古诗词

自山中归至登封遂讽高宰令取峻极中院厨前石钟板盖唐人寺记字甚奇丽也

李廌

吴砧已碎乐生论,京江昔沈瘗鹤铭。wú zhēn yǐ suì lè shēng lùn,jīng jiāng xī shěn yì hè míng。
半裁紫阳立玞石,考击化度求金籯。bàn cái zǐ yáng lì fū shí,kǎo jī huà dù qiú jīn yíng。
乃知金石有厄会,名碑旧叠长安城。nǎi zhī jīn shí yǒu è huì,míng bēi jiù dié zhǎng ān chéng。
顷年醴泉有贤令,政誉蔼蔼多流馨。qǐng nián lǐ quán yǒu xián lìng,zhèng yù ǎi ǎi duō liú xīn。
为怜文星足人杰,昔皆祔葬陪昭陵。wèi lián wén xīng zú rén jié,xī jiē fù zàng péi zhāo líng。
坏垣粪壤得颜碣,榛丘棘垄求魏徵。huài yuán fèn rǎng dé yán jié,zhēn qiū jí lǒng qiú wèi zhēng。
史讹遂正冲远字,石阙再树六骏形。shǐ é suì zhèng chōng yuǎn zì,shí quē zài shù liù jùn xíng。
板图列籍示过客,龟趺螭首罗齐廷。bǎn tú liè jí shì guò kè,guī fū chī shǒu luó qí tíng。
后来谬令类俗子,辄去其籍人皆惩。hòu lái miù lìng lèi sú zi,zhé qù qí jí rén jiē chéng。
昔到般舟访遗迹,季海寺记今雕零。xī dào bān zhōu fǎng yí jì,jì hǎi sì jì jīn diāo líng。
晓闻晨钟呼僧粥,石磬嘹亮穿云清。xiǎo wén chén zhōng hū sēng zhōu,shí qìng liáo liàng chuān yún qīng。
往观乃是唐短碣,大穷索缚乘前楹。wǎng guān nǎi shì táng duǎn jié,dà qióng suǒ fù chéng qián yíng。
字形峥嵘笔萧散,远过名殿诸题经。zì xíng zhēng róng bǐ xiāo sàn,yuǎn guò míng diàn zhū tí jīng。
劝僧拂拭置高壁,安知野僧不我听。quàn sēng fú shì zhì gāo bì,ān zhī yě sēng bù wǒ tīng。
十年再游尚如昔,击拊刻划将俱平。shí nián zài yóu shàng rú xī,jī fǔ kè huà jiāng jù píng。
急归入城讽县令,立使舁至无久停。jí guī rù chéng fěng xiàn lìng,lì shǐ yú zhì wú jiǔ tíng。
此碑复立非我力,奇物久废天须兴。cǐ bēi fù lì fēi wǒ lì,qí wù jiǔ fèi tiān xū xīng。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

范蜀公挽诗

李廌

嗣皇思故老,趣诏侍筵经。sì huáng sī gù lǎo,qù zhào shì yán jīng。
驷马空频驾,高鸿本自冥。sì mǎ kōng pín jià,gāo hóng běn zì míng。
苍生虽绝望,盛德愈流馨。cāng shēng suī jué wàng,shèng dé yù liú xīn。
出处俱全节,辉光并日星。chū chù jù quán jié,huī guāng bìng rì xīng。

范蜀公挽诗

李廌

关雎久盈耳,魏阙亦游心。guān jū jiǔ yíng ěr,wèi quē yì yóu xīn。
不废江湖乐,亲调钟磬音。bù fèi jiāng hú lè,qīn diào zhōng qìng yīn。
九重初击拊,千代正哇淫。jiǔ zhòng chū jī fǔ,qiān dài zhèng wa yín。
器在人亡矣,哀哉泪满襟。qì zài rén wáng yǐ,āi zāi lèi mǎn jīn。

范蜀公挽诗

李廌

重望晋随会,清明越大夫。zhòng wàng jìn suí huì,qīng míng yuè dà fū。
忘身安社稷,寄傲老江湖。wàng shēn ān shè jì,jì ào lǎo jiāng hú。
黼冕固已远,黄金犹可模。fǔ miǎn gù yǐ yuǎn,huáng jīn yóu kě mó。
旌贤宜异数,愿上孝宣图。jīng xián yí yì shù,yuàn shàng xiào xuān tú。

范蜀公挽诗

李廌

八十虽云寿,吾嗟未及期。bā shí suī yún shòu,wú jiē wèi jí qī。
方之昔卫武,犹不至期颐。fāng zhī xī wèi wǔ,yóu bù zhì qī yí。
幸处仁人里,叨膺国士知。xìng chù rén rén lǐ,dāo yīng guó shì zhī。
空馀恋轩想,况复九原悲。kōng yú liàn xuān xiǎng,kuàng fù jiǔ yuán bēi。

范蜀公挽诗

李廌

众乐西南圃,从公数共游。zhòng lè xī nán pǔ,cóng gōng shù gòng yóu。
清无马融帐,荣预李膺舟。qīng wú mǎ róng zhàng,róng yù lǐ yīng zhōu。
河汉德星陨,山川英气收。hé hàn dé xīng yǔn,shān chuān yīng qì shōu。
孤生筑场意,索寞向新丘。gū shēng zhù chǎng yì,suǒ mò xiàng xīn qiū。

雨中游法王寺诗

李廌

雨脚如麻未肯收,雨中还作法王游。yǔ jiǎo rú má wèi kěn shōu,yǔ zhōng hái zuò fǎ wáng yóu。
云埋辇路烟初合,水溅松岩雪乱流。yún mái niǎn lù yān chū hé,shuǐ jiàn sōng yán xuě luàn liú。
心畏险途常恐失,寒侵病骨已知秋。xīn wèi xiǎn tú cháng kǒng shī,hán qīn bìng gǔ yǐ zhī qiū。
群峰耸峭犹无畏,为语山僧不用留。qún fēng sǒng qiào yóu wú wèi,wèi yǔ shān sēng bù yòng liú。

少林寺诗

李廌

禅老家风古少林,道场遗迹蔽烟岑。chán lǎo jiā fēng gǔ shǎo lín,dào chǎng yí jì bì yān cén。
山遮石脚斜阳早,云碍钟声出谷深。shān zhē shí jiǎo xié yáng zǎo,yún ài zhōng shēng chū gǔ shēn。
只履度关天杳杳,九年面壁海沉沉。zhǐ lǚ dù guān tiān yǎo yǎo,jiǔ nián miàn bì hǎi chén chén。
欲知苗裔能传法,柏树犹明圣主心。yù zhī miáo yì néng chuán fǎ,bǎi shù yóu míng shèng zhǔ xīn。

习池诗

李廌

陈迹相推今古同,池边倚杖送归鸿。chén jì xiāng tuī jīn gǔ tóng,chí biān yǐ zhàng sòng guī hóng。
童山尚接千岩秀,稚树犹传万壑风。tóng shān shàng jiē qiān yán xiù,zhì shù yóu chuán wàn hè fēng。
春意物情迷野兴,水光天影共青空。chūn yì wù qíng mí yě xīng,shuǐ guāng tiān yǐng gòng qīng kōng。
雍门有泪应承睫,绕墓行吟吊习公。yōng mén yǒu lèi yīng chéng jié,rào mù xíng yín diào xí gōng。

次韵刘厚之久阴未雨

李廌

欲和丰年几日霖,密云委地结繁阴。yù hé fēng nián jǐ rì lín,mì yún wěi dì jié fán yīn。
莫疑造物收功晚,自是阳和着意深。mò yí zào wù shōu gōng wǎn,zì shì yáng hé zhe yì shēn。
且具黄鸡倾白酒,更求青李与来禽。qiě jù huáng jī qīng bái jiǔ,gèng qiú qīng lǐ yǔ lái qín。
扫除万古穷通想,付与南薰一弄琴。sǎo chú wàn gǔ qióng tōng xiǎng,fù yǔ nán xūn yī nòng qín。

过阎氏桥亭

李廌

绿芰红蕖照眼新,池塘风软起青蘋。lǜ jì hóng qú zhào yǎn xīn,chí táng fēng ruǎn qǐ qīng píng。
远山碧映重林暮,委径香传别洞春。yuǎn shān bì yìng zhòng lín mù,wěi jìng xiāng chuán bié dòng chūn。
五月独为长道客,沧浪自有濯缨人。wǔ yuè dú wèi zhǎng dào kè,cāng làng zì yǒu zhuó yīng rén。
谁知雅意在丘壑,惭对箕嵩愧路尘。shuí zhī yǎ yì zài qiū hè,cán duì jī sōng kuì lù chén。

范蜀公得请再致仕蜀公作诗命某次韵

李廌

老恋林泉拒衮衣,高山景行众思齐。lǎo liàn lín quán jù gǔn yī,gāo shān jǐng xíng zhòng sī qí。
久膺重任当先觉,独以清风激众迷。jiǔ yīng zhòng rèn dāng xiān jué,dú yǐ qīng fēng jī zhòng mí。
越相家声千载后,商公旧隐白云西。yuè xiāng jiā shēng qiān zài hòu,shāng gōng jiù yǐn bái yún xī。
坐令贪懦趋忠厚,寄语狂童勿芥鸡。zuò lìng tān nuò qū zhōng hòu,jì yǔ kuáng tóng wù jiè jī。

谢王生赠弓矢

李廌

将军材气旧无双,老矣犹思强挽强。jiāng jūn cái qì jiù wú shuāng,lǎo yǐ yóu sī qiáng wǎn qiáng。
金厩愿乘千里马,玉关归奉万年觞。jīn jiù yuàn chéng qiān lǐ mǎ,yù guān guī fèng wàn nián shāng。
受降城下沙场雪,无定河边木叶霜。shòu jiàng chéng xià shā chǎng xuě,wú dìng hé biān mù yè shuāng。
赠我良弓借馀勇,君应真胜楚人亡。zèng wǒ liáng gōng jiè yú yǒng,jūn yīng zhēn shèng chǔ rén wáng。

和人九日诗

李廌

三径就荒陶令宅,两峰高并杜翁情。sān jìng jiù huāng táo lìng zhái,liǎng fēng gāo bìng dù wēng qíng。
悲秋不奈黄花好,落帽谁怜白发生。bēi qiū bù nài huáng huā hǎo,luò mào shuí lián bái fā shēng。
远岫薄云收细雨,晚林丹叶弄新晴。yuǎn xiù báo yún shōu xì yǔ,wǎn lín dān yè nòng xīn qíng。
登临俯仰寰区隘,欲驾风轮更上征。dēng lín fǔ yǎng huán qū ài,yù jià fēng lún gèng shàng zhēng。

表高氏石公之墓

李廌

黄金照地晋将军,剑履盈门万石君。huáng jīn zhào dì jìn jiāng jūn,jiàn lǚ yíng mén wàn shí jūn。
独以德名追远裔,尽将富贵比浮云。dú yǐ dé míng zhuī yuǎn yì,jǐn jiāng fù guì bǐ fú yún。
璚田种药期公寿,夜壑移舟忽梦分。qióng tián zhǒng yào qī gōng shòu,yè hè yí zhōu hū mèng fēn。
仿佛平生阻瞻觌,一诗三叹漫殷勤。fǎng fú píng shēng zǔ zhān dí,yī shī sān tàn màn yīn qín。

再上闾丘通牧少卿

李廌

东邦滨海帝忧劳,慎迪名卿礼意褒。dōng bāng bīn hǎi dì yōu láo,shèn dí míng qīng lǐ yì bāo。
板简拜旌前宪掾,云骈骖驭旧仙曹。bǎn jiǎn bài jīng qián xiàn yuàn,yún pián cān yù jiù xiān cáo。
庭柯露下回春色,夜浦珠还息海涛。tíng kē lù xià huí chūn sè,yè pǔ zhū hái xī hǎi tāo。
阴惠日隆天眷异,蓬莱东去近金鳌。yīn huì rì lóng tiān juàn yì,péng lái dōng qù jìn jīn áo。
3091234567»