古诗词

澹山岩

沈辽

昔造阳羡二洞天,我生已当谢人间。xī zào yáng xiàn èr dòng tiān,wǒ shēng yǐ dāng xiè rén jiān。
尔来投裔亦无事,澹山岩下欣跻攀。ěr lái tóu yì yì wú shì,dàn shān yán xià xīn jī pān。
群峰驾肩来,江水会前湾。qún fēng jià jiān lái,jiāng shuǐ huì qián wān。
灵气绦洞口,夐如宝陁山。líng qì tāo dòng kǒu,xiòng rú bǎo tuó shān。
辇道转西升,斗入初无艰。niǎn dào zhuǎn xī shēng,dòu rù chū wú jiān。
翡翠凿穹庐,略与天相弯。fěi cuì záo qióng lú,lüè yǔ tiān xiāng wān。
宽广容万席,清润非人寰。kuān guǎng róng wàn xí,qīng rùn fēi rén huán。
东南豁阳明,仰视如含环。dōng nán huō yáng míng,yǎng shì rú hán huán。
青萝傅乔木,亦有败叶黫。qīng luó fù qiáo mù,yì yǒu bài yè yān。
造化遗玉像,其人清且闲。zào huà yí yù xiàng,qí rén qīng qiě xián。
巧工或可为,谁能陟巅颜。qiǎo gōng huò kě wèi,shuí néng zhì diān yán。
秦时隐君去成仙,空留石床水云般。qín shí yǐn jūn qù chéng xiān,kōng liú shí chuáng shuǐ yún bān。
药炉不复九霞覆,唯馀渥赭繁茅菅。yào lú bù fù jiǔ xiá fù,wéi yú wò zhě fán máo jiān。
至行禅师化巨蟒,好事太守驱群顽。zhì xíng chán shī huà jù mǎng,hǎo shì tài shǒu qū qún wán。
崇坛峭罅皆可蹑,三穴旁出门无关。chóng tán qiào xià jiē kě niè,sān xué páng chū mén wú guān。
壁间玉乳化为石,何术可煮完衰孱。bì jiān yù rǔ huà wèi shí,hé shù kě zhǔ wán shuāi càn。
恨无仙骨空盘桓,欲留未可终当还。hèn wú xiān gǔ kōng pán huán,yù liú wèi kě zhōng dāng hái。
仆夫告余趣归驭,落日西下云斑斑。pū fū gào yú qù guī yù,luò rì xī xià yún bān bān。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

静照庵

沈辽

扰扰百年何可为,正应静处得忘机。rǎo rǎo bǎi nián hé kě wèi,zhèng yīng jìng chù dé wàng jī。
心猿不动无馀境,照见人间是与非。xīn yuán bù dòng wú yú jìng,zhào jiàn rén jiān shì yǔ fēi。

石燕坡

沈辽

祁阳县南石燕坡,骤雨干时燕子多。qí yáng xiàn nán shí yàn pō,zhòu yǔ gàn shí yàn zi duō。
行李萧疏常畏雨,谁能驻马待滂沱。xíng lǐ xiāo shū cháng wèi yǔ,shuí néng zhù mǎ dài pāng tuó。

峡山寺

沈辽

峡山山下古招提,丛木犹藏半泐碑。xiá shān shān xià gǔ zhāo tí,cóng mù yóu cáng bàn lè bēi。
正自会昌多难后,至今龙象绕山悲。zhèng zì huì chāng duō nán hòu,zhì jīn lóng xiàng rào shān bēi。

白水

沈辽

九江水色白如雪,流水潇湘尚未浑。jiǔ jiāng shuǐ sè bái rú xuě,liú shuǐ xiāo xiāng shàng wèi hún。
落日墟头人已散,独留烟树送黄昏。luò rì xū tóu rén yǐ sàn,dú liú yān shù sòng huáng hūn。

题文殊寺

沈辽

二公诛茆今几年,至今山下一炉烟。èr gōng zhū máo jīn jǐ nián,zhì jīn shān xià yī lú yān。
驻舟薄致伊蒲馔,欲结诸公寂静缘。zhù zhōu báo zhì yī pú zhuàn,yù jié zhū gōng jì jìng yuán。

题文殊寺

沈辽

月落山时鱼鼓鸣,华堂不动夜来灯。yuè luò shān shí yú gǔ míng,huá táng bù dòng yè lái dēng。
人间扰扰方多事,谁似炉间白发僧。rén jiān rǎo rǎo fāng duō shì,shuí shì lú jiān bái fā sēng。

雪后

沈辽

朝来风雪满湘山,顿失群峰上下间。cháo lái fēng xuě mǎn xiāng shān,dùn shī qún fēng shàng xià jiān。
风定雪休归舫稳,江流不动碧潺潺。fēng dìng xuě xiū guī fǎng wěn,jiāng liú bù dòng bì chán chán。

南台禅师云得蔚宗书报老夫入山

沈辽

支持病骨上南台,一眺云林眼暂开。zhī chí bìng gǔ shàng nán tái,yī tiào yún lín yǎn zàn kāi。
不道云长更绕舌,已将名姓入山来。bù dào yún zhǎng gèng rào shé,yǐ jiāng míng xìng rù shān lái。

洞庭山雪

沈辽

洞庭春雪晓霏霏,一阵风来半已晞。dòng tíng chūn xuě xiǎo fēi fēi,yī zhèn fēng lái bàn yǐ xī。
唯有山阴吹不尽,田塍片段衲僧衣。wéi yǒu shān yīn chuī bù jǐn,tián chéng piàn duàn nà sēng yī。

次韵酬楚兴三颂

沈辽

莫欺隐几维摩老,不为文殊不设斋。mò qī yǐn jǐ wéi mó lǎo,bù wèi wén shū bù shè zhāi。
寂寂青山何所有,霜风落叶满空阶。jì jì qīng shān hé suǒ yǒu,shuāng fēng luò yè mǎn kōng jiē。

次韵酬楚兴三颂

沈辽

给孤长者寻常有,应供如来不易逢。gěi gū zhǎng zhě xún cháng yǒu,yīng gōng rú lái bù yì féng。
二施本无差别理,莫论庭柏与庭松。èr shī běn wú chà bié lǐ,mò lùn tíng bǎi yǔ tíng sōng。

次韵酬楚兴三颂

沈辽

已住世间如影响,不牵法相论偏圆。yǐ zhù shì jiān rú yǐng xiǎng,bù qiān fǎ xiāng lùn piān yuán。
山边茆屋随缘业,不是当时忍辱仙。shān biān máo wū suí yuán yè,bù shì dāng shí rěn rǔ xiān。

寄金山禅师

沈辽

秋来清血洒潇湘,遥望东流带夕阳。qiū lái qīng xuè sǎ xiāo xiāng,yáo wàng dōng liú dài xī yáng。
为过金山沾法力,便随潮水入钱塘。wèi guò jīn shān zhān fǎ lì,biàn suí cháo shuǐ rù qián táng。

九日

沈辽

去年九日始离家,行到江南见菊花。qù nián jiǔ rì shǐ lí jiā,xíng dào jiāng nán jiàn jú huā。
今日裔夷逢节物,独将白发换年华。jīn rì yì yí féng jié wù,dú jiāng bái fā huàn nián huá。

侯滩

沈辽

江流激激过侯滩,更上山头看打盘。jiāng liú jī jī guò hóu tān,gèng shàng shān tóu kàn dǎ pán。
百岁老人亲击鼓,城中忧乐不相干。bǎi suì lǎo rén qīn jī gǔ,chéng zhōng yōu lè bù xiāng gàn。