古诗词

蓝田悟真寺作

苏舜钦

旅食长安城,回遑奔走无停行。lǚ shí zhǎng ān chéng,huí huáng bēn zǒu wú tíng xíng。
清怀壮抱失素尚,胸中堆积尘土生。qīng huái zhuàng bào shī sù shàng,xiōng zhōng duī jī chén tǔ shēng。
偷闲得至玉峰下,为闻悟真之寺之嘉名。tōu xián dé zhì yù fēng xià,wèi wén wù zhēn zhī sì zhī jiā míng。
杖邛赤脚渡蓝水,细流激激心骨清。zhàng qióng chì jiǎo dù lán shuǐ,xì liú jī jī xīn gǔ qīng。
仰看苍山高峰旁,白云明灭藏日光。yǎng kàn cāng shān gāo fēng páng,bái yún míng miè cáng rì guāng。
行人遥指置寺处,正在白云之中央。xíng rén yáo zhǐ zhì sì chù,zhèng zài bái yún zhī zhōng yāng。
逡巡缘栈更险绝,攀萝扪壁随低昂。qūn xún yuán zhàn gèng xiǎn jué,pān luó mén bì suí dī áng。
朋行咫尺乃相失,已与云雾相翱翔。péng xíng zhǐ chǐ nǎi xiāng shī,yǐ yǔ yún wù xiāng áo xiáng。
时闻啼鸟如吹竹,数步一休还纵目。shí wén tí niǎo rú chuī zhú,shù bù yī xiū hái zòng mù。
行行未知高则危,下视昏烟覆平陆。xíng xíng wèi zhī gāo zé wēi,xià shì hūn yān fù píng lù。
满岩佳树尤朴樕,赫赤如霞间浓绿。mǎn yán jiā shù yóu pǔ sù,hè chì rú xiá jiān nóng lǜ。
是时八月初,路旁已见芬芬菊。shì shí bā yuè chū,lù páng yǐ jiàn fēn fēn jú。
贪奇恋景不知倦,侧睥又复心瑟缩。tān qí liàn jǐng bù zhī juàn,cè pì yòu fù xīn sè suō。
神魂飞下大壑幽,定省移时进双足。shén hún fēi xià dà hè yōu,dìng shěng yí shí jìn shuāng zú。
寺门高开朝日辉,丹青黯澹唐时屋。sì mén gāo kāi cháo rì huī,dān qīng àn dàn táng shí wū。
老僧引我周游看,且云白氏子诗乃实录。lǎo sēng yǐn wǒ zhōu yóu kàn,qiě yún bái shì zi shī nǎi shí lù。
此诗畴昔予所闻,殷殷更向碑前读。cǐ shī chóu xī yǔ suǒ wén,yīn yīn gèng xiàng bēi qián dú。
按言索像今无复,惟有流泉数道如车辐。àn yán suǒ xiàng jīn wú fù,wéi yǒu liú quán shù dào rú chē fú。
我嫌世累欲暂居,又云此地无留宿。wǒ xián shì lèi yù zàn jū,yòu yún cǐ dì wú liú sù。
殿宇之后林莽中,日暮尝有虎豹伏。diàn yǔ zhī hòu lín mǎng zhōng,rì mù cháng yǒu hǔ bào fú。
凿石龛边崖至深,近有浮屠于此相枨触。záo shí kān biān yá zhì shēn,jìn yǒu fú tú yú cǐ xiāng chéng chù。
悁心宿忿两不解,一乃颠挤死其谷。yuān xīn sù fèn liǎng bù jiě,yī nǎi diān jǐ sǐ qí gǔ。
我闻为之久颦蹙,此向期将避烦辱。wǒ wén wèi zhī jiǔ pín cù,cǐ xiàng qī jiāng bì fán rǔ。
不为伤生事,争如平地随流俗。bù wèi shāng shēng shì,zhēng rú píng dì suí liú sú。
叹息回头急出山,始觉全躯已为福。tàn xī huí tóu jí chū shān,shǐ jué quán qū yǐ wèi fú。
苏舜钦

苏舜钦

苏舜钦(1008—1048)北宋诗人,字子美,开封(今属河南)人,曾祖父由梓州铜山(今四川中江)迁至开封(今属河南)。曾任县令、大理评事、集贤殿校理,监进奏院等职。因支持范仲淹的庆历革新,为守旧派所恨,御史中丞王拱辰让其属官劾奏苏舜钦,劾其在进奏院祭神时,用卖废纸之钱宴请宾客。罢职闲居苏州。后来复起为湖州长史,但不久就病故了。他与梅尧臣齐名,人称“梅苏”。有《苏学士文集》诗文集有《苏舜钦集》16卷,《四部丛刊》影清康熙刊本。1981年上海古籍出版社出版《苏舜钦集》。 苏舜钦的作品>>

猜您喜欢

夜闻笮酒有声因而成咏

苏舜钦

糟床新压响泠泠,敧枕初闻睡自轻。zāo chuáng xīn yā xiǎng líng líng,jī zhěn chū wén shuì zì qīng。
几段愁悰俱滴破,一番欢意已篘成。jǐ duàn chóu cóng jù dī pò,yī fān huān yì yǐ chōu chéng。
空阶夜雨徒传句,三峡流泉无此声。kōng jiē yè yǔ tú chuán jù,sān xiá liú quán wú cǐ shēng。
只待松轩看飞雪,呼宾同饮瓮头清。zhǐ dài sōng xuān kàn fēi xuě,hū bīn tóng yǐn wèng tóu qīng。

秋夕怀南中故人

苏舜钦

向夕依阑念昔游,萧条节物更他州。xiàng xī yī lán niàn xī yóu,xiāo tiáo jié wù gèng tā zhōu。
池平不动天深碧,月色无情人独愁。chí píng bù dòng tiān shēn bì,yuè sè wú qíng rén dú chóu。
千里江山幽信绝,一场风露败荷秋。qiān lǐ jiāng shān yōu xìn jué,yī chǎng fēng lù bài hé qiū。
征鸿急急知何事,断续哀鸣过不休。zhēng hóng jí jí zhī hé shì,duàn xù āi míng guò bù xiū。

寄题水月

苏舜钦

参差峰岫昼云昏,入望交萝浊浪奔。cān chà fēng xiù zhòu yún hūn,rù wàng jiāo luó zhuó làng bēn。
震泽涌山来北岸,华阳连洞到东门。zhèn zé yǒng shān lái běi àn,huá yáng lián dòng dào dōng mén。
日生树挂红霞脚,风起波摇白石根。rì shēng shù guà hóng xiá jiǎo,fēng qǐ bō yáo bái shí gēn。
闻有上方僧住处,橘花林下采兰荪。wén yǒu shàng fāng sēng zhù chù,jú huā lín xià cǎi lán sūn。

寄题水月

苏舜钦

积翠湖心迤逦长,洞台萧寺两交光。jī cuì hú xīn yí lǐ zhǎng,dòng tái xiāo sì liǎng jiāo guāng。
鸟行黑点波涛白,枫叶红连橘柚黄。niǎo xíng hēi diǎn bō tāo bái,fēng yè hóng lián jú yòu huáng。
人我绝时隈树石,是非来处接帆樯。rén wǒ jué shí wēi shù shí,shì fēi lái chù jiē fān qiáng。
如何遂得追游性,摆却营营不急忙。rú hé suì dé zhuī yóu xìng,bǎi què yíng yíng bù jí máng。

重过齐山清溪

苏舜钦

翠微曾与客同游,陟险搜奇兴未休。cuì wēi céng yǔ kè tóng yóu,zhì xiǎn sōu qí xīng wèi xiū。
八载重来惊老大,千年高咏想风流。bā zài zhòng lái jīng lǎo dà,qiān nián gāo yǒng xiǎng fēng liú。
云迷复岭深藏洞,水落寒江远见洲。yún mí fù lǐng shēn cáng dòng,shuǐ luò hán jiāng yuǎn jiàn zhōu。
安得符离张太守,画图再与泻清愁。ān dé fú lí zhāng tài shǒu,huà tú zài yǔ xiè qīng chóu。

难易言

苏舜钦

拟把铅刀伐丹桂,欲坐眢井攀青天。nǐ bǎ qiān dāo fá dān guì,yù zuò yuān jǐng pān qīng tiān。
排罗婴儿拒九虎,未若以道干贵权。pái luó yīng ér jù jiǔ hǔ,wèi ruò yǐ dào gàn guì quán。

难易言

苏舜钦

地上拾芥亦细碎,掌里数文犹苦辛。dì shàng shí jiè yì xì suì,zhǎng lǐ shù wén yóu kǔ xīn。
脱使摘丸下峻坂,未若以财而发身。tuō shǐ zhāi wán xià jùn bǎn,wèi ruò yǐ cái ér fā shēn。

了语不了语

苏舜钦

公餗欲成忽覆鼎,银瓶汲绝还沈井。gōng sù yù chéng hū fù dǐng,yín píng jí jué hái shěn jǐng。
乳虎咆哮落深阱,青萍一挥断人颈。rǔ hǔ páo xiāo luò shēn jǐng,qīng píng yī huī duàn rén jǐng。

了语不了语

苏舜钦

无言以手寻佩环,寒暑迭运雕朱颜。wú yán yǐ shǒu xún pèi huán,hán shǔ dié yùn diāo zhū yán。
八骏踏地几时遍,六龙驾日何年闲。bā jùn tà dì jǐ shí biàn,liù lóng jià rì hé nián xián。

过下马陵

苏舜钦

下马陵头草色春,我一怀古一沾巾。xià mǎ líng tóu cǎo sè chūn,wǒ yī huái gǔ yī zhān jīn。
陵边又有累累冢,应是当年取酒人。líng biān yòu yǒu lèi lèi zhǒng,yīng shì dāng nián qǔ jiǔ rén。

和淮上遇便风

苏舜钦

浩荡清淮天共流,长风万里送归舟。hào dàng qīng huái tiān gòng liú,zhǎng fēng wàn lǐ sòng guī zhōu。
应愁晚泊喧卑地,吹入沧溟始自由。yīng chóu wǎn pō xuān bēi dì,chuī rù cāng míng shǐ zì yóu。

吴江亭

苏舜钦

气象清雄天与邻,世间不合有埃尘。qì xiàng qīng xióng tiān yǔ lín,shì jiān bù hé yǒu āi chén。
拟将累句酬佳景,只恐江山解笑人。nǐ jiāng lèi jù chóu jiā jǐng,zhǐ kǒng jiāng shān jiě xiào rén。

秀州通越门外八九里临水多佳木茂树以便风不得停舟一赏怆然为诗

苏舜钦

密树重萝覆水光,珍禽无数语琅琅。mì shù zhòng luó fù shuǐ guāng,zhēn qín wú shù yǔ láng láng。
惊帆瞥过如飞鸟,回首风烟空断肠。jīng fān piē guò rú fēi niǎo,huí shǒu fēng yān kōng duàn cháng。

新开湖晚霁

苏舜钦

霁霞飞尽失西东,水入天光浩气中。jì xiá fēi jǐn shī xī dōng,shuǐ rù tiān guāng hào qì zhōng。
籍籍轻帆一游鸟,似乘风力上虚空。jí jí qīng fān yī yóu niǎo,shì chéng fēng lì shàng xū kōng。

淮中晚泊犊头

苏舜钦

春阴垂野草青青,时有幽花一树明。chūn yīn chuí yě cǎo qīng qīng,shí yǒu yōu huā yī shù míng。
晚泊孤舟古祠下,满川风雨看潮生。wǎn pō gū zhōu gǔ cí xià,mǎn chuān fēng yǔ kàn cháo shēng。