古诗词

送陆务观

李石

近别已不易,远别良更难。jìn bié yǐ bù yì,yuǎn bié liáng gèng nán。
莫作远近想,便觉宇宙宽。mò zuò yuǎn jìn xiǎng,biàn jué yǔ zhòu kuān。
聚散与出处,等以道眼看。jù sàn yǔ chū chù,děng yǐ dào yǎn kàn。
君去便乡国,我留为亲欢。jūn qù biàn xiāng guó,wǒ liú wèi qīn huān。
吴蜀视旅亭,随处寓以安。wú shǔ shì lǚ tíng,suí chù yù yǐ ān。
谁能诧凡见,鴳翮齐鹏抟。shuí néng chà fán jiàn,yàn hé qí péng tuán。
是家好门地,羽仪耀朝端。shì jiā hǎo mén dì,yǔ yí yào cháo duān。
竹西丞相客,冀北幕府官。zhú xī chéng xiāng kè,jì běi mù fǔ guān。
清庙瑚琏器,仙人承露盘。qīng miào hú liǎn qì,xiān rén chéng lù pán。
谈笑翰墨香,芳佩杂茝兰。tán xiào hàn mò xiāng,fāng pèi zá chǎi lán。
雪山笏拄颐,碧玉高巑岏。xuě shān hù zhǔ yí,bì yù gāo cuán wán。
锋车促收召,买舟系江干。fēng chē cù shōu zhào,mǎi zhōu xì jiāng gàn。
瞿塘浪粘天,怒涛驾风湍。qú táng làng zhān tiān,nù tāo jià fēng tuān。
西湖软红路,塔级层旃檀。xī hú ruǎn hóng lù,tǎ jí céng zhān tán。
还来捧御床,剖腹呈琅玕。hái lái pěng yù chuáng,pōu fù chéng láng gān。
前修席玉铉,旧事追金銮。qián xiū xí yù xuàn,jiù shì zhuī jīn luán。
潦倒困灾患,名节空雕残。lǎo dào kùn zāi huàn,míng jié kōng diāo cán。
不假子夏盖,敢弹贡禹冠。bù jiǎ zi xià gài,gǎn dàn gòng yǔ guān。
隔阔如昨梦,道义期岁寒。gé kuò rú zuó mèng,dào yì qī suì hán。
日边一纸书,时烦问加餐。rì biān yī zhǐ shū,shí fán wèn jiā cān。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

颂古塔祖胜二首

李石

芦花岸下蓼滩头,上得钩时便上钩。lú huā àn xià liǎo tān tóu,shàng dé gōu shí biàn shàng gōu。
一曲渔歌川棹拨,五湖烟水月轮秋。yī qū yú gē chuān zhào bō,wǔ hú yān shuǐ yuè lún qiū。

颂古塔祖胜二首

李石

天津桥上弄猢狲,女子从来不出门。tiān jīn qiáo shàng nòng hú sūn,nǚ zi cóng lái bù chū mén。
却被罔明穿鼻孔,鬓边香撼玉梅魂。què bèi wǎng míng chuān bí kǒng,bìn biān xiāng hàn yù méi hún。

杨尉三和篇补其二以为答不敢虚盛意

李石

前时赤旱要刑鹅,今日平田涨绿波。qián shí chì hàn yào xíng é,jīn rì píng tián zhǎng lǜ bō。
不特蛟龙偏得意,可知蚯蚓亦能歌。bù tè jiāo lóng piān dé yì,kě zhī qiū yǐn yì néng gē。

杨尉三和篇补其二以为答不敢虚盛意

李石

湖亭饮酒对新鹅,金错杯中卷白波。hú tíng yǐn jiǔ duì xīn é,jīn cuò bēi zhōng juǎn bái bō。
村鼓鼕鼕更堪忆,画船照水采菱歌。cūn gǔ dōng dōng gèng kān yì,huà chuán zhào shuǐ cǎi líng gē。

栽橘

李石

封君培壅百年心,准拟霜秋色更深。fēng jūn péi yōng bǎi nián xīn,zhǔn nǐ shuāng qiū sè gèng shēn。
办取数钱收一掬,此奴随处即成林。bàn qǔ shù qián shōu yī jū,cǐ nú suí chù jí chéng lín。

香橘二首

李石

霜馀袅袅撷秋芳,露洗娟娟百宝光。shuāng yú niǎo niǎo xié qiū fāng,lù xǐ juān juān bǎi bǎo guāng。
齿冷欲餐琼树玉,手温谁握洞庭香。chǐ lěng yù cān qióng shù yù,shǒu wēn shuí wò dòng tíng xiāng。

香橘二首

李石

千林独觉一林芳,秾碧搀先送晓光。qiān lín dú jué yī lín fāng,nóng bì chān xiān sòng xiǎo guāng。
鲁酒未妨杯雪冷,麝兰半杂袖风香。lǔ jiǔ wèi fáng bēi xuě lěng,shè lán bàn zá xiù fēng xiāng。

扇子诗

李石

无适无莫羲皇人,不忧不惧击壤民。wú shì wú mò xī huáng rén,bù yōu bù jù jī rǎng mín。
只有太平容易事,更于何处费精神。zhǐ yǒu tài píng róng yì shì,gèng yú hé chù fèi jīng shén。

扇子诗

李石

鼻端栩栩师南华,脚步落落邱东家。bí duān xǔ xǔ shī nán huá,jiǎo bù luò luò qiū dōng jiā。
一春多病守窗户,仰看蛛网粘杨花。yī chūn duō bìng shǒu chuāng hù,yǎng kàn zhū wǎng zhān yáng huā。

扇子诗

李石

吐火生热风生凉,自家富贵他人忙。tǔ huǒ shēng rè fēng shēng liáng,zì jiā fù guì tā rén máng。
不为求蛇熏老鼠,翻成打鸭惊鸳鸯。bù wèi qiú shé xūn lǎo shǔ,fān chéng dǎ yā jīng yuān yāng。

扇子诗

李石

杨柳飞时春睡浓,老夫无力看春红。yáng liǔ fēi shí chūn shuì nóng,lǎo fū wú lì kàn chūn hóng。
一杯径尽卧禅榻,高下任意吹花风。yī bēi jìng jǐn wò chán tà,gāo xià rèn yì chuī huā fēng。

扇子诗

李石

梅里寻酸却得香,舌根未举鼻先尝。méi lǐ xún suān què dé xiāng,shé gēn wèi jǔ bí xiān cháng。
算来大似输他眼,老去犹堪玩雪霜。suàn lái dà shì shū tā yǎn,lǎo qù yóu kān wán xuě shuāng。

扇子诗

李石

春江拍拍浴鹅儿,一夜潮生水渐肥。chūn jiāng pāi pāi yù é ér,yī yè cháo shēng shuǐ jiàn féi。
画舫正将桃叶渡,彩桥随处柳花飞。huà fǎng zhèng jiāng táo yè dù,cǎi qiáo suí chù liǔ huā fēi。

扇子诗

李石

柳间坐锻嵇叔夜,过眼馀子何人哉。liǔ jiān zuò duàn jī shū yè,guò yǎn yú zi hé rén zāi。
卿亦安用识我辈,所见所闻无去来。qīng yì ān yòng shí wǒ bèi,suǒ jiàn suǒ wén wú qù lái。

扇子诗

李石

也不悲噫也不歌,只将恬淡养天和。yě bù bēi yī yě bù gē,zhǐ jiāng tián dàn yǎng tiān hé。
团蒲徙倚谁呼觉,梦里分明被佛呵。tuán pú xǐ yǐ shuí hū jué,mèng lǐ fēn míng bèi fú hē。