古诗词

章台夜思

韦庄

清瑟怨遥夜,绕弦风雨哀。qīng sè yuàn yáo yè,rào xián fēng yǔ āi。
孤灯闻楚角,残月下章台。gū dēng wén chǔ jiǎo,cán yuè xià zhāng tái。
芳草已云暮,故人殊未来。fāng cǎo yǐ yún mù,gù rén shū wèi lái。
乡书不可寄,秋雁又南回。xiāng shū bù kě jì,qiū yàn yòu nán huí。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

伤灼灼

韦庄

尝闻灼灼丽于花,云髻盘时未破瓜。cháng wén zhuó zhuó lì yú huā,yún jì pán shí wèi pò guā。
桃脸曼长横绿水,玉肌香腻透红纱。táo liǎn màn zhǎng héng lǜ shuǐ,yù jī xiāng nì tòu hóng shā。
多情不住神仙界,薄命曾嫌富贵家。duō qíng bù zhù shén xiān jiè,báo mìng céng xián fù guì jiā。
流落锦江无处问,断魂飞作碧天霞。liú luò jǐn jiāng wú chù wèn,duàn hún fēi zuò bì tiān xiá。

汉州

韦庄

比侬初到汉州城,郭邑楼台触目惊。bǐ nóng chū dào hàn zhōu chéng,guō yì lóu tái chù mù jīng。
松桂影中旌旆色,芰荷风里管弦声。sōng guì yǐng zhōng jīng pèi sè,jì hé fēng lǐ guǎn xián shēng。
人心不似经离乱,时运还应却太平。rén xīn bù shì jīng lí luàn,shí yùn hái yīng què tài píng。
十日醉眠金雁驿,临岐无恨脸波横。shí rì zuì mián jīn yàn yì,lín qí wú hèn liǎn bō héng。

长安清明

韦庄

蚤是伤春梦雨天,可堪芳草更芊芊。zǎo shì shāng chūn mèng yǔ tiān,kě kān fāng cǎo gèng qiān qiān。
内官初赐清明火,上相闲分白打钱。nèi guān chū cì qīng míng huǒ,shàng xiāng xián fēn bái dǎ qián。
紫陌乱嘶红叱拨,绿杨高映画秋千。zǐ mò luàn sī hóng chì bō,lǜ yáng gāo yìng huà qiū qiān。
游人记得承平事,暗喜风光似昔年。yóu rén jì dé chéng píng shì,àn xǐ fēng guāng shì xī nián。

和人春暮书事寄崔秀才

韦庄

半掩朱门白日长,晚风轻堕落梅妆。bàn yǎn zhū mén bái rì zhǎng,wǎn fēng qīng duò luò méi zhuāng。
不知芳草情何限,只怪游人思易伤。bù zhī fāng cǎo qíng hé xiàn,zhǐ guài yóu rén sī yì shāng。
才见早春莺出谷,已惊新夏燕巢梁。cái jiàn zǎo chūn yīng chū gǔ,yǐ jīng xīn xià yàn cháo liáng。
相逢只赖如渑酒,一曲狂歌入醉乡。xiāng féng zhǐ lài rú miǎn jiǔ,yī qū kuáng gē rù zuì xiāng。

边上逢薛秀才话旧

韦庄

前年同醉武陵亭,绝倒闲谭坐到明。qián nián tóng zuì wǔ líng tíng,jué dào xián tán zuò dào míng。
也有绛唇歌白雪,更怜红袖夺金觥。yě yǒu jiàng chún gē bái xuě,gèng lián hóng xiù duó jīn gōng。
秦云一散如春梦,楚市千烧作故城。qín yún yī sàn rú chūn mèng,chǔ shì qiān shāo zuò gù chéng。
今日皤然对芳草,不胜东望涕交横。jīn rì pó rán duì fāng cǎo,bù shèng dōng wàng tì jiāo héng。

使院黄葵花

韦庄

薄妆新著澹黄衣,对捧金炉侍醮迟。báo zhuāng xīn zhù dàn huáng yī,duì pěng jīn lú shì jiào chí。
向月似矜倾国貌,倚风如唱步虚词。xiàng yuè shì jīn qīng guó mào,yǐ fēng rú chàng bù xū cí。
乍开檀炷疑闻语,试与云和必解吹。zhà kāi tán zhù yí wén yǔ,shì yǔ yún hé bì jiě chuī。
为报同人看来好,不禁秋露即离披。wèi bào tóng rén kàn lái hǎo,bù jìn qiū lù jí lí pī。

奉和观察郎中春暮忆花言怀见寄四韵之什

韦庄

天畔峨嵋簇簇青,楚云何处隔重扃。tiān pàn é méi cù cù qīng,chǔ yún hé chù gé zhòng jiōng。
落花带雪埋芳草,春雨和风湿画屏。luò huā dài xuě mái fāng cǎo,chūn yǔ hé fēng shī huà píng。
对酒莫辞冲暮角,望乡谁解倚南亭。duì jiǔ mò cí chōng mù jiǎo,wàng xiāng shuí jiě yǐ nán tíng。
惟君信我多惆怅,只愿陶陶不愿醒。wéi jūn xìn wǒ duō chóu chàng,zhǐ yuàn táo táo bù yuàn xǐng。

奉和左司郎中春物暗度感而成章

韦庄

才喜新春已暮春,夕阳吟杀倚楼人。cái xǐ xīn chūn yǐ mù chūn,xī yáng yín shā yǐ lóu rén。
锦江风散霏霏雨,花市香飘漠漠尘。jǐn jiāng fēng sàn fēi fēi yǔ,huā shì xiāng piāo mò mò chén。
今日尚追巫峡梦,少年应遇洛川神。jīn rì shàng zhuī wū xiá mèng,shǎo nián yīng yù luò chuān shén。
有时自患多情病,莫是生前宋玉身。yǒu shí zì huàn duō qíng bìng,mò shì shēng qián sòng yù shēn。

江皋赠别

韦庄

金管多情恨解携,一声歌罢客如泥。jīn guǎn duō qíng hèn jiě xié,yī shēng gē bà kè rú ní。
江亭系马绿杨短,野岸维舟春草齐。jiāng tíng xì mǎ lǜ yáng duǎn,yě àn wéi zhōu chūn cǎo qí。
帝子梦魂烟水阔,谢公诗思碧云低。dì zi mèng hún yān shuǐ kuò,xiè gōng shī sī bì yún dī。
风前不用频挥手,我有家山白日西。fēng qián bù yòng pín huī shǒu,wǒ yǒu jiā shān bái rì xī。

下邽感旧

韦庄

昔为童稚不知愁,竹马闲乘绕县游。xī wèi tóng zhì bù zhī chóu,zhú mǎ xián chéng rào xiàn yóu。
曾为看花偷出郭,也因逃学暂登楼。céng wèi kàn huā tōu chū guō,yě yīn táo xué zàn dēng lóu。
招他邑客来还醉,儳得先生去始休。zhāo tā yì kè lái hái zuì,chán dé xiān shēng qù shǐ xiū。
今日故人何处问,夕阳衰草尽荒丘。jīn rì gù rén hé chù wèn,xī yáng shuāi cǎo jǐn huāng qiū。

涂次逢李氏兄弟感旧

韦庄

御沟西面朱门宅,记得当时好弟兄。yù gōu xī miàn zhū mén zhái,jì dé dāng shí hǎo dì xiōng。
晓傍柳阴骑竹马,夜隈灯影弄先生。xiǎo bàng liǔ yīn qí zhú mǎ,yè wēi dēng yǐng nòng xiān shēng。
巡街趁蝶衣裳破,上屋探雏手脚轻。xún jiē chèn dié yī shang pò,shàng wū tàn chú shǒu jiǎo qīng。
今日相逢俱老大,忧家忧国尽公卿。jīn rì xiāng féng jù lǎo dà,yōu jiā yōu guó jǐn gōng qīng。

龙潭

韦庄

激石悬流雪满湾,九龙潜处野云闲。jī shí xuán liú xuě mǎn wān,jiǔ lóng qián chù yě yún xián。
欲行甘雨四天下,且隐澄潭一顷间。yù xíng gān yǔ sì tiān xià,qiě yǐn chéng tán yī qǐng jiān。
浪引浮槎依北岸,波分晚日见东山。làng yǐn fú chá yī běi àn,bō fēn wǎn rì jiàn dōng shān。
垂髯傥遇穆王驾,阆苑周流应未还。chuí rán tǎng yù mù wáng jià,láng yuàn zhōu liú yīng wèi hái。

春早

韦庄

闻莺才觉晓,闭户已知晴。wén yīng cái jué xiǎo,bì hù yǐ zhī qíng。
一带窗间月,斜穿枕上生。yī dài chuāng jiān yuè,xié chuān zhěn shàng shēng。

即事

韦庄

乱世时偏促,阴天日易昏。luàn shì shí piān cù,yīn tiān rì yì hūn。
无言搔白首,憔悴倚东门。wú yán sāo bái shǒu,qiáo cuì yǐ dōng mén。

勉儿子

韦庄

养尔逢多难,常忧学已迟。yǎng ěr féng duō nán,cháng yōu xué yǐ chí。
辟疆为上相,何必待从师。pì jiāng wèi shàng xiāng,hé bì dài cóng shī。