古诗词

蓝田悟真寺作

苏舜钦

旅食长安城,回遑奔走无停行。lǚ shí zhǎng ān chéng,huí huáng bēn zǒu wú tíng xíng。
清怀壮抱失素尚,胸中堆积尘土生。qīng huái zhuàng bào shī sù shàng,xiōng zhōng duī jī chén tǔ shēng。
偷闲得至玉峰下,为闻悟真之寺之嘉名。tōu xián dé zhì yù fēng xià,wèi wén wù zhēn zhī sì zhī jiā míng。
杖邛赤脚渡蓝水,细流激激心骨清。zhàng qióng chì jiǎo dù lán shuǐ,xì liú jī jī xīn gǔ qīng。
仰看苍山高峰旁,白云明灭藏日光。yǎng kàn cāng shān gāo fēng páng,bái yún míng miè cáng rì guāng。
行人遥指置寺处,正在白云之中央。xíng rén yáo zhǐ zhì sì chù,zhèng zài bái yún zhī zhōng yāng。
逡巡缘栈更险绝,攀萝扪壁随低昂。qūn xún yuán zhàn gèng xiǎn jué,pān luó mén bì suí dī áng。
朋行咫尺乃相失,已与云雾相翱翔。péng xíng zhǐ chǐ nǎi xiāng shī,yǐ yǔ yún wù xiāng áo xiáng。
时闻啼鸟如吹竹,数步一休还纵目。shí wén tí niǎo rú chuī zhú,shù bù yī xiū hái zòng mù。
行行未知高则危,下视昏烟覆平陆。xíng xíng wèi zhī gāo zé wēi,xià shì hūn yān fù píng lù。
满岩佳树尤朴樕,赫赤如霞间浓绿。mǎn yán jiā shù yóu pǔ sù,hè chì rú xiá jiān nóng lǜ。
是时八月初,路旁已见芬芬菊。shì shí bā yuè chū,lù páng yǐ jiàn fēn fēn jú。
贪奇恋景不知倦,侧睥又复心瑟缩。tān qí liàn jǐng bù zhī juàn,cè pì yòu fù xīn sè suō。
神魂飞下大壑幽,定省移时进双足。shén hún fēi xià dà hè yōu,dìng shěng yí shí jìn shuāng zú。
寺门高开朝日辉,丹青黯澹唐时屋。sì mén gāo kāi cháo rì huī,dān qīng àn dàn táng shí wū。
老僧引我周游看,且云白氏子诗乃实录。lǎo sēng yǐn wǒ zhōu yóu kàn,qiě yún bái shì zi shī nǎi shí lù。
此诗畴昔予所闻,殷殷更向碑前读。cǐ shī chóu xī yǔ suǒ wén,yīn yīn gèng xiàng bēi qián dú。
按言索像今无复,惟有流泉数道如车辐。àn yán suǒ xiàng jīn wú fù,wéi yǒu liú quán shù dào rú chē fú。
我嫌世累欲暂居,又云此地无留宿。wǒ xián shì lèi yù zàn jū,yòu yún cǐ dì wú liú sù。
殿宇之后林莽中,日暮尝有虎豹伏。diàn yǔ zhī hòu lín mǎng zhōng,rì mù cháng yǒu hǔ bào fú。
凿石龛边崖至深,近有浮屠于此相枨触。záo shí kān biān yá zhì shēn,jìn yǒu fú tú yú cǐ xiāng chéng chù。
悁心宿忿两不解,一乃颠挤死其谷。yuān xīn sù fèn liǎng bù jiě,yī nǎi diān jǐ sǐ qí gǔ。
我闻为之久颦蹙,此向期将避烦辱。wǒ wén wèi zhī jiǔ pín cù,cǐ xiàng qī jiāng bì fán rǔ。
不为伤生事,争如平地随流俗。bù wèi shāng shēng shì,zhēng rú píng dì suí liú sú。
叹息回头急出山,始觉全躯已为福。tàn xī huí tóu jí chū shān,shǐ jué quán qū yǐ wèi fú。
苏舜钦

苏舜钦

苏舜钦(1008—1048)北宋诗人,字子美,开封(今属河南)人,曾祖父由梓州铜山(今四川中江)迁至开封(今属河南)。曾任县令、大理评事、集贤殿校理,监进奏院等职。因支持范仲淹的庆历革新,为守旧派所恨,御史中丞王拱辰让其属官劾奏苏舜钦,劾其在进奏院祭神时,用卖废纸之钱宴请宾客。罢职闲居苏州。后来复起为湖州长史,但不久就病故了。他与梅尧臣齐名,人称“梅苏”。有《苏学士文集》诗文集有《苏舜钦集》16卷,《四部丛刊》影清康熙刊本。1981年上海古籍出版社出版《苏舜钦集》。 苏舜钦的作品>>

猜您喜欢

览照

苏舜钦

铁面苍髯目有棱,世间儿女见须惊。tiě miàn cāng rán mù yǒu léng,shì jiān ér nǚ jiàn xū jīng。
心曾许国终平虏,命未逢时合退耕。xīn céng xǔ guó zhōng píng lǔ,mìng wèi féng shí hé tuì gēng。
不称好文亲翰墨,自嗟多病足风情。bù chēng hǎo wén qīn hàn mò,zì jiē duō bìng zú fēng qíng。
一生肝胆如星斗,嗟尔顽铜岂见明。yī shēng gān dǎn rú xīng dòu,jiē ěr wán tóng qǐ jiàn míng。

沧浪亭怀贯之

苏舜钦

沧浪独步亦无悰,聊上危台四望中。cāng làng dú bù yì wú cóng,liáo shàng wēi tái sì wàng zhōng。
秋色入林红黯澹,日光穿竹翠玲珑。qiū sè rù lín hóng àn dàn,rì guāng chuān zhú cuì líng lóng。
酒徒飘落风前燕,诗社凋零霜后桐。jiǔ tú piāo luò fēng qián yàn,shī shè diāo líng shuāng hòu tóng。
君又暂来还径往,醉吟谁复伴衰翁。jūn yòu zàn lái hái jìng wǎng,zuì yín shuí fù bàn shuāi wēng。

和彦猷晚宴明月楼二首

苏舜钦

溪声来从一气外,楼阁插在苍霞中。xī shēng lái cóng yī qì wài,lóu gé chā zài cāng xiá zhōng。
艳歌横飞送落日,哀筝自响吹霜风。yàn gē héng fēi sòng luò rì,āi zhēng zì xiǎng chuī shuāng fēng。
低昂黛色四山黯,凌乱缬纹疏树红。dī áng dài sè sì shān àn,líng luàn xié wén shū shù hóng。
凭阑挥手问世俗,何人得到蟾蜍宫。píng lán huī shǒu wèn shì sú,hé rén dé dào chán chú gōng。

和彦猷晚宴明月楼二首

苏舜钦

落晚天边燕席开,溪山相照绝纤埃。luò wǎn tiān biān yàn xí kāi,xī shān xiāng zhào jué xiān āi。
绿杨有意檐前舞,凉月多情海上来。lǜ yáng yǒu yì yán qián wǔ,liáng yuè duō qíng hǎi shàng lái。
香穗萦斜凝画栋,酒鳞环合起金罍。xiāng suì yíng xié níng huà dòng,jiǔ lín huán hé qǐ jīn léi。
自疑身是乘槎客,泛彻银河却欲回。zì yí shēn shì chéng chá kè,fàn chè yín hé què yù huí。

答仲仪见寄

苏舜钦

前岁京都吏议諠,劲弓摧翮两连翩。qián suì jīng dōu lì yì xuān,jìn gōng cuī hé liǎng lián piān。
男儿穷困终归道,世路倾危自有天。nán ér qióng kùn zhōng guī dào,shì lù qīng wēi zì yǒu tiān。
云壑已通尘外意,茅斋仍得日高眠。yún hè yǐ tōng chén wài yì,máo zhāi réng dé rì gāo mián。
寄声吾舅无相念,今作江湖九馆仙。jì shēng wú jiù wú xiāng niàn,jīn zuò jiāng hú jiǔ guǎn xiān。

送黄通

苏舜钦

浪游天下访知音,健节亭亭耻陆沈。làng yóu tiān xià fǎng zhī yīn,jiàn jié tíng tíng chǐ lù shěn。
当日拜官随鹤版,此时孤宦入蛇林。dāng rì bài guān suí hè bǎn,cǐ shí gū huàn rù shé lín。
羁愁虽得著书乐,风物能伤迁客心。jī chóu suī dé zhù shū lè,fēng wù néng shāng qiān kè xīn。
顾我冥顽如瓦石,为君分袂亦悲吟。gù wǒ míng wán rú wǎ shí,wèi jūn fēn mèi yì bēi yín。

秋宿虎丘寺数夕执以诗见贶因次元韵

苏舜钦

生事飘然付一舟,吴山萧寺且淹留。shēng shì piāo rán fù yī zhōu,wú shān xiāo sì qiě yān liú。
白云已有终身约,醁酒聊驱万古愁。bái yún yǐ yǒu zhōng shēn yuē,lù jiǔ liáo qū wàn gǔ chóu。
峡束苍渊深贮月,岩排红树巧装秋。xiá shù cāng yuān shēn zhù yuè,yán pái hóng shù qiǎo zhuāng qiū。
徘徊欲出向城市,引领烟萝还自羞。pái huái yù chū xiàng chéng shì,yǐn lǐng yān luó hái zì xiū。

扬州城南延宾亭

苏舜钦

乱蝉咽咽柳霏霏,独上危亭俯落晖。luàn chán yàn yàn liǔ fēi fēi,dú shàng wēi tíng fǔ luò huī。
江外山从林下见,城中人向渡头归。jiāng wài shān cóng lín xià jiàn,chéng zhōng rén xiàng dù tóu guī。
风烟远近思高遁,豺虎纵横难息机。fēng yān yuǎn jìn sī gāo dùn,chái hǔ zòng héng nán xī jī。
出处两乖空自挠,伤哉吾道欲何依。chū chù liǎng guāi kōng zì náo,shāng zāi wú dào yù hé yī。

晚泊龟山

苏舜钦

南湾晚泊一徘徊,小径山间佛寺开。nán wān wǎn pō yī pái huái,xiǎo jìng shān jiān fú sì kāi。
石势向人森剑戟,滩光和月泻琼瑰。shí shì xiàng rén sēn jiàn jǐ,tān guāng hé yuè xiè qióng guī。
每伤道路销时序,但屈心情入酒杯。měi shāng dào lù xiāo shí xù,dàn qū xīn qíng rù jiǔ bēi。
夜籁不喧群动息,长吟聊以寄馀哀。yè lài bù xuān qún dòng xī,zhǎng yín liáo yǐ jì yú āi。

沧浪静吟

苏舜钦

独绕虚亭步石矼,静中情味世无双。dú rào xū tíng bù shí gāng,jìng zhōng qíng wèi shì wú shuāng。
山蝉带响穿疏户,野蔓盘青入破窗。shān chán dài xiǎng chuān shū hù,yě màn pán qīng rù pò chuāng。
二子逢时犹死饿,三闾遭逐便沉江。èr zi féng shí yóu sǐ è,sān lǘ zāo zhú biàn chén jiāng。
我今饱食高眠外,惟恨醇醪不满缸。wǒ jīn bǎo shí gāo mián wài,wéi hèn chún láo bù mǎn gāng。

独游曹氏园馆因寄伯玉

苏舜钦

去年把酒共徘徊,今日寻幽独此来。qù nián bǎ jiǔ gòng pái huái,jīn rì xún yōu dú cǐ lái。
竹密似嫌闲客入,梅含应待主人开。zhú mì shì xián xián kè rù,méi hán yīng dài zhǔ rén kāi。
赞谋盛府方投刃,捍患长堤正展才。zàn móu shèng fǔ fāng tóu rèn,hàn huàn zhǎng dī zhèng zhǎn cái。
早晚得归如旧约,伴君池上倒尊罍。zǎo wǎn dé guī rú jiù yuē,bàn jūn chí shàng dào zūn léi。

关都官孤山四照阁

苏舜钦

势压苍崖险可惊,攀云半日到轩楹。shì yā cāng yá xiǎn kě jīng,pān yún bàn rì dào xuān yíng。
旁观竹树回环翠,下视湖山表里清。páng guān zhú shù huí huán cuì,xià shì hú shān biǎo lǐ qīng。
惭觉愁随烟霭散,只疑身有羽翰生。cán jué chóu suí yān ǎi sàn,zhǐ yí shēn yǒu yǔ hàn shēng。
他年君挂朱轓后,蜡屐邛枝伴此行。tā nián jūn guà zhū fān hòu,là jī qióng zhī bàn cǐ xíng。

清轩

苏舜钦

谁凿幽轩刮眼清,湖中嘉处更禅扃。shuí záo yōu xuān guā yǎn qīng,hú zhōng jiā chù gèng chán jiōng。
龙听夜讲寒生席,鸥伴晨斋暖戏庭。lóng tīng yè jiǎng hán shēng xí,ōu bàn chén zhāi nuǎn xì tíng。
水月澄明应作观,云山浓淡自开屏。shuǐ yuè chéng míng yīng zuò guān,yún shān nóng dàn zì kāi píng。
我公亦为留奇句,此地人间合有灵。wǒ gōng yì wèi liú qí jù,cǐ dì rén jiān hé yǒu líng。

某为世所弃困居于苏平生交游过门不顾长安侍读叶丈不以秦吴之远高下之隔闵此穷悴特贶以诗然韵险句奇不可攀续仰酬高谊强抉芜音

苏舜钦

公镇西都拥剧权,远嗟穷苦寄新篇。gōng zhèn xī dōu yōng jù quán,yuǎn jiē qióng kǔ jì xīn piān。
气雄迥出关河外,句险空惊鱼鸟前。qì xióng jiǒng chū guān hé wài,jù xiǎn kōng jīng yú niǎo qián。
玉帐夜严兵似水,茅斋春静草如烟。yù zhàng yè yán bīng shì shuǐ,máo zhāi chūn jìng cǎo rú yān。
才愚荣悴皆殊绝,自笑相酬更斐然。cái yú róng cuì jiē shū jué,zì xiào xiāng chóu gèng fěi rán。

寄题赵叔平嘉树亭

苏舜钦

嘉树名亭古意同,拂檐围砌共青葱。jiā shù míng tíng gǔ yì tóng,fú yán wéi qì gòng qīng cōng。
午阴闲淡茶烟外,晓韵萧疏睡雨中。wǔ yīn xián dàn chá yān wài,xiǎo yùn xiāo shū shuì yǔ zhōng。
开户常时对君子,绕轩终日是清风。kāi hù cháng shí duì jūn zi,rào xuān zhōng rì shì qīng fēng。
盘根得地年年盛,岂学春林一晌红。pán gēn dé dì nián nián shèng,qǐ xué chūn lín yī shǎng hóng。
1651234567»