古诗词

玉楼春·汝阴湖上同东坡用六一韵

陈师道

湖平木落摇空阔。hú píng mù luò yáo kōng kuò。
叶底流泉鸣复咽。yè dǐ liú quán míng fù yàn。
酒边清漏往时同,花里朱弦纤手抹。jiǔ biān qīng lòu wǎng shí tóng,huā lǐ zhū xián xiān shǒu mǒ。
风光过手春冰滑。fēng guāng guò shǒu chūn bīng huá。
十事违人常七八。shí shì wéi rén cháng qī bā。
不将白发并黄花,拟下清流揽明月。bù jiāng bái fā bìng huáng huā,nǐ xià qīng liú lǎn míng yuè。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

隐者郊居

陈师道

高斋缭绕度双沟,老气轩昂盖九州。gāo zhāi liáo rào dù shuāng gōu,lǎo qì xuān áng gài jiǔ zhōu。
不谓江山开悒怏,正缘风味得淹留。bù wèi jiāng shān kāi yì yàng,zhèng yuán fēng wèi dé yān liú。
招携好客供谈笑,拆补新诗拟献酬。zhāo xié hǎo kè gōng tán xiào,chāi bǔ xīn shī nǐ xiàn chóu。
小摘自锄稀菜甲,旁观虚作不堪忧。xiǎo zhāi zì chú xī cài jiǎ,páng guān xū zuò bù kān yōu。

寄襄州程大夫

陈师道

中年为吏晚专城,不独身荣府亦荣。zhōng nián wèi lì wǎn zhuān chéng,bù dú shēn róng fǔ yì róng。
江汉风流见羊杜,相门经术有韦平。jiāng hàn fēng liú jiàn yáng dù,xiāng mén jīng shù yǒu wéi píng。
十年一别音书绝,万里相看骨肉情。shí nián yī bié yīn shū jué,wàn lǐ xiāng kàn gǔ ròu qíng。
今代庞公入城府,定将悬榻与逢迎。jīn dài páng gōng rù chéng fǔ,dìng jiāng xuán tà yǔ féng yíng。

送检法赵奉议

陈师道

三岁公门不屡过,作笺时得问如何。sān suì gōng mén bù lǚ guò,zuò jiān shí dé wèn rú hé。
及兹去去翻为恨,向使常常肯谓多。jí zī qù qù fān wèi hèn,xiàng shǐ cháng cháng kěn wèi duō。
勇锐闭房犹著酒,切深疾恶反伤和。yǒng ruì bì fáng yóu zhù jiǔ,qiè shēn jí è fǎn shāng hé。
赠言窃取仁人号,善听君居长者科。zèng yán qiè qǔ rén rén hào,shàn tīng jūn jū zhǎng zhě kē。

送建州郑户部

陈师道

清江画舸照新晴,铙鼓喧喧聒市鸣。qīng jiāng huà gě zhào xīn qíng,náo gǔ xuān xuān guā shì míng。
昔日布衣今着绣,他年鹤化只空城。xī rì bù yī jīn zhe xiù,tā nián hè huà zhǐ kōng chéng。
还朝不待三年最,得郡何妨万里行。hái cháo bù dài sān nián zuì,dé jùn hé fáng wàn lǐ xíng。
岁禄二千亲八十,世间谁有此时荣。suì lù èr qiān qīn bā shí,shì jiān shuí yǒu cǐ shí róng。

奉陪赵大夫游桓山

陈师道

后水喧江落浑黄,晚云障日作微凉。hòu shuǐ xuān jiāng luò hún huáng,wǎn yún zhàng rì zuò wēi liáng。
笙歌声里旌旗动,罗绮丛中语笑香。shēng gē shēng lǐ jīng qí dòng,luó qǐ cóng zhōng yǔ xiào xiāng。
劝相秋郊开稔熟,摩娑苔壁吊荒亡。quàn xiāng qiū jiāo kāi rěn shú,mó suō tái bì diào huāng wáng。
风流一代今山简,有底樽前著葛强。fēng liú yī dài jīn shān jiǎn,yǒu dǐ zūn qián zhù gé qiáng。

寄曹州晁大夫

陈师道

东方千骑贵当年,白发居头也自贤。dōng fāng qiān qí guì dāng nián,bái fā jū tóu yě zì xián。
肯费精神修客主,稍回功誉入章篇。kěn fèi jīng shén xiū kè zhǔ,shāo huí gōng yù rù zhāng piān。
虚名不救空肠厄,晚岁仍遭末疾缠。xū míng bù jiù kōng cháng è,wǎn suì réng zāo mò jí chán。
死去不为天下惜,镜中当有故人怜。sǐ qù bù wèi tiān xià xī,jìng zhōng dāng yǒu gù rén lián。

送冯翊宋令

陈师道

三楚风流信有人,先声今已彻咸秦。sān chǔ fēng liú xìn yǒu rén,xiān shēng jīn yǐ chè xián qín。
宁为鸡口官无小,欲试牛刀久要新。níng wèi jī kǒu guān wú xiǎo,yù shì niú dāo jiǔ yào xīn。
细肋卧沙勤下箸,长芒刺眼莫沾唇。xì lē wò shā qín xià zhù,zhǎng máng cì yǎn mò zhān chún。
山西豪杰知吾老,为说犹堪举万钧。shān xī háo jié zhī wú lǎo,wèi shuō yóu kān jǔ wàn jūn。

送孝忠落解南归

陈师道

妙年失手未须恨,白璧深藏可自妍。miào nián shī shǒu wèi xū hèn,bái bì shēn cáng kě zì yán。
短发我能今种种,晓妆他日看娟娟。duǎn fā wǒ néng jīn zhǒng zhǒng,xiǎo zhuāng tā rì kàn juān juān。
千金市帚宁论价,万户分封信有年。qiān jīn shì zhǒu níng lùn jià,wàn hù fēn fēng xìn yǒu nián。
清白传家有如此,归涂囊尽不留钱。qīng bái chuán jiā yǒu rú cǐ,guī tú náng jǐn bù liú qián。

寄单州张朝请

陈师道

平生天上张公子,尚记门间半面人。píng shēng tiān shàng zhāng gōng zi,shàng jì mén jiān bàn miàn rén。
声烈与风来不尽,音书无使去难频。shēng liè yǔ fēng lái bù jǐn,yīn shū wú shǐ qù nán pín。
一言悟主心犹壮,百巧成穷发自新。yī yán wù zhǔ xīn yóu zhuàng,bǎi qiǎo chéng qióng fā zì xīn。
闻说监河收贷粟,定倾东海活穷鳞。wén shuō jiān hé shōu dài sù,dìng qīng dōng hǎi huó qióng lín。

和赵大夫鹿鸣宴集

陈师道

赵侯诗律近风骚,雅意推贤答圣朝。zhào hóu shī lǜ jìn fēng sāo,yǎ yì tuī xián dá shèng cháo。
鸿雁著行过渭水,凤凰览德下虞韶。hóng yàn zhù xíng guò wèi shuǐ,fèng huáng lǎn dé xià yú sháo。
三千著籍今为盛,九万论程不作遥。sān qiān zhù jí jīn wèi shèng,jiǔ wàn lùn chéng bù zuò yáo。
不读世书谈世事,卧看君自致青霄。bù dú shì shū tán shì shì,wò kàn jūn zì zhì qīng xiāo。

和朱智叔鹿鸣席上

陈师道

三楚风流秀士林,英词从昔动修门。sān chǔ fēng liú xiù shì lín,yīng cí cóng xī dòng xiū mén。
充庭初识苍龙础,赐醴行沾白兽樽。chōng tíng chū shí cāng lóng chǔ,cì lǐ xíng zhān bái shòu zūn。
已上荐书轻一鹗,更凭诗力化群鲲。yǐ shàng jiàn shū qīng yī è,gèng píng shī lì huà qún kūn。
千年辽鹤空城郭,谁见朱公有异孙。qiān nián liáo hè kōng chéng guō,shuí jiàn zhū gōng yǒu yì sūn。

酬智叔见赠

陈师道

老去斯文不更论,却因夫子话师门。lǎo qù sī wén bù gèng lùn,què yīn fū zi huà shī mén。
清谈不待倾三语,胜日何知共一樽。qīng tán bù dài qīng sān yǔ,shèng rì hé zhī gòng yī zūn。
逐北我方填坎井,图南谁得料鹏鲲。zhú běi wǒ fāng tián kǎn jǐng,tú nán shuí dé liào péng kūn。
过逢为说侯芭在,卧楫生衣犊有孙。guò féng wèi shuō hóu bā zài,wò jí shēng yī dú yǒu sūn。

再酬

陈师道

乡里衣冠不绝人,近天尺五只清门。xiāng lǐ yī guān bù jué rén,jìn tiān chǐ wǔ zhǐ qīng mén。
论文正可簪双笔,浇舌行看赐上樽。lùn wén zhèng kě zān shuāng bǐ,jiāo shé xíng kàn cì shàng zūn。
琼玖每蒙先木李,蜩鸠方共笑飞鲲。qióng jiǔ měi méng xiān mù lǐ,tiáo jiū fāng gòng xiào fēi kūn。
固知贤杰当传世,下里朱陈亦有孙。gù zhī xián jié dāng chuán shì,xià lǐ zhū chén yì yǒu sūn。

敬酬智叔三赐之辱兼戏杨理曹二首

陈师道

龙争虎据竟成尘,只有青楼与白门。lóng zhēng hǔ jù jìng chéng chén,zhǐ yǒu qīng lóu yǔ bái mén。
令宰才高先得句,使君情重数开樽。lìng zǎi cái gāo xiān dé jù,shǐ jūn qíng zhòng shù kāi zūn。
江山故国难留鹤,科斗荒池可著鲲。jiāng shān gù guó nán liú hè,kē dòu huāng chí kě zhù kūn。
直使颔须浑作白,未应投镊愧诸孙。zhí shǐ hàn xū hún zuò bái,wèi yīng tóu niè kuì zhū sūn。

敬酬智叔三赐之辱兼戏杨理曹二首

陈师道

险韵廋词费讨论,真持布鼓过雷门。xiǎn yùn sōu cí fèi tǎo lùn,zhēn chí bù gǔ guò léi mén。
更看九日台头句,未用三人月下樽。gèng kàn jiǔ rì tái tóu jù,wèi yòng sān rén yuè xià zūn。
镜里黄花明白发,海边赤脚踏长鲲。jìng lǐ huáng huā míng bái fā,hǎi biān chì jiǎo tà zhǎng kūn。
从来相戒莫打鸭,可打鸳鸯最后孙。cóng lái xiāng jiè mò dǎ yā,kě dǎ yuān yāng zuì hòu sūn。