古诗词

章台夜思

韦庄

清瑟怨遥夜,绕弦风雨哀。qīng sè yuàn yáo yè,rào xián fēng yǔ āi。
孤灯闻楚角,残月下章台。gū dēng wén chǔ jiǎo,cán yuè xià zhāng tái。
芳草已云暮,故人殊未来。fāng cǎo yǐ yún mù,gù rén shū wèi lái。
乡书不可寄,秋雁又南回。xiāng shū bù kě jì,qiū yàn yòu nán huí。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

江南送李明府入关

韦庄

雨花烟柳傍江村,流落天涯酒一樽。yǔ huā yān liǔ bàng jiāng cūn,liú luò tiān yá jiǔ yī zūn。
分首不辞多下泪,回头唯恐更消魂。fēn shǒu bù cí duō xià lèi,huí tóu wéi kǒng gèng xiāo hún。
我为孟馆三千客,君继宁王五代孙。wǒ wèi mèng guǎn sān qiān kè,jūn jì níng wáng wǔ dài sūn。
正是中兴磐石重,莫将憔悴入都门。zhèng shì zhōng xīng pán shí zhòng,mò jiāng qiáo cuì rù dōu mén。

送福州王先辈南归

韦庄

豫章城下偶相逢,自说今方遇至公。yù zhāng chéng xià ǒu xiāng féng,zì shuō jīn fāng yù zhì gōng。
八韵赋吟梁苑雪,六铢衣惹杏园风。bā yùn fù yín liáng yuàn xuě,liù zhū yī rě xìng yuán fēng。
名标玉籍仙坛上,家寄闽山画障中。míng biāo yù jí xiān tán shàng,jiā jì mǐn shān huà zhàng zhōng。
明日一杯何处别,绿杨烟岸雨蒙蒙。míng rì yī bēi hé chù bié,lǜ yáng yān àn yǔ méng méng。

夜雪泛舟游南溪

韦庄

大江西面小溪斜,入竹穿松似若耶。dà jiāng xī miàn xiǎo xī xié,rù zhú chuān sōng shì ruò yé。
两岸严风吹玉树,一滩明月晒银砂。liǎng àn yán fēng chuī yù shù,yī tān míng yuè shài yín shā。
因寻野渡逢渔舍,更泊前湾上酒家。yīn xún yě dù féng yú shě,gèng pō qián wān shàng jiǔ jiā。
去去不知归路远,棹声烟里独呕哑。qù qù bù zhī guī lù yuǎn,zhào shēng yān lǐ dú ǒu yǎ。

铜仪

韦庄

铜仪一夜变葭灰,暖律还吹岭上梅。tóng yí yī yè biàn jiā huī,nuǎn lǜ hái chuī lǐng shàng méi。
已喜汉官今再睹,更惊尧历又重开。yǐ xǐ hàn guān jīn zài dǔ,gèng jīng yáo lì yòu zhòng kāi。
窗中远岫青如黛,门外长江绿似苔。chuāng zhōng yuǎn xiù qīng rú dài,mén wài zhǎng jiāng lǜ shì tái。
谁念闭关张仲蔚,满庭春雨长蒿莱。shuí niàn bì guān zhāng zhòng wèi,mǎn tíng chūn yǔ zhǎng hāo lái。

含香

韦庄

含香高步已难陪,鹤到清霄势未回。hán xiāng gāo bù yǐ nán péi,hè dào qīng xiāo shì wèi huí。
遇物旋添芳草句,逢春宁滞碧云才。yù wù xuán tiān fāng cǎo jù,féng chūn níng zhì bì yún cái。
微红几处花心吐,嫩绿谁家柳眼开。wēi hóng jǐ chù huā xīn tǔ,nèn lǜ shuí jiā liǔ yǎn kāi。
却去金銮为近侍,便辞鸥鸟不归来。què qù jīn luán wèi jìn shì,biàn cí ōu niǎo bù guī lái。

春云

韦庄

春云春水两溶溶,倚郭楼台晚翠浓。chūn yún chūn shuǐ liǎng róng róng,yǐ guō lóu tái wǎn cuì nóng。
山好只因人化石,地灵曾有剑为龙。shān hǎo zhǐ yīn rén huà shí,dì líng céng yǒu jiàn wèi lóng。
官辞凤阙频经岁,家住峨嵋第几峰。guān cí fèng quē pín jīng suì,jiā zhù é méi dì jǐ fēng。
王粲不知多少恨,夕阳吟断一声钟。wáng càn bù zhī duō shǎo hèn,xī yáng yín duàn yī shēng zhōng。

云散

韦庄

云散天边落照和,关关春树鸟声多。yún sàn tiān biān luò zhào hé,guān guān chūn shù niǎo shēng duō。
刘伶避世唯沉醉,宁戚伤时亦浩歌。liú líng bì shì wéi chén zuì,níng qī shāng shí yì hào gē。
已恨岁华添皎镜,更悲人事逐颓波。yǐ hèn suì huá tiān jiǎo jìng,gèng bēi rén shì zhú tuí bō。
青云自有鹓鸿待,莫说他山好薜萝。qīng yún zì yǒu yuān hóng dài,mò shuō tā shān hǎo bì luó。

袁州作

韦庄

家家生计只琴书,一郡清风似鲁儒。jiā jiā shēng jì zhǐ qín shū,yī jùn qīng fēng shì lǔ rú。
山色东南连紫府,水声西北属洪都。shān sè dōng nán lián zǐ fǔ,shuǐ shēng xī běi shǔ hóng dōu。
烟霞尽入新诗卷,郭邑闲开古画图。yān xiá jǐn rù xīn shī juǎn,guō yì xián kāi gǔ huà tú。
正是江村春酒熟,更闻春鸟劝提壶。zhèng shì jiāng cūn chūn jiǔ shú,gèng wén chūn niǎo quàn tí hú。

题袁州谢秀才所居

韦庄

主人年少已能诗,更有松轩挂夕晖。zhǔ rén nián shǎo yǐ néng shī,gèng yǒu sōng xuān guà xī huī。
芳草似袍连径合,白云如鸟傍檐飞。fāng cǎo shì páo lián jìng hé,bái yún rú niǎo bàng yán fēi。
但将竹叶消春恨,莫遣杨花上客衣。dàn jiāng zhú yè xiāo chūn hèn,mò qiǎn yáng huā shàng kè yī。
若有前山好烟雨,与君吟到暝钟归。ruò yǒu qián shān hǎo yān yǔ,yǔ jūn yín dào míng zhōng guī。

鹧鸪

韦庄

南禽无侣似相依,锦翅双双傍马飞。nán qín wú lǚ shì xiāng yī,jǐn chì shuāng shuāng bàng mǎ fēi。
孤竹庙前啼暮雨,汨罗祠畔吊残晖。gū zhú miào qián tí mù yǔ,mì luó cí pàn diào cán huī。
秦人只解歌为曲,越女空能画作衣。qín rén zhǐ jiě gē wèi qū,yuè nǚ kōng néng huà zuò yī。
懊恼泽家非有恨,年年长忆凤城归。ào nǎo zé jiā fēi yǒu hèn,nián nián zhǎng yì fèng chéng guī。

送李秀才归荆溪

韦庄

八月中秋月正圆,送君吟上木兰船。bā yuè zhōng qiū yuè zhèng yuán,sòng jūn yín shàng mù lán chuán。
人言格调胜玄度,我爱篇章敌浪仙。rén yán gé diào shèng xuán dù,wǒ ài piān zhāng dí làng xiān。
晚渡去时冲细雨,夜滩何处宿寒烟。wǎn dù qù shí chōng xì yǔ,yè tān hé chù sù hán yān。
楚王宫去阳台近,莫倚风流滞少年。chǔ wáng gōng qù yáng tái jìn,mò yǐ fēng liú zhì shǎo nián。

洪州送西明寺省上人游福建

韦庄

记得初骑竹马年,送师来往御沟边。jì dé chū qí zhú mǎ nián,sòng shī lái wǎng yù gōu biān。
荆榛已失当时路,槐柳全无旧日烟。jīng zhēn yǐ shī dāng shí lù,huái liǔ quán wú jiù rì yān。
远自嵇山游楚泽,又从庐岳去闽川。yuǎn zì jī shān yóu chǔ zé,yòu cóng lú yuè qù mǐn chuān。
新春阙下应相见,红杏花中觅酒仙。xīn chūn quē xià yīng xiāng jiàn,hóng xìng huā zhōng mì jiǔ xiān。

泛鄱阳湖

韦庄

四顾无边鸟不飞,大波惊隔楚山微。sì gù wú biān niǎo bù fēi,dà bō jīng gé chǔ shān wēi。
纷纷雨外灵均过,瑟瑟云中帝子归。fēn fēn yǔ wài líng jūn guò,sè sè yún zhōng dì zi guī。
迸鲤似梭投远浪,小舟如叶傍斜晖。bèng lǐ shì suō tóu yuǎn làng,xiǎo zhōu rú yè bàng xié huī。
鸱夷去后何人到,爱者虽多见者稀。chī yí qù hòu hé rén dào,ài zhě suī duō jiàn zhě xī。

黄藤山下闻猿

韦庄

黄藤山下驻归程,一夜号猿吊旅情。huáng téng shān xià zhù guī chéng,yī yè hào yuán diào lǚ qíng。
入耳便能生百恨,断肠何必待三声。rù ěr biàn néng shēng bǎi hèn,duàn cháng hé bì dài sān shēng。
穿云宿处人难见,望月啼时兔正明。chuān yún sù chù rén nán jiàn,wàng yuè tí shí tù zhèng míng。
好笑五陵年少客,壮心无事也沾缨。hǎo xiào wǔ líng nián shǎo kè,zhuàng xīn wú shì yě zhān yīng。

章江作

韦庄

杜陵归客正裴回,玉笛谁家叫落梅。dù líng guī kè zhèng péi huí,yù dí shuí jiā jiào luò méi。
之子棹从天外去,故人书自日边来。zhī zi zhào cóng tiān wài qù,gù rén shū zì rì biān lái。
杨花慢惹霏霏雨,竹叶闲倾满满杯。yáng huā màn rě fēi fēi yǔ,zhú yè xián qīng mǎn mǎn bēi。
欲问维扬旧风月,一江红树乱猿哀。yù wèn wéi yáng jiù fēng yuè,yī jiāng hóng shù luàn yuán āi。