古诗词

贺外舅转官

真德秀

黄山桃李闹春风,曾见先生化育中。huáng shān táo lǐ nào chūn fēng,céng jiàn xiān shēng huà yù zhōng。
经界力行师孟子,井田有意复周公。jīng jiè lì xíng shī mèng zi,jǐng tián yǒu yì fù zhōu gōng。
几年凋俗成佳邑,一旦新纶赏旧功。jǐ nián diāo sú chéng jiā yì,yī dàn xīn lún shǎng jiù gōng。
明主已知材智美,渭川行起钓璜翁。míng zhǔ yǐ zhī cái zhì měi,wèi chuān xíng qǐ diào huáng wēng。
真德秀

真德秀

真德秀字景元,后更为希元,福建浦城(今浦城县晋阳镇人)本姓慎,因避孝宗讳改姓真。生于宋孝宗淳熙五年(1178年),卒于未理宗端平二年(1235年)。真德秀是南宋后期与魏了翁齐名的一位著名理学家,也是继朱熹之后的理学正宗传人,他同魏了翁二人在确立理学正统地位的过程中发挥了重大作用。 真德秀的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花

真德秀

两岸月桥花半吐。liǎng àn yuè qiáo huā bàn tǔ。
红透肌香,暗把游人误。hóng tòu jī xiāng,àn bǎ yóu rén wù。
尽道武陵溪上路。jǐn dào wǔ líng xī shàng lù。
不知迷入江南去。bù zhī mí rù jiāng nán qù。
先自冰霜真态度。xiān zì bīng shuāng zhēn tài dù。
何事枝头,点点胭脂污。hé shì zhī tóu,diǎn diǎn yān zhī wū。
莫是东君嫌淡素。mò shì dōng jūn xián dàn sù。
问花花又娇无语。wèn huā huā yòu jiāo wú yǔ。

以青毡与志道

真德秀

冲寒暂行役,遗汝以青毡。chōng hán zàn xíng yì,yí rǔ yǐ qīng zhān。
要识夜眠处,当如亲膝前。yào shí yè mián chù,dāng rú qīn xī qián。
凊温供子职,清白保家传。qìng wēn gōng zi zhí,qīng bái bǎo jiā chuán。
小令多堪法,毋颛字画妍。xiǎo lìng duō kān fǎ,wú zhuān zì huà yán。

送曹晋伯令尹之官

真德秀

须江壮哉县,谁遣莽成墟。xū jiāng zhuàng zāi xiàn,shuí qiǎn mǎng chéng xū。
旧观嗟难复,罢民苦未纾。jiù guān jiē nán fù,bà mín kǔ wèi shū。
手摩应切切,鞭算盍徐徐。shǒu mó yīng qiè qiè,biān suàn hé xú xú。
赖有贤邦伯,当令子志摅。lài yǒu xián bāng bó,dāng lìng zi zhì shū。

送曹晋伯令尹之官

真德秀

此邑吾邻境,尝闻叹恨深。cǐ yì wú lín jìng,cháng wén tàn hèn shēn。
有田尽增税,无楮可为衾。yǒu tián jǐn zēng shuì,wú chǔ kě wèi qīn。
愿布中和政,毋怀忿疾心。yuàn bù zhōng hé zhèng,wú huái fèn jí xīn。
归田当有日,好听宓生琴。guī tián dāng yǒu rì,hǎo tīng mì shēng qín。

游上天竺

真德秀

事事不可了,还须入此山。shì shì bù kě le,hái xū rù cǐ shān。
遥寻黄叶路,迥出白云间。yáo xún huáng yè lù,jiǒng chū bái yún jiān。
瀹茗止烦渴,谈空得笑闲。yuè míng zhǐ fán kě,tán kōng dé xiào xián。
飘飘有馀兴,归去掩柴关。piāo piāo yǒu yú xīng,guī qù yǎn chái guān。

壬午春社之明日请尊老会于西山之精舍庞眉皓首奕奕相照真吾邦希阔之盛事辄成口号一首并呈诸耆寿且坚异日早退之约云

真德秀

耆年自是国之珍,何间衣冠与隐沦。qí nián zì shì guó zhī zhēn,hé jiān yī guān yǔ yǐn lún。
华发共成千一岁,清樽相对十三人。huá fā gòng chéng qiān yī suì,qīng zūn xiāng duì shí sān rén。
休谈洛社遗风旧,且颂仙游庆事新。xiū tán luò shè yí fēng jiù,qiě sòng xiān yóu qìng shì xīn。
三径未荒宜早退,要将寿栎伴庄椿。sān jìng wèi huāng yí zǎo tuì,yào jiāng shòu lì bàn zhuāng chūn。

题湖山清隐

真德秀

西湖南山和靖庐,西山东湖清隐居。xī hú nán shān hé jìng lú,xī shān dōng hú qīng yǐn jū。
皇天从来具老眼,胜地不肯栖凡夫。huáng tiān cóng lái jù lǎo yǎn,shèng dì bù kěn qī fán fū。
眼中四时风月景,胸次万古皇王书。yǎn zhōng sì shí fēng yuè jǐng,xiōng cì wàn gǔ huáng wáng shū。
夫君岂是终隐者,要学川云时卷舒。fū jūn qǐ shì zhōng yǐn zhě,yào xué chuān yún shí juǎn shū。

和侍读秘监饯行严韵

真德秀

帝里参陪意最亲,联镳忽此为交邻。dì lǐ cān péi yì zuì qīn,lián biāo hū cǐ wèi jiāo lín。
徐行得接双飞凤,骤别难留一角麟。xú xíng dé jiē shuāng fēi fèng,zhòu bié nán liú yī jiǎo lín。
归奏已趋天尺五,宠光仍待月重轮。guī zòu yǐ qū tiān chǐ wǔ,chǒng guāng réng dài yuè zhòng lún。
应怜留滞穷边客,晏岁严霜夜夜申。yīng lián liú zhì qióng biān kè,yàn suì yán shuāng yè yè shēn。

会长沙十二县宰

真德秀

从来守令与斯民,都是同胞一样亲。cóng lái shǒu lìng yǔ sī mín,dōu shì tóng bāo yī yàng qīn。
岂有脂膏供尔禄,不思痛痒切吾身。qǐ yǒu zhī gāo gōng ěr lù,bù sī tòng yǎng qiè wú shēn。
此邦只似唐时古,我辈当如汉吏循。cǐ bāng zhǐ shì táng shí gǔ,wǒ bèi dāng rú hàn lì xún。
今夕湘春一卮酒,直烦散作十分春。jīn xī xiāng chūn yī zhī jiǔ,zhí fán sàn zuò shí fēn chūn。

别汤升伯

真德秀

二十年前忝旧游,论交今日始从头。èr shí nián qián tiǎn jiù yóu,lùn jiāo jīn rì shǐ cóng tóu。
我如潦尽寒潭水,君似天空明月秋。wǒ rú lǎo jǐn hán tán shuǐ,jūn shì tiān kōng míng yuè qiū。
夜雨几时重话旧,故山闻早共归休。yè yǔ jǐ shí zhòng huà jiù,gù shān wén zǎo gòng guī xiū。
临岐赠别无他祝,莫忘邹陈为国忧。lín qí zèng bié wú tā zhù,mò wàng zōu chén wèi guó yōu。

和赵章泉

真德秀

天教一老立堂堂,步武媻姗尽未妨。tiān jiào yī lǎo lì táng táng,bù wǔ pán shān jǐn wèi fáng。
元始故家典刑在,北方正学派流长。yuán shǐ gù jiā diǎn xíng zài,běi fāng zhèng xué pài liú zhǎng。
新恩已焕青藜照,旧德行询黄发良。xīn ēn yǐ huàn qīng lí zhào,jiù dé xíng xún huáng fā liáng。
多谢寄诗勤问讯,自怜疏懒似嵇康。duō xiè jì shī qín wèn xùn,zì lián shū lǎn shì jī kāng。

送永嘉陈有辉

真德秀

深山读易如康节,白首谈玄似子云。shēn shān dú yì rú kāng jié,bái shǒu tán xuán shì zi yún。
肯学时流夸末技,却于圣处策奇勋。kěn xué shí liú kuā mò jì,què yú shèng chù cè qí xūn。
二图君已窥微指,十翼吾方愧浅闻。èr tú jūn yǐ kuī wēi zhǐ,shí yì wú fāng kuì qiǎn wén。
得意春风重过我,绿波清夜话羲文。dé yì chūn fēng zhòng guò wǒ,lǜ bō qīng yè huà xī wén。

闲吟

真德秀

闲中意趣定何如,静把陈编自卷舒。xián zhōng yì qù dìng hé rú,jìng bǎ chén biān zì juǎn shū。
希圣希贤真事业,潜天潜地细工夫。xī shèng xī xián zhēn shì yè,qián tiān qián dì xì gōng fū。
林泉有分吾生足,钟鼎无心世味疏。lín quán yǒu fēn wú shēng zú,zhōng dǐng wú xīn shì wèi shū。
政使一贫真到骨,不妨陋巷乐颜癯。zhèng shǐ yī pín zhēn dào gǔ,bù fáng lòu xiàng lè yán qú。

寿杨和父

真德秀

寿日将何劝寿卮,不妨拈出去年诗。shòu rì jiāng hé quàn shòu zhī,bù fáng niān chū qù nián shī。
大生皆自微阳起,百善端从一念基。dà shēng jiē zì wēi yáng qǐ,bǎi shàn duān cóng yī niàn jī。
身欲宁时须主静,几才动处要先知。shēn yù níng shí xū zhǔ jìng,jǐ cái dòng chù yào xiān zhī。
老来自笑无新句,那得仙翁一解颐。lǎo lái zì xiào wú xīn jù,nà dé xiān wēng yī jiě yí。

寿杨和父

真德秀

诞日娱亲始是荣,如君庆事世难并。dàn rì yú qīn shǐ shì róng,rú jūn qìng shì shì nán bìng。
名园春满三三径,眉寿天开九九龄。míng yuán chūn mǎn sān sān jìng,méi shòu tiān kāi jiǔ jiǔ líng。
帝渥频沾新诰紫,文阶重焕旧毡青。dì wò pín zhān xīn gào zǐ,wén jiē zhòng huàn jiù zhān qīng。
玉杯从此年年把,笑劝樽前两福星。yù bēi cóng cǐ nián nián bǎ,xiào quàn zūn qián liǎng fú xīng。
1361234567»