古诗词

玉楼春·汝阴湖上同东坡用六一韵

陈师道

湖平木落摇空阔。hú píng mù luò yáo kōng kuò。
叶底流泉鸣复咽。yè dǐ liú quán míng fù yàn。
酒边清漏往时同,花里朱弦纤手抹。jiǔ biān qīng lòu wǎng shí tóng,huā lǐ zhū xián xiān shǒu mǒ。
风光过手春冰滑。fēng guāng guò shǒu chūn bīng huá。
十事违人常七八。shí shì wéi rén cháng qī bā。
不将白发并黄花,拟下清流揽明月。bù jiāng bái fā bìng huáng huā,nǐ xià qīng liú lǎn míng yuè。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

答颜生见寄

陈师道

阙然车马不闻音,行路艰危已备更。quē rán chē mǎ bù wén yīn,xíng lù jiān wēi yǐ bèi gèng。
求舍问田真得计,临流据石有馀清。qiú shě wèn tián zhēn dé jì,lín liú jù shí yǒu yú qīng。
江山满目开新卷,韦杜诸人得细评。jiāng shān mǎn mù kāi xīn juǎn,wéi dù zhū rén dé xì píng。
闲处著身容我老,忙中见记识君情。xián chù zhù shēn róng wǒ lǎo,máng zhōng jiàn jì shí jūn qíng。

和黄预七夕

陈师道

盈盈一水不斯须,经岁相过自作疏。yíng yíng yī shuǐ bù sī xū,jīng suì xiāng guò zì zuò shū。
坐待翔禽报佳会,径须飞雨洗香车。zuò dài xiáng qín bào jiā huì,jìng xū fēi yǔ xǐ xiāng chē。
超腾水部陈篇上,收拾愚溪作赋馀。chāo téng shuǐ bù chén piān shàng,shōu shí yú xī zuò fù yú。
信有神仙足官府,我宁辛苦守残书。xìn yǒu shén xiān zú guān fǔ,wǒ níng xīn kǔ shǒu cán shū。

赠郑户部

陈师道

千载归来辽海东,江山如旧里闾空。qiān zài guī lái liáo hǎi dōng,jiāng shān rú jiù lǐ lǘ kōng。
时平未觉身难遇,学赡依然说不穷。shí píng wèi jué shēn nán yù,xué shàn yī rán shuō bù qióng。
著绣昼行真细事,下车磬折得深衷。zhù xiù zhòu xíng zhēn xì shì,xià chē qìng zhé dé shēn zhōng。
圣朝未有徐州相,剩作功名跨数公。shèng cháo wèi yǒu xú zhōu xiāng,shèng zuò gōng míng kuà shù gōng。

九日不出魏衍见过

陈师道

九日登临迫闭藏,老怀无恨自凄凉。jiǔ rì dēng lín pò bì cáng,lǎo huái wú hèn zì qī liáng。
山头落帽风流绝,壁面称诗语笑香。shān tóu luò mào fēng liú jué,bì miàn chēng shī yǔ xiào xiāng。
冲雨肯来寻此老,拂床聊待熟黄粱。chōng yǔ kěn lái xún cǐ lǎo,fú chuáng liáo dài shú huáng liáng。
独无樽酒为君寿,正使秋花未肯黄。dú wú zūn jiǔ wèi jūn shòu,zhèng shǐ qiū huā wèi kěn huáng。

次韵何子温祈晴二首

陈师道

夜半风回雨脚收,万家和气与云浮。yè bàn fēng huí yǔ jiǎo shōu,wàn jiā hé qì yǔ yún fú。
萧条寒巷荒三径,突兀晴空耸二楼。xiāo tiáo hán xiàng huāng sān jìng,tū wù qíng kōng sǒng èr lóu。
胜日登临轻一醉,下乡昏垫肯同忧。shèng rì dēng lín qīng yī zuì,xià xiāng hūn diàn kěn tóng yōu。
江空峡响鱼龙落,尽放青青极目秋。jiāng kōng xiá xiǎng yú lóng luò,jǐn fàng qīng qīng jí mù qiū。

次韵何子温祈晴二首

陈师道

九虎当关信不传,烧烟才上已回天。jiǔ hǔ dāng guān xìn bù chuán,shāo yān cái shàng yǐ huí tiān。
驱除雾雨还朝日,畜缩涛波复二川。qū chú wù yǔ hái cháo rì,chù suō tāo bō fù èr chuān。
夺目光华开秀句,堆场稿秸验丰年。duó mù guāng huá kāi xiù jù,duī chǎng gǎo jiē yàn fēng nián。
从今更上中和颂,少费将军九万笺。cóng jīn gèng shàng zhōng hé sòng,shǎo fèi jiāng jūn jiǔ wàn jiān。

送王元均贬衡州兼寄元龙二首

陈师道

先生英气盖区中,命与仇谋得老穷。xiān shēng yīng qì gài qū zhōng,mìng yǔ chóu móu dé lǎo qióng。
又见长身有家法,可辞短簿怒吾公。yòu jiàn zhǎng shēn yǒu jiā fǎ,kě cí duǎn bù nù wú gōng。
石头路滑行能速,宣室归来语未终。shí tóu lù huá xíng néng sù,xuān shì guī lái yǔ wèi zhōng。
宛洛风尘莫回顾,直须留眼送归鸿。wǎn luò fēng chén mò huí gù,zhí xū liú yǎn sòng guī hóng。

送王元均贬衡州兼寄元龙二首

陈师道

先生秀句满天东,二子缘渠再得穷。xiān shēng xiù jù mǎn tiān dōng,èr zi yuán qú zài dé qióng。
诗礼向来堪发冢,孙刘能使不为公。shī lǐ xiàng lái kān fā zhǒng,sūn liú néng shǐ bù wèi gōng。
炎方瘴疠避轩豁,故国山河开始终。yán fāng zhàng lì bì xuān huō,gù guó shān hé kāi shǐ zhōng。
传语元龙要相识,江湖春动有来鸿。chuán yǔ yuán lóng yào xiāng shí,jiāng hú chūn dòng yǒu lái hóng。

次韵黄生

陈师道

入竹投窗夜有声,似违残腊作初正。rù zhú tóu chuāng yè yǒu shēng,shì wéi cán là zuò chū zhèng。
三更爽气侵危坐,万里回风逼发生。sān gèng shuǎng qì qīn wēi zuò,wàn lǐ huí fēng bī fā shēng。
呵笔小吟撩我老,闭门高卧见君情。hē bǐ xiǎo yín liāo wǒ lǎo,bì mén gāo wò jiàn jūn qíng。
只今剩作惊人句,颇觉吟边意未平。zhǐ jīn shèng zuò jīng rén jù,pǒ jué yín biān yì wèi píng。

雪后

陈师道

送往开新雪又晴,故留腊白待春青。sòng wǎng kāi xīn xuě yòu qíng,gù liú là bái dài chūn qīng。
稍回杉色伸梅怨,并得朝看与夜听。shāo huí shān sè shēn méi yuàn,bìng dé cháo kàn yǔ yè tīng。
已觉庭泥生鸟迹,遽修田事带朝星。yǐ jué tíng ní shēng niǎo jì,jù xiū tián shì dài cháo xīng。
暮年功力归持律,不是骚人故独醒。mù nián gōng lì guī chí lǜ,bù shì sāo rén gù dú xǐng。

送詹司业

陈师道

学舍论交二十年,白头相对固依然。xué shě lùn jiāo èr shí nián,bái tóu xiāng duì gù yī rán。
才难孰为吾君惜,果满宁容我辈先。cái nán shú wèi wú jūn xī,guǒ mǎn níng róng wǒ bèi xiān。
熟路长驱聊缓步,百全一发不虚弦。shú lù zhǎng qū liáo huǎn bù,bǎi quán yī fā bù xū xián。
故怀未尽还成别,饱惯人间不更怜。gù huái wèi jǐn hái chéng bié,bǎo guàn rén jiān bù gèng lián。

寄亳州何郎中二首

陈师道

西南日下共浮云,人事难群喜劝分。xī nán rì xià gòng fú yún,rén shì nán qún xǐ quàn fēn。
已度城阴先得句,不应从俗未忘荤。yǐ dù chéng yīn xiān dé jù,bù yīng cóng sú wèi wàng hūn。
松篁有节元宜晚,桃李无蹊只自薰。sōng huáng yǒu jié yuán yí wǎn,táo lǐ wú qī zhǐ zì xūn。
欲入帝城须帝力,且寻诗社著诗勋。yù rù dì chéng xū dì lì,qiě xún shī shè zhù shī xūn。

寄亳州何郎中二首

陈师道

西原追送未成旬,赫赫传声已迫人。xī yuán zhuī sòng wèi chéng xún,hè hè chuán shēng yǐ pò rén。
剩欲抄诗寄来使,尚能拂席致佳宾。shèng yù chāo shī jì lái shǐ,shàng néng fú xí zhì jiā bīn。
孰知简易归刘向,谁使循良作寇恂。shú zhī jiǎn yì guī liú xiàng,shuí shǐ xún liáng zuò kòu xún。
他日入东专一壑,少留馀地许为邻。tā rì rù dōng zhuān yī hè,shǎo liú yú dì xǔ wèi lín。

寄答泰州曾侍郎

陈师道

千里驰诗慰别离,诗来吟咏转悲思。qiān lǐ chí shī wèi bié lí,shī lái yín yǒng zhuǎn bēi sī。
静中取适庸非计,林下相从会有时。jìng zhōng qǔ shì yōng fēi jì,lín xià xiāng cóng huì yǒu shí。
生理只今那得说,交情从昔见于斯。shēng lǐ zhǐ jīn nà dé shuō,jiāo qíng cóng xī jiàn yú sī。
含毫欲下还休去,怀抱何由得细知。hán háo yù xià hái xiū qù,huái bào hé yóu dé xì zhī。

送提刑李学士移使东路

陈师道

襟袖从前相向开,倡酬于此未多陪。jīn xiù cóng qián xiāng xiàng kāi,chàng chóu yú cǐ wèi duō péi。
身更宠辱谈弥胜,路别东西意自哀。shēn gèng chǒng rǔ tán mí shèng,lù bié dōng xī yì zì āi。
隐几忘言终不近,白头青简两相催。yǐn jǐ wàng yán zhōng bù jìn,bái tóu qīng jiǎn liǎng xiāng cuī。
孰知衰老难为别,声问应须续续来。shú zhī shuāi lǎo nán wèi bié,shēng wèn yīng xū xù xù lái。