古诗词

玉楼春·汝阴湖上同东坡用六一韵

陈师道

湖平木落摇空阔。hú píng mù luò yáo kōng kuò。
叶底流泉鸣复咽。yè dǐ liú quán míng fù yàn。
酒边清漏往时同,花里朱弦纤手抹。jiǔ biān qīng lòu wǎng shí tóng,huā lǐ zhū xián xiān shǒu mǒ。
风光过手春冰滑。fēng guāng guò shǒu chūn bīng huá。
十事违人常七八。shí shì wéi rén cháng qī bā。
不将白发并黄花,拟下清流揽明月。bù jiāng bái fā bìng huáng huā,nǐ xià qīng liú lǎn míng yuè。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

送刘主簿

陈师道

平生师友豫章公,矻矻谈君口不空。píng shēng shī yǒu yù zhāng gōng,kū kū tán jūn kǒu bù kōng。
半面相看吾已了,连城增价子何穷。bàn miàn xiāng kàn wú yǐ le,lián chéng zēng jià zi hé qióng。
三千奏牍诸儒上,四百庵寮一岁中。sān qiān zòu dú zhū rú shàng,sì bǎi ān liáo yī suì zhōng。
二父风流皆可继,谤禅排道不须同。èr fù fēng liú jiē kě jì,bàng chán pái dào bù xū tóng。

和颜生同游南山

陈师道

竹杖芒鞋取次行,琳琅触目路人惊。zhú zhàng máng xié qǔ cì xíng,lín láng chù mù lù rén jīng。
常年此日仍为客,病目今来喜再明。cháng nián cǐ rì réng wèi kè,bìng mù jīn lái xǐ zài míng。
筋力尚堪供是事,登临那得总无情。jīn lì shàng kān gōng shì shì,dēng lín nà dé zǒng wú qíng。
已知名世徒为尔,可复缘渠太瘦生。yǐ zhī míng shì tú wèi ěr,kě fù yuán qú tài shòu shēng。

和魏衍同游阻风

陈师道

旧说春风亦世情,不应作意断人行。jiù shuō chūn fēng yì shì qíng,bù yīng zuò yì duàn rén xíng。
绝须一怒催新句,更可多忧促短生。jué xū yī nù cuī xīn jù,gèng kě duō yōu cù duǎn shēng。
胜日著忙端取怪,妙年得此未须惊。shèng rì zhù máng duān qǔ guài,miào nián dé cǐ wèi xū jīng。
悬知出处非吾事,已复星河烂漫晴。xuán zhī chū chù fēi wú shì,yǐ fù xīng hé làn màn qíng。

和魏衍同登快哉亭

陈师道

经时不出此同临,小径新摧草旧侵。jīng shí bù chū cǐ tóng lín,xiǎo jìng xīn cuī cǎo jiù qīn。
欲傍江山看日落,不堪花鸟已春深。yù bàng jiāng shān kàn rì luò,bù kān huā niǎo yǐ chūn shēn。
来牛去马中年眼,朗月清风万里心。lái niú qù mǎ zhōng nián yǎn,lǎng yuè qīng fēng wàn lǐ xīn。
故著连峰当极目,回看幽径绕双林。gù zhù lián fēng dāng jí mù,huí kàn yōu jìng rào shuāng lín。

和三日

陈师道

苦遭年少强追陪,病眼看花更覆杯。kǔ zāo nián shǎo qiáng zhuī péi,bìng yǎn kàn huā gèng fù bēi。
夹岸万人倾国出,清江一注两山开。jiā àn wàn rén qīng guó chū,qīng jiāng yī zhù liǎng shān kāi。
游人欲尽惊鸥下,晚日犹须恶雨催。yóu rén yù jǐn jīng ōu xià,wǎn rì yóu xū è yǔ cuī。
更恐明年有离别,折花临水共裴徊。gèng kǒng míng nián yǒu lí bié,zhé huā lín shuǐ gòng péi huái。

答魏衍惠朱樱

陈师道

开门先得故人书,稍喜提携起覆盂。kāi mén xiān dé gù rén shū,shāo xǐ tí xié qǐ fù yú。
得句有谁知我在,尝新此日赖吾徒。dé jù yǒu shuí zhī wǒ zài,cháng xīn cǐ rì lài wú tú。
倾篮的皪沾朝露,出袖荧煌得宝珠。qīng lán de lì zhān cháo lù,chū xiù yíng huáng dé bǎo zhū。
会荐瑛盘惊一坐,苋肠藜口未良图。huì jiàn yīng pán jīng yī zuò,xiàn cháng lí kǒu wèi liáng tú。

和黄预病起

陈师道

似闻药病已投机,牛斗蛇妖顿觉非。shì wén yào bìng yǐ tóu jī,niú dòu shé yāo dùn jué fēi。
李贺固知当得疾,沈侯可更不胜衣。lǐ hè gù zhī dāng dé jí,shěn hóu kě gèng bù shèng yī。
惊逢白璧山千仞,会见黄金带十围。jīng féng bái bì shān qiān rèn,huì jiàn huáng jīn dài shí wéi。
只信诗书端作祟,孰知糠籺亦能肥。zhǐ xìn shī shū duān zuò suì,shú zhī kāng hé yì néng féi。

和黄预感怀

陈师道

壁立无堪佐子贫,漫修简牒效殷勤。bì lì wú kān zuǒ zi pín,màn xiū jiǎn dié xiào yīn qín。
起临明镜看生意,卧向晴檐共白云。qǐ lín míng jìng kàn shēng yì,wò xiàng qíng yán gòng bái yún。
逸气不应供潦倒,剧谈脱或致纷纭。yì qì bù yīng gōng lǎo dào,jù tán tuō huò zhì fēn yún。
但令苏晋禅妨醉,不患何山病故荤。dàn lìng sū jìn chán fáng zuì,bù huàn hé shān bìng gù hūn。

和休文至自新安

陈师道

无成底事到天涯,重见春工换柳枝。wú chéng dǐ shì dào tiān yá,zhòng jiàn chūn gōng huàn liǔ zhī。
历尽江山苦行役,归来风雨过花时。lì jǐn jiāng shān kǔ xíng yì,guī lái fēng yǔ guò huā shí。
驱驰共厌人间世,险阻时闻别后诗。qū chí gòng yàn rén jiān shì,xiǎn zǔ shí wén bié hòu shī。
独有穷愁销未尽,一番相见一伸眉。dú yǒu qióng chóu xiāo wèi jǐn,yī fān xiāng jiàn yī shēn méi。

城南

陈师道

白下官杨小弄黄,骑台南路绿无央。bái xià guān yáng xiǎo nòng huáng,qí tái nán lù lǜ wú yāng。
含红破白连连好,度水吹香故故长。hán hóng pò bái lián lián hǎo,dù shuǐ chuī xiāng gù gù zhǎng。
蹲滑踏青穿马耳,转危缘险出羊肠。dūn huá tà qīng chuān mǎ ěr,zhuǎn wēi yuán xiǎn chū yáng cháng。
孰知南杜风流在,预怯排门有断章。shú zhī nán dù fēng liú zài,yù qiè pái mén yǒu duàn zhāng。

次韵杨内翰赠诸进士

陈师道

一官归老岂嘉宾,喜见群材入选抡。yī guān guī lǎo qǐ jiā bīn,xǐ jiàn qún cái rù xuǎn lūn。
学变古今人得意,化行梁楚俗还醇。xué biàn gǔ jīn rén dé yì,huà xíng liáng chǔ sú hái chún。
士蒙馀勇天同力,诗度清秋物再新。shì méng yú yǒng tiān tóng lì,shī dù qīng qiū wù zài xīn。
勉作功名求善颂,径从平地据通津。miǎn zuò gōng míng qiú shàn sòng,jìng cóng píng dì jù tōng jīn。

次韵寇司户春怀

陈师道

讳穷怀禄得辞劳,腰折头低不复高。huì qióng huái lù dé cí láo,yāo zhé tóu dī bù fù gāo。
梦幻更堪追鸟迹,去来何有校牛毛。mèng huàn gèng kān zhuī niǎo jì,qù lái hé yǒu xiào niú máo。
依违玩世从君好,叱咤生风盖代豪。yī wéi wán shì cóng jūn hǎo,chì zhà shēng fēng gài dài háo。
闻说妙年心尚在,忍看花絮受风飘。wén shuō miào nián xīn shàng zài,rěn kàn huā xù shòu fēng piāo。

陈询秀才归徐

陈师道

千里相从愧子心,未堪归路马骎骎。qiān lǐ xiāng cóng kuì zi xīn,wèi kān guī lù mǎ qīn qīn。
更能作意怜衰病,肯后重来道古今。gèng néng zuò yì lián shuāi bìng,kěn hòu zhòng lái dào gǔ jīn。
三岁有期看一举,百年聊待到千寻。sān suì yǒu qī kàn yī jǔ,bǎi nián liáo dài dào qiān xún。
行逢净社论馀习,为说登临久废吟。xíng féng jìng shè lùn yú xí,wèi shuō dēng lín jiǔ fèi yín。

登彭祖楼

陈师道

城上危楼江上城,风流千载擅佳名。chéng shàng wēi lóu jiāng shàng chéng,fēng liú qiān zài shàn jiā míng。
水兼汴泗浮天阔,山入青齐焕眼明。shuǐ jiān biàn sì fú tiān kuò,shān rù qīng qí huàn yǎn míng。
乔木下泉馀故国,黄鹂白鸟解人情。qiáo mù xià quán yú gù guó,huáng lí bái niǎo jiě rén qíng。
须知壮士多秋思,不露文章世已惊。xū zhī zhuàng shì duō qiū sī,bù lù wén zhāng shì yǐ jīng。

寄泰州曾侍郎

陈师道

八年门第故违离,千里河山费梦思。bā nián mén dì gù wéi lí,qiān lǐ hé shān fèi mèng sī。
淮海风涛真有道,麒麟图画岂无时。huái hǎi fēng tāo zhēn yǒu dào,qí lín tú huà qǐ wú shí。
今朝有客传河尹,是处逢人说项斯。jīn cháo yǒu kè chuán hé yǐn,shì chù féng rén shuō xiàng sī。
三径未成心已具,世间惟有白鸥知。sān jìng wèi chéng xīn yǐ jù,shì jiān wéi yǒu bái ōu zhī。