古诗词

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

拟韩吏部射训狐

梅尧臣

黄昏月暗妖鸟鸣,尨然钝质粗豪声。huáng hūn yuè àn yāo niǎo míng,máng rán dùn zhì cū háo shēng。
凭凶自异立屋角,潜事觜吻欲我惊。píng xiōng zì yì lì wū jiǎo,qián shì zī wěn yù wǒ jīng。
岂知惯闻此丑狡,呼集鬼物夸阴狞。qǐ zhī guàn wén cǐ chǒu jiǎo,hū jí guǐ wù kuā yīn níng。
夕盗鸡雏无畏避,曾遭弹射沉泥坑。xī dào jī chú wú wèi bì,céng zāo dàn shè chén ní kēng。
汝今病翼未甚愈,还作旧态侵平明。rǔ jīn bìng yì wèi shén yù,hái zuò jiù tài qīn píng míng。
阳乌曈曈出东海,照汝宜丧胆与精。yáng wū tóng tóng chū dōng hǎi,zhào rǔ yí sàng dǎn yǔ jīng。
何为世人苦憎汝,汝常盗物资已荣。hé wèi shì rén kǔ zēng rǔ,rǔ cháng dào wù zī yǐ róng。
傥有弓矢勿污辱,杀此非得去恶名。tǎng yǒu gōng shǐ wù wū rǔ,shā cǐ fēi dé qù è míng。
养雏四三已相似,眼脑实异鸾皇生。yǎng chú sì sān yǐ xiāng shì,yǎn nǎo shí yì luán huáng shēng。
一朝车轮翅堕地,狐鼠入穴枭党烹。yī cháo chē lún chì duò dì,hú shǔ rù xué xiāo dǎng pēng。

得韩持国书报新作茅庐

梅尧臣

闻君作茅庐,正在西轩西。wén jūn zuò máo lú,zhèng zài xī xuān xī。
定移旧蔬圃,稍改新药畦。dìng yí jiù shū pǔ,shāo gǎi xīn yào qí。
其高如伯鸾,况亦有隐妻。qí gāo rú bó luán,kuàng yì yǒu yǐn qī。
今方汉德盛,不必之会稽。jīn fāng hàn dé shèng,bù bì zhī huì jī。

梅尧臣

所禀介且拙,尝耻朋比为。suǒ bǐng jiè qiě zhuō,cháng chǐ péng bǐ wèi。
皎皎三十年,半语曾未欺。jiǎo jiǎo sān shí nián,bàn yǔ céng wèi qī。
身微德不著,尚使人见疑。shēn wēi dé bù zhù,shàng shǐ rén jiàn yí。
省己当自责,实负圣相知。shěng jǐ dāng zì zé,shí fù shèng xiāng zhī。
圣相虽明察,不假束蕴辞。shèng xiāng suī míng chá,bù jiǎ shù yùn cí。
扣言已可罪,引去岂非宜。kòu yán yǐ kě zuì,yǐn qù qǐ fēi yí。

尝惠山泉

梅尧臣

吴楚千万山,山泉莫知数。wú chǔ qiān wàn shān,shān quán mò zhī shù。
其以甘味传,几何若饴露。qí yǐ gān wèi chuán,jǐ hé ruò yí lù。
大禹书不载,陆生品尝著。dà yǔ shū bù zài,lù shēng pǐn cháng zhù。
昔唯庐谷亚,久与茶经附。xī wéi lú gǔ yà,jiǔ yǔ chá jīng fù。
相袭好事人,砂瓶和月注。xiāng xí hǎo shì rén,shā píng hé yuè zhù。
持参万钱鼎,岂足调羹助。chí cān wàn qián dǐng,qǐ zú diào gēng zhù。
彼哉一勺微,唐突为霖澍。bǐ zāi yī sháo wēi,táng tū wèi lín shù。
疏浓既不同,物用诚有处。shū nóng jì bù tóng,wù yòng chéng yǒu chù。
空林癯面僧,安比侯王趣。kōng lín qú miàn sēng,ān bǐ hóu wáng qù。

糟淮鲌

梅尧臣

寒潭缩浅濑,空潭多鲌鱼。hán tán suō qiǎn lài,kōng tán duō bà yú。
网登肥且美,糟渍奉庖厨。wǎng dēng féi qiě měi,zāo zì fèng páo chú。
昔闻渔父贤,尝勉楚人餔。xī wén yú fù xián,cháng miǎn chǔ rén bù。
楚人怀沙死,葬腹千岁馀。chǔ rén huái shā sǐ,zàng fù qiān suì yú。
今兹有遗意,敢共杯盘疏。jīn zī yǒu yí yì,gǎn gòng bēi pán shū。

和挑菜

梅尧臣

中圃本膏壤,始觉气候偏。zhōng pǔ běn gāo rǎng,shǐ jué qì hòu piān。
出土蓼甲红,近水芹芽鲜。chū tǔ liǎo jiǎ hóng,jìn shuǐ qín yá xiān。
挑以宝环刀,登之馔玉筵。tiāo yǐ bǎo huán dāo,dēng zhī zhuàn yù yán。
僻远尚含冻,安占春阳前。pì yuǎn shàng hán dòng,ān zhàn chūn yáng qián。
造物非有意,地势使之然。zào wù fēi yǒu yì,dì shì shǐ zhī rán。

啄木二首

梅尧臣

城头啄枯杨,城下啄枯桑。chéng tóu zhuó kū yáng,chéng xià zhuó kū sāng。
朝啄不停咮,暮啄不充肠。cháo zhuó bù tíng zhòu,mù zhuó bù chōng cháng。
寒风正洌洌,蠹穴虫且僵。hán fēng zhèng liè liè,dù xué chóng qiě jiāng。
况兹园林迥,剥剥响何长。kuàng zī yuán lín jiǒng,bō bō xiǎng hé zhǎng。

啄木二首

梅尧臣

食蠹非嫌蠹,声来古木高。shí dù fēi xián dù,shēng lái gǔ mù gāo。
谁将琵琶弄,写入相思槽。shuí jiāng pí pá nòng,xiě rù xiāng sī cáo。

语鸩

梅尧臣

客语南方鸩,啄蛇掀巨石。kè yǔ nán fāng zhèn,zhuó shé xiān jù shí。
遂令山中人,多窃禹步迹。suì lìng shān zhōng rén,duō qiè yǔ bù jì。
谁云不可转,鸟啄犹能掷。shuí yún bù kě zhuǎn,niǎo zhuó yóu néng zhì。

和淮阳燕秀才

梅尧臣

我官忝博士,曾昧通经术。wǒ guān tiǎn bó shì,céng mèi tōng jīng shù。
前因辟书来,亦不习文律。qián yīn pì shū lái,yì bù xí wén lǜ。
循旧临学宫,虎革被羊质。xún jiù lín xué gōng,hǔ gé bèi yáng zhì。
倚席未能讲,占牍聊置日。yǐ xí wèi néng jiǎng,zhàn dú liáo zhì rì。
朴钝既若兹,愧彼啖枣栗。pǔ dùn jì ruò zī,kuì bǐ dàn zǎo lì。
今者登俊贤,充诏冠庭实。jīn zhě dēng jùn xián,chōng zhào guān tíng shí。
邦伯乃宗公,惟帝旧良弼。bāng bó nǎi zōng gōng,wéi dì jiù liáng bì。
置醴饯以行,行行季冬月。zhì lǐ jiàn yǐ xíng,xíng xíng jì dōng yuè。
骐骥入羁驾,千里终不蹶。qí jì rù jī jià,qiān lǐ zhōng bù jué。
惭予延荫人,安得结子袜。cán yǔ yán yīn rén,ān dé jié zi wà。
心虽羡名场,才命甘汨没。xīn suī xiàn míng chǎng,cái mìng gān mì méi。
禄仕二十年,屡遘龙榜揭。lù shì èr shí nián,lǚ gòu lóng bǎng jiē。
在昔见麻衣,于今尽超越。zài xī jiàn má yī,yú jīn jǐn chāo yuè。
是以对杯觞,谨严微敢忽。shì yǐ duì bēi shāng,jǐn yán wēi gǎn hū。
宁唯畏后生,自恨疏节骨。níng wéi wèi hòu shēng,zì hèn shū jié gǔ。
肴羞罗食案,包核备时物。yáo xiū luó shí àn,bāo hé bèi shí wù。
里妇或窥观,户下红裙出。lǐ fù huò kuī guān,hù xià hóng qún chū。
归应愿生男,生男付纸笔。guī yīng yuàn shēng nán,shēng nán fù zhǐ bǐ。
乃信读书荣,况即服缊韠。nǎi xìn dú shū róng,kuàng jí fú yūn bì。
长歌食苹诗,声淡异鸣瑟。zhǎng gē shí píng shī,shēng dàn yì míng sè。

送詹彦迪秘校之越

梅尧臣

夙怀山水心,梦寐向东越。sù huái shān shuǐ xīn,mèng mèi xiàng dōng yuè。
闻为会稽行,独此羡明发。wén wèi huì jī xíng,dú cǐ xiàn míng fā。
渡江信春潮,泊馆食野蕨。dù jiāng xìn chūn cháo,pō guǎn shí yě jué。
平时异梁鸿,但泛镜湖月。píng shí yì liáng hóng,dàn fàn jìng hú yuè。

和立春

梅尧臣

兹日何所喜,所喜物向荣。zī rì hé suǒ xǐ,suǒ xǐ wù xiàng róng。
㡜缕作翠柳,意先新阳生。xiè lǚ zuò cuì liǔ,yì xiān xīn yáng shēng。
涂金镂为胜,义不首时轻。tú jīn lòu wèi shèng,yì bù shǒu shí qīng。
增年已叹老,斗酒聊自倾。zēng nián yǐ tàn lǎo,dòu jiǔ liáo zì qīng。

和谢仲弓廷评新理北园

梅尧臣

园吏乘冬和,荷锄去宿莽。yuán lì chéng dōng hé,hé chú qù sù mǎng。
主人因其勤,筑土截荒壤。zhǔ rén yīn qí qín,zhù tǔ jié huāng rǎng。
移枯复窊缺,刬径就平广。yí kū fù wā quē,chǎn jìng jiù píng guǎng。
东北倚高城,巇险不可上。dōng běi yǐ gāo chéng,xī xiǎn bù kě shàng。
爱彼林木深,便为丘壑想。ài bǐ lín mù shēn,biàn wèi qiū hè xiǎng。
更待春风归,日探花卉长。gèng dài chūn fēng guī,rì tàn huā huì zhǎng。
但愿多置酒,应得时一往。dàn yuàn duō zhì jiǔ,yīng dé shí yī wǎng。

明井

梅尧臣

显晦有难必,孰云幽不明。xiǎn huì yǒu nán bì,shú yún yōu bù míng。
深井发寒泉,光若月色盈。shēn jǐng fā hán quán,guāng ruò yuè sè yíng。
阴阳信奇变,曷用究厥情。yīn yáng xìn qí biàn,hé yòng jiū jué qíng。
譬彼出炎火,投薪丹焰成。pì bǐ chū yán huǒ,tóu xīn dān yàn chéng。
吾人勿惊异,但自汲瓶罂。wú rén wù jīng yì,dàn zì jí píng yīng。

杨公懿得颍人惠糟鲌分饷并遗杨叔恬

梅尧臣

头尾接清淮,淮鱼日登网。tóu wěi jiē qīng huái,huái yú rì dēng wǎng。
吴莼芼羹美,楚糟增味爽。wú chún mào gēng měi,chǔ zāo zēng wèi shuǎng。
云谁得嘉贶,曾靡独为享。yún shuí dé jiā kuàng,céng mí dú wèi xiǎng。
乃知不忘义,分遗及吾党。nǎi zhī bù wàng yì,fēn yí jí wú dǎng。