古诗词

章台夜思

韦庄

清瑟怨遥夜,绕弦风雨哀。qīng sè yuàn yáo yè,rào xián fēng yǔ āi。
孤灯闻楚角,残月下章台。gū dēng wén chǔ jiǎo,cán yuè xià zhāng tái。
芳草已云暮,故人殊未来。fāng cǎo yǐ yún mù,gù rén shū wèi lái。
乡书不可寄,秋雁又南回。xiāng shū bù kě jì,qiū yàn yòu nán huí。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

绛州过夏留献郑尚书

韦庄

朝朝沉醉引金船,不觉西风满树蝉。cháo cháo chén zuì yǐn jīn chuán,bù jué xī fēng mǎn shù chán。
光景暗消银烛下,梦魂长寄玉轮边。guāng jǐng àn xiāo yín zhú xià,mèng hún zhǎng jì yù lún biān。
因循每被时流诮,奋发须由国士怜。yīn xún měi bèi shí liú qiào,fèn fā xū yóu guó shì lián。
明月客肠何处断,绿槐风里独扬鞭。míng yuè kè cháng hé chù duàn,lǜ huái fēng lǐ dú yáng biān。

绥州作

韦庄

雕阴无树水难流,雉堞连云古帝州。diāo yīn wú shù shuǐ nán liú,zhì dié lián yún gǔ dì zhōu。
带雨晚驼鸣远戍,望乡孤客倚高楼。dài yǔ wǎn tuó míng yuǎn shù,wàng xiāng gū kè yǐ gāo lóu。
明妃去日花应笑,蔡琰归时鬓已秋。míng fēi qù rì huā yīng xiào,cài yǎn guī shí bìn yǐ qiū。
一曲单于暮烽起,扶苏城上月如钩。yī qū dān yú mù fēng qǐ,fú sū chéng shàng yuè rú gōu。

与东吴生相遇

韦庄

十年身事各如萍,白首相逢泪满缨。shí nián shēn shì gè rú píng,bái shǒu xiāng féng lèi mǎn yīng。
老去不知花有态,乱来唯觉酒多情。lǎo qù bù zhī huā yǒu tài,luàn lái wéi jué jiǔ duō qíng。
贫疑陋巷春偏少,贵想豪家月最明。pín yí lòu xiàng chūn piān shǎo,guì xiǎng háo jiā yuè zuì míng。
且对一尊开口笑,未衰应见泰阶平。qiě duì yī zūn kāi kǒu xiào,wèi shuāi yīng jiàn tài jiē píng。

庭前桃

韦庄

曾向桃源烂漫游,也同渔父泛仙舟。céng xiàng táo yuán làn màn yóu,yě tóng yú fù fàn xiān zhōu。
皆言洞里千株好,未胜庭前一树幽。jiē yán dòng lǐ qiān zhū hǎo,wèi shèng tíng qián yī shù yōu。
带露似垂湘女泪,无言如伴息妫愁。dài lù shì chuí xiāng nǚ lèi,wú yán rú bàn xī guī chóu。
五陵公子饶春恨,莫引香风上酒楼。wǔ líng gōng zi ráo chūn hèn,mò yǐn xiāng fēng shàng jiǔ lóu。

鄜州留别张员外

韦庄

江南相送君山下,塞北相逢朔漠中。jiāng nán xiāng sòng jūn shān xià,sāi běi xiāng féng shuò mò zhōng。
三楚故人皆是梦,十年陈事只如风。sān chǔ gù rén jiē shì mèng,shí nián chén shì zhǐ rú fēng。
莫言身世他时异,且喜琴尊数日同。mò yán shēn shì tā shí yì,qiě xǐ qín zūn shù rì tóng。
惆怅却愁明日别,马嘶山店雨蒙蒙。chóu chàng què chóu míng rì bié,mǎ sī shān diàn yǔ méng méng。

病中闻相府夜宴戏赠集贤卢学士

韦庄

满筵红蜡照香钿,一夜歌钟欲沸天。mǎn yán hóng là zhào xiāng diàn,yī yè gē zhōng yù fèi tiān。
花里乱飞金错落,月中争认绣连乾。huā lǐ luàn fēi jīn cuò luò,yuè zhōng zhēng rèn xiù lián qián。
尊前莫话诗三百,醉后宁辞酒十千。zūn qián mò huà shī sān bǎi,zuì hòu níng cí jiǔ shí qiān。
无那两三新进士,风流长得饮徒怜。wú nà liǎng sān xīn jìn shì,fēng liú zhǎng dé yǐn tú lián。

出关

韦庄

马嘶烟岸柳阴斜,东去关山路转赊。mǎ sī yān àn liǔ yīn xié,dōng qù guān shān lù zhuǎn shē。
到处因循缘嗜酒,一生惆怅为判花。dào chù yīn xún yuán shì jiǔ,yī shēng chóu chàng wèi pàn huā。
危时只合身无著,白日那堪事有涯。wēi shí zhǐ hé shēn wú zhù,bái rì nà kān shì yǒu yá。
正是灞陵春酬绿,仲宣何事独辞家。zhèng shì bà líng chūn chóu lǜ,zhòng xuān hé shì dú cí jiā。

过樊川旧居

韦庄

却到樊川访旧游,夕阳衰草杜陵秋。què dào fán chuān fǎng jiù yóu,xī yáng shuāi cǎo dù líng qiū。
应刘去后苔生阁,稽阮归来雪满头。yīng liú qù hòu tái shēng gé,jī ruǎn guī lái xuě mǎn tóu。
能说乱离惟有燕,解偷闲暇不如鸥。néng shuō luàn lí wéi yǒu yàn,jiě tōu xián xiá bù rú ōu。
千桑万海无人见,横笛一声空泪流。qiān sāng wàn hǎi wú rén jiàn,héng dí yī shēng kōng lèi liú。

过渼陂怀旧

韦庄

辛勤曾寄玉峰前,一别云溪二十年。xīn qín céng jì yù fēng qián,yī bié yún xī èr shí nián。
三径荒凉迷竹树,四邻凋谢变桑田。sān jìng huāng liáng mí zhú shù,sì lín diāo xiè biàn sāng tián。
渼陂可是当时事,紫阁空馀旧日烟。měi bēi kě shì dāng shí shì,zǐ gé kōng yú jiù rì yān。
多少乱离无处问,夕阳吟罢涕潸然。duō shǎo luàn lí wú chù wèn,xī yáng yín bà tì shān rán。

汧阳间

韦庄

汧水悠悠去似絣,远山如画翠眉横。qiān shuǐ yōu yōu qù shì bēng,yuǎn shān rú huà cuì méi héng。
僧寻野渡归吴岳,雁带斜阳入渭城。sēng xún yě dù guī wú yuè,yàn dài xié yáng rù wèi chéng。
边静不收蕃帐马,地贫惟卖陇山鹦。biān jìng bù shōu fān zhàng mǎ,dì pín wéi mài lǒng shān yīng。
牧童何处吹羌笛,一曲梅花出塞声。mù tóng hé chù chuī qiāng dí,yī qū méi huā chū sāi shēng。

悼亡姬

韦庄

凤去鸾归不可寻,十洲仙路彩云深。fèng qù luán guī bù kě xún,shí zhōu xiān lù cǎi yún shēn。
若无少女花应老,为有姮娥月易沈。ruò wú shǎo nǚ huā yīng lǎo,wèi yǒu héng é yuè yì shěn。
竹叶岂能消积恨,丁香空解结同心。zhú yè qǐ néng xiāo jī hèn,dīng xiāng kōng jiě jié tóng xīn。
湘江水阔苍梧远,何处相思弄舜琴。xiāng jiāng shuǐ kuò cāng wú yuǎn,hé chù xiāng sī nòng shùn qín。

独吟

韦庄

默默无言恻恻悲,闲吟独傍菊花篱。mò mò wú yán cè cè bēi,xián yín dú bàng jú huā lí。
只今已作经年别,此后知为几岁期。zhǐ jīn yǐ zuò jīng nián bié,cǐ hòu zhī wèi jǐ suì qī。
开箧每寻遗念物,倚楼空缀悼亡诗。kāi qiè měi xún yí niàn wù,yǐ lóu kōng zhuì dào wáng shī。
夜来孤枕空肠断,窗月斜辉梦觉时。yè lái gū zhěn kōng cháng duàn,chuāng yuè xié huī mèng jué shí。

悔恨

韦庄

六七年来春又秋,也同欢笑也同愁。liù qī nián lái chūn yòu qiū,yě tóng huān xiào yě tóng chóu。
才闻及第心先喜,试说求婚泪便流。cái wén jí dì xīn xiān xǐ,shì shuō qiú hūn lèi biàn liú。
几为妒来频敛黛,每思闲事不梳头。jǐ wèi dù lái pín liǎn dài,měi sī xián shì bù shū tóu。
如今悔恨将何益,肠断千休与万休。rú jīn huǐ hèn jiāng hé yì,cháng duàn qiān xiū yǔ wàn xiū。

咸阳怀古

韦庄

城边人倚夕阳楼,城上云凝万古愁。chéng biān rén yǐ xī yáng lóu,chéng shàng yún níng wàn gǔ chóu。
山色不知秦苑废,水声空傍汉宫流。shān sè bù zhī qín yuàn fèi,shuǐ shēng kōng bàng hàn gōng liú。
李斯不向仓中悟,徐福应无物外游。lǐ sī bù xiàng cāng zhōng wù,xú fú yīng wú wù wài yóu。
莫怪楚吟偏断骨,野烟踪迹似东周。mò guài chǔ yín piān duàn gǔ,yě yān zōng jì shì dōng zhōu。

和同年韦学士华下途中见寄

韦庄

绿杨城郭雨凄凄,过尽千轮与万蹄。lǜ yáng chéng guō yǔ qī qī,guò jǐn qiān lún yǔ wàn tí。
送我独游三蜀路,羡君新上九霄梯。sòng wǒ dú yóu sān shǔ lù,xiàn jūn xīn shàng jiǔ xiāo tī。
马惊门外山如活,花笑尊前客似泥。mǎ jīng mén wài shān rú huó,huā xiào zūn qián kè shì ní。
正是清和好时节,不堪离恨剑门西。zhèng shì qīng hé hǎo shí jié,bù kān lí hèn jiàn mén xī。