古诗词

沁园春·其四次韵侄演自遣

陈著

无价韶华,一笑相酬,青钱似苔。wú jià sháo huá,yī xiào xiāng chóu,qīng qián shì tái。
奈东风轻劣,催红雨去,西园次第,放绿阴回。nài dōng fēng qīng liè,cuī hóng yǔ qù,xī yuán cì dì,fàng lǜ yīn huí。
老后时光,眉间心事,恰似怕酸人著梅。lǎo hòu shí guāng,méi jiān xīn shì,qià shì pà suān rén zhù méi。
须知道,有谁能百岁,日日开怀。xū zhī dào,yǒu shuí néng bǎi suì,rì rì kāi huái。
从教世变轮推。cóng jiào shì biàn lún tuī。
也莫问人间春去来。yě mò wèn rén jiān chūn qù lái。
看渊明归了,有形谁役,少陵醉里,无闷堪排。kàn yuān míng guī le,yǒu xíng shuí yì,shǎo líng zuì lǐ,wú mèn kān pái。
贫贱何妨,风流自别,不是沈沈浊世杯。pín jiàn hé fáng,fēng liú zì bié,bù shì shěn shěn zhuó shì bēi。
层霄上,与大鹏盘礴,下视浮埃。céng xiāo shàng,yǔ dà péng pán bó,xià shì fú āi。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

游北

陈著

随人入宝坊,一坐到斜阳。suí rén rù bǎo fāng,yī zuò dào xié yáng。
僧老话多古,春来山自香。sēng lǎo huà duō gǔ,chūn lái shān zì xiāng。
放吟聊走笔,乘兴不论觞。fàng yín liáo zǒu bǐ,chéng xīng bù lùn shāng。
今日是何日,悠然何有乡。jīn rì shì hé rì,yōu rán hé yǒu xiāng。

谢前人

陈著

意行非夙盟,一见眼双青。yì xíng fēi sù méng,yī jiàn yǎn shuāng qīng。
款接生如熟,高谈醉易醒。kuǎn jiē shēng rú shú,gāo tán zuì yì xǐng。
夜床清老梦,晨粥洗馀腥。yè chuáng qīng lǎo mèng,chén zhōu xǐ yú xīng。
须践杨梅约,重来水月亭。xū jiàn yáng méi yuē,zhòng lái shuǐ yuè tíng。

送邑宰丁溉

陈著

古道转悠悠,送君那值秋。gǔ dào zhuǎn yōu yōu,sòng jūn nà zhí qiū。
恶怀醒似醉,苦语去难留。è huái xǐng shì zuì,kǔ yǔ qù nán liú。
镫雨今宵酒,帆风明日舟。dèng yǔ jīn xiāo jiǔ,fān fēng míng rì zhōu。
从今梦相见,老眼在心头。cóng jīn mèng xiāng jiàn,lǎo yǎn zài xīn tóu。

送苏松轩路教

陈著

三载多材地,一团和气乡。sān zài duō cái dì,yī tuán hé qì xiāng。
蛙池疏道脉,蓬岛矗文芒。wā chí shū dào mài,péng dǎo chù wén máng。
明日归舟稳,春风驿路长。míng rì guī zhōu wěn,chūn fēng yì lù zhǎng。
词林是毡旧,此去足翱翔。cí lín shì zhān jiù,cǐ qù zú áo xiáng。

到西峰寺见弟蒙所与僧屋诗

陈著

檄便入云山,相逢话晚年。xí biàn rù yún shān,xiāng féng huà wǎn nián。
惯吟茅屋下,时打葛藤前。guàn yín máo wū xià,shí dǎ gé téng qián。
应世未圆觉,无人识圣颠。yīng shì wèi yuán jué,wú rén shí shèng diān。
滔滔儿女境,犹抱颖师弦。tāo tāo ér nǚ jìng,yóu bào yǐng shī xián。

到香山寺似僧能子良

陈著

当年真应老,坐断此名邱。dāng nián zhēn yīng lǎo,zuò duàn cǐ míng qiū。
交障锁山定,曲溪依路流。jiāo zhàng suǒ shān dìng,qū xī yī lù liú。
耸肩擎佛迹,分脚踏龙头。sǒng jiān qíng fú jì,fēn jiǎo tà lóng tóu。
形胜不可尽,平生偿一游。xíng shèng bù kě jǐn,píng shēng cháng yī yóu。

似雪窦西麓庵僧昂蒙纯

陈著

□□□□□,□□□□□。,。
诗话半窗日,禅机万竹风。shī huà bàn chuāng rì,chán jī wàn zhú fēng。
悠然相契处,付与不言中。yōu rán xiāng qì chù,fù yǔ bù yán zhōng。
长揖出门去,水流云外空。zhǎng yī chū mén qù,shuǐ liú yún wài kōng。

次韵洞真道士卢致远

陈著

虹桥关福地,门外任风涛。hóng qiáo guān fú dì,mén wài rèn fēng tāo。
襟带金钟秀,根基铁柱牢。jīn dài jīn zhōng xiù,gēn jī tiě zhù láo。
安心培大枣,办手摘蟠桃。ān xīn péi dà zǎo,bàn shǒu zhāi pán táo。
坐镇江山稳,新题立石高。zuò zhèn jiāng shān wěn,xīn tí lì shí gāo。

似法椿龄叟

陈著

人生契合处,信是宿因缘。rén shēng qì hé chù,xìn shì sù yīn yuán。
坐到无言外,参成有佛前。zuò dào wú yán wài,cān chéng yǒu fú qián。
好山非昨日,啼鸟又今年。hǎo shān fēi zuó rì,tí niǎo yòu jīn nián。
带得醉归去,醒时风满天。dài dé zuì guī qù,xǐng shí fēng mǎn tiān。

次韵东皋寺主僧知恭见寄

陈著

平地起丛林,工夫岁月深。píng dì qǐ cóng lín,gōng fū suì yuè shēn。
百吟三教髓,一饭十方心。bǎi yín sān jiào suǐ,yī fàn shí fāng xīn。
惯听人传说,闲将梦去寻。guàn tīng rén chuán shuō,xián jiāng mèng qù xún。
书来足自慰,亦是老知音。shū lái zú zì wèi,yì shì lǎo zhī yīn。

次韵弟观留慈云

陈著

相携入翠林,聊尔豁尘襟。xiāng xié rù cuì lín,liáo ěr huō chén jīn。
恃熟出家话,得闲生梵心。shì shú chū jiā huà,dé xián shēng fàn xīn。
凉多却扇坐,困倦把诗吟。liáng duō què shàn zuò,kùn juàn bǎ shī yín。
试问虎溪上,多情如此深。shì wèn hǔ xī shàng,duō qíng rú cǐ shēn。

万寿寺主僧圆鉴留酒醉中

陈著

人世一沤浮,时光如瞬流。rén shì yī ōu fú,shí guāng rú shùn liú。
相违十年久,偶见两心稠。xiāng wéi shí nián jiǔ,ǒu jiàn liǎng xīn chóu。
法嗣惊初意,香厨出异羞。fǎ sì jīng chū yì,xiāng chú chū yì xiū。
那知年到此,不枉少迟留。nà zhī nián dào cǐ,bù wǎng shǎo chí liú。

闻樊桂卿

陈著

短世渊明醉,长愁子美歌。duǎn shì yuān míng zuì,zhǎng chóu zi měi gē。
高情谁复尔,久别公如何。gāo qíng shuí fù ěr,jiǔ bié gōng rú hé。
淡月初出浦,好风来扬蓑。dàn yuè chū chū pǔ,hǎo fēng lái yáng suō。
买田沧海上,耕亦不须多。mǎi tián cāng hǎi shàng,gēng yì bù xū duō。

次韵留友直道士来访

陈著

九六荡摩中,几人闲处同。jiǔ liù dàng mó zhōng,jǐ rén xián chù tóng。
浮生丝傀儡,后计石婆翁。fú shēng sī guī lěi,hòu jì shí pó wēng。
事事休休过,时时咄咄空。shì shì xiū xiū guò,shí shí duō duō kōng。
何如仙羽健,来往傲方蓬。hé rú xiān yǔ jiàn,lái wǎng ào fāng péng。

游鹿顶山

陈著

兹庵擅佳境,一到愿方偿。zī ān shàn jiā jìng,yī dào yuàn fāng cháng。
钟鼓江湖笠,琴棋水竹房。zhōng gǔ jiāng hú lì,qín qí shuǐ zhú fáng。
相逢多故旧,小憩得清凉。xiāng féng duō gù jiù,xiǎo qì dé qīng liáng。
自笑因缘浅,又催行路忙。zì xiào yīn yuán qiǎn,yòu cuī xíng lù máng。