古诗词

庚寅纪乱

严羽

承平盗贼起,丧乱降自天。chéng píng dào zéi qǐ,sàng luàn jiàng zì tiān。
荼毒恣两道,兵戈浩相缠。tú dú zì liǎng dào,bīng gē hào xiāng chán。
此邦祸最酷,贱子忍具言。cǐ bāng huò zuì kù,jiàn zi rěn jù yán。
朝廷讨乱初,谁任主将权。cháo tíng tǎo luàn chū,shuí rèn zhǔ jiāng quán。
辎重道闲来,隐隐何阗阗。zī zhòng dào xián lái,yǐn yǐn hé tián tián。
殿前尽貔虎,所向当无坚。diàn qián jǐn pí hǔ,suǒ xiàng dāng wú jiān。
组练照川明,戈戟耀日鲜。zǔ liàn zhào chuān míng,gē jǐ yào rì xiān。
父老当时言,此贼不容吞。fù lǎo dāng shí yán,cǐ zéi bù róng tūn。
军兴法律在,进退非得专。jūn xīng fǎ lǜ zài,jìn tuì fēi dé zhuān。
奈何忽舍去,屯垒随之迁。nài hé hū shě qù,tún lěi suí zhī qiān。
留兵不五百,当贼逾数千。liú bīng bù wǔ bǎi,dāng zéi yú shù qiān。
英英胡将军,策马奋独先。yīng yīng hú jiāng jūn,cè mǎ fèn dú xiān。
出入突且击,势绝飘风旋。chū rù tū qiě jī,shì jué piāo fēng xuán。
杀贼不知数,尸骸相叠穿。shā zéi bù zhī shù,shī hái xiāng dié chuān。
谁谓散复来,其徒奈实繁。shuí wèi sàn fù lái,qí tú nài shí fán。
须臾塞城郭,合沓迷妖氛。xū yú sāi chéng guō,hé dá mí yāo fēn。
将军怒一呼,誓死报国恩。jiāng jūn nù yī hū,shì sǐ bào guó ēn。
拔剑复入阵,鼓声俄不闻。bá jiàn fù rù zhèn,gǔ shēng é bù wén。
哀哉失壮士,白日为之昏。āi zāi shī zhuàng shì,bái rì wèi zhī hūn。
嗟彼城中人,欲生无由缘。jiē bǐ chéng zhōng rén,yù shēng wú yóu yuán。
连头受屠戮,赤族罹祸冤。lián tóu shòu tú lù,chì zú lí huò yuān。
妻孥悉驱虏,道路号相牵。qī nú xī qū lǔ,dào lù hào xiāng qiān。
或有小失意,性命无由全。huò yǒu xiǎo shī yì,xìng mìng wú yóu quán。
言语方出口,腰领已不连。yán yǔ fāng chū kǒu,yāo lǐng yǐ bù lián。
婉婉闺中女,未尝窥户边。wǎn wǎn guī zhōng nǚ,wèi cháng kuī hù biān。
白刃斥之去,不许暂稽延。bái rèn chì zhī qù,bù xǔ zàn jī yán。
回头顾父母,父母安敢怜。huí tóu gù fù mǔ,fù mǔ ān gǎn lián。
所掠靡孑遗,囊担无虚肩。suǒ lüè mí jié yí,náng dān wú xū jiān。
衣冠困奴隶,怒骂仍笞鞭。yī guān kùn nú lì,nù mà réng chī biān。
又有脱锋刃,多化为鱼鼋。yòu yǒu tuō fēng rèn,duō huà wèi yú yuán。
途穷势复迫,忽若忘重渊。tú qióng shì fù pò,hū ruò wàng zhòng yuān。
仓卒所传误,投身空弃捐。cāng zú suǒ chuán wù,tóu shēn kōng qì juān。
婴儿或在抱,粉黛犹俨然。yīng ér huò zài bào,fěn dài yóu yǎn rán。
沙碛腥人肠,衔啄集乌鸢。shā qì xīng rén cháng,xián zhuó jí wū yuān。
呜呼彼苍天,念此胡罪愆。wū hū bǐ cāng tiān,niàn cǐ hú zuì qiān。
比者因乱定,南归经旧廛。bǐ zhě yīn luàn dìng,nán guī jīng jiù chán。
岂徒人民非,莫辨陌与阡。qǐ tú rén mín fēi,mò biàn mò yǔ qiān。
所见但荆棘,狐狸对我蹲。suǒ jiàn dàn jīng jí,hú lí duì wǒ dūn。
坡陁流血地,靡靡生寒烟。pō tuó liú xuè dì,mí mí shēng hán yān。
城头遇老翁,行泪为余论。chéng tóu yù lǎo wēng,xíng lèi wèi yú lùn。
云贼破城时,贼初攻南门。yún zéi pò chéng shí,zéi chū gōng nán mén。
大军血战久,家得扶我奔。dà jūn xuè zhàn jiǔ,jiā dé fú wǒ bēn。
所免有万计,皆我胡君恩。suǒ miǎn yǒu wàn jì,jiē wǒ hú jūn ēn。
不然尽鱼肉,遗黎何有焉。bù rán jǐn yú ròu,yí lí hé yǒu yān。
语罢复呜咽,余亦涕泗涟。yǔ bà fù wū yàn,yú yì tì sì lián。
军旅苦转输,饥馑仍荐臻。jūn lǚ kǔ zhuǎn shū,jī jǐn réng jiàn zhēn。
疮痍莽未复,千里惟空村。chuāng yí mǎng wèi fù,qiān lǐ wéi kōng cūn。
白骨不知谁,无人为招魂。bái gǔ bù zhī shuí,wú rén wèi zhāo hún。
四郊实多此,仁者宜恻然。sì jiāo shí duō cǐ,rén zhě yí cè rán。
近喜大告捷,所俘悉已还。jìn xǐ dà gào jié,suǒ fú xī yǐ hái。
凶渠戮庙社,党类归之田。xiōng qú lù miào shè,dǎng lèi guī zhī tián。
当知釜中鱼,贷尔喘息悬。dāng zhī fǔ zhōng yú,dài ěr chuǎn xī xuán。
胡为迭恃险,高垒犹山巅。hú wèi dié shì xiǎn,gāo lěi yóu shān diān。
蛮獠本异性,土风来有年。mán liáo běn yì xìng,tǔ fēng lái yǒu nián。
力屈势暂伏,乞降非恶悛。lì qū shì zàn fú,qǐ jiàng fēi è quān。
胁从固罔治,群丑岂尽原。xié cóng gù wǎng zhì,qún chǒu qǐ jǐn yuán。
反覆恐难料,安危仗诸贤。fǎn fù kǒng nán liào,ān wēi zhàng zhū xián。
此师不再举,乘时须勉旃。cǐ shī bù zài jǔ,chéng shí xū miǎn zhān。
国家刑罚在,庙算必不偏。guó jiā xíng fá zài,miào suàn bì bù piān。
感时须发白,忧国空拳拳。gǎn shí xū fā bái,yōu guó kōng quán quán。
严羽

严羽

严羽,南宋诗论家、诗人。字丹丘,一字仪卿,自号沧浪逋客,世称严沧浪。邵武莒溪(今福建省邵武市莒溪)人。生卒年不详,据其诗推知主要生活于理宗在位期间,至度宗即位时仍在世。一生未曾出仕,大半隐居在家乡,与同宗严仁、严参齐名,号“三严”;又与严肃、严参等8人,号“九严”。严羽论诗推重汉魏盛唐、号召学古,所著《沧浪诗话》名重于世,被誉为宋、元、明、清四朝诗话第一人。 严羽的作品>>

猜您喜欢

满江红·送廖叔仁赴阙

严羽

日近觚棱,秋渐满、蓬莱双阙。rì jìn gū léng,qiū jiàn mǎn péng lái shuāng quē。
正钱塘江上,潮头如雪。zhèng qián táng jiāng shàng,cháo tóu rú xuě。
把酒送君天上去,琼琚玉佩鹓鸿列。bǎ jiǔ sòng jūn tiān shàng qù,qióng jū yù pèi yuān hóng liè。
丈夫儿、富贵等浮云,看名节。zhàng fū ér fù guì děng fú yún,kàn míng jié。
天下事,吾能说;今老矣,空凝绝。tiān xià shì,wú néng shuō;jīn lǎo yǐ,kōng níng jué。
对西风慷慨,唾壶歌缺。duì xī fēng kāng kǎi,tuò hú gē quē。
不洒世间儿女泪,难堪亲友中年别。bù sǎ shì jiān ér nǚ lèi,nán kān qīn yǒu zhōng nián bié。
问相思、他日镜中看,萧萧发。wèn xiāng sī tā rì jìng zhōng kàn,xiāo xiāo fā。

沁园春·为董叔宏赋溪庄

严羽

问讯溪庄,景如之何,吾为平章。wèn xùn xī zhuāng,jǐng rú zhī hé,wú wèi píng zhāng。
自月湖不见,江山零落,骊塘去后,烟月凄凉。zì yuè hú bù jiàn,jiāng shān líng luò,lí táng qù hòu,yān yuè qī liáng。
有老先生,如梅峰者,健笔纵横为发扬。yǒu lǎo xiān shēng,rú méi fēng zhě,jiàn bǐ zòng héng wèi fā yáng。
还添得,石屏诗句,一段风光。hái tiān dé,shí píng shī jù,yī duàn fēng guāng。
主人雅兴徜徉。zhǔ rén yǎ xīng cháng yáng。
每携客临流泛羽觞。měi xié kè lín liú fàn yǔ shāng。
想归来松菊,小烦管领,同盟鸥鹭,未许相忘。xiǎng guī lái sōng jú,xiǎo fán guǎn lǐng,tóng méng ōu lù,wèi xǔ xiāng wàng。
我道其间,如斯人物,只合盛之白玉堂。wǒ dào qí jiān,rú sī rén wù,zhǐ hé shèng zhī bái yù táng。
还须把,扁舟借我,散发沧浪。hái xū bǎ,biǎn zhōu jiè wǒ,sàn fā cāng làng。

别客

严羽

客鬓风霜晚,离亭鼓角闻。kè bìn fēng shuāng wǎn,lí tíng gǔ jiǎo wén。
念君当此去,把袂不能分。niàn jūn dāng cǐ qù,bǎ mèi bù néng fēn。
衡霍连秋气,潇湘合暮云。héng huò lián qiū qì,xiāo xiāng hé mù yún。
愁心将落叶,向晚共纷纷。chóu xīn jiāng luò yè,xiàng wǎn gòng fēn fēn。

访益上人兰若

严羽

独寻青莲宇,行过白沙滩。dú xún qīng lián yǔ,xíng guò bái shā tān。
一径入松雪,数峰生暮寒。yī jìng rù sōng xuě,shù fēng shēng mù hán。
山僧喜客至,林阁借人看。shān sēng xǐ kè zhì,lín gé jiè rén kàn。
吟罢拂衣去,钟声云外残。yín bà fú yī qù,zhōng shēng yún wài cán。

出塞行

严羽

将军救朔边,都护上祁连。jiāng jūn jiù shuò biān,dōu hù shàng qí lián。
六郡飞传檄,三河聚控弦。liù jùn fēi chuán xí,sān hé jù kòng xián。
连营当太白,吹角动胡天。lián yíng dāng tài bái,chuī jiǎo dòng hú tiān。
何日匈奴灭,中原得晏然。hé rì xiōng nú miè,zhōng yuán dé yàn rán。

关山月

严羽

今夜关山月,偏能照马鞍。jīn yè guān shān yuè,piān néng zhào mǎ ān。
卢龙征戍客,圆缺几回看。lú lóng zhēng shù kè,yuán quē jǐ huí kàn。
遥想金闺里,应悲玉露寒。yáo xiǎng jīn guī lǐ,yīng bēi yù lù hán。
黄沙三万里,何日是长安。huáng shā sān wàn lǐ,hé rì shì zhǎng ān。

蜀女怨

严羽

几时离月峡,五见紫兰凋。jǐ shí lí yuè xiá,wǔ jiàn zǐ lán diāo。
塞雁随魂断,江花逐泪飘。sāi yàn suí hún duàn,jiāng huā zhú lèi piāo。
沙头南北客,京口去来潮。shā tóu nán běi kè,jīng kǒu qù lái cháo。
日日无消息,空登万里桥。rì rì wú xiāo xī,kōng dēng wàn lǐ qiáo。

寻宁山人所居

严羽

幽人以道隐,结室岩之东。yōu rén yǐ dào yǐn,jié shì yán zhī dōng。
余亦避世客,逢君于此中。yú yì bì shì kè,féng jūn yú cǐ zhōng。
鸟因留食至,泉为炼丹红。niǎo yīn liú shí zhì,quán wèi liàn dān hóng。
向晚下山去,月高秋色空。xiàng wǎn xià shān qù,yuè gāo qiū sè kōng。

江楼夜月怀故山友人陈聘君吴樗乡

严羽

昨夜江楼月,思君好断肠。zuó yè jiāng lóu yuè,sī jūn hǎo duàn cháng。
猿声相应发,山色更青苍。yuán shēng xiāng yīng fā,shān sè gèng qīng cāng。
楚塞来书远,闽关隔梦长。chǔ sāi lái shū yuǎn,mǐn guān gé mèng zhǎng。
今朝看愁鬓,为尔半成霜。jīn cháo kàn chóu bìn,wèi ěr bàn chéng shuāng。

江上有怀上官良

严羽

忆君怅不乐,立马大江边。yì jūn chàng bù lè,lì mǎ dà jiāng biān。
塞雁来无际,惊沙度飒然。sāi yàn lái wú jì,jīng shā dù sà rán。
客心悬日夜,书札断云天。kè xīn xuán rì yè,shū zhá duàn yún tiān。
莫作青山老,空为人所怜。mò zuò qīng shān lǎo,kōng wèi rén suǒ lián。

闻雁

严羽

远客惊秋雁,高楼复异乡。yuǎn kè jīng qiū yàn,gāo lóu fù yì xiāng。
声兼边哨苦,影落楚云长。shēng jiān biān shào kǔ,yǐng luò chǔ yún zhǎng。
此夜头堪白,他山叶又黄。cǐ yè tóu kān bái,tā shān yè yòu huáng。
年年洞庭浪,飘泊更无行。nián nián dòng tíng làng,piāo pō gèng wú xíng。

送上官伟长

严羽

岁晚长愁绪,嗟君更远行。suì wǎn zhǎng chóu xù,jiē jūn gèng yuǎn xíng。
兵戈今日泪,江海故人情。bīng gē jīn rì lèi,jiāng hǎi gù rén qíng。
此别几时见,寒猿一夜鸣。cǐ bié jǐ shí jiàn,hán yuán yī yè míng。
致君相许在,回首壮心惊。zhì jūn xiāng xǔ zài,huí shǒu zhuàng xīn jīng。

有怀阆风山人

严羽

把酒忽惆怅,君今吴楚闲。bǎ jiǔ hū chóu chàng,jūn jīn wú chǔ xián。
孤云随马首,风雨隔河关。gū yún suí mǎ shǒu,fēng yǔ gé hé guān。
心事竟何在,此行殊未还。xīn shì jìng hé zài,cǐ xíng shū wèi hái。
空将百年意,泣向宝刀环。kōng jiāng bǎi nián yì,qì xiàng bǎo dāo huán。

避乱途中

严羽

回首兵戈地,遗黎见几人。huí shǒu bīng gē dì,yí lí jiàn jǐ rén。
他乡空白发,故国又青春。tā xiāng kōng bái fā,gù guó yòu qīng chūn。
多难堪长客,偷生愧此身。duō nán kān zhǎng kè,tōu shēng kuì cǐ shēn。
本无匡济略,叹息谩伤神。běn wú kuāng jì lüè,tàn xī mán shāng shén。

将往豫章留别张少尹父子

严羽

江西飞鸟外,极目渺离愁。jiāng xī fēi niǎo wài,jí mù miǎo lí chóu。
同侣时催发,征人不可留。tóng lǚ shí cuī fā,zhēng rén bù kě liú。
江湖双泪眼,天地一孤舟。jiāng hú shuāng lèi yǎn,tiān dì yī gū zhōu。
挥棹从兹去,空伤旅鬓秋。huī zhào cóng zī qù,kōng shāng lǚ bìn qiū。
941234567