古诗词

澹山岩

沈辽

昔造阳羡二洞天,我生已当谢人间。xī zào yáng xiàn èr dòng tiān,wǒ shēng yǐ dāng xiè rén jiān。
尔来投裔亦无事,澹山岩下欣跻攀。ěr lái tóu yì yì wú shì,dàn shān yán xià xīn jī pān。
群峰驾肩来,江水会前湾。qún fēng jià jiān lái,jiāng shuǐ huì qián wān。
灵气绦洞口,夐如宝陁山。líng qì tāo dòng kǒu,xiòng rú bǎo tuó shān。
辇道转西升,斗入初无艰。niǎn dào zhuǎn xī shēng,dòu rù chū wú jiān。
翡翠凿穹庐,略与天相弯。fěi cuì záo qióng lú,lüè yǔ tiān xiāng wān。
宽广容万席,清润非人寰。kuān guǎng róng wàn xí,qīng rùn fēi rén huán。
东南豁阳明,仰视如含环。dōng nán huō yáng míng,yǎng shì rú hán huán。
青萝傅乔木,亦有败叶黫。qīng luó fù qiáo mù,yì yǒu bài yè yān。
造化遗玉像,其人清且闲。zào huà yí yù xiàng,qí rén qīng qiě xián。
巧工或可为,谁能陟巅颜。qiǎo gōng huò kě wèi,shuí néng zhì diān yán。
秦时隐君去成仙,空留石床水云般。qín shí yǐn jūn qù chéng xiān,kōng liú shí chuáng shuǐ yún bān。
药炉不复九霞覆,唯馀渥赭繁茅菅。yào lú bù fù jiǔ xiá fù,wéi yú wò zhě fán máo jiān。
至行禅师化巨蟒,好事太守驱群顽。zhì xíng chán shī huà jù mǎng,hǎo shì tài shǒu qū qún wán。
崇坛峭罅皆可蹑,三穴旁出门无关。chóng tán qiào xià jiē kě niè,sān xué páng chū mén wú guān。
壁间玉乳化为石,何术可煮完衰孱。bì jiān yù rǔ huà wèi shí,hé shù kě zhǔ wán shuāi càn。
恨无仙骨空盘桓,欲留未可终当还。hèn wú xiān gǔ kōng pán huán,yù liú wèi kě zhōng dāng hái。
仆夫告余趣归驭,落日西下云斑斑。pū fū gào yú qù guī yù,luò rì xī xià yún bān bān。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

召邵彦瞻

沈辽

青嶂叠叠西南驰,上下佛宫筋力疲。qīng zhàng dié dié xī nán chí,shàng xià fú gōng jīn lì pí。
一樽欲与鲁山醉,怅望车马来何迟。yī zūn yù yǔ lǔ shān zuì,chàng wàng chē mǎ lái hé chí。

题垂云亭

沈辽

老师有意出人间,便学垂云也未闲。lǎo shī yǒu yì chū rén jiān,biàn xué chuí yún yě wèi xián。
带雨有时归北岭,随风依旧过南山。dài yǔ yǒu shí guī běi lǐng,suí fēng yī jiù guò nán shān。

九龙洞

沈辽

洞中石乳色如霜,欲煮刀圭未得方。dòng zhōng shí rǔ sè rú shuāng,yù zhǔ dāo guī wèi dé fāng。
叹息此生来已晚,更将残命笑嵇康。tàn xī cǐ shēng lái yǐ wǎn,gèng jiāng cán mìng xiào jī kāng。

西津

沈辽

山后山前到已频,更寻残雪过西津。shān hòu shān qián dào yǐ pín,gèng xún cán xuě guò xī jīn。
愚溪愁客今何在,应有猿猱解笑人。yú xī chóu kè jīn hé zài,yīng yǒu yuán náo jiě xiào rén。

读书

沈辽

病骨愔愔百不如,不应投老更看书。bìng gǔ yīn yīn bǎi bù rú,bù yīng tóu lǎo gèng kàn shū。
古今得丧今方辨,且向斜阳弄蠹鱼。gǔ jīn dé sàng jīn fāng biàn,qiě xiàng xié yáng nòng dù yú。

愚溪

沈辽

愚溪水中多圆石,水边竹树山如壁。yú xī shuǐ zhōng duō yuán shí,shuǐ biān zhú shù shān rú bì。
夫子幽栖十二年,至今使人长叹息。fū zi yōu qī shí èr nián,zhì jīn shǐ rén zhǎng tàn xī。

善饮

沈辽

谁道渊明不善饮,亦知太白爱题诗。shuí dào yuān míng bù shàn yǐn,yì zhī tài bái ài tí shī。
浪醉浪吟成底事,不如高卧过当时。làng zuì làng yín chéng dǐ shì,bù rú gāo wò guò dāng shí。

水车

沈辽

黄叶渡头春水生,江中水车上下鸣。huáng yè dù tóu chūn shuǐ shēng,jiāng zhōng shuǐ chē shàng xià míng。
谁道田间得机事,不如抱瓮可忘情。shuí dào tián jiān dé jī shì,bù rú bào wèng kě wàng qíng。

召楚兴禅师

沈辽

匡床我示维摩疾,持钵师来舍卫城。kuāng chuáng wǒ shì wéi mó jí,chí bō shī lái shě wèi chéng。
与汝欲分香积饭,不妨作戏说浮生。yǔ rǔ yù fēn xiāng jī fàn,bù fáng zuò xì shuō fú shēng。

春日二绝

沈辽

壁下茶铛久不黔,更无白眼与人嫌。bì xià chá dāng jiǔ bù qián,gèng wú bái yǎn yǔ rén xián。
春来老困还多睡,时有狂风入破帘。chūn lái lǎo kùn hái duō shuì,shí yǒu kuáng fēng rù pò lián。

春日二绝

沈辽

寂寂山间谁与言,闷搔短发向香烟。jì jì shān jiān shuí yǔ yán,mèn sāo duǎn fā xiàng xiāng yān。
死灰朽木君知否,不似胡人面壁禅。sǐ huī xiǔ mù jūn zhī fǒu,bù shì hú rén miàn bì chán。

杨花

沈辽

岛夷三月不知春,唯有杨花似故人。dǎo yí sān yuè bù zhī chūn,wéi yǒu yáng huā shì gù rén。
老大相逢何可语,满头白发不胜颦。lǎo dà xiāng féng hé kě yǔ,mǎn tóu bái fā bù shèng pín。

日落

沈辽

日落沙头山已昏,饥乌投暝下前村。rì luò shā tóu shān yǐ hūn,jī wū tóu míng xià qián cūn。
谁云野客无多事,步出林间自掩门。shuí yún yě kè wú duō shì,bù chū lín jiān zì yǎn mén。

散郎亭

沈辽

法华寺上散郎亭,老树苍崖如有情。fǎ huá sì shàng sàn láng tíng,lǎo shù cāng yá rú yǒu qíng。
欢戚已随时事去,代间只有古人名。huān qī yǐ suí shí shì qù,dài jiān zhǐ yǒu gǔ rén míng。

枣花寒

沈辽

山禽哺雏半欲抟,坐想葛帔临风湍。shān qín bǔ chú bàn yù tuán,zuò xiǎng gé pèi lín fēng tuān。
数日阴霖复未畅,不知更作枣花寒。shù rì yīn lín fù wèi chàng,bù zhī gèng zuò zǎo huā hán。