值云阴。jǐ chù qī liáng yuán dì yuǎn,yǒu shí chóu chàng zhí yún yīn。
如何清洛如清昼,共见初升又见沈。rú hé qīng luò rú qīng zhòu,gòng jiàn chū shēng yòu jiàn shěn。

水亭

裴夷直

岁律行将变,君恩竟未回。suì lǜ xíng jiāng biàn,jūn ēn jìng wèi huí。
门前即潮水,朝去暮常来。mén qián jí cháo shuǐ,cháo qù mù cháng lái。

扬州寄诸子

裴夷直

千里隔烟波,孤舟宿何处?qiān lǐ gé yān bō,gū zhōu sù hé chù?
遥思耿不眠,淮南夜风雨。yáo sī gěng bù mián,huái nán yè fēng yǔ。

酬卢郎中游寺见招不遇

裴夷直

偶出送山客,不知游梵宫。ǒu chū sòng shān kè,bù zhī yóu fàn gōng。
秋光古松下,谁伴一仙翁。qiū guāng gǔ sōng xià,shuí bàn yī xiān wēng。

寓言

裴夷直

秋树却逢暖,未凋能几时。qiū shù què féng nuǎn,wèi diāo néng jǐ shí。
何须尚松桂,摇动暂青枝。hé xū shàng sōng guì,yáo dòng zàn qīng zhī。

唁人丧侍儿

裴夷直

夜情河耿耿,春恨草绵绵。yè qíng hé gěng gěng,chūn hèn cǎo mián mián。
唯有嫦娥月,从今照墓田。wéi yǒu cháng é yuè,cóng jīn zhào mù tián。

席上夜别张主簿

裴夷直

红烛剪还明,绿尊添又满。hóng zhú jiǎn hái míng,lǜ zūn tiān yòu mǎn。
不愁前路长,只畏今宵短。bù chóu qián lù zhǎng,zhǐ wèi jīn xiāo duǎn。

方丈泉

裴夷直

循涯不知浅,见底似非深。xún yá bù zhī qiǎn,jiàn dǐ shì fēi shēn。
永日无波浪,澄澄照我心。yǒng rì wú bō làng,chéng chéng zhào wǒ xīn。

晚望

裴夷直

日下夕阴长,前山凝积翠。rì xià xī yīn zhǎng,qián shān níng jī cuì。
白鸟一行飞,联联粉书字。bái niǎo yī xíng fēi,lián lián fěn shū zì。

前山

裴夷直

只谓一苍翠,不知犹数重。zhǐ wèi yī cāng cuì,bù zhī yóu shù zhòng。
晚来云映处,更见两三峰。wǎn lái yún yìng chù,gèng jiàn liǎng sān fēng。

发交州日留题解鍊师房

裴夷直

久喜房廊接,今成道路赊。jiǔ xǐ fáng láng jiē,jīn chéng dào lù shē。
明朝回首处,此地是天涯。míng cháo huí shǒu chù,cǐ dì shì tiān yá。
33123